Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2652 - Chương 2652: Bất Động Như Núi.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2652: Bất Động Như Núi.
 

"Ô, thú vị đấy!"

Một tiếng cười kiều mị truyền đến, cường giả áo đen hiện lên, vẻ mặt Tây vương phi nghiền ngẫm, không thể không nói hành động của lão Quy này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ả.

Không chạy!

Không chiến!

Cũng không trực tiếp chui vào Tử Linh giới để hợp nhất cùng đạo thân, mà là bản tôn dùng toàn lực phòng hộ.

Đây là muốn ngăn cản chính mình sao?

Sợ mình tấn công vào Tử Linh giới, trong ngoài hợp nhất giáp công bọn họ, giết bọn họ mà không ai biết ư? ?

Cũng đúng, một khi lão Quy chui vào Tử Linh giới, ả liền không cần phong tỏa nữa, có thể trực tiếp lao vào thông đạo, trong ngoài vây công bọn họ, chẳng những lão Quy sẽ chết mà đám người Lam Sơn Hầu cũng đừng hòng sống sót!

Những người này không thể địch được hai vị cường giả cấp bậc Thiên vương.

Hiện tại nếu lão Quy ở đây phòng ngự, Lam Sơn Hầu cùng đạo thân lão Quy cộng thêm vài vị Hợp Đạo và cả Nhân Chủ ấn bùng nổ, cuộc chiến tại Đông vương vực chưa chắc sẽ tan tác quá nhanh.

Khẳng định là lão muốn tranh thủ thời gian!

Đây là lựa chọn đầu tiên lão Quy nghĩ đến, dù lão biết đạo thân hợp nhất sẽ giúp khả năng sinh tồn lớn hơn, nhưng lão Quy vẫn lựa chọn làm như thế.

Bởi vì phía dưới có Hà Đồ và đám huynh đệ của lão.

Lam Sơn Hầu và đạo thân lão phối hợp với Nhân Chủ ấn cùng Đông Thiên vương ấn, dù không địch lại Tây vương thì cũng sẽ không chiến bại nhanh chóng được.

"Ngươi có thể phòng ngự bao lâu?"

Ả cười khẽ, ngay sau đó, đại đạo hiện ra, vô số xiểng xích đón gió bay múa, không những thế, lúc này còn có một ngọn lửa bốc lên, ngọn lửa che trời đốt cháy hư không!

Ngay khi Tây vương phi hành động thì lão Quy cũng không ngồi yên, một tòa đại đạo lớn như ngọn núi che chắn phía trên mai rùa của lão.

Bất động như núi!

Lão Quy không hỏi đối phương là ai, cũng không quan tâm ả là ai, giờ phút này tầng tầng vòng phòng ngự dâng lên, lão chỉ muốn tập trung phòng ngự, dùng toàn bộ lực lượng phòng ngự vị đỉnh cấp cường giả này!

Oanh!

Ngọn lửa bốc lên lan về phía lão, ngọn lửa đại đạo kia trong chớp mắt đã đốt cho đại đạo lão Quy chấn động, vô số xiêng xích muốn khóa chặt đạo của lão Quy.

Tây vương phi khẽ nhíu mày!

Ä tình nguyện đại chiến với lão Quy một hồi, nhưng hiện giờ đối phương lại quyết định làm rùa đen rút đầu nên có vẻ khó chơi hơn, để càng lâu thì càng đễ sinh biến, tuy rằng ả đã phong tỏa nơi đây, nhưng một khi bị người phát hiện thì cũng chẳng hay ho gì.

"Khóa thiên!"

"Khóa đạo!"

"Đốt hư không!"

Tây vương phi khẽ quát, trong nháy mắt, dường như Tinh Thần Hải cũng bị đốt cháy khô cạn, đáy biển nứt toán làm lộ ra một lối vào tiểu giới.

Tại lối vào kia, một vị cường giả Nhật Nguyệt còn chưa kịp trốn vảo giới vực thì đã lập tức bị đốt cháy thành tro bụi!

Trong tiểu giới truyền đến từng đợt gầm rú điên cuồng, một ngọn lửa dọc theo thông đạo trực tiếp tiến vào tiểu giới thiêu đốt!

Tây vương phi không thèm xem.

Nhưng đó là uy hiếp trí mạng đối với tiểu giới này, thậm chí có nguy cơ diệt tộc. Một tiểu giới còn không có nổi vô địch thì phải ngăn cản ngọn lửa từ một vị Hợp Đạp như thế nào?

Trong chớp mắt, tiểu giới kia đã vang lên vô số tiếng kêu gào thảm thiết thê lương.

Ngọn lửa lan vào, trở thành tai họa ngập đầu với tiểu giới!

Phòng ngự của lão Quy cũng nhanh chóng bị công phá một tầng, ngọn lửa thiêu đốt dữ dội trên mai rùa khiến nó bắt đầu có dấu hiệu nứt ra, đại đạo trên đỉnh đầu lão cũng bị ngọn lửa đốt cháy, bị xiêng xích vây quanh!

Lão Quy không rên một tiếng.

Con rùa đen khổng lồ lẳng lặng nằm sấp trên đất, mặc ả thiêu đốt!

Tây vương phi hiện thân, giờ phút này, trong khu vực bị ả phong tỏa, nước biển đã bị thiêu đốt không còn một mảnh.

Tây vương phi lạnh lùng nói: "Ngươi muốn chết ư?

Ngươi có thể chống đỡ bao lâu? Hiện tại ngươi tiến vào Tử Linh giới hoặc là kéo đạo thân trở về hợp nhất thì may ra mới có một con đường sống!"

Lão Quy im lặng.

Lão không thểi Hai bên đều cần lão, bất cứ bên nào thiếu lão thì đều sẽ dẫn tới kết cục bại trận.

Tây vương phi cười thâm sâu: "Thật có cốt khí, để mặc ta giết ngươi đúng không? Được lắm Hồng Mông, ta muốn luyện chế ngươi thành áo giáp, ta tin chắc chắn lực phòng ngự có thể vượt qua cả một vài Thần binh!"

"Ta cũng muốn nhìn xem ngươi ở Tử Linh giới sẽ chống đỡ lâu hơn hay ở sinh linh giới sẽ chịu đựng được lâu hơn..."

Khóe môi Tây vương phi cong lên, thế nhưng trong mắt lại không thấy nổi một tia vui mừng.

Gia hỏa đáng ghét!

Lão Quy cứ lẳng lặng phòng ngự chứ không đánh trả cũng không hoàn thủ khiến ả vô cùng bực bội!

Ngọn lửa điên cuồng bỏng cháy!

"Rắc.."

Tiếng nứt võ lại vang lên, mai rùa cường hãn đã không còn ngăn được ngọn lửa khủng khiếp ấy, lão Quy kêu lên một tiếng, đại đạo trên đỉnh đầu chấn động kịch liệt!

Đại đạo lớn như núi điên cuồng giẫy giụa, rung chuyển, chấn động khiến đám xiềng xích không ngừng võ nát.

"Quả nhiên là có bản lĩnh!"

"Tuy rằng vụng về một chút nhưng lực lượng Ị?

không yếu Tây vương phi cười lạnh, ngươi có thể chống đỡ bao lâu?

Lão Quy im lặng không đáp, trên thực tế lão cũng không dư thừa lực lượng để mở miệng, lúc này đạo thân không hợp nhất khiến lão chỉ còn cách dùng lực phòng ngự cường hãn để ngăn cản nữ nhân hung hãng kia.

Dường như lão đã nhận ra đối phương, có chút cảm giác quen thuộc.

"Tô Vũ... Ngươi nhanh tới đây đi!"

Lão Quy thầm cầu khấn, dưới thân lão còn đang che chở một tiểu yêu bé nhỏ không đáng kể. Trên thân lão Quy vẫn không ngừng đổ máu, dưới thân lão, tiểu yêu khóc thút thít, nó lảm nhảm cái gì đó, không phải ngôn ngữ phổ thông mà là ngôn ngữ Yêu tộc hiếm gặp.

Lão Quy vên lặng chờ đợi.

Lão không ngờ một tồn tại cường hãn như thế bỗng nhiên xuất hiện, điều này làm cho toàn bộ niềm vui khi đám người Thiên Diệt tấn cấp Hợp Đạo hóa thành hư ảo.

Lão cũng không có thời gian đi xem tình huống đạo thân bên kia, nhưng đại đạo chấn động liên hồi khiến lão biết đạo thân ở dưới Tử Linh vực cũng đang chiến đấu.

"Ta không chịu được lâu... Bản tôn mà chết thì đạo thân sẽ tán loạn, hai giới sinh tử đều sẽ tan tác, đám người Hà Đồ, Thiên Diệt và cả Lam Sơn đều sẽ bị tiêu diệt..."

Chưa bao giờ lão Quy nóng nảy như thế, bất an như thế.

Dù thượng cổ có huỷ diệt thì lão cũng không sốt ruột như vậy.

"Ta sẽ chết sao?"

"Ta sống đủ lâu rồi, nhưng... đám Thiên Diệt mới vừa nhìn thấy hy vọng mà thôi.."

Máu lão Quy không ngừng chảy xuôi, mai rùa nứt toác.

Nay cuối cùng cũng tới khu tớ được chích vacxin, chắc do sức đề kháng yếu hay sao mà chưa gì đã lầng lâng. Nói với ba mẹ ở nhà mà hai người còn lo hơn cả đứa chích là tớ, khổ thân:)) Mấy chương này là đêm qua tranh thủ thức để làm một lúc, không thôi sợ nay đi chích về thì đuối quá rồi lại làm không nổi. Các cậu đọc đố vài chương trước đã nha. Khúc sau là đại chiến nên khá dài, tớ có làm được một ít rồi, tranh thủ nay ngoi lên thông báo cái thôi, ngày mốt sẽ làm nốt nhiều nhiểu rồi up lên cho các cậu nhá.

Bình Luận (0)
Comment