Tô Vũ thở dốc kịch liệt!
Quá mạnh!
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái gì gọi là Hợp Đạo, cái gì gọi là đỉnh cao chư thiên vạn giới.
Đúng vậy, lúc trước hắn còn chưa được cảm thụ TÕ ràng.
Hắn từng giết Hợp Đạo, thậm chí hắn còn khinh thường Hợp Đạo, một giọt tỉnh huyết của Tiểu Bạch Cấu đại biểu cho một Hợp Đạo, thậm chí Tô Vũ cảm thấy Hợp Đạo... chỉ có vậy!
Mà hiện tại, Đông Thiên vương chứng minh với hắn rằng cái gì mới gọi là Hợp Đạo chân chính!
Đừng nói là bản thân Tô Vũ, dù Tô Vũ đã dùng tỉnh huyết Tiểu Bạch Cẩu thì cũng chỉ như thết Đó không phải đạo của ngươi!
Dù bản tôn tự mình đến đây, Đông Thiên vương cũng có thể chiến một trận, thắng bại khó liệu.
Tô Vũ nở nụ cười, hắn thở hổn hển, mà Đông Thiên vương vẫn bất động như núi, đạp không đi đến, đại đạo lại chấn động, trước kia đều là Tô Vũ khắc chế đạo của người khác, mà nay lại là Đông Thiên vương áp chế đạo của Tiểu Bạch Cẩu!
Đông Thiên vương dùng đại đạo áp chế, bản tôn tác chiến!
Đả thương thân thể Tô Vũ!
"Mỡ ra Thiên Môn thì thế nào?"
Đông Thiên vương lạnh nhạt nhận xét: "Tô Vũ, ngươi quả là nhân tài, mở ra Thiên Môn, Nguyên khiếu viên mãn, Thần khiếu viên mãn... Dù là thời kỳ thượng cổ thì cũng không có nhiều người như ngươi! Đáng tiếc, ngươi còn quá trẻ, không thông thạo quy tắc, đó là nhược điểm! Thiên Môn của ngươi cũng chỉ đến vậy!"
Oanh!
Lão dùng một chưởng đánh vỡ hư không, Tô Vũ đá ra một cước, thời không trường hà rung chuyển, vờn quanh hư không, nhưng lại bị một chưởng đánh nát!
Trường hà tức khắc tan rãi Chân Tô Vũ bị đục lỗ, tử khí bao trùm, Tô Vũ nhanh chóng nghịch chuyển.
Tử khí của Đông Thiên vương quá mạnh!
Dù là Tô Vũ thì cũng khó có thể thừa nhận, chỉ có thể lựa chọn nghịch chuyển, tử khí hóa sinh khí, Tô Vũ bật cười: "Đa tạ, cảm ơn ngươi đền bù một ít nguyên khí cho ta... Đông Thiên vương, ngươi không yếu, nhưng dù sao nơi này cũng không phải địa bản của ngươi, không phải Tử Linh giới, ngươi có bao nhiêu tử khí để tiêu hao?"
Lúc này, dường như Tô Vũ đã tìm được biện pháp!
Hắn điên cuồng vận chuyển phương pháp nghịch chuyển!
Ngay sau đó, hắn kịch liệt giao chiến cùng Đông Thiên vương, không cầu đả thương địch thủ, chỉ cầu nghịch chuyển tử khí hóa thành sinh khí!
Nơi đây, Đông Thiên vương không có tử khí để bổ sung!
Làm vậy sẽ suy yếu chiến lực của lão!
Trong chớp mắt, vô số tử khí bị nghịch chuyển, Tô Vũ lại bị đánh bay, cả người đẫm máu, mà Đông Thiên vương lại vô cùng bình tĩnh.
"Sinh linh đều vô tri như thế à?"
Đông Thiên vương bước về phía Tô Vũ, đạm mạc nói: "Nghịch chuyển sinh tử rất lợi hại sao? Cái gọi là nghịch chuyển sinh tử, tử khí hoá sinh khí, chỉ là trò cười với ta!"
Ngay sau đó, đại đạo xuất hiện trên đầu lão, mở ra một lối dẫn thông thiên.
Tử Linh đại đạo!
"Trong vạn giới, hai giới sinh tử, Tử Linh đại đạo là đạo mạnh nhất!"
"Ta chưởng quản Đông vương vực, dung hợp đạo Tử Linh cực kì cường đại, hạng người vô tri như ngươi sao có thể lý giải?"
Đại đạo kia xuyên qua thiên địa, ngay sau đó, phía trên đại đạo, vô số tử khí mãnh liệt giáng xuống, lập tức bổ sung toàn bộ tử khí lão tiêu hao trước đó, Đông Thiên vương cười khẽ: "Ấu trĩ! Tới cảnh giới của ta, ngươi cho rằng có thể dùng chiêu trò tiêu hao để đối chiến với ta chắc?"
Đối diện, Tô Vũ biến sắc!
Bổ sung toàn bội!
Hắn lại bị dạy cho một bài học, trước kia đều là người khác đánh hắn, hắn cắn nuốt tỉnh huyết lập tức khôi phục, mả nay Đông Thiên vương lại nói với hắn rằng, tiêu hao chiến chỉ là trò cười trong mắt lão!
Tô Vũ lộ vẻ bất đắc dĩ.
Rất nhanh đã hóa thành kiên nghị.
Hắn hiếm khi gặp phải thất bại, nhưng không có nghĩa là hắn không thể chấp nhận thất bại.
Khi còn nhỏ, hắn từng bị ảo cảnh trong mơ giết chết vô số lần, mỗi lần đều rất chân thật, giống như thật sự bị giết, lần đầu tiên là kinh hãi khóc thét, tiếp theo chỉ có sợ hãi, sợ hãi, không dám đi vào giấc ngủ, khủng hoảng vô thố...
Đến bây giờ, hắn đã có thể tiếp thu tất cả, kể cả tử vong.
Ngày đó, thời khắc hóa thành hoạt tử nhân, hắn đã chuẩn bị nghênh đón tử vong.
Thời gian qua, cuộc đời của hắn rất đặc sắc.
Chỉ là có chút tiếc nuối.
Còn nhiều điều hắn còn chưa nhìn thấu, những điều huyền bí mà hắn chưa phá giải.
Văn vương ở đâu?
Thời Gian sư ở đâu?
Nhân Hoàng ít người nhắc đến đã chết chưa?
Những người này có tồn tại ở Tử Linh giới hay không?
Tất cả đều là bí mật.
Tô Vũ đứng lên, eo thẳng tắp, thương thế trên thân thể nhanh chóng khôi phục, Đông Thiên vương lại đánh tới, tàn ảnh giao chiến trên hư không, Tô Vũ hóa gió, hóa lửa, hóa kiếm, hóa núi, hóa bóng... Bóng bị đục lỗ, đại đạo bị xé rách!
Trong hư không, Tiểu Bạch Cẩu đã rất suy yếu.
Nó không địch lạ!
Không phải Tiểu Bạch Cẩu không thể địch lại, mà là đạo này chỉ là mượn dùng, cách thiên sơn vạn thủy, không phải bản tôn Tiểu Phì Cầu thì sao có thể đối chiến với một vị Hợp Đạo đỉnh cấp như Đông Thiên vương?
Tô Vũ ho ra máu!
Nhân cơ hội bay ngược quan sát thoáng qua bốn phía, đại chiến xung quanh có vẻ sắp kết thúc rồi.
Hai người Vân Tiêu vẫn không thể giết tôn Hầu kia!
Lam Sơn Hầu đã không chịu đựng nổi, nàng không thể địch lại Tử Linh Hầu không bị thương.
Vân Tiêu phẫn nộ gào thét: "Tinh Hồng, ngươi là phế vật! Giết hắn đi!"
Nàng hóa thân làm kiếm, Thông Thiên chi kiếm quét ngang không gian, nhưng Ma Yếm Hầu chỉ cười lạnh: "Muốn giết ta... Các ngươi... nghĩ quá đơn giản... Ta... Dù sao sinh thời cũng là Hợp Đạo: "
sau khi chết lại vẫn là Hợp Đạo Các ngươi cho rằng Hợp Đạo dễ giết như vậy?
Nằm mơi Đại chiến tiếp diễn!
Nhưng tất cả mọi người đều biết mấu chốt nằm ở chỗ Tô Vũ, mà Tô Vũ thì đã... sắp bại!
Oanh!
Tô Vũ lại bay ngược, vương miện xuất hiện trên đỉnh đầu, máu biến mất, trường bào phấp phới.
Đông Thiên vương đánh bay hắn xong, thấy trên đầu hắn xuất hiện vương miện, lại còn đổi sang một bộ trường bảo sạch sẽ thì không khỏi bật cười: "Chiêu trò gì nữa đây?"
Tô Vũ cứng cỏi đáp: "Đây là thể diện của ta, dù có Ị?
chết thì ta vẫn... phong quang cả đời Hắn nhìn bốn phía, mỉm cười nói: "Ngươi không hiểu! Một Tử Linh như ngươi thì biết cái gì! Từ nhỏ đến khi quật khởi, đi từng bước cho đến hôm nay, những gì ta chứng kiến, gặp được, học được, quá nhiều thứ làm ta kích động, nhiệt huyết, thất vọng, cảm kích... Ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày Tô Vũ ta trở thành chủ nhân Nhân tộc, bá chủ vạn giới, càn quét chư thiên. Ta tự nhận mình là kẻ thông minh nhất thiên hạ, thành thạo tính kế bày mưu... Nhưng lại quên mất bản chất của chư thiên này là thực lực vi tôn! Là ta đã quá khinh thường ngươi. Có điều dù thế nào, ta sẽ ra đi một cách hãnh diện, chỉ cần vạn giới bất diệt thì vẫn sẽ có một vị trí nho nhỏ của Tô Vũ ta, Nhân Chủ trong triều tịch lần thứ 10, người từng đánh giết khiến chư thiên sợ hãi!"
Khí tức hắn tăng mạnh, từng giọt tỉnh huyết Long Hoàng bị hắn cắn nuốt, hư ảnh Tiểu Bạch Cẩu dân dân ngưng lại, thân thể Tô Vũ lại căng nứt ra.
Trong đầu, thời gian sách đang vận chuyển.
Tô Vũ khẽ cười: "Khinh thường các ngươi cũng không sao, giết một kẻ là đủ rồi!"
"Giết"
Tô Vũ gầm lên, hơn ba mươi thần văn bùng nổ, ý chí lực lay động thiên địa.
Đại đạo chấn động, thời gian xuyên qua.
"Nghịch!"
Nghịch chuyển thời gian, thời gian chảy ngược, một dòng thời không trường hà xuyên qua thiên địa, Tô Vũ bước lên thời không trường hà như một vị thích khách, lập tức xuyên qua quá khứ tương lai, trên trường hà này, dường như hắn nhìn thấy quá khứ của Đông Thiên vương!
Một vị Tử Linh nhỏ yếu!
Dĩ nhiên đó chỉ là ảo giác mà thôi.
Khi Tô Vũ bổ xuống một đao, Tử Linh nhỏ yếu kia lập tức trở nên cường đại, ầm một tiếng, căng bạo thời không trường hà của Tô Vũ!
Cả người Tô Vũ đẫm máu!
Trong thời không trường hà, Đông Thiên vương xuất hiện, lão khinh miệt nói: "Ngươi có thể nghịch chuyển ta sao? Tô Vũ, ngươi quá ngây thơ!
Ta đã tồn tại từ thời kỳ thái cổ, ngươi có thể nghịch chuyển đến thời kỳ thái cổ à? Ta chỉ nhỏ yếu ở thời thái cổ, nếu ngươi có thể nghịch chuyển đến thời kỳ đó thì ngươi mới có thể giết ta! Nhưng nếu ngươi có đủ năng lực nghịch chuyển lợi hại như vậy, cần gì giết ta bằng cách ấy"
"Trong chư thiên vạn giới, có lẽ chỉ có Thời Gian sư mới có thể làm được, mà Thời Gian sư muốn I?
.
giết ta thì cần gì nghịch chuyển Đông Thiên vương cười lạnh, Tô Vũ quá yếu.
Cũng quá xem thường lão!
Tô Vũ quet tay ngang miệng, lau đi dòng máu ứa ra: "Cũng đúng, chỉ muốn kiến thức một chút mà thôi, ta chưa từng thử dùng thời không trường hà giết quá khứ tương lai, chơi chút thôi ấy mà! Một đời người, dù sao cũng nên trải nghiệm nhiều việc một chút"
"Vậy ngươi trải nghiệm thật kĩ đi!"