Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2626 - Chương 2626: Người Phân Theo Nhóm, Chỉ Có Chúng Ta Mới Nói Chuyện Được Với Nhau.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2626: Người Phân Theo Nhóm, Chỉ Có Chúng Ta Mới Nói Chuyện Được Với Nhau.
 

Tô Vũ bước ra khỏi thời không trường hà.

Giờ khắc này, trời trong quang đãng.

Tất cả đều biến mất!

Quy tắc trừng phạt và ban thưởng đều biến mất!

Chính hắn cũng cảm nhận được sự bất đồng.

Thế giới này đã trông rõ ràng hơn, mỹ lệ hơn.

Tô Vũ bước xuống khỏi hư không, những người khác đều tiến lại gần hắn, Thiên Diệt vội hỏi:

"Ngươi chứng đạo à? Ta thấy ngươi đi vào thời không trường hà. Ngươi vừa mới bắt giữ tam thế thân ư?"

"Không phải!"

Tô Vũ cười nói: "Tam thân pháp quá yếu, ta vừa mới nhìn thấu nó, kỳ thật nó chính là thông qua hai kiện vật gánh chịu tương đương bàn đạp để Ị?

giúp ngươi đi lên đại đạo "Cái gọi là tam thân chính là quá khứ và tương lai, đó là hai bàn đạp chở ngươi đi ngược đi xuôi "

trong đại đạo "Mà dung binh pháp là một con thuyền, con thuyền này cường đại hơn, chịu tải tốt hơn, có thể rút ra nhiều lực lượng hơn từ thời không trường hà!"

€3.. e.

Một đám người mờ mịt không hiểu nhìn hắn.

Ngươi đang nói cái gì vậy?

Có vẻ rất lợi hại, nhưng chúng ta nghe không hiểu.

Không hiểu chút nào hết!

Giang Tinh Môn thì đố hơn, vội vàng lên tiếng:

"Đúng rồi, là bàn đạp... À không, không đúng, không phải nói như vậy! Ta nhớ mang máng là năm xưa Văn vương đã từng nói một lần đâu đó rồi, tam thân pháp hay dung binh pháp hoặc những thứ khác đều là bắc câu lót đường để ngươi đi lên đại đạo! Mà ta là đặc thù, ta không cần bắc cầu lót đường, bởi vì ta là cửa, ta dịch cửa của mình đến một tiếp điểm trên trường hà là có thể "

đi lên, cho nên Văn vương nói ta rất có tiền đồ Tô Vũ sửng sốt nhìn y, sau đó cười nói: "Đúng là có tiền đồ! Không khác cách nói của ta lắm, như vậy thì khi chúng ta bước lên đại đạo, chúng ta cần phải qua sông, bước vào nhánh sông, vật gánh chịu hay binh khí trong dung binh pháp hay bản thân Linh tộc kỳ thật đều là để lót đường! Bản thể Thông Thiên Hầu là một cánh cửa, bản thể có khả năng chịu tải lực lượng cường đại, cho nên ngươi có thể rút ra càng nhiều lực lượng quy tắc hơn..."

Nói đến đây, Tô Vũ nhìn y một lượt, thoáng cau mày: "Nhưng có khả năng đạo ngươi dung hợp tương đối yếu, không thì bản thể ngươi vốn cường đại, lẽ ra ngươi phải mạnh hơn hiện tại mới đúng, +:

đầu có yếu như này Một đám người nhìn y, Thông Thiên Hầu yếu sao?

Không yếu mài!

Trong Hợp Đạo, y không tính là đỉnh cấp thì cũng là trung đẳng.

Tô Vũ quá ngông cuồng rồi.

Một Nhật Nguyệt lại nhận xét một vị Hầu là kẻ yếu!

Nào ngờ Thông Thiên Hầu lại gật đầu hùa theo:

"Đúng đúng đúng, Văn vương cũng nói vậy, ngài nói khi ta dung đạo vẫn còn vô tri, tìm được đạo nào liền dung hợp đạo nấy, kỳ thật là không đúng, ta nên tìm một đạo cường đại hơn, hoặc là tự mình khai một đạo mới mới phải..."

Thông Thiên Hầu nói tới đây bỗng nhiên thấy khiếp sợ: "Nhân Chủ là Văn vương chuyển thế sao? Các ngươi nói chẳng khác gì nhau cả!"

Tô Vũ khẽ cười: "Nhìn thấu bản chất, nhận biết đạo lý như nhau, đương nhiên sẽ nói ra lời không khác gì nhau. Ngươi đi hỏi Nhân Hoàng thì Nhân Hoàng cũng sẽ cho ngươi đáp án tương đồng!"

Giang Tinh Môn vội bảo: "Giải thích chính là che giấu, ta hiểu mà... Không ngờ Nhân Chủ thật sự là Văn vương sống lại..."

Ánh mắt Tô Vũ sắc bén!

Giang Tinh Môn lập tức câm miệng!

Ta sai rồi, ta không nói nữa.

Giờ phút này, y thầm nhủ mình phải cẩn thận hơn, cảnh giác hơn.

Đây là Văn vương đúng không?

Thật sự là Văn vương đã sống lại rồi ư?

Y nhìn về phía Tô Vũ, cẩn thận quan sát một hồi liền truyền âm mật báo cho mọi người xung quanh biết: "Hắn thật sự là Văn vương đấy! Các ngươi nhìn đi, trên trán hắn có tiểu Thiên Môn.

Còn thích mặc áo bào trắng. Đã vậy còn hay nói ra mấy lời giống hệt Văn vương từng nói với ta.

Hắn còn biết dùng bút đao, còn có hắn vừa vào nhà Văn vương xong. Vả lại hắn cũng từng nói mình chính là tuýp người thích đọc sách, à đúng, còn chỉ tiết này nữa..."

Y không nói thì thôi, vừa nói xong thì ánh mắt một đám người đều trở nên khác thường.

Không sai, Tô Vũ càng ngày càng giống Văn vương!

Tô Vũ thấy bọn họ dùng ánh mắt dị dạng nhìn mình, lại nhìn sang Thông Thiên Hầu vẫn còn đang khiếp sợ thì hoản toàn câm nín, xem ra gia hỏa lắm mồm kia lại đang bịa đặt chuyện gì đó rồi!

Hắn lười nhiều lời.

Văn vương hay Nhân Hoàng thì cũng vậy, kỳ thật khi nhìn thấu bản chất thì tự khắc khí chất chắc chắn sẽ có điểm tương tự, còn vấn đề nói lời giống nhau... Bình thường thôi, bất cứ kẻ nào nhìn thấu bản chất đại đạo thì đều sẽ nói vậy!

Các ngươi không hiểu thì chỉ biết nói linh tỉnh.

Đã hiểu đúng thì sao lại đưa ra nhận xét khác biệt được?

Thiên Diệt không quan tâm Tô Vũ rốt cuộc có phải Văn vương hay không, hắn chỉ muốn biết một chuyện: "Còn đi cướp đoạt nữa không?"

Giờ phút này, hình như lực lượng quy tắc đã trổ về trạng thái ban đầu.

Tô Vũ nhìn thoáng qua, Thiên Môn mở rộng tựa như con mắt thứ 3, hắn nhìn hư không, trong hư không, từng đạo lực lượng quy tắc tồn tại giống như chuẩn bị đánh ra một kích lôi đình!

Khu vực khác nhau thì sẽ có lực lượng quy tắc nồng đậm khác nhau.

Tô Vũ thấy thế thì vui về nói: "Tiếp tục đi, khi ta ra hiệu rút lui thì lập tức rời đi!"

"Được!"

Đám người hưng phấn, tiếp tục cướp đoạt tài sản của đám Hầu gia.

Hồi lâu sau, lực lượng quy tắc lại dân hội tụ, càng ngày càng cường đại!

Thậm chí mơ hồ biến thành một cây đao như muốn bổ xuống đánh chết mọi người.

Tô Vũ thấy thế bèn vội quát: "Ngừng! Chạy thôi!"

Thông Thiên Hầu nhanh chóng mở cửa ra, đám người Tô Vũ lập tức bước vào, trong nháy mắt, toàn bộ rời đi!

Ngay khi bọn họ vừa biến mất thì bỗng, oanh!

Một thanh đao quy tắc âm âm bổ xuống, đáng tiếc lại chém hụt!

Lực lượng quy tắc của toàn bộ tầng 8 rung chuyển dữ dội.

Dường như không trừng phạt thành công nên quy tắc không vui, vẫn điên cuồng tiếp tục rung chuyển, tiếp tục chấn động, tiếp tục chém xuống.

Tầng 7!

Đám người Tô Vũ vừa xuất hiện thì ý chí lực của Võ Hoàng liền hiện ra, kỳ thật những người khác vẫn không nhìn thấy gì, kể cả khi Võ Hoàng đối thoại cùng Tô Vũ thì cũng chẳng ai nghe được.

Giờ phút này, khuôn mặt Võ Hoàng dường như đã rõ ràng hơn một chút, lão nhìn Tô Vũ từ trên xuống dưới một lượt.

Tô Vũ cũng ngẩng đầu nhìn lão.

Võ Hoàng lạnh giọng: "Có chút bản lĩnh, không ngờ thật sự mở được Thiên Môn!"

Lão không còn gọi hắn là tên nhãi nữa!

Tô Vũ tươi cười: "Tạm được, đa tạ Võ Hoàng tặng công pháp! Thiên Môn vừa mở ra thì ta mới biết chính mình trước kia là ếch ngồi đáy giếng! Mạo muội hỏi một câu, sau khi Võ Hoàng khai Thiên Môn thì ngài có thấy đại đạo trong thời không trường hà hay không? Con đường này đã tồn tại từ xưa đến nay hay là do có người sáng lập?"

Võ Hoàng đạm mạc đáp: "Sau khai thiên liên có Ị?

đạo này Quả nhiên!

Tô Vũ lại hỏi: "Xin hỏi thêm một câu, Tử Linh thiên hà có phải do một vị tuyệt thế cường giả bắt chước thời không trường hà mở ra, Võ Hoàng nói nó là bán thành phẩm, chẳng lẽ là vì sáng lập thất bại?"

"Đương nhiên!"

Võ Hoàng vẫn hờ hững đáp, nhưng ít ra đã nguyện ý trao đổi với Tô Vũ.

Người phần theo nhóm!

Trên thế giới này, có lẽ hiện giờ chỉ có lão và Tô Vũ mới xem hiểu vài điều, nhìn thấu vài điều!

Nói với những người khác cũng vô dụng, bọn họ căn bản không hiểu được lão nói gì.

Tô Vũ cảm khái: "Vậy cường giả sáng lập Tử Linh giới nhất định rất mạnh! Mạnh đến mức đáng sợ!"

Võ Hoàng trầm mặc.

Tô Vũ lại hỏi: "Người nọ còn sống hay đã chết?"

"Chết rồi!"

Võ Hoàng lẩm bẩm: "Dã tâm quá lớn, nào có đơn giản như vậy! Tử Linh giới, sáng lập một giới, sinh tử luân hồi, người sống tu thời không trường hà, người chết tu đạo của hắn, dã tâm như vậy thậm chí đã vượt qua nhất thống chư thiên!"

"Bị giết ư?"

"Không biết, ta cũng chỉ nghe nói thôi chứ chưa bao giờ gặp đối phương. Õ thời đại của ta, Tử Linh giới đã sớm tồn tại, chỉ là từng nghe nói trong truyền thuyết có một nhân vật như thế, sáng lập thất bại, để lại Tử Linh giới tàn thứ phẩm!

Tô Vũ gật đầu: "Dù nhân vật như vậy đã chết, nhưng vô số năm tháng sau này, chỉ cần có người có thể hiểu ra bản chất đại đạo thì đều sẽ biết đến sự tồn tại của hắn, truyền thuyết về hắn sẽ vĩnh tồn! Trừ khi thế giới này không bao giờ xuất hiện người như chúng ta nữa, bằng không chỉ cần có thì truyền thuyết về hắn sẽ bất diệt! Dù là ngàn vạn năm, hàng tỉ năm!"

Dứt lời, Tô Vũ cười nói: "Nếu thật sự không ai có thể khai Thiên Môn, không ai có thể nhìn thấy, hiểu được, kẻ yếu như vậy biết về truyền thuyết thì cũng vô dụng, truyền thuyết về hắn chỉ tồn tại trong cấp bậc tuyệt thế cường giả và thiên tài...

Đó cũng là một thú vưi đặc biệt, không phải sao?"

Võ Hoàng trầm mặc.

Tô Vũ nói không sai.

Dù người nọ đã chết nhưng ngàn vạn năm, hàng tỉ năm sau lại có người khai Thiên Môn, hoặc là tự hiểu ra bản chất đại đạo, bọn họ đều sẽ biết đến Tử Linh thiên hà, biết tới sự tồn tại của người nọ, biết đến truyền thuyết và huy hoàng của hắn!

Bình Luận (0)
Comment