Khí tức trên người Tô Vũ khẽ biến.
Trong biển ý chí, một khiếu huyệt sáng như tuyết, tựa như tinh tú, lao đến nơi sâu trong biển ý chí, hình như bên kia có một cánh cửa, đó là Thiên Môn!
Cũng là Nguyên Thần khiếu theo cách gọi của Tô VũI Khiếu huyệt hợp nhất!
Tất cả khiếu huyệt cuối cùng đều sẽ bị nạp vào Thiên Môn, đây cũng là phỏng đoán của Tô Vũ và đám đồng bọn ngày xưa.
Có khả năng khiếu huyệt của con người vốn chỉ có một cái.
Sau đó phân tán, nứt ra mà thôi.
Nguyên Thần hợp nhất, khiếu huyệt hợp nhất, sau khi hợp nhất, chỉ tu một khiếu!
Đây mới là hợp khiếu chân chính!
Khi Thần khiếu bay vào Thiên Môn, tất cả Nguyên khiếu của Tô Vũ cũng hóa thành một cái, bay đến Thiên Môn!
Nguyên Thần hợp nhất!
Oanh!
Thiên Môn lộ ra quang huy lộng lẫy, vài vị cường giả đều nhìn Tô Vũ, ánh mắt Tô Vũ sáng như sao, rồi khôi phục như lúc ban đầu, khí tức trên người tăng cường một Ít.
Hợp nhất!
Nhưng còn thiếu một thứ, đó chính là công pháp, trong Thiên Môn, một khiếu huyệt như vâng thái dương, đó là Nguyên khiếu.
Một hành tinh ánh sáng nhu hòa, không quá chói mắt, đó là Thần khiếu.
Mà hiện tại cần hợp nhất nhật nguyệt!
Cần công pháp làm điểm liên thông!
Phương pháp đại chu thiên!
Mà Võ Hoàng chỉ cho phương pháp liên hệ 715 khiếu huyệt, muốn hợp nhất 5 cái còn lại thì phải thử nghiệm.
Một khi thử nghiệm thất bại, hậu quả là bản thân sẽ bị thương!
Kỳ thật việc này tương đối nguy hiểm.
Bỡi vì 720 khiếu đều nằm ở Thiên Môn, một khi Thiên Môn vỡ nát, có khả năng sẽ khiến Tô Vũ trọng thương hoặc tệ hơn là tử vong!
Tô Vũ đã có cảm thụ mơ hồi!
Sau khi khiếu huyệt hợp nhất, có công pháp liên kết, lực lượng Thiên Môn tăng lên lúc trước sẽ hoàn toàn hóa thành lực lượng của chính hắn, lúc trước chỉ là mượn lực lượng dự trữ trong Thiên Môn mà thôi, kỳ thật Thiên Môn chính là vỏ bọc khiếu huyệt duy nhất!
Về sau, Thiên Môn sẽ không có tác dụng tăng phúc nữa, bởi vì không cần, lực lượng của Thiên Môn chính là của Tô VũI Thông Thiên Hầu nhìn cánh cửa giữa trán Tô Vũ, hít sâu một hơi: "Thiên Môn hợp nhất! Nhân Chủ quả nhiên lợi hại! Hình như từ sau thời kỳ thượng cổ đã không còn ai hoàn thành đại nghiệp Thiên Môn hợp nhất nữa! Õ thời kỳ thượng cổ, Thiên Môn hợp nhất cũng không nhiều lắm, nghe nói chỉ có tứ cực Nhân vương cùng Nhân Hoàng là hoàn thành!"
Thiên Diệt bĩu môi: "Không chỉ vậy đâu! Ta nghe nói còn có nữa đấy!"
Thông Thiên Hầu phản bác: "Vậy ngươi đưa ra ví dụ đi"
"Thời Gian sư!"
Thiên Diệt đắc ý, lúc trước hắn không biết Thời Gian sư, hiện tại hắn đã biết!
Thế nào?
Sắc mặt Thông Thiên Hầu khó coi, vậy mà ta lại bị phản bác thành công!
Có điều đầu óc y xoay chuyển rất nhanh, thoáng cái đã bắt bẻ Thiên Diệt: "Ngươi từng gặp Thời Gian sư ư? Sao ngươi biết Thời Gian sư mở Thiên Môn? Dù mổ, sao ngươi biết là đã hợp nhất? Dù đã hợp nhất, vậy ngươi biết đó là thật hay giả không? Người gặp Thời Gian sư hầu như đều đã chết, ngươi quen kẻ nào không chết sao?"
Thiên Diệt tức nghẹn, sau đó bỗng nhiên cười lạnh: "Được, không nói Thời Gian sư, vậy thì Võ Hoàng cũng đã mở!"
"Xì, Võ Hoàng là nhân vật từ thời thái cổ, ta đang nói đến người thượng cổ!"
Thiên Diệt im lặng, cũng đúng.
Tại thượng cổ, có người mở Thiên Môn khiếu, hợp nhất Thiên Môn nào khác nữa không?
Hắn nghĩ mãi, cuối cùng ánh mắt sáng ngời: "Tiên Hoàng, Ma Hoàng hẳn là cũng đã mở!"
Thông Thiên Hầu khịt mũi coi thường: "Ngươi gặp chưa?"
"Chưa gặp, nhưng ta biết khi Nhân tộc đánh mấy tộc này đều không dễ dàng, chắc chắn bọn họ đã mổ rồi!"
"Ngươi có chứng cứ không?"
"Vậy ngươi có chứng cứ nói bọn họ không mở không?"
"Ta không có, vậy ngươi có chứng cứ nói bọn họ mổ ư?"
"Ta cũng không có, nhưng ngươi không chứng cứ nói bọn họ chưa mở..."
"..).. e Tô Vũ quay đầu nhìn hai người, hai tên rảnh rỗi này thật là...
Thiên Diệt cũng học theo thói lảm nhảm của Giang Tinh Môn rồi.
Tô Vũ lười để ý đến bọn họ, hắn đang xem bố cục tâng 8, lúc này thế giới trong mắt hắn không giống người khác, nhưng có chút giống Tiểu Bạch Cẩu.
Hắn thấy vài thứ đặc thù!
Từng dòng đại đạo như ẩn như hiện bao trùm toàn bộ tầng 8, tựa như một tấm lưới lớn!
"Quy tắc!"
Tô Vũ lẩm bẩm, tầng 8 bị quy tắc bao trùm!
Khó trách nói là quy tắc nghiêm ngặt!
Hắn cũng nhìn thấy ở nơi xa, trên không trung hội nghị, một bóng người như trấn áp vạn cổ, trấn áp hội nghị, đó không phải người thật, mà là quy tắc, đại đạo quy tắc rậm rạp vờn quanh, trấn áp toàn bộ hội nghị!
Đó hẳn là đại đạo quy tắc của Nhân tộc!
99 cánh cửa hội nghị cũng dệt nên từng đầu đại đạo quy tắc trong biên chế, chống lại bóng người kia, không bị trấn áp!
Cũng nhờ Tô Vũ đã khai Thiên Môn nên hắn nhìn thấy rất nhiều điều thường nhân không nhìn ra.
Hắn tới tầng 8 không phải để tìm bảo vật, hắn chỉ muốn tìm xem có biện pháp hạn chế Võ Hoàng hay không.
Đương nhiên nếu có bảo vật thì càng tốt!
Nhân tộc có không ít Vĩnh Hằng cần chuyển tu đại đạo, tốt nhất là hắn phải kiếm đủ vật gánh chịu để giúp bọn họ tu luyện dung binh pháp!
Khuyết điểm của dung binh pháp rất rõ ràng, qua trận chiến vừa rồi cũng đã thấy được.
Rời khỏi binh khí, thực lực của Thiên Diệt trượt xuống một mảng lớn.
Nhưng nếu có binh khí trong tay, tuyệt đối mạnh hơn gia hỏa tầm thường thăng cấp bằng tam thân pháp!
Còn có một vấn đề là tiêu hao tương đối lớn!
Cần rất nhiều vật gánh chịu, tốt nhất là có chủ binh, dùng chủ binh dung hợp vật gánh chịu khác để cường hóa chính mình.
Tầng 8 có không ít vật gánh chịu đúng không?
Là nơi ở của cường giả đỉnh cấp, không đến mức không có chút bảo vật nào chứ.
1080 tòa Hầu phủ... có khả năng không nhiều đến vậy, Tô Vũ từng thấy vài tòa Hầu phủ ở tâng 7.
Nhưng hơn 1000 tòa vẫn rất nhiều, dù mỗi tòa phủ đệ chỉ có một vật gánh chịu thì tổng cộng cũng có hơn 1000 kiện trở lên!
"Vật gánh chịu, chủ binh, phương pháp hạn chế Võ Hoàng!"
Đây là mục đích chuyến đi lần này của Tô Vũ, còn những thứ khác thì không cần thiết miệt mài theo đuổi, chẳng hạn như vì sao thượng cổ huỷ diệt, Nhân Hoàng chết hay chưa, những điều này đều không phải là việc mà hắn bức thiết phải tìm ra đáp án.
Chính mình còn chưa đến Hợp Đạo, quan tâm đến chủ nhân quy tắc làm gì!
"Câm miệng, đi thôi!"
Tô Vũ quát lớn, Thiên Diệt và Giang Tỉnh Môn đều như cái máy phát lại, chỉ biết gân cổ lên hỏi đối phương có chứng cứ hay không, các ngươi không thấy phiền à?
Thiên Diệt bất đắc dĩ, ủy khuất truyền âm méc:
"Tô Vũ, ta không đánh thắng được bọn họ thì thôi, hiện giờ cãi nhau cũng không thắng, ta muốn về hang ổ của ta!"
Quá nghẹn khuất!
Đánh nhau không đánh lại, cãi nhau cũng không thắng.
Cuộc sống này gian nan quá đi mất.
Tô Vũ cạn lời, đúng là rất nghẹn khuất, nhưng ngươi cãi nhau với cánh cửa này làm gì?
Tô Vũ chỉ nói mấy câu với Thông Thiên Hầu đã nhận ra tính cách đối phương, rõ ràng là loại não bổ còn lắm lời, ngươi nhàn lắm hay sao mà đọ miệng lưỡi với y?
Hắn lười nhiều lời, đi đọc theo con đường bạch ngọc, trên đường đi, lực lượng quy tắc dày đặc, nhưng Tô Vũ vừa đến đâu thì vương miện trên đỉnh đầu liền tràn ra quang huy nhàn nhạt đến đó, bức cho đám lực lượng quy tắc kia đều phải tránh lui.
Quyền hạn của hắn khá cao!
Tô Vũ cẩn thận quan sát đại đạo hai bên, đi một đoạn là lại có một tòa phủ đệ, phủ đệ bố trí khá thú vị, dọc đường, nếu bên trái là phủ đệ Thần tộc thì bên phải có thể là Ma tộc hoặc là Nhân tộc, chắc chắn không phải là cùng Thần tộc!
Khu vực khác nhau, chủng tộc khác nhau làm chủ, nhưng sẽ xen kẽ một vài phủ đệ cường giả chủng tộc khác.
Phân tán lực lượng đối phương!
Phủ đệ hẳn là không phải tùy ý phân phối.
Giờ phút này, Tô Vũ vừa đi vừa liên hệ khiếu huyệt trong Thiên Môn, hắn biết phương pháp liên hệ 715 khiếu huyệt, nếu may mắn, một lần sẽ hoàn thành liên hệ khiếu huyệt, Tô Vũ sẽ có thể hoàn toàn đả thông khiếu huyệt toản thân!
Ngay sau đó, khiếu huyệt thứ 716 sáng lên...
Oanh!
Thiên Môn rung động!
Một búng máu phun ra, những người khác đều kinh ngạc quay sang nhìn Tô Vũ, vẻ mặt Tô Vũ vẫn bình tĩnh, trong lòng lại thầm mắng!
Không thích hợp!
Vì sao mỗi lần vận chuyển công pháp, ta đều chẳng may mắn chút nào!
Khiếu huyệt đầu tiên, chọn 1 trong 5, vậy mà ta cũng chọn sai!
Ta cảm thấy chính là khiếu huyệt kia!
Nối lại rất thuận mắt, công pháp chính là như vậy, đường liên hệ khiếu huyệt không vừa mắt chứng tỏ khả năng sai lâm cực lớn, thế bây giờ nhìn đã thuận mắt lắm rồi, vì sao lại sai?
Chưa kể đây mới là khiếu đầu tiên thôi!