Tô Vũ lại cười nói: "Hẳn là lực phòng ngự không yếu! Nếu hai vị liên thủ cùng thao tác giáp trụ này thì có lẽ sẽ cản được vài vị Hợp Đạo cực kỳ cường đại"
Hai người gật đầu, quả thật nghiên mực nằm trong tay bọn họ sẽ phát huy ra tác dụng lớn nhất.
Đại Hạ vương nói thẳng: "Đừng cứ nói hai người hai người nữa, chúng ta không phải một! Nói đi, nghiên mực này nên để ai dùng? Ta và lão Tân không thể ở mãi bên nhau như hình với bóng được, đúng không? Hắn cũng không phải nữ tu xinh đẹp như hoa gì!"
Đại Tân vương hừ lạnh, tiện tay ném qua cho ông, Đại Hạ vương lập tức ghét bỏ ném trở lại!
Ông muốn, nhưng không cần!
Đại Tần vương cạn lời: "Không phải ngươi muốn nó sao?"
"Ta nói muốn chứ không bảo ngươi cho!"
Đại Hạ vương lãnh khốc hất cằm: "Ý ta là ai khống chế đại đạo trước thì nghiên mực chính là của Ị?
người đó "..).. e Gia hỏa nhàm chán!
Đại Tần vương lười để ý đến ông, muốn khống chế đại đạo thì cũng còn lâu.
Tô Vũ phì cười: "Hai vị tự quyết đi, việc nhỏ thế này ta sẽ không xen vào! Đã không ít ngày trôi qua, có lẽ Thiên Đúc vương đã chế tạo ra vài chủ binh dung binh rồi, ta còn phải ra ngoài dẫn người tới thời không trường hà lĩnh ngộ đại đạo khác.
Sắp tới ta còn muốn đi xa một chuyến, có rất nhiều việc..."
Nói đến đây, Tô Vũ nghĩ tới gì đó, trầm giọng nói:
"Hai vị ra ngoài, nhớ giám sát Đại Chu vương cho ta!"
€3.. e.
Đại Tần vương nhăn nhó: "Ta cảm thấy lão Chu không đến mức ấy đâu, ngươi... Có phải quá mức cảnh giác rồi không?"
Tô Vũ nghiêm mặt: "Ta không lo Đại Chu vương phản bội Nhân tộc, ta cảm thấy không có khả năng đó! Ta tin tưởng Đại Chu vương sẽ không làm như vậy, nếu muốn làm thì Nhân tộc đã sớm xong rồi, lòng y hướng về Nhân tộc, thậm chí còn I?
để ý hơn cả ta, cái này ta thừa nhận Tô Vũ trầm giọng: "Ta chỉ lo lòng y hướng về Nhân Chủ chứ không phải ta. Ai biết chín vị Nhân Chủ trước đã chết hết chưa? Nếu chưa chết, có lẽ Đại Chu vương sẽ cảm thấy vị bạo quân ta không thích hợp thì sao? Ta cũng không muốn ra tay tàn nhẫn với một vị công thần của Nhân tộc. Nói thật, nếu muốn chắc chắn nhất thì loại nhân tố không ổn định như Đại Chu vương nên... diệt cho nhanh!"
Đại Tân vương và Đại Hạ vương khẽ biến sắc.
Tô Vũ mỉm cười: "Yên tâm, ta còn chưa đến mức ấy. Nói thật ra thì ta làm Nhân Chủ không phải là Ị?
vì quyền lực, đấy chỉ là trò cười mà thôi Tô Vũ kiêu ngạo nói: "Nhân Chủ lợi hại lắm ư?
Trâu bò lắm ư? Không, ta cảm thấy làm một vị tuyệt thế cường giả vô câu vô thúc, thăm dò bí mật thế giới thì sẽ tiêu dao tự tại hơn. Vì sao ta phải giữ cái danh Nhân Chủ này? Để trấn áp tất cả sao? Nói thẳng ra thì là ta đang cứu vớt Nhân tộc!
Ỗ thời kỳ này, Nhân tộc không cần nhiều người chưởng khống. Trừ khi một ngày kia Nhân tộc chiến thắng hết thảy, đến lúc đó ta sẽ buông vị trí này để Nhân tộc tự mình đi tranh, tự cân bằng!"
Đại Tân vương trầm ngâm một hồi, gật đầu: "Ngươi nói không sai! Hiện giờ Nhân tộc cần nhất kiểu Nhân Chủ như ngươi. Nhân nghĩa, thiện lương, thánh minh, đôn hậu, những thứ này đều không cần. Chúng ta muốn một vị Nhân Chủ âm hiểm, xảo trá, cường đại, bá đạo, hung ác!"
Ồ!
Đại Tần vương cũng biết mắng chửi người cơ à?
Nói ai đấy?
Hóa ra ta là người như vậy sao, đống ưu điểm phía trước ta không có cái gì ư?
Tô Vũ lười biện giải, hắn nhìn thoáng qua tiểu viện nơi xa, Tiểu Phì Cấu đang tưới hoa, Tô Vũ liền gọi với qua: "Phì Cẩu tiền bối, chúng ta ra ngoài đây "Đi đi!"
Tiểu Bạch Cẩu vừa tưới hoa vừa đáp lại: "Đại Mộc Đầu Linh sắp thành hình rồi, lần sau ngươi đến thì Đại Mộc Đầu có thể ra ngoài đánh nhau. Đại Mộc Đầu rất lợi hại, nó trưởng thành trong viện của chủ nhân, nó từng nghe chủ nhân đọc sách, nó cũng xem tiểu chủ tử tu luyện... Đại Mộc Đầu còn lớn tuổi hơn ta, khi ta có nhận thức thì đã có nó rồi!"
Trong sân có cây, sau này mới có chó, sau chó mới có sách, sau sách mới có trà...
Đây là thứ tự của các vật thành linh trong nhà cũ của Văn vương.
Tiểu Bạch Cẩu đã nói là Đại Mộc Đầu lợi hại, vậy chắc chắn thực lực không tồi, Tô Vũ tươi cười: "Được, tiền bối tiếp tục tưới hoa đi, ta rảnh sẽ lại đến uống trà!"
"Ù ừ!"
Tiểu Bạch Cẩu tiếp tục tưới hoa, đây là nhiệm vụ chính, đánh nhau chỉ là phụ.
Khi Tô Vũ sắp rời đi, nó lại hỏi: "Cần tỉnh huyết của ta nữa không?"
"Không cần!"
Tô Vũ cự tuyệt, thời gian quá ngắn, mới chưa đến một tháng mà hắn đã dùng 5 giọt tỉnh huyết của Tiểu Bạch Cẩu. Tuy rằng Tiểu Bạch Cẩu rất cường hãn, hơn nữa khôi phục trong đây cũng nhanh, nhưng thiếu đi 5 giọt tỉnh huyết vẫn làm tổn thương nguyên khí.
Tô Vũ vẫn còn một giọt tinh huyết Kim Sí Đại Bằng và một giọt tỉnh huyết Long Hoàng.
Hai giọt máu đó đủ cho hắn bùng nổ chiến lực Hợp Đạo một hồi.
Không có máu thì thực lực hắn cũng chỉ kém hơn Hợp Đạo cảnh!
Còn thi thể Hoang Thiên Thú thì đã bị hai vị kia hút còn cái vỏ rỗng, tác dụng không lớn, nướng thịt ăn cũng ngại dail Một lát sau, ba người ra khỏi nhà cũ của Văn VƯƠNG.
Trong hẻm nứi còn một vài vị vô địch ở đây.
Những người khác đều có nhiệm vụ nên đã sớm rời đi làm việc của mình.
Đại Chu vương không đi, vẫn đang chờ tại đây, khi nhìn thấy Đại Tân vương và Đại Hạ vương, ánh mắt y khẽ biến, hai vị này bây giờ trông giống như thái cổ hung thú, khí thế hung lệ mãnh liệt tràn ra làm đôi mắt Đại Chu vương bất giác nhói đau.
Y mà còn như vậy huống hồ là các vị vô địch khác, bọn họ đều kêu lên một tiếng, ý chí lực của Đại Minh vương rung chuyển, không nhịn được hỏi:
"Hai ngươi làm sao vậy? Đều không giống người gì Ị?
cả Quá mạnh!
Khí tức hung lệ khiến ông cảm thấy dường như mình đang phải đối mặt với hung thú, vô cùng đáng sợi Đại Hạ vương cười dữ tợn, tiến về phía ông: "Xếp hạng cường giả Nhân tộc, ai cũng nói lão Tần đệ nhất, lão Chu thứ hai, ta thứ ba, ngươi thứ tư. Lúc trước ngươi luôn không phục, lần này nói một tiếng không phục nữa thử xem"
Trên đỉnh đầu Đại Hạ vương dường như có hư ảnh cự thú huyền phù, nó há to miệng như muốn nuốt chứng Đại Minh vương.
Không chỉ vậy, Đại Hạ vương nhìn về phía Đại Chu vương, lãnh khốc nói: "Hạng hai ư? Thậm chí là hạng nhất thì bổn vương cũng muốn tranh một lần! Lão Chu, chơi thử một phát không?"
€3.. e.
Đại Chu vương đen mặt, không để ý tới ông.
Còn Đại Minh vương thì vẻ mặt bực bội, khinh người quá đáng!
Nhưng sao tên này lại cường đại hơn nhiều như vậy?
Đây là Hợp Đạo rồi ư?
Tô Vũ mang bọn họ biến mất hơn mười ngày, lúc trước Hạ Long Võ tiến vào Vĩnh Hằng thất đoạn cũng chỉ mất một lát, bọn họ biết Đại Hạ vương và Đại Tân vương nhất định sẽ có thu hoạch.
Nhưng hiện tại... Quá mạnh!
Đại Chu vương nhìn một hồi, trầm giọng nói: "Vũ Hoàng, huyết mạch bọn họ..."
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Đổi thành huyết mạch chủ nhân quy tắc thái cổ. Nhưng huyết mạch không quan trọng, quan trọng bọn họ vẫn là Nhân tộc!
Tâm hướng Nhân tộc, đó chính là Nhân tộc, tâm không hướng Nhân tộc, vậy không phải Nhân Ị?
tộc Đại Chu vương thở dài: "Cái này... Ta có thể lý giải.
Chỉ sợ có vài người không thể..."
"Ngươi đang muốn nói đến Nhân tộc thượng giới?"