Tô Vũ nhìn y, Đại Chu vương trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu: "Đúng vậy, bởi vì vinh quang thượng cổ nên vài lão nhân thượng giới rất xem trọng huyết mạch. Bọn họ đều cảm thấy tạp huyết hay huyết mạch ngoại tộc là một loại khinh nhờn và làm bẩn dòng dõi truyền thừa"
Y sợ Tô Vũ bực bội nên vội giải thích: "Vũ Hoàng, kỳ thật có một số việc cũng nên thông cảm.
Thượng giới vẫn có vài vị Hầu gia thượng cổ còn sống, ở thời đại kia thì Nhân tộc chính là duy nhất! Vô cùng tôn quý! Có lẽ Vũ Hoàng cảm thấy bọn họ quá mức cổ hủ, nhưng bọn họ một lòng hướng về Nhân tộc, cho nên chém giết mười vạn năm vẫn chưa từng thỏa hiệp, nguyên nhân chính là nhờ bọn họ kiên trì nên chúng ta mới có 10 vạn năm sinh tồn... Mấy năm nay, vì chinh chiến mà vô số Nhân Hầu đã ngã xuống"
"Bọn họ từng chứng kiến một vài minh hữu phản bội Nhân tộc. Trong chín lần triều tịch trước đều có minh hữu phản bội, chắc Vũ Hoàng không biết nhiều về điều này, không cảm thấy gì, nhưng...
Chúng ta đã từng trải qua!"
Đại Chu vương khẽ thở dài: "Cái khác không nói, trong lần triều tịch thứ chín, khi Bách Chiến vương còn chưa quật khởi thì có một chủng tộc có quan hệ cực tốt với tộc chúng ta. Cũng là chủng tộc cường đại, xưng là Hồn tộc, tồn tại giống như u linh, là chủng tộc sát thủ đỉnh cấp trong vạn giới, cường đại gấp trăm gấp ngàn lần ảnh tộc hiện tại. Nào ngờ đối phương lại trở mặt phản bội cho chúng ta một kích thật mạnh, suýt nữa khiến Nhân tộc hủy diệt... Sau đó Bách Chiến vương quật khởi, việc đầu tiên làm chính là diệt Hồn tộc! Đây cũng là nguyên nhân khiến Nhân tộc không thể chịu đựng phản bội!"
Đám người thượng giới không biết Đại Tân vương và Đại Hạ vương, không biết sự cống hiến của hai người họ.
Nếu thấy bọn họ không phải huyết mạch Nhân tộc thì có lẽ sẽ sinh ra suy nghĩ phản cảm.
Tô Vũ mỉm cười, không để bụng: "Vậy cứ nói cho bọn họ biết, bọn họ chấp nhận được thì chấp nhận, không thì tự mình chơi đi! Ta biết lòng bọn họ hướng về Nhân tộc... Được thôi, ai muốn đến cậy nhờ bọn họ thì cứ đi, ta đương nhiên không ngăn cản. Nhưng lấy gì của ta thì phải trả cho ta, chưa nhận thì khỏi nhận! Nhân tộc nhất thiết chỉ có Nhân tộc sao? Chỉ cần hướng về chúng ta thì có là vũ tộc cũng được, không sao cả! Tô Vũ ta chỉ có một câu, ta chỉ che chỗ người mà ta cho rằng nên che chở! Những người khác muốn tạo phản thì tùy!"
Tô Vũ nhìn về phía mọi người: "Nếu cảm thấy Tô Vũ ta chèn ép các ngươi thì các ngươi có thể lập tức đi tìm đám đồ cổ thượng giới. Hẳn là thượng giới vẫn còn người sống đấy. Sau 10 vạn năm, càng đánh càng yếu, ta không nói bản lĩnh bọn họ thế nào nhưng suy nghĩ lại quá mức cổ xưa cũ kỹ, còn tưởng rằng hiện tại là thượng cổ chắc?"
Tô Vũ không khách khí nói thẳng: "Thượng cổ có 41 vị chủ nhân quy tắc, 360 vị Nhân Hầu, tướng quân phong hào cũng có không ít Hợp Đạo, chỉ sợ có không dưới 500 vị. Khi đó Nhân tộc có tư cách càn rỡ, hiện tại thì sao? Có tư cách gì?"
Tô Vũ lạnh lùng nói tiếp: "Ta đọc sách thấy không ít thứ, mọi người cũng nên đọc sách nhiều vào!
Vương triều hưng suy đều có một đám đồ cổ tồn tại! Bản lĩnh không lớn nhưng quy củ lại có cả mớ.
Có ý tốt, một lòng muốn khôi phục không phải là sai, nhưng dù sao bọn họ cũng chỉ hướng đến vương triều kia, thời đại kia, thời đại thuộc về bọn họ. Bất quá hãy nhớ kỹ, lịch sử chứng minh chuyện này là không có khả năng! Phục hồi thượng cổ là hy vọng xa vời. Chỉ có thể xây dựng lại một giang sơn hoản toàn mới"
Tô Vũ lãnh khốc nói: "Nếu ta tái tạo giang sơn thì nó sẽ không phải là thượng cổ, ta sẽ không làm con rối! Nếu ta sáng lập huy hoàng, vậy đó sẽ là thời đại mới! Hôm nay ta đã nói rõ ràng, không giấu giếm gì rồi. Ta cho các ngươi biết, ở thời đại này thì dù là Hầu thượng cổ hay cựu Nhân Chủ thì đều phải nghe ta. Nghe lời ta, ta cảm thấy ngươi có công, về sau ắt sẽ có phong thưởng"
"Kẻ không nghe ta mả còn muốn khoa tay múa chân với ta, vậy thì cút sang chỗ khác mà chơi!"
"Ta đã nói rõ ràng dứt khoát như vậy, không cần phải lén lút suy đoán gì nữa!"
"Cũng đừng ép ta trở mặt!"
Tô Vũ vô cùng lãnh lệ: "Ta cũng không muốn trở mặt! Như lời Đại Chu vương đã nói, chinh chiến mười vạn năm vì Nhân tộc là anh hùng! Nhưng là anh hùng không có nghĩa là có thể ảnh hưởng đến ta, ta cho ngươi, ngươi mới có thể nhận, ta không cho, ngươi không thể ép ta cho. Ta vốn cho rằng các ngươi đã hiểu vài điều, hiện giờ xem ra các ngươi vẫn chẳng hiểu gì"
"Nhưng sau ngày hôm nay, chỉ cần các ngươi vẫn Ị?
có đầu óc thì cũng nên hiểu hết đi, đứng không?
Một đám người trầm mặc.
Hồi lâu sau, Đại Chu vương hít sâu một hơi, đáp:
"Ta hiểu! Vũ Hoàng yên tâm, chúng ta đều hiểu rõ! Nếu có người thượng giới xuống thì ta cũng sẽ nói rõ ràng với bọn họ.
"Vậy là tốt nhất!"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Dứt khoát nói rõ ràng luôn!
Chấp nhận được thì không sao, không thể chấp nhận thì biến! Ban đầu không tiếp thu cũng không sao cả, ta thích người ta trực tiếp một chút. Nếu ban đầu tỏ vẻ tiếp nhận rồi quay lưng ngầm giở trò với ta, để ta phát hiện được thì... Chém toàn bộ!"
"Rð!"
Mọi người hô to.
Tô Vũ lúc này mới tươi cười hài lòng: "Được rồi, đừng không thoải mái vì những chuyện còn chưa xảy ra nữa. Đại Tân vương và Đại Hạ vương đã tấn cấp Hợp Đạo! Đại Chu vương cũng là Hợp Đạo, bộ trưởng Thiên bộ Thiên Nhạc cũng vậy... Như vậy tộc chúng ta đã có 4 vị cường giả Hợp Đạo cảnh.
Đại Chu vương, ngài tiếp tục dẫn người làm mưa nguyên khí khắp thiên hạ để ăn mừng đi!"
"..).. e Đại Chu vương ngây người!
Má nói!
Ta chỉ mới hoàn thành nhiệm vụ chưa được mấy ngày. Ngươi lại bảo ta làm nữa sao?
"Vũ Hoàng, nguyên khí trong Nhân cảnh không đủ...
Tô Vũ gạt ngang: "Không sao, tiếp tục làm đi!
Nguyên khí không đủ chứ gì, đây này"
Ngay sau đó, đại lượng Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch hiện lên: "Cái này dùng nguyên khí trung hòa một chút là có thể tạo thành mưa. Còn có thể cường hóa lực lượng khiếu huyệt, không tồi! Chờ đám người Hạ Long Võ đả diệt tiểu giới xong thì sẽ dùng thu hoạch từ vạn giới tẩm bổ cho Nhân tộc, sợ cái gì? Cùng lắm thì lần này vét sạch vạn giới, chỉ đánh một trận, đánh xong thì vạn giới không còn nguyên khí nữa, coi như hủy diệt trong huy hoàng!"
Vẻ mặt Tô Vũ khi nói những lời này rất lãnh đạm.
Đại Chu vương bất đắc dĩ, đành phải hô: "Tuân lệnh!"
Thôi, lại đi làm mưa vậy.
Tô Vũ đang khó chịu nên muốn làm khó chính mình đây mà.
Đại Chu vương bất lực.
Ta là Hợp Đạo mà chỉ xứng làm mưa thôi sao?
Thật bi ai Ta chỉ nhắc nhở vài câu, cũng không nhằm vào ngươi, hai vị vô địch Chu gia ta đã đi làm trấn thủ rồi, ngươi còn không buông tha cho ta, đúng là bụng dạ hẹp hòi!
Tô Vũ nhìn về phía Đại Minh vương, cười hỏi:
"Trận cơ của ngài đã đúc xong rồi sao?"
Đại Minh vương hưng phấn đáp: "Xong rồi, Thiên Đúc dự định đúc cho ta cuối cùng, cũng không chịu nghĩ xem thực lực ta tăng lên là việc quan trọng đến mức nào, cho nên ta bắt hắn giúp ta đúc đầu tiên"
Tô Vũ phì cười: "Ngày đó ta gặp nạn đã được Đại Minh phủ thu lưu, cho ta một thời gian an tính tu luyện. Khi ta bị nhốt ở cổ thành cũng là Đại Minh vương ra mặt vì ta, tự mình lao tới cổ thành xuất chiến. Hiện giờ Đại Hạ vương, Đại Tần vương đều đã bước vào Hợp Đạo, còn Đại Minh vương, ta không hiểu biết trận pháp đạo... Nhưng không sao, cứ bước vào đạo này trước, sau này có cơ hội thì ta sẽ đưa ngài tới Minh vương phủ ở Tinh Vũ phủ đệ, hẳn là sẽ có thu hoạch"
"Đa tạ Vũ Hoàng thành toàn!"
Tâm tình Đại Minh vương không tồi, Minh vương phủ!
Đây chính là phủ đệ của lão tổ tông nhà mình!
Chắc chắn sẽ có rất nhiều bảo vật.
Hôm nay bước vào trận pháp đạo cũng không tồi, ông am hiểu bày trận, chỉ tiếc lúc trước vẫn luôn đi theo thân thể đạo, trận pháp đạo chỉ có thể trở thành phụ trợ.
Tô Vũ không nói gì, lần này hắn thật sự không giúp được Đại Minh vương, phải để Đại Minh vương tự tìm, tác dụng duy nhất của Tô Vũ chính là hắn có thể nhìn thấy nhánh sông, thấy rõ đại đạo, không để Đại Minh vương bị lạc trong thời không trường hà.
Đây là lợi ích của Thiên Môn!
Tô Vũ hoài nghi thượng cổ có nhiều cường giả như vậy có liên quan đến vài vị cường giả Nhân tộc đã khai Thiên Môn kia.
Không mở Thiên Môn thì không thấy rõ bản chất đại đạo, không dễ khai đạo, khống chế một đạo cũng rất khó.
Nhân tộc xuất hiện nhiều chủ nhân quy tắc như vậy nhất định là có quan hệ với Thiên Môn, vì sao tộc khác không có nhiều cường giả như vậy?
Bởi vì khó nhìn thấy đạo hơn!
Tô Vũ xé mở thời không trường hà, mang theo Đại Minh vương bước vào tìm kiếm trận pháp đạo!