Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2631 - Chương 2631: Quyết Định Của Thiên Diệt.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2631: Quyết Định Của Thiên Diệt.
 

"Không giống nhau!"

Thiên Diệt biện giải: "Thật sự không giống nhau!

Thực lực Bách Chiến vương rất mạnh, ta tự hồi nếu Bách Chiến vương cũng có năng lực trấn áp thông đạo Tử Linh, ngươi nói xem hắn sẽ làm gì?"

Lão Quy không đáp.

Thiên Diệt nhe răng nói: "Nếu là Tô Vũ, ta cảm thấy hắn chắc chắn sẽ nói, Thiên Diệt, ngươi đi diệt tên kia rồi ra ngoài lượn một vòng đi, ta giúp ngươi trông thông đạo! Tên kia rất giỏi đẩy nước giong thuyền, nếu ta ra tay thì sau này không cần nói gì nữa mà coi như đã trực tiếp xác định trận doanh luôn! Tính tình ta như vậy, không cẩn thận thì thật sự sẽ ra tay đánh chết đối phương! Bách Chiến vương thì không, hắn chỉ khoe khoang chiến lực cường đại một phen rồi thôi, ta thấy vậy thì nghĩ... Thôi đi, gia hỏa này không đáng tin cậy Lão Quy không nhịn được cười: "Ngươi tỉnh táo ghê!"

Ị?

"Đương nhiên, ánh mắt ta tốt lắm mà Thiên Diệt trợn mắt: "Ngươi thấy đấy, hiện tại chúng ta đều sắp được giải thoát rồi! Trấn Linh vực sắp trở thành địa bàn của chúng ta! Bách Chiến vương quả nhiên đã xong đời! Cho nên...

Ị?

Lão đại, nếu để ta chọn vậy thì ta muốn chiến Lão Quy trầm ngâm một lát, cười khổ nói: "Kỳ thật chúng ta làm gì còn đường lui, chỉ là kiên định hay không thôi!"

Thiên Diệt nói thẳng: "Ta chỉ sợ một khi có vài vị huynh đệ chết trận thì lão đại ngươi lại chùn bước, khi đó sẽ rời khỏi!"

Hắn nhìn về phía lão Quy: "Lão đại ngươi thương chúng ta, chúng ta đều biết! Ngươi vẫn luôn cảm thấy thua thiệt chúng ta, bởi vì chúng ta làm tù nhân 10 vạn năm, vì chúng ta, ngươi giết cả hậu duệ Cung vương! Cho nên ta rất sợ một khi đại chiến bùng nổ, chỉ cân các huynh đệ tử thương thì ngươi lại không nhịn được, khi đó thay đổi lập trường, lựa chọn rời khỏi!"

Hắn quá rõ tính tình lão Quy!

Vì vậy hắn lo rằng một khi khai chiến, vài vị trấn thủ tử vong, lão Quy sẽ hối hận, mang theo trấn thủ khác rút khỏi trận chiến, khi đó tình hình sẽ trỡ nên rất phiền toái!

Lão đại là lão đại tốt, nhưng không phải là minh hữu tốt.

Điểm này thì Thiên Diệt biết rõ ràng hơn ai khác.

Nhưng trong đại chiến có thể không có người chết sao?

Ngay cả chính hắn cũng đã chuẩn bị tỉnh thần tử vongl Ánh mắt lão Quy phức tạp: "Thiên Diệt, ngươi.."

Thiên Diệt tỏ vẻ cà lơ phất phơ, vẻ mặt không thèm để ý: "Đừng nói nữa, ta biết lão đại cảm thấy ta lỗ mãng, nhưng ta không ngốc! Ta mà khởờ thì đã không sống được đến ngày hôm nay! Lần này không giống nhau!"

"Ta cố ý trở về trước là để nói vài câu với lão đại!"

Thiên Diệt lầm bẩm: "Không nói đến việc chúng ta có đường lui hay không! Lão đại, với tính tình Tô Vũ, chúng ta mà không làm thì hiện tại dứt khoát nói luôn, để hắn tự nghĩ cách! Nể tình lúc trước, có lẽ hắn sẽ không nói gì. Nhưng một khi đang khai chiến mà chúng ta rời khỏi... Lão đại, ngươi nghĩ xem, lúc ấy hắn sẽ đánh vạn tộc hay đánh chúng ta trước?"

"Theo ta thấy, 100% hắn sẽ đánh lão đại ngươi!"

Thiên Diệt nghiêm túc nói: "Tiểu tử này rất điên cuồng! Lần đầu tiên gặp hắn, ta đã biết hắn rất điên cuồng. To gan lớn mật! Ghét ác như thù! Nếu đánh không thắng cũng không sao, nhưng vì chúng ta rời cuộc chiến mà làm hại người của hắn chết, hắn có thể bỏ qua cho chúng ta ư?"

Vẻ mặt Thiên Diệt nghiêm túc: "Nếu lão đại không hạ được quyết tâm, vậy hiện tại nói rõ với Tô Vũ luôn đi. Chúng ta không xen vào nữa. Đừng để tới khi hắn liều mạng giải phóng cho chúng ta xong, sau đó tìm người thay thế vị trí của các trấn thủ rồi chúng ta mới nói không làm... Hắn sẽ lập tức trở mặt đấy!"

"Hiện tại từ bỏ, không ai nợ ai, chúng ta giúp hắn rất nhiều lần, hắn giúp ba người chúng ta thăng cấp Hợp Đạo, giải quyết Đông Thiên vương, giảm bớt áp lực, mọi người đều không nợ nhau!"

Lão Quy cười khổ: "Ngươi... Ta nói ngươi nhiều năm, ngươi không nghe ta, mới ở cùng Tô Vũ mấy ngày, ngươi lại nghe hắn!"

"Không đâu nhé!"

Thiên Diệt cười ha hả: "Fa nghe lão đại mà, ngươi nói thế nào ta liền làm như thết"

"Lão đại mà muốn làm Hoàng của vạn giới thì Ị?

huynh đệ chúng ta cũng ủng hộ lão đại Lão Quy bất đắc dĩ: "Đừng tìm việc cho ta! Ta không có tâm tư đó, cũng không có thực lực!

Ngươi nói cũng đúng, nếu bỏ đi giữa chừng thì tin chắc tên kia sẽ mặc kệ vạn tộc mà tới diệt chúng ta trước! Nhưng mà..."

Lão thở dài: "Các ngươi mà chết trận, ta..."

"Vậy thì đó là số mệnh!"

Thiên Diệt lầm bẩm: "Chết trận oanh liệt còn tốt hơn là hiện tại, lão đại ngươi không hiểu cảm giác làm hoạt tử nhân đâu!"

Hắn đang nói, phía dưới chợt có người mở miệng xen vào: "Lão đại, gia hỏa Thiên Diệt này nói đúng đấy!"

Thanh âm của Tinh Hồng vang lên: "Ngươi đừng lo về chúng ta! Chúng ta tình nguyện chết trận trong lần triều tịch này cũng không muốn chở lần triều tịch sau nữa! Mười vạn năm, thật sự chịu đủ rồi!"

Ánh mắt lão Quy càng thêm phức tạp, hồi lâu sau, lão nặng nề thở dài: "Ta biết, cũng hiểu ý các ngươi! Chỉ cần các ngươi không hối hận thì ta sẽ không rời khỏi!"

"Lão đại anh minh!"

Thiên Diệt nịnh hót, sau đó ném ra một thứ, vui về nói: "Lão đại, có lẽ sắp khai chiến rồi, ngươi dung hợp cái này vào đại bổng cho ta đi, ta còn có việc, đi trước đây, phía dưới rất bận!"

Dứt lời, hắn liền biến mất!

Lão Quy còn chưa kịp phản ứng thì ngay sau đó, Tinh Hồng cũng ném ra vài thứ: "Lão đại cũng giúp ta dung hợp đi, ta đi đây!"

Sau đó bọn họ đều đi hết.

Lúc này lão Quy mới có thời gian nhìn tới thứ bị ném tới, cảm thấy có chút quen mắt, lão nghỉ hoặc, sau một lúc lâu, lão cắn răng mắng: "Súc sinh!"

Đó là da ta lột ra!

Đó là gia cụ nhà ta, đó là cánh cửa của phủ đệ ta, đó là bồn tắm của ta, đó là cái bàn của ta...

Đám khốn kiếp này khoắng sạch nhà lão tử rồi!

Má nói Lão Quy mắng tol Cướp đồ còn chưa đủ, đám nhãi này còn dám mở miệng nhờ mình dùng bảo vật cướp từ nhà mình giúp bọn họ dung hợp binh khí, đây mà là chuyện con người ta có thể làm ra à? !

Súc sinh!

"Tâng 8 bị Tô Vũ càn quét rồi sao?"

Lão Quy mắng một trận, sau đó nghĩ ra điều gì đó, lão hít sâu, tầng 8 có không ít bảo vật!

Dù mình xem như kẻ khốn cùng, chỉ là một tướng quân phong hào, dù thế cũng có không ít bảo vật.

Tầng 8 còn có phủ đệ của rất nhiều Hầu gia, Vương và Bán Hoàng, nếu Tô Vũ thật sự đã càn quét tâng 8... Trời ạ, gia hỏa kia phát tài rồi!

Lại nghĩ tới lời Thiên Diệt nói ban nãy, lão cười khổ không thôi.

Quả nhiên mình không hợp làm chuyện này.

Mãng phu như Thiên Diệt mà cũng đoán được tâm tư chính mình, lo rằng mình sẽ bỏ cuộc giữa chừng, nhân lúc Tô Vũ chưa trở về bèn tới chào hồi trước, kỳ thật thái độ Thiên Diệt bọn họ đã rất TÕ ràng.

Bọn họ muốn tham chiến!

* "Aiiz, chỉ hy vọng... Các ngươi đều bình an!"

Mười vạn năm qua, điều lão hối hận nhất chính là kéo đám lão huynh đệ xuống nước, biến thành bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ!

Giờ khắc này lão Quy không còn muốn suy nghĩ nhiều nữa.

Vậy hãy quyết định thắng bại trong lần triều tịch này đi.

Lão nói Giám Thiên Hầu suy xét quá nhiều, nhưng lão thì khác gì y?

Khó trách ta và Giám Thiên Hầu sống lâu, thực lực cũng mạnh, nhưng đều không chạm nổi tới ranh giới chủ nhân quy tắc.

"Nứt!"

Trong Tử Linh giới, Tô Vũ lại phác họa ra một thần văn.

Hắn lắc đầu!

Rác rưỡi!

Đây là thiên phú kỹ của Thiết Dực Điểu nhất tộc, thiên phú kỹ xé rách, phác họa thành công mà chỉ là nhất giai, chứng tỏ thần văn này vốn không ra gì, có khả năng đại đạo của Thiết Dực Điểu nhất tộc chỉ là một cái đạo tâm thường.

Có lẽ còn không có hy vọng trở thành chủ nhân quy tắc!

Quả nhiên là tiểu tộc.

Đây là thần văn thứ 45 của Tô Vũ, còn cách con số 99 khá xa.

Hơn nữa nếu phác họa ra thần văn yếu ớt thì về sau hắn còn phải tốn công cường hóa nó, có về hắn phải tới Ngũ Hành giới một chuyến, lấy chút lực lượng quy tắc giúp thần văn tăng lên, bước vào đại đạo!

"Ngũ Hành giới, ngũ hành đại đạo!"

Tô Vũ vuốt cằm, ngũ hành đại đạo là một đạo hay là năm đạo?

Bọn họ bị kẻ khác ép cho không thể Hợp Đạo, có thể là bởi vì đại đạo bị xé rách, kẻ ra tay không yếu!

Đi xem sẽ biết!

Ngũ hành lão tổ đã chết, năm đại đạo... Tô Vũ cảm thấy khả năng đối phương nắm giữ năm đại đạo không lón, vậy thì có lẽ chỉ có một cái, dù thế nào thì hắn cứ phải đi xem đã.

Nếu có năm đại đạo thì có lẽ mình có thể nghĩ cách biến nó thành của mình, dù sao hắn cũng có thần văn ngũ hành.

Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi thì xa xa, đám Thiên Diệt đã trở về, bọn họ lại bắt được rất nhiều Tử Linh quân chủ!

Đúng lúc này, có một vị Tử Linh quân chủ tự mình đi tới chứ không phải là bị bắt.

Đó là Tỉnh Nguyệt!

Tỉnh Nguyệt nhìn thoáng qua Tô Vũ, nhìn Lam Sơn Hầu phía sau hắn, lại nhìn đám Tử Linh quân chủ đã lên tới 50 vị Nhìn một hồi, Tỉnh Nguyệt bỗng nhiên quay đầu rời đi.

Tô Vũ kinh ngạc, nàng đi đầu vậy?

"Tinh Nguyệt đại nhân...

Bình Luận (0)
Comment