Đám người Thông Thiên Hầu không ồn ào nữa, đều nhìn về phía Tô Vũ, Vân Tiêu mở miệng: "Tô Vũ, ngươi đang vận chuyển công pháp à? Sao lại làm chính mình hộc máu, không phải là công pháp giả đấy chứ?"
Tô Vũ cạn lời, khó mà nói cái gì.
Vận khí không tốt!
Hình như khí vận Nhân tộc thêm vào cũng không có tác dụng gì vào lúc này.
"Không sao!"
Tô Vũ qua loa đáp, thấy một tòa phủ đệ, mũi hơi giật giật, Nhân Chủ ấn bay ra, trực tiếp xua tan lực lượng quy tắc phía trên phủ đệ, tay Tô Vũ chộp về phía một căn phòng bên trong phủ đệ!
Oanh!
Lực lượng quy tắc bùng nổ, xung đột với bàn tay của Tô Vũ!
Tô Vũ khẽ quát một tiếng, bóp nát đám lực lượng quy tắc đó rồi nhanh chóng trảo một cái, lập tức có một dược đỉnh bị hắn bắt được!
Sau đó Tô Vũ rút tay về, mở dược đỉnh ra, bên trong có một viên đan dược kim sắc đang xoay quanh, Tô Vũ cẩn thận ngửi hương vị một phen rồi mới nuốt xuống, Thiên Môn khiếu vừa mới bị thương nhanh chóng khép lại!
Mấy người kinh ngạc nhìn một màn lưu loát của Tô Vũ, cái mũi này thính ghê, vậy mà cũng ngửi được dược vị!
Tô Vũ thu dược đỉnh vào Văn Minh Chí, thứ này không tồi, hẳn là có thể dùng làm vật gánh chịu.
Quả nhiên phủ đệ của cường giả thượng cổ không thiếu thứ tốt.
Tùy tiện mở ra một phủ đệ của một vị phong hào tướng quân thôi mà cũng thu hoạch được một viên đan dược không tồi, một dược đỉnh có thể so với vật gánh chịu, lần trước mình cũng thu hoạch một dược đỉnh rất lợi hại.
Tô Vũ tiếp tục đi về phía trước, hắn không định cướp đoạt khắp nơi, trong lòng hắn hiểu rõ, cướp đoạt nhiều có khả năng sẽ khiến lực lượng quy tắc bạo động.
Hắn phải đến Văn vương phủ xem tình huống đã.
Nếu không vào được thì thôi, lần trước hình như Lưu Hồng nói rằng tiến vào Văn vương phủ cần phải có chìa khóa, nhưng Tô Vũ không để trong lòng.
Lưu Hồng không vào được bởi vì đó là Lưu Hồng, không phải ta.
Ta có thời gian sách, là bảo bối của muội muội Văn vương, làm ca ca mà không cho muội muội vào nhà ư?
Ta còn có Văn Mộ bia chứa đại đạo do y truyền thừa, lẽ nào y định không cho truyền nhân vào cửa?
Mặc kệ thế nào thì hẳn là hai thứ đó đều đáng tin cậy hơn chìa khóa, ai biết lời Lưu Hồng nói là thật hay giả.
Nếu nói đến biện pháp quản thúc Võ Hoàng thì Tô Vũ cho rằng có ba nơi có khả năng nhất, Văn vương phủ, Võ vương phủ và Nhân Hoàng phủ!
Không cần thu phục Võ Hoàng, nhốt lão già này ở đây không cho lão rời đi là được, đừng làm hỏng chuyện của ta là tốt lắm rồi.
Nghĩ vậy, Tô Vũ lại hăng hái bước tiếp, đồng thời tiếp tục thí nghiệm công pháp.
Khiếu huyệt thứ 716 cần thử 5 lần là xong, lần đầu tiên thất bại, còn 4 lần nữa, Tô Vũ cảm thấy mình sẽ không quá xui xẻo, không có khả năng lần thứ 5 mới lựa chọn chính xác!
Khả năng đó không tồn tại!
Kỳ thật không cần thử hơn 100 lần, cái thứ nhất chỉ có 5 khả năng, cái thứ hai có 4 khả năng, cái thứ ba chỉ còn 3 khả năng, cái thứ tư là 2, cuối cùng thì không cần lựa chọn!
14 lần là Tô Vũ có thể hoàn thành, nhiều nhất là như vậy!
Còn mấy trăm lần mà hắn nói với Võ Hoàng đó là trong tình huống không rõ cách liên hệ 715 khiếu huyệt khác, nếu đã có, vậy cứ dựa theo đó mà liên kết tiếp là được!
14 lần mà thôi!
Thất bại một lần, còn nhiều nhất 13 lần thử!
Tâm tình Tô Vũ không tồi, ta cảm thấy chỉ cần 5 lần là giải quyết được vấn đề!
Võ Hoàng ngu ngốc mà đòi đấu với ta ư?
Oanh!
Lại một tiếng nổ vang.
"Khu khu khu...
Máu chảy ra từ thất khiếu, những người khác lại giật mình quay sang nhìn chằm chằm Tô Vũ, này...
Ngươi lại thất bại à?
Ngoài mặt Tô Vũ tỏ vẻ hết sức bình thản, nhưng trong lòng lại điên cuồng thâm mắng, má nó, lại thất bại rồi!
Ta cảm thấy khiếu huyệt ấy đúng lắm mà.
Vì sao?
Chẳng lẽ phải thử đủ 5 lần mới có thể thành công?
Mỗi lần phát nổ đều rất đau đấy, có biết không?
Thiên Môn chấn động, hơn 700 khiếu huyệt cũng chấn động, mỗi lần như vậy tương đương với việc bị người cầm búa nên thẳng lên trán một lân, thảm không nõỡ nhìn!
Có một số người bị nổ phát chết.
Có một số người lại bị nổ thành quen, ăn khổ nhiều rồi, làm quen là được.
Kỳ thật Tô Vũ đại khái hiểu ra một điều.
Chu thiên phương pháp không hề dễ dàng truyền thụ!
Đúng vậy, hắn đã biết.
Không phải nguyên nhân khí vận mà là do bản thân công pháp đó vốn đã không thể dễ dàng truyền thụ, đây là một môn công pháp đáng sợ, hoặc nên nói là công pháp hoàn mỹ.
Phương pháp đại chu thiên, Nguyên Thần hợp nhất!
Nhân sinh chính là thứ không hoàn mỹ.
Dù có thông suốt cũng rất khó viên mãn.
Khi ngươi đến viên mãn, ngươi muốn hóa thành tất cả thành một khiếu sẽ càng khó, cho nên người tu luyện mới khó tìm được phương pháp tiểu chu thiên, cũng khó có được phương pháp đại chu thiên.
Thậm chí Tô Vũ đang tự hồi một vấn đề.
Phương pháp vận chuyển 720 khiếu thật sự có thể bảo tồn trên đời sao?
Lần trước hắn viết một phần phương pháp 360 Nguyên khiếu cho Bạch Phong, khi ấy thiên địa bất dung, quy tắc muốn hủy, lôi kiếp buông xuống.
Vậy phương pháp 720 chu thiên thì thế nào?
Lễ nào công pháp này chỉ có người sống mới có thể truyền thừa bằng miệng?
Văn tự ghi lại sẽ không lưu truyền nổi ư?
Kể cả phương pháp chu thiên Thần khiếu cũng là Thư Linh truyền cho Tô Vũ, bản thần Tô Vũ chưa từng tìm thấy.
"Chờ ta suy luận ra pháp môn thì có thể thử xem!"
"Thiên địa không cho công pháp này xuất hiện, cho nên mỗi lần ta cho rằng đó là đúng thì chính là sai, là bởi vì quy tắc quấy nhiễu ta!"
Không cho ta thu hoạch một cách dễ dàng!
Tô Vũ chỉ đang loạn phỏng đoán, nhưng hắn cảm thấy điều mình nghĩ tương đối chính xác.
Hay là thử làm ngược lại, lựa chọn khiếu huyệt mình cảm thấy không thích hợp nhất xem sao.
Tô Vũ hạ quyết tâm lựa chọn khiếu huyệt có cảm giác không thích hợp kia.
Nào ngờ... Lại nổi Tô Vũ bật cười!
Ta hiểu rồi!
Quy tắc quấy nhiễu, khi ngươi cảm thấy cái đó không có khả năng là đúng, ngươi lại bị lừa gạt.
Quy tắc thật thú vị!
Thôi, thử hết đi!
Tô Vũ đã chuẩn bị tâm lý, có lẽ lần cuối cùng mới có thể thành công, đây là khảo nghiệm của quy tắc, còn vấn đề do ai quy định thì... Quỷ mới biết!
Bất cứ quy tắc nào cũng đều có kẻ thiết lập.
Tô Vũ cảm thấy như vậy!
Rất có thể quy tắc này là do một tên khốn định ra, có lẽ đối phương đã phải ăn trái đắng nhiều lần khi Thiên Môn phát nổ, cho nên về sau khi y truyền loại công pháp này thì đã quyết định phải hành hạ kẻ tu luyện một phen, bắt họ nếm khổ của việc tự bạo cho vui!
Đoàn người tiếp tục đi tiếp, còn Tô Vũ thì tiếp tục bị nổ thêm vài lần.
Hắn bị thương!
Không sao cải Trong cuộc đời này, có ai mà chưa từng chịu chút thương tổn?
Tu giả không bị thương thì không phải tu giả tốt.
Giờ phút này, bỗng nhiên Thông Thiên Hầu dừng bước, ngưng trọng nói: "Phía trước là khu vực của Nhân vương! Nhân Chủ, chỉ sợ chúng ta không thể đi tiếp nữa, tuy rằng dựa theo quy tắc thì đi ngang qua sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng hiện tại ở đây không có ai, chỉ có quy tắc, nếu gặp phiền toái thì sẽ không ai cứu được chúng ta!"
Ngay cả một vị Hầu cũng cảm thấy kiêng dè.
Là Hầu thì tốt xấu gì cũng có quyền hạn cấp 4, theo lý thuyết là có thể đi vào hội nghị, nhưng Thông Thiên Hầu lại kiến nghị không nên đi tiếp, dễ xảy ra phiền toái.
Không những thế, Thông Thiên Hầu cũng không dám lắm miệng nữa, y nghiêm túc nói: "Dù Nhân Chủ muốn đi thì tốt nhất chỉ nên tới khu vực cấp 3, đừng tiến vào khu vực cấp 2! Khu vực cấp 2 chỉ có bốn tòa phủ đệ của tứ cực Nhân vương phủ!
Văn vương phủ phía Nam, Võ vương phủ phía Bắc, Minh vương phủ phía Đông, Ngục vương phủ phía CB T j Tây.
Y lại bổ sung thêm: "Hiện tại chúng ta đang ở khu vực phía Nam! Hội nghị tọa Bắc triều Nam, cổng lớn hội nghị chính là Văn vương phủ..."
Không thể không nói, sắp xếp như vậy rất có ý tứ.
Cổng lớn hội nghị thượng cổ chính là Văn vương phủ!
Đối diện phòng hội nghị!
Đây là có ý áp chế hội nghị ư?
Một người trấn áp toàn bộ nghị viên?
Cửa trước cửa sau, một cái là Văn vương, một cái là Võ vương, chặn hết lối đi của các ngươi!
Tuy nói có 99 cánh cửa, nhưng phòng hội nghị vẫn có cửa chính và cửa sau.
Tô Vũ phì cười, tò mò hỏi: "Văn vương phủ đặt ở đối diện cổng lớn hội nghị ư?"
"Đúng vậy!"
Thông Thiên Hầu gật đầu, thở dài đáp: "Ngươi không biết, thời kỳ thượng cổ, mỗi khi nghị viên mở họp thì sau khi kết thúc, khi đi qua cửa thì tám chín phần mười sẽ nhìn thấy Văn vương đang đọc sách ở ngay cửa phủ đệ của ngài ấy... Đọc đến mức khiến những kẻ kia hoang mang rối loạn! Về sau mới dựng nên 99 cửa hông, mỗi tộc một cửa, mọi người rất ít đi cửa chính!
Hiểu rồi!
Khi các nghị viên mới vừa thương lượng xong phải đối phó với Nhân tộc như thế nào, vừa ra cửa đã thấy Văn vương đọc sách, còn tươi cười nhìn bọn họ... Đúng là biến thái!
Ai nhìn thấy cảnh tượng ấy mà vẫn giữ bình tĩnh được thì mới đúng là trâu bò.
Tô Vũ không nhịn được cười, cảm khái: "Đúng là việc người đọc sách có thể làm ra!"