Cùng lúc Tây vương tìm đến địa bàn của Lam Sơn Hầu.
Trên Tỉnh thần Hải, một vị cường giả áo đen hiện lên, như ẩn như hiện, tiểu yêu trong biển đều không cảm thụ được sự tồn tại của vị này.
Cường giả áo đen chỉ lộ đôi mắt, ánh mắt lãnh lệ, tâm mắt nhìn vào trong biển.
Ä đã nhìn thấy Hồng Mông cổ thành!
Trong Hồng Mông cổ thành, bản tôn lão Ô Quy đang ở đây, trong Tử Linh giới chỉ là đạo thân!
Còn chưa tới thời điểm thích hợp nên lão Quy cũng không muốn khai chiến, chỉ muốn bức lui Tây vương.
Nhưng lúc này lão Quy có cảm giác tâm thần không yên.
Bản tôn ngẩng đầu nhìn bầu trời, lộ vẻ cảnh giác và nghi hoặc, lão cảm nhận được nguy cơ rất mãnh liệt.
Nguy hiểm!
Giờ khắc này.
Tô Vũ vừa rời khỏi Nhân cảnh, hắn mới vừa mang theo vài vị vô địch đi vào thời không trường hà đã phải vội vã đi ra, hắn đã cảm nhận được Nhân Chủ ấn bạo động.
Dường như nó đang gặp phải cường địch!
Mà hai tấm lệnh bài khác trên người hắn cũng rung lên liên hồi.
Là Hồng Mông lệnh và cả Thánh Chủ lệnh!
"Ta cảm nhận được nguy cơ!"
Lão Quy đưa tin.
Tô Vũ khẽ biến sắc, vậy mà lão Quy lại cảm nhận được nguy cơ? Phải biết vị này chính là cường giả mạnh nhất dưới trướng Tô Vũ, tuy Tiểu Bạch Cẩu cũng lợi hại nhưng nó không thể thường xuyên ra ngoài chinh chiến.
"Nguy CƠ..."
Phía sau, Đại Tần vương và Đại Hạ vương cũng lao ra ngoài, hai người bọn họ không phải muốn đánh nhau, mà là muốn tìm tiểu giới thử xem có lực áp chế hay không.
Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hai người: "Lập tức đi tới Hồng Mông cổ thành!"
Hai người ngạc nhiên, làm sao vậy?
"Đi đi"
Tô Vũ trực tiếp bước vảo thời không trường hà, Đại Tần vương và Đại Hạ vương mau chóng đuổi theo, trong nháy mắt, Tô Vũ đã dọc theo thời không trường hà đi mấy ngàn dặm, tốc độ nhanh kinh người!
Hồng Mông cổ thành.
Lão Quy có chút bất an.
Lão cảm nhận được nguy cơ, lẽ nào Tây vương và Bắc vương cùng nhau đột kích ư?
Hay lần này Nam vương sẽ không xuất chiến, không thể giúp bọn họ ngăn cản cường địch, thậm chí... chính Nam vương cũng làm phản?
Nếu thế thì phiền toái lớn!
Cũng có thể trong Tử Linh thiên hà xuất hiện tuyệt thế cường giả, còn không phải thuộc phe Nhân tộc, vậy cũng rất phiền toái.
Giờ phút này, lão đang đoán rốt cuộc nguy cơ gì sẽ xảy ra ở trong Tử Linh giới vực.
Bởi vì hiện tại trong sinh linh giới, các Hợp Đạo đều không dám xuất chiến.
Dù dám thì trừ Thiên Cổ và Giám Thiên Hầu ra, lão Quy căn bản không sợ ai, dù không có đạo thân thì lão cũng không sợ, có lẽ đối phương có thể áp chế lão, nhưng muốn giết lão thì rất khó!
Trong lúc lão Quy tâm thần không yên, ngoài cửa thành, tiểu yêu vẫn hay quanh quấn trước cửa bỗng nhiên nôn nóng kêu to.
Nguy cơ!
Lão Quy cũng cảm nhận được nguy cơ, nhưng lão không biết nó đến từ phương nào.
Hiển nhiên tiểu yêu cũng không biết nguy cơ là gì, chỉ là bản năng của nó cảm thấy nguy hiểm, rất nguy hiểm!
Nó chỉ có thể kêu to một chút, lại không biết nguy hiểm từ đâu tới.
Lúc này, trong lòng lão Quy kịch chấn!
Nguy cơ Tử Linh không thể lan tràn đến sinh linh giới, tiểu yêu lại bất an, vậy thì...
Trong mắt lão toát ra thần quang, nhưng không nhìn thấy gì, lão chợt quát: "Bổn tướng thấy ngươi rồi! Tây vương giỏi lắm, định trong ngoài giáp công ta sao?"
Xung quanh không một tiếng động.
Lúc bấy giờ xung quanh Hồng Mông thành mơ hồ hiện lên một tấm màng chắn vô cùng mỏng manh.
Tây vương phi đã tới, nhưng ả không vội vã ra tay.
Đề phòng lão Quy chạy thoát, dịch chuyển rời đi, cũng để phòng ngừa đại chiến quá mức kịch liệt khiến Nhân tộc biết được mà tới cứu viện, giờ phút này ả đang âm thâm bố trí đại trận giam cầm thiên địa.
May mà lão Quy không thể nhận ra.
Đúng vậy, Tây vương phi cũng biết giam cầm đạo, hơn nữa còn rất tỉnh thông.
Quanh Hồng Mông thành hiện tại đã bị ngăn cách với thế nhân!
Tây vương phi không muốn liên hệ với những người khác, ả vừa ra ngoài liền cảm thấy tình huống không đúng, bên ngoài biên giới các đại cường tộc hình như đều có cường giả Nhân tộc đang âm thâm theo dõi!
Dễ rút dây động rừng!
Đã vậy thì tốt nhất một mình ả tự tới đây, liên hợp Tây vương giết lão Quy trước, đây mới là lựa chọn tốt nhất!
Diệt thế lực Đông vương vực, giết lão Ô Quy, xâm chiếm Trấn Linh vực, vậy mới có thể thuận lợi trong ngoài liên hợp, nếu không chỉ dùng tử khí sáng lập thông đạo thì nguy hiểm quá lớn, nhân tố không xác định cũng quá khó đoán.
Quyết định này không thể nói là không quả quyết!
Giết Hồng Mông trước, nếu thành công thì chắc chắn sẽ khiến cả Nhân tộc xuất hiện dao động, thậm chí khiến 36 trấn thủ xảy ra vấn đê!
Trong hư không, Tây vương phi nhìn về phía lão Ô Quy, mà lão Ô Quy vẫn chưa nhìn thấy ả.
Dưới lớp áo đen, Tây vương phi lộ ra nụ cười khinh thường.
Lão Ô Quy chỉ được cái sống lâu, thông hiểu đại đạo quá nông cạn.
Sống vô số năm tháng, thực lực lão không yếu, trong đám sinh linh dưới cấp bậc chủ nhân quy tắc thì kẻ có thể địch được lão cũng không nhiều, nhưng chỉ là một chút đạo tắc mà cũng không nhìn ra, để mình tùy ý bày ra đại trận giam cầm thiên địa!
Chỉ có thể nói rằng, lão ta chỉ biết đánh nhau!
Còn với đại đạo thì dốt đặc cán mail Tồn tại như vậy, đối với người khác thì rất mạnh, đối với chính mình thì... dễ giết.
"Gia hỏa ngu dốt, cả đời cũng đừng hòng trở thành chủ nhân quy tắc!"
Tây vương phi yên lặng ngẫm nghĩ, âm thầm câu thông với Tây vương xuyên thấu vách tường sinh tử giới.
Cùng nhau động thủ, tiêu diệt lão Quy!
Giờ phút này, lão Quy càng lúc càng cảm thấy nguy hiểm!
Quả thật lão Quy không hiểu biết nhiều về đại đạo, thậm chí lão không nhìn thấu đại đạo của chính mình, lần trước phải hỏi Tô Vũ thì mới biết được một chút tình huống.
Tuy lão rất mạnh nhưng đều là dựa vào nhiều năm tích lũy.
Hồng Mông Quy tộc có cường giả sáng lập đại đạo, lão xem như kẻ dung đạo, nhưng vị khai đạo kia đã chết từ rất lâu về trước, cho nên chỉ còn mình lão Quy vẫn luôn tu đạo, là cường giả chậm rãi mạnh lên theo năm tháng.
Lão độc hưởng một đạo, trừ lão ra thì không còn ai khác theo đạo này.
Lão mạnh là vì sống lâu.
Nhưng lúc này đối phương không dùng lực lượng đối phó lão mà là dùng quy tắc bày đại trận, quả thật lão Quy không nhìn thấu, nhưng sống lâu cũng có chỗ lợi, tuy rằng không phát hiện được cụ thể nhưng cảm giác nguy cơ thì vẫn có.
Ngay sau đó, cổ thành chấn động!
Một cỗ khí tức cường hãn dao động lan ra càn quét tứ phương.
Lão Quy không muốn đợi nữa, lão muốn thử một chút!
Âm ầm âm!
Dư ba chấn động, lực lượng cường đại chấn động tứ phương.
Nhưng lực lượng đó vừa chạm vào đại trận giam cầm thì lập tức bị khóa bên trong, không thể thoát ra.
Tới tận lúc này thì lão Quy mới nhìn thấy hàng rào đại trận huyền phù bốn phía.
Lão Quy biến sắc.
Lão bị nhốt rồi!
Không có nhiều cường giả có thể phong tỏa lão, kẻ có thể ngăn cản lực lượng lão tràn ra thì lại càng ít hơn.
Sắc mặt lão Quy biến ảo, nháy mắt hiện thành nguyên hình một con rùa đen vô cùng lớn!
Tức khắc, cổ thành cũng hóa thành chiến giáp bao trùm lên mai rùa.
Không những thế, lão Quy sống nhiều năm như thế, biết lúc này nguy cơ đã đến, không phải là lão không có đối sách, trong nháy mắt, lão Quy liền nằm sấp xuống đáy biển sâu, không hề nhúc nhích!
Tất cả lực lượng đều dùng để phòng ngự.
Đúng vậy, phòng ngự, chờ đợi cứu viện.
Lão đã báo cho Tô Vũ, lão không thể chiến, nếu đại chiến thì bản tôn của lão mà chết, hoặc là đạo thân bị hủy, vậy lão liền xong đời, hai bên tan tác.
Hơn nữa lão Quy đã cảm nhận được Tử Linh giới cũng đang rung chuyển, xem ra đây là một lần phục giết có dự mưu từ trước.
Tây vương đến đây không phải quyết định đột xuất mà là đã có chuẩn bị.
Lão bị trong ngoài bao vây!