"Văn vương..."
Tô Vũ cảm khái, hậu chiêu vị này để lại đều không đơn giản.
Hai nơi, hai vị chủ nhân quy tắc!
Tô Vũ cảm thấy bất kỳ ai trong số hai người cũng đều có thể càn quét chư thiên hiện tại.
Nhưng có lẽ Văn vương cảm thấy chuyện này không tính là gì, dù sao ở thời kỳ của y thì chỉ tính riêng chủ nhân quy tắc ở đây đã lên đến 140 vị!
Dù hậu chiêu đều là chủ nhân quy tắc, vậy thì coi như y cũng chỉ để lại cho Nhân tộc 4 vị cường giả.
Nhưng thời đại đã hoàn toàn thay đổi.
Thời đại này không có chủ nhân quy tắc.
"Cải tạo, dung hợp, vì sao ta lại nghĩ đến Lam Thiên đầu tiên?"
Tô Vũ lầm bẩm, đúng vậy, Lam Thiên - vị cuồng nhân của hệ cải tạo.
Hơn nữa là một kẻ chay mặn không ky, cái gì cũng dám thay đổi, một hồi biến thành cái này, một hồi biến thành cái kia.
Tô Vũ cảm thấy không thoải mái khi cải tạo chính mình thành Hoang Thiên Thú, nhưng Lam Thiên thì chắc chắn sẽ không.
"Lam Thiên!"
Tô Vũ nói thầm, nếu Lam Thiên gặp được thứ này trước thì Tô Vũ chắc chắn y sẽ lập tức cải tạo chính mình, biến bản thần thành Hoang Thiên Thú, không chừng còn kích động vì chủng tộc ấy đã diệt sạch từ thượng cổ, vậy mà bây giờ y còn có thể cải tạo ra.
"Chí bảo!
Tô Vũ chỉ có thể nói như vậy, thật sự là chí bảo!
Nghiên mực thiên địa phối hợp với thi thể huyết nhục hoàn chỉnh bị Văn vương tự mình phong tỏa, toàn bộ tỉnh hoa đều ở đây, có thể giúp cho kẻ kế thừa đi lên đại đạo không người đi qua, như vậy xác suất trở thành chủ nhân quy tắc quá lớn!
Văn vương thật sự rất dụng tâm.
Khó trách nghiên mực thiên địa vẫn luôn không truyền lưu ra ngoài mà là đặt ở nhà cũ, để cho Tiểu Bạch Cẩu trông coi, không nghĩ tới Tiểu Bạch Cẩu lại nói Tô Vũ là người tốt, thế nên nó mới cho hắn.
Người tốt ư? Như vậy xem ra Tiểu Bạch Cẩu chính là khảo hạch lớn nhất!
Bằng không thì dù hắn có mạnh mẽ công phá nơi đây rồi đoạt được thi thể, nhưng không có nghiên mực thiên địa để dung hợp, vậy chỉ có thể khiến thân thể cường đại hơn một chút mà thôi.
"Muốn dung hợp đại đạo hay khống chế đại đạo gì thì cũng cần thời gian, nhưng có sẵn đại đạo và huyết nhục thì e rằng không tốn bao lâu là có hy vọng trở thành chủ nhân quy tắc!
"Đương nhiên, nếu xui xẻo thì cả đời cũng không Ị?
làm được Thứ nảy còn phải xem lực lĩnh ngộ và thiên phú, đôi khi kẹt ở bước cuối cùng rồi không thể khống chế cũng là chuyện bình thường.
"Hơn nữa Hoang Thiên Thú vô cùng cường đại, có khả năng Vĩnh Hằng bình thường không thể thừa nhận huyết nhục của nó... Có lẽ phải là một vị Hợp Đạo mới được!"
Tô Vũ hơi cau mày, Hợp Đạo sao?
Nếu Hợp Đạo tự cải tạo chính mình, nhưng lại không thể thăng cấp đến cấp bậc chủ nhân quy tắc thì tác dụng cũng không quá lớn, đương nhiên nếu thuận lợi lĩnh ngộ đại đạo, dù không đạt tới cấp bậc kia thì ít ra cũng có thể bước vào Hợp Đạo đỉnh cấp như đám người Đông Thiên vương.
"Thứ này tuyệt đối không thể tùy tiện cho đi, phải là kẻ mà ta tín nhiệm 100% mới được, hoặc là tự ta tiến hành...
Mà thôi, nếu là chính mình thì sẽ phải vứt bỏ rất nhiều thứ.
Thân thể không còn là Nhân tộc thì sẽ không thể đi theo bút đạo được nữa.
Không chỉ như vậy, có khả năng còn khiến tương lai bị hạn chế chỉ có thể dung hợp một đạo này, không còn lựa chọn nảo khác.
"Cho nên nghiên mực thiên địa và thi thể Hoang Thiên Thú vẫn nên giao cho người khác, còn phải bảo đảm 100% vị này sẽ không phản bội, sẽ không vì thực lực cường đại mà đảo khách thành chủ...
Tô Vũ không ngừng suy nghĩ, kỳ thật có không ít người phù hợp.
Tô Vũ cảm thấy Hống tộc có khả năng cùng loài với Hoang Thiên Thú, nếu Hống Hoảng cải tạo thì dám chắc sẽ nhanh chóng lĩnh ngộ con đường này để trở thành chủ nhân quy tắc.
Nhưng mà thôi, quên đi!
Hống Hoàng hay do dự, hơn nữa còn không có giao tình sâu đậm gì, nếu cho y, vậy thì Tô Vũ đúng là tên ngốc khi quá mức tín nhiệm người ta, có khi xui xẻo thì còn là tự tìm đường chết!
"Lão Quy hay Thiên Diệt đều được, Nhân tộc cũng tốt, Nhân tộc có Đại Tân vương hoặc Đại Hạ vương. Phệ Thân tộc thì... Thôi, bọn họ có đạo riêng của chính mình! Tiểu Bạch Cầu có lẽ sẽ chướng mắt, phệ đạo của nó đã rất lợi hại"
Đó đều là những người phù hợp.
Hợp Đạo hẳn là không thành vấn đề, Vĩnh Hằng cao đoạn chắc cũng có thể thừa nhận, nếu yếu hơn thì e rằng không thể, Hoang Thiên Thú là chủ nhân quy tắc, Vĩnh Hằng bát cửu đoạn sẽ khó mà thừa nhận nổi huyết nhục của nó.
Tuy rằng Lam Thiên rất thích hợp, nhưng chỉ sợ y không hấp thu được lực lượng cường đại như vậy, nó quá mạnh.
Không cởi bỏ phong ấn cũng biết kết quả, phải biết rằng một giọt tinh huyết của Tiểu Bạch Cẩu còn khiến người có thân thể cường đại như Tô Vũ bị nứt toác ra, trong khi Tô Vũ tự tin thân thể hắn bây giờ hoàn oàn không hề yếu hơn Đại Tần VƯƠnG.
Tuy Hoang Thiên Thú đã chết, nhưng huyết nhục đều được Văn vương đích thân phong ấn nguyên vẹn, cho nên lực lượng huyết nhục chắc chắn sẽ không yếu hơn Tiểu Bạch Cẩu.
Vô số ý niệm dâng lên, hắn không vội ra quyết định.
Hơn nữa, còn có một phương án khác... Tô Vũ đang tự hỏi một vấn đề, nếu ta tiến vào thượng giới, sau đó ném Hoang Thiên Thú vào đó cho nó sống lại thì có thể đại khai sát giới một phen hay không?
Đáng tiếc là không thể khống chế nó!
Một khi nó giết sạch thượng giới xong lại tấn công xuống dưới thì tiêu đời!
"Hoặc là Võ Hoàng không nghe lời, ta liền ném Hoang Thiên Thú vào cho bọn họ đánh nhau?"
Tô Vũ đột nhiên nảy ra ý tưởng ấy!
Hắn rất tò mò muốn biết hai kẻ này toàn lực đánh nhau thì ai sẽ thắng?
Có thể đồng quy vu tận hay không?
Lúc bấy giờ, tâm tình Tô Vũ không tồi, Văn vương quả thật rất tốt, y đã để lại rất nhiều hậu chiêu, thứ này mới gọi là hậu chiêu chứ.
Nếu thật sự không còn biện pháp nào khác, vậy thì đồng quy vu tận đi!
Đầu tiên thả Võ Hoàng ra, sau đó lại thả Hoang Thiên Thú, không cần quan tâm bọn họ sẽ làm gì, đánh hết giết hết, muốn chết thì cùng chết!
"Đây mới chỉ là hai phần, còn hai phần nữa, có lẽ Ị?
cũng liên quan tới lực lượng chủ nhân quy tắc Tô Vũ vừa hưng phấn lại vừa thấy bất đắc dĩ, có lẽ hắn không mở được hai căn phòng còn lại.
Hắn hít sâu một hơi, đoạn cất toàn bộ bàn ghế và hộp đi, mấy thứ này đều rất lợi hại, đều có thể làm vật gánh chịu, hiện tại hắn rất thiếu vật gánh chịu.
Văn vương đã bảo hắn bảo quản phủ đệ, chuyện đó thì Tô Vũ không có ý kiến gì.
Suy bụng ta ra bụng người, có kẻ phá hỏng nhà của ta thì ta cũng khó chịu, nhưng bốn gian phòng này chính y đã nói là để lại cho hậu nhân, đồ cho ta, ta đây lấy hết đồ trong phòng cũng là bình thường.
Nói lời phải giữ lấy lời, đúng không?
Bốn gian phòng đều cho hắn, không sai, Tô Vũ đã mặc định hai gian còn lại cũng đều là của mình!
"Giấy" chính là Liệp Thiên Bảng, sớm muộn gì hắn cũng sẽ lấy nó về.
"Mực" thì ắt hẳn Lưu Hồng biết một chút, có điều gia hỏa này đã biến mất, tám chín phần mười là gã đi tìm phủ đệ Văn vương trong Tử Linh giới vực, hoặc là truyền thừa mực ở trong Tử Linh giới.
Tô Vũ đoán Lưu Hồng vẫn chưa nhận được truyền thừa hoàn chỉnh.
"Lưu Hồng.."
Tô Vũ cười cười, mực đạo, chẳng lẽ nhất thiết phải hóa thành Tử Linh mới được ư?
Chưa chắc Lưu Hồng đã có thể đi vào nơi đây!
Tô Vũ thôi không nghĩ đến Lưu Hồng nữa, hắn mang tất cả đồ vật đi, sau đó ra khỏi phòng, đi đến phòng giấy, hắn muốn thử xem, tuy biết quá nửa là không mở ra được nhưng dù sao hắn cũng tới đây rồi, sao có thể không thử một lần chứ?