Trong hư không, ý chí lực của Võ Hoàng vẫn đang quan chiến.
Giờ phút này, ý chí lực hơi rung động, từ trên người Tô Vũ, lão thấy được rất nhiều điều quen thuộc.
Nhưng lão còn đang tự hỏi một vấn đê.
Nhân Chủ quá yếu!
"Nhãi con, ngươi yếu như thế, vì sao lại là Nhân Chủ? Đám súc sinh Thái Sơn kia đâu?"
Bên tai Tô Vũ vang lên thanh âm Võ Hoàng.
Tô Vũ đấu một quyền cùng Đông Thiên vương, hắn lùi lại vài trăm thước, dẫm bạo hư không, máu phun tứ phương, trong tay Đông Thiên vương xuất hiện một thanh trường kiếm, cầm kiếm tấn công Tô Vũ, một quyền vừa rồi không làm lão tổn thương chút nào.
Tô Vũ nhanh chóng tránh lui, phân tâm đáp:
"Không có Thái Sơn hay người khác, thời kỳ huy hoàng của Nhân tộc đã qua từ lâu! Mà nay, vạn giới diệt nhân, Nhân tộc giãy giụa cầu sinh, tiền bối có muốn cứu Nhân tộc không?"
"Không...
Ý chí lực của Võ Hoàng dao động.
Đám người Thái Sơn đã không còn!
Không có khả năng!
Lão không tin!
"Không có khả năng! Tên súc sinh Thái Sơn kia vô cùng cường hãn, huống chi còn có mấy tên khốn còn mạnh hơn, tại sao Nhân tộc lại suy sụp?"
"Tiền bối không tin thì thôi!"
"Khu..."
Khi Tô Vũ đang nói chuyện thì đã bị Đông Thiên vương chém trúng, thậm chí một kiếm này còn tác dụng lên hư ảnh của Tiểu Bạch Cẩu, trong hư không, Tiểu Bạch Cấu đang cắn xé đại đạo bị kiếm đánh cho thân thể nứt ra!
Tô Vũ chấn động, không ngừng ho ra máu.
Hắn không hề tránh lui mà vẫn kiên trì áp sát đối phương.
Nghịch chuyển!
Đúng vậy, nguyên khiếu nghịch chuyển!
Giờ khắc này, Tô Vũ bùng nổ nguyên khiếu, nghịch chuyển sinh tử!
Đôi tay bắt cánh tay Đông Thiên vương, lực lượng nghịch chuyển bùng nổ, oanh!
Hai khí sinh tử xung đột!
Trên cánh tay Đông Thiên vương, vô số tử khí bị nghịch chuyển thành sinh khí, khí tức sinh tử tiêu ma lẫn nhau, cánh tay Đông Thiên vương võ ra một vết, có một giọt máu màu đen chảy ra.
Đó là máu của lão, nó vô cùng cường hãn!
Đông Thiên vương khẽ biến sắc, cảm thấy bất ngờ: "Thú vị, thì ra là thế, Tô Vũ ngươi biết phương pháp nghịch chuyển sinh tử! Nhưng ngươi có thể nghịch chuyển ta bao nhiêu?"
Hai tay lão hóa quyền, lập tức đánh liên hồi lên thần Tô Vũ.
Thần văn của Tô Vũ bùng nổ: "Chấn" "Lực" "Phá"
"Ấp"...
Mượn dùng đại đạo Tiểu Bạch Cẩu đối kháng, thân thể Tô Vũ cũng không yếu, nguyên khiếu đã hợp nhất, một khiếu một chiến kỹ, các loại chiến kỹ, thiên phú kỹ thay phiên vận dụng, Tô Vũ không thiếu kinh nghiệm chiến đấu, mấy năm nay số lần hắn chiến đấu thậm chí còn nhiều hơn một vài đồ cổ.
Đây không phải lần đầu tiên hắn lấy yếu địch mạnh.
Nhưng thực lực chênh lệch là cửa ải khó có thể Vượt qua.
Giao chiến không đến 20 giây, ầm một tiếng, đại đạo chấn động, miệng hư ảnh Tiểu Bạch Cẩu rách nát, hàm răng rơi xuống, nó bay ngược, Tô Vũ đánh một quyền đâm thủng bụng Đông Thiên vương, cũng bị Đông Thiên vương đánh một chưởng xuyên ngực.
Tô Vũ lùi lại, máu chảy không ngừng.
Vết thương trên người Đông Thiên vương nhanh chóng khôi phục, giờ phút này, Đông Thiên vương nhìn về phía Tô Vũ: "Ta rất tò mò, không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu? Lực lượng một giọt tinh huyết đã như vậy, con chó này rất lợi hại, đã tự mở đạo của chính mình. Đáng tiếc không có Ị?
duyên gặp được Nhãn lực của lão cũng rất tỉnh tường!
Tiểu Bạch Cẩu đánh Hợp Đạo khác đều thuận lợi, đánh lão thì càng đánh càng khó!
Hai người giao chiến, hư không rách nát.
Mấy chiến trường khác cũng điên cuồng chém giết.
Lam Sơn Hầu là yếu nhất, đạo thân của nàng đã hao tổn, chiến lực rớt khỏi Hợp Đạo, đối chiến một vị Hợp Đạo Hầu mạnh mẽ khiến nàng rơi vào thế tràn ngập nguy cơ.
Có lẽ Tô Vũ còn chưa đánh xong thì nàng đã kết thúc trước!
Tinh Hồng và Vân Tiêu tuy chiếm cứ ưu thế, nhưng cũng không thể lập tức áp chế đối phương, dù tôn Hầu kia đã bị thương.
Đông Thiên vương cũng đang quan sát, nhìn một hồi, lão cười nói: "Bọn họ chỉ sợ khó có thể phân ra thắng bại, còn chúng ta, Tô Vũ, nếu ta thắng ngươi thì coi như các ngươi không còn hy vọng gì nữa rồi!"
Tuy rằng lần này tổn thất thảm trọng, nhưng nếu có thể bắt được Tô Vũ, chỉ riêng bảo vật của hắn thôi cũng khiến Đông Thiên vương thèm khát.
Rất nhiều!
Thậm chí lão mơ hồ cảm nhận được lực lượng đại đạo!
Tô Vũ... Có lẽ đang nắm giữ thứ gì đó rất ghê gớm!
Tô Vũ không để ý, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, ho ra máu, thử gọi một lần: "Võ Hoàng tiền bối, nguyện ý giúp ta một tay xử lý con rệp này chứ?"
Võ Hoàng im lặng.
Tô Vũ bật cười: "Cũng đúng, nếu là ta, ta cũng không giúp!"
Lão đã bị Nhân tộc biến thành bộ dáng quỷ nảy, còn quan tâm ngươi có phải Nhân Chủ hay không ư?
Mông hướng lên trời, còn trồng hoa ở đó, ta mà sống lại, đầu tiên sẽ xử lý Võ vương, sau đó xử lý cả nhà Võ vương!
Còn đòi ta giúp các ngươi?
Cho nên Tô Vũ cũng không trông cậy vào Võ Hoàng, hắn chỉ thử lợi dụng một chút, lợi dụng không được thì thôi!
Lúc bấy giờ, hắn không có thời gian nói chuyện phiếm cùng Võ Hoàng, nếu là bình thường, có thể hắn sẽ nói vài câu, nhưng hiện tại chỉ cần phân tâm một chút, Đông Thiên vương có thể nắm lấy cơ hội.
"Năm phút"
Tô Vũ âm thâm tính toán, lúc này đã sắp qua một phút.
Có lẽ hắn còn không thể kiên trì nổi năm phút.
Lực lượng Tiểu Bạch Cấu biến mất, chỉ có thể vận dụng lực lượng Long Hoàng, Long Hoàng và Kim Sí Đại Bằng đều là rác rưởi, gặp phải Đông Thiên vương, một mình Đông Thiên vương đánh bốn tên cũng không thành vấn đê!
Cho nên đừng hy vọng lực lượng của bọn chúng hữu dụng!
Cùng lắm chỉ giúp Tô Vũ chết chậm hơn một chút mà thôi.
May mà hắn đã xin Tiểu Bạch Cấu cho một giọt tỉnh huyết, nếu không, hiện tại có khả năng Tô Vũ đã không thể chống đố được nữa!
Nơi xa, Vân Tiêu quát một tiếng chói tai, bỗng nhiên trên đỉnh đầu hiện lên một đạo kiếm quang, kiếm xé trời lao đi!
"Bích huyết chiếu thanh thiên!"
Giờ phút này, cả người Vân Tiêu quang mang đại thịnh, quần áo xám xịt trở nên vô cùng hoa lệ.
Ánh sáng tràn ra vô cùng chói mắt!
Kiếm khí tận trời!
"
"Trảm Một tiếng kêu to, thiên địa rung chuyển, một kiếm chém xuống!
Đó là kiếm đại đạo!
Oanh!
Đối diện, Tử Linh Hầu bị thương thê lương rít gào, đại đạo chấn động, Tử Linh đại đạo hiện lên, nhưng đại đạo gã triệu hồi ra không thể so với Đông Thiên vương, chênh lệch tương đối lón!
Oanh!
Chấn động vang vọng khắp thiên địa, tầng 7 rung chuyển, ngay sau đó, lại thêm một kiếm chém ra!
Đó là Tỉnh Hồng!
Ị?
"Vạn kiếm quy đạo Vô số trường kiếm hội tụ thành một, nhất kiếm lao đi, ầm một tiếng, chém lên tiểu đạo bám vào đại đạo, khiến nó chấn động không ngừng, có dấu hiệu đứt gãy.
"Rống!"
Tử Linh Hầu kia rít gào một tiếng, tử khí bao trùm thiên địa, đại đạo chấn động, ầm một tiếng, một chưỡng đánh nát kiếm của Tinh Hồng!
Cùng lúc đó, nơi xa, bên phía Lam Sơn Hầu vang lên thanh âm xé rách, Thần Bình Hầu bắt lấy một cánh tay của Lam Sơn Hầu, xé nó xuống, gã hừ lạnh một tiếng, đại đạo tấn công, chấn động Lam Sơn Hầu, khiến nàng không ngừng chảy ra máu đen.
Nơi xa hơn, Thiên Diệt vô cùng điên cuồng, hắn rít gào liên tục, hóa thân cự vượn, trong tay cầm một cây đại bổng do nguyên khí hóa thành, hắn điên cuồng đánh vị Tử Linh Hầu kia, khiến gã phải lui lại.
Tứ phương chiến trường, có thắng có thua.
Nhưng mấu chốt vẫn nằm ở chỗ Tô Vũ.
Tô Vũ mà không chống đỡ được, tứ phương liền tan rãi Võ Hoàng và Thông Thiên Hầu đều không hé rang, không có động tĩnh.
Bên kia thông đạo Tử Linh, mấy vị Tử Linh quân chủ đã sợ hãi chạy trốn từ sớm, nơi đây hiện giờ chỉ có mình Hà Đồ là không ra tay, không phải y không muốn, mà là lực bất tòng tâm.
Đây là cuộc chiến của Hợp Đạo đỉnh cấp.
Y nhúng tay vào cũng chẳng có tác dụng gì.
Hà Đồ đứng bên ngoài cũng hết sức sốt ruột.
Nhưng y không có biện pháp.
Y mới chỉ là thất đoạn!
Khi còn sống, thực lực y là chuẩn Hợp Đạo, không hề yếu hơn Thiên Diệt, nếu có thực lực lúc sinh thời, giờ phút này y có thể hiệp trợ hai người Vân Tiêu chém giết Tử Linh Hầu bị thương kia.
Hà Đồ nôn nóng, nhưng... không đủ sức tham chiến.
Chỉ có thể chờ đợi, xem ai bị trọng thương thì qua chống đỡ một chút.
Hà Đồ quan sát chiến trường, vô cùng nôn nóng.
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang truyền ra, nơi xa, ngực Tô Vũ bị đánh xuyên, hắn bay ngược, hộc máu không ngừng.
"Tô Vũ!"
Hà Đồ khẽ quát, tâm trạng vô cùng trầm trọng.
Xong rồi!
Tô Vũ dùng tỉnh huyết mà vẫn không địch lại Đông Thiên vương, thậm chí còn chẳng thể ngăn cản!