Tử Linh giới.
Đại chiến bạo phát!
Lam Sơn Hầu liên thủ với đạo thân của lão Quy, một người cầm Đông Thiên vương ấn, một kẻ cầm Nhân Chủ ấn, phối hợp đối chiến với Tây vương.
Tuy rằng động tĩnh chiến đấu đánh đến trời sụp đất nứt, nhưng thực tế bọn họ lại đang rơi vào thế hạ phong.
Mấy người Thiên Diệt thì liên thủ với 3 vị Hầu gia Nhân tộc để giao chiến cùng mười mấy vị Tử Linh Hầu khác.
Bên ngoài, Hà Đồ đang rít gào, ra lệnh cho đám Tử Linh quân chủ xung phong liều chết.
Dù sao nơi đây cũng là Đông vương vực, nhiều ngày qua y đã thu phục được không ít Tử Linh quân chủ, đám quân chủ này nếu chỉ đơn độc thì không quá mạnh, nhưng khi liên thủ thì cũng có thể cầm chân ba bốn vị Tử Linh Hầu.
Nhưng Hà Đồ biết phiên toái lớn rồi.
Đạo thần đang đại chiến mà bản tôn lão Quy không tới.
Đùa gì vậy? !
Bản tôn không đến thì sao lão có thể địch nổi Tây vương?
Dù sao Lam Sơn Hầu cũng không phải Thiên vương, tuy rằng thực lực nàng không tồi, hơn nữa đã cắn nuốt Đông Thiên vương, nhưng thực lực Tây vương còn mạnh hơn trước, Lam Sơn Hầu cùng đạo thân lão Quy liên tiếp bại lui!
Tử Linh đại đạo của Tây vương bao trùm thiên địa, gã lạnh nhạt nói: "Có vẻ các ngươi không có "
hy vọng gì rồi Không ai hé răng.
Một đám Tử Linh cũng không có hứng thú nói chuyện, người sống càng không có thời gian để nói, đại chiến vẫn đang vô cùng ầm ï.
Toàn bộ Đông vương vực đều hóa thành chiến trường.
Nơi xa dường như có một đạo khí tức bốc lên, nhưng ngay lập tức lại có thêm một đạo khí tức cường hãn khác xuất hiện.
Thanh âm Bắc vương vang vọng: "Nam vương, ngươi nên quan chiến thì hơn! Nhân tộc hô hào muốn nhất thống thiên địa, nhưng ngay cả Tây vương còn không đối phó được thì nói gì đến thống nhất? Nhân tộc như vậy không xứng để Ị?
Nam vương ngươi thần phục "Bắc vương, rồi ngươi sẽ hối hận thôi. Ta đã cảm nhận được tất cả đều sẽ được giải quyết ngay trong triều tịch này"
Giọng Nam vương thanh lãnh truyền ra: "Tất cả!
Ta đã cảm nhận được Tử Linh thiên hà dao động, nơi đó đang nghênh đón tử vong, nhảy nhót nghênh đón người mới, vô số người sẽ chết! Bắc vương, rồi ngươi sẽ phải hối hận!"
Bắc vương không lên tiếng.
Tử Linh thiên hà đang nhảy nhót ư?
Có lẽ!
Nhưng ta không muốn làm một con chó, ta chỉ đơn thuần muốn làm bá chủ một phương, vì sao phải ép ta?
Động tĩnh chiến đấu kịch liệt đã che giấu tất cả.
Quả thật Tử Linh thiên hà đang rung động.
Đáy sông, nơi không ai có thể tra xét tới đang có vô số Tử Linh chìm nổi bên trong.
Có Tử Linh hơi mỡ mắt, lộ vẻ mờ mịt.
Có Tử Linh mở to mắt, thiên địa luân chuyển, đó là tuyệt thế cường giả sống lại.
Đám Tử Linh này đều lựa chọn không ra khỏi Tử Linh thiên hà, bọn chúng đang ngủ đông, đang chờ đợi, đang củng cố, đang khôi phục!
Vô số năm tháng trôi qua, trong thiên hà này đã tiếp dẫn quá nhiều cường giả.
Từ khi Tử Linh giới được sáng lập đến nay, phàm là cường giả ngã xuống thì gần như đều được thiên hà này tiếp dẫn, chỉ là rất nhiều người không tình nguyện thức tỉnh mà thôi.
Tữ Linh giới.
Trong một phủ đệ.
Lưu Hồng thăm dò nhìn ra bên ngoài, thấy nơi xa có mấy thân ảnh khổng lồ đang giao chiến khiến gã không khỏi hít sâu một hơi, bên ngoài đã đánh thành như vậy rồi à?
Đó là Hợp Đạo ư?
Không đúng, còn mạnh hơn cả Hợp Đạo... Đây là Thiên vương đang chiến đấu đúng không?
Má nó, không phải trước đó cao nhất chỉ mới đến Hợp Đạo đại chiến thôi sao?
Sao Tử Linh giới lại đánh thành như vậy?
"Ngại quá, ta không đủ thực lực để tham dự, chờ ta cường đại lên rồi tính..."
Lưu Hồng thì thầm, khí tức Nhật Nguyệt trên người gã triển lộ.
Đối với người khác mà nói thì cảnh giới Nhật Nguyệt của gã đã được xem là cường giả.
Nhưng vào thời đại này, ở trong tình huống này, gã lại chẳng bằng một tên pháo hôi, gã quá yếu.
Lưu Hồng nhìn một hồi rồi không nhìn nữa.
Không có ý nghĩa gì!
Phải thu phục thứ gã cần đã rồi tính tiếp, bằng không sắp tới đại chiến thổi quét chư thiên bùng nổ, gã sẽ chẳng thể làm nên trò trống gì!
Ngoại giới.
Sắc mặt Đại Tần vương và Đại Hạ vương đều ngưng trọng, nhưng bọn họ không thấy được cái gì, Đại Hạ vương lo lắng hỏi: "Chiến đấu bùng nổ rồi ư?"
Tô Vũ không để ý đến ông, hắn đang chăm chú nhìn thời không trường hà phương xa.
Hắn nhìn thấy một đại đạo thật lớn tựa như ngọn núi đang rung chuyển, đại đạo ấy rất cường đại, ít nhất là mạnh hơn đao đạo mà Tô Vũ từng nhìn thấy, đây là đạo của lão Quy sao?
Nó không yếu!
Nhưng giờ phút này đại đạo của lão đang bị xiêng xích vây quanh, dường như có một đầu đạo khác đang công kích đại đạo này, không chỉ vậy, hắn còn nhìn thấy một ngọn lửa ngập trời đang thiêu đốt nó.
Người ngoài không nhìn được!
Ngay cả Đại Tần vương và Đại Hạ vương cũng không thấy, từ đó có thể thấy rằng có vài thời điểm cuộc chiến đại đạo quá mức bí ẩn, trừ khi là người đã mở Thiên Môn giống Tô Vũ, nếu không thì người bình thường thật sự không thể thấy rõ cái gì.
Đại chiến đang bạo phát!
Hơn nữa lão Quy còn rơi xuống thế hạ phong.
Ai có thể áp chế lão Quy ở sinh linh giới này?
Thực lực hai người Thiên Cổ và Giám Thiên Hầu tuy rất mạnh, nhưng tính ra vẫn yếu hơn lão Quy một chút.
Thế nhưng hiện tại đại đạo của lão Quy đang rung lên liên hồi, có vẻ là bị áp chế hoàn toàn, trừ khi là chủ nhân quy tắc ra tay, nếu không chính là... lão Quy đang phân thân tác chiến!
"Tử Linh giới cũng đã xảy ra chuyện, ta cảm nhận được Nhân Chủ ấn đang bạo động, là trong ngoài giáp công sao?"
Tô Vũ đã rõ chân tướng, nhất định là có hai tôn cường giả tuyệt thế đang vây công đám người lão Quy và Lam Sơn Hầu.
Chắc chắn đối phương rất mạnh!
Bởi vì lần trước lão Quy cũng từng phân đạo thân ra chiến đấu, hắn còn nhớ khi đó lão có thể đánh cho hai vị Hợp Đạo không dám ngẩng đầu.
* Có lẽ... Lại là một cường giả cấp bậc Thiên vương!"
Hắn nhìn thoáng qua Đại Hạ vương cùng Đại Tần vương, thực lực của hai vị này không yếu, có điều nếu liên thủ thì cũng chưa chắc đã có thể đánh lại vị cường giả Thiên vương kia.
Tô Vũ híp mắt, vội ra lệnh: "Hai vị lập tức di chuyển tới Hồng Mông cổ thành nghĩ cách cứu viện lão Quy. Nhớ kỹ, đánh không lại thì không cần liều mạng, đừng cố quá, dù đánh được nhưng nếu không chắc có thể giết chết thì cũng điệu thấp, che giấu thực lực cho ta!"
"Che giấu thực lực?"
Hai người ngạc nhiên, Tô Vũ nói nhanh: "Cường giả như vậy rất khó giết chết. Nếu đối phương đã có ý định chạy trốn thì rất khó giữ lại. Sinh linh giới không phải là tuyệt địa, các vị giữ chân kẻ đó thì phải giữ động tĩnh nhỏ một chút, ta đi tìm viện binh xong sẽ tới sau."
Hai người hít sâu, rốt cuộc là dạng cường giả gì khiến Tô Vũ cảm thấy bọn họ cộng thêm lão Quy còn chưa đủ, vẫn phải tìm thêm viện binh?
Tô Vũ không nhiều lời, hắn mang bọn họ tiến vào Tinh Thần Hải rồi dặn dò: "Các vị nhanh đi cứu viện đi, Trấn Linh tướng quân không chịu được lâu nữa đâu!"
"Rõ!"
Đại Hạ vương và Đại Tần vương vội vã bay đến vị trí Hồng Mông cổ thành trong trí nhớ, thanh âm Đại Tần vương truyền đến: "Cần tìm các trấn thủ khác hỗ trợ không?"
"Không, bọn họ không đủ tư cách tham chiến!"
Đúng vậy, không đủ tư cách.
Hơn nữa động tĩnh quá lớn sẽ dễ khiến các tộc chú ý, dẫn đến đám người Thiên Cổ ra tay.
Tuy Tô Vũ không sợ đám người đó, bất quá hắn còn chưa chuẩn bị lập tức bùng nổ chiến tranh lân thứ hai, làm vậy sẽ dẫn tới tổn thất rất lớn, chuyện này không có lời!
Trong thế lực của hắn còn rất nhiều người đang cần thời gian để mạnh lên, ví dụ như Cửu Nguyệt!
Tây vương phi không muốn gây ra động tĩnh lớn khiến cho Nhân tộc chú ý.
Vừa khéo mục đích của Tô Vũ cũng tương tự.
Đừng đánh quá mức kịch liệt, tốt nhất trận chiến này chỉ diễn ra giữa bọn họ mà thôi, tuyệt đối không cho vạn tộc xen vảo.