Trước căn phòng thứ 3.
Tô Vũ lấy mảnh nhỏ ra, hắn có hai mảnh chữ "Vạn Pháp" và chữ "Lục", còn có chữ "Đồ" đang để ở chỗ Đại Chu vương, Tô Vũ không giữ, tránh để Giám Thiên Hầu giổ thủ đoạn.
Hiện tại Tô Vũ còn chưa chuẩn bị xong, nhưng nếu Giám Thiên Hầu dám tới đây thì Tô Vũ sẽ cho y biết vì sao bầu trời lại màu xanh.
Cắm hai mảnh nhỏ vào lỗ khóa, ổ khóa hơi rung động một thoáng, nhưng rốt cuộc vẫn không mở ra.
Tuy nhiên hắn cảm nhận được chìa khóa này là đúng.
"Đáng tiếc ta chỉ có một bộ phận Liệp Thiên Bảng!"
Tô Vũ hơi tiếc nuối, lần này hắn không mở được căn phòng thứ 3.
Không cần phải nói, hắn không có mực đạo truyền thừa để mở căn phòng cuối cùng, dù thế thì Tô Vũ vẫn không từ bỏ ý định, hắn đi đến căn phòng thứ tư với tâm thế biết đâu ta đã lấy được mực đạo truyền thừa mà lại không biết thì sao!
Tô Vũ không ngừng móc bảo vật ra mở khóa, kể cả Nhân Chủ ấn cũng bị đem ra.
Cũng chẳng tốn phí gì, ngu sao không thử?
Dù sao ta cũng là Nhân Chủ, là nhân vật cấp bậc Thái Tử thời thượng cổ, ta mở bảo khố của thừa tướng nhà mình mà thôi, chẳng lẽ còn không được à?
Sự thật chứng minh... đúng là không mở được!
Tô Vũ bất đắc dĩ, đành phải bỏ cuộc.
Hắn đi dọc theo bốn căn phòng, tiếp tục tiến về phía trước, bên này là hậu viện, không biết tiền viện có bảo vật nào không?
Văn vương nói không nên phá hỏng phủ đệ của y, đương nhiên Tô Vũ sẽ không phá hỏng làm gì.
Nhưng ta có thể dọn dẹp, nhà ngài cũ nát rồi, ta giúp ngài quét tước vệ sinh một chút, ổn mà phải không?
"Thứ rách nát gì cũng lấy hết, ta không chê đâu!"
Tô Vũ lấy ra một thứ giống như cái chổi, tùy ý lia qua một lượt, hắn lẩm bẩm: "Văn vương tiền bối, ta quét tước vệ sinh nhà ngài đây, trong nhà quá bẩn, nhiều năm không ai ở, có lẽ đồ đạc cũng hồng rồi, ta thay ngài vứt bỏ một số thứ rồi đổi đồ Ị?
mới vào vậy, đồ cũ dùng không tốt đâu Đi một đoạn, Tô Vũ thấy một cái ao, bên trong có dòng nước lưu động, Tô Vũ tiến đến nhìn, nước ao này... Hút!
Thứ tốt!
Đây là Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch ư?
Thứ này có tác dụng rất lớn để Nhật Nguyệt cường hóa khiếu huyệt, ta chính là Nhật Nguyệt!
Tô Vũ nhanh chóng hút cạn ao, sau đó lại lấy ra đại lượng Thiên Nguyên khí từ trong bảo khố của chính mình, cười nói: "Tiền bối, hồ nước nhà ngài quá bẩn, nước đã lâu không thay, ta đổi nước mới cho, khi ngài trở lại thì nhìn cũng thấy thoải mái hơn!"
Ta đổi nước vì ngài đấy nhé!
Ta là người rất biết điều, không phải loại làm mà không nói, ta đổi mới cho ngài, cũng coi như thể hiện chút tâm ý của người làm đô đệ.
Đúng vậy, hắn kế thừa bút đạo, xem như nửa đồ đệ của Văn vương, tuy rằng không chính thức bái SƯ.
Thân là nửa học sinh, ta đổi gia cụ mới cho ngài là chuyện đương nhiên, không cần cảm tạ ta!
Không bao lâu sau, ao Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch đã biến thành ao Thiên Nguyên khí.
Tô Vũ ngửi ngửi hương vị, hài lòng nói: "Không khí tươi mát hơn nhiều rồi, quả nhiên đồ mới vẫn tốt hơn đồ cũ. Còn đống nước bẩn này thì để ta mang đi cho, về nhà ta sẽ đổ đi sau, tùy tiện xả rác cũng không tốt!"
Tô Vũ dứt lời liền tiếp tục đi về phía trước.
Theo lý thuyết thì lực lượng quy tắc trong phủ đệ Văn vương rất cường đại, xông loạn thì ắt sẽ bị xử lý, nhưng hắn có Nhân Chủ ấn, có thời gian sách, có bút đạo.
Tại đây, hắn đi chỗ nào cũng thấy thông suốt, cảm giác còn nhẹ nhàng hơn đến tạp hào tướng quân phủ.
Văn vương phủ rất lớn, trên đường đi Tô Vũ lại nhìn thấy vài căn phòng, có thể là nơi cư trú bình thường.
Tô Vũ không khách khí, hắn cẩn thận gõ cửa xong, lại còn tằng hắng mấy tiếng xem có ai bên trong không, không nghe thấy tiếng đáp thì mới tự giác mở cửa đi vào phòng.
Nhìn thoáng qua bài trí bên trong rồi lại tra xét một chút, chỉ có một ít gia cụ đơn giản, không có bảo vật gì khác.
Tô Vũ quan sát thấy cái giường của Văn vương có vẻ đã cũ, hắn lập tức dùng đại lượng bảo vật tự mình chế tạo một cái giường khác, còn trải đệm tơ tằm mềm mại, vậy là Văn vương đã có một cái giường mới!
Vừa mới, vừa rắn chắc, lại còn mềm mại!
Tô Vũ có rất nhiều bảo vật, cái giường hắn mới chế tạo miễn cưỡng có thể dùng như Huyền binh, không tồi chút nào, hầu hết Lăng Vân Sơn Hải chỉ dùng Huyền binh làm vũ khí khi tham gia quân ngũ, giờ làm một chiếc giường ngủ vậy là đủ rồi.
Còn giường cũ của Văn vương, Tô Vũ cảm thấy nếu bổ nó ra thì có thể làm thành 7 - 8 vật gánh chịu, có lẽ có thể cho người ta làm chủ binh trong dung binh pháp!
Không thể lãng phí!
Tô Vũ mau chóng ra khỏi phòng, thuận tay quét tước phòng sạch sẽ, phòng mới không khí mới, thuận tiện xử lý một ít bảo vật rác rưởi tồn khol Có lẽ uẩn dưỡng trong Văn vương phủ mấy chục vạn năm, chúng sẽ lại biến thành một đám vật gánh chịu cũng nên.
Làm người không thể quá tham lam!
Tô Vũ tự nhắc nhở chính mình, lấy cái gì phải trả cái đó, còn phải làm theo lời Văn vương là bảo tồn phủ đệ thật tốt, quét tước sạch sẽ.
Thái Tử tự mình quét tước phòng và đổi gia cụ cho ngài, thừa tướng như ngài chắc phải vui lắm đúng không?
Ngày nào đó Văn vương mà trở lại, thấy nhà mình sạch sẽ mới tinh như vậy chắc sẽ cực kỳ hài lòng.
Tô Vũ đã có thể tưởng tượng ra biểu tình vui vẻ của Văn vương.
Đi mười vạn năm quay về, gia cụ đều mới, tràn đầy sức sống, thoải mái hết sảy!
"Niềm vui của ngài chính là niềm vui của ta!"
Tô Vũ tiếp tục khiêng cái chổi đi quét tước một lượt, nhìn thấy cây xanh còn sống thì rất hào hứng, hắn lập tức nhổ sạch đám đại thụ còn sống tới tận bây giờ mà chưa khô héo, sau đó hắn lại cắt một nhánh cây, thân văn chữ "Mộc" tiến hành thúc đẩy sinh dưỡng, Tô Vũ còn cẩn thận tưới thêm Thiên Nguyên khí cho nó, không bao lâu sau, nhánh cây đã trở thành một cây đại thụ trưởng thành cao lớn như ban đầu!
Mấy chục vạn năm nữa, có lẽ nó sẽ cường đại hệt như cũ!
Làm người phải làm đến nơi đến chốn, nhổ một cây thì phải trồng cây khác, cũng không thể để lại cái hố to trống rỗng được, vậy thì quá khó coi, Văn vương mà nhìn thấy thì sẽ tức giận!
Có cây xanh đã khô héo, Tô Vũ cũng không khách khí, rút hết cỏ khô cây héo ra, sau đó lại gieo trồng bón thúc ra cây mới.
Trong chớp mắt, toàn bộ phủ đệ liền trở nên sáng sủa hơn hẳn.
Không ít cây cối đã khô héo thật sự, nhưng nhiều năm như vậy mà còn không hoàn toàn hư thối thì phẩm chất đám cây cỏ đó thế nào không cần nói thêm!
Tô Vũ lấy đi toàn bộ, rồi tự mình trồng trọt một đám hoa cỏ đủ sắc màu.
Lúc bấy giờ, toàn bộ Văn vương phủ tràn đầy hoa hồng lá xanh, khung cảnh trở nên tuyệt đẹp!
Lúc trước quang cảnh xanh mướt nhìn có vẻ đìu hiu hoang vắng!
Hiện tại thì có đỏ đỏ xanh xanh vàng vàng, đẹp không sao tả xiết!