Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2656 - Chương 2656: Hết Sức Nóng Nảy.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2656: Hết Sức Nóng Nảy.
 

Cường giả các giới đều đang quan chiến.

Hai vị Phệ Thần tộc vẫn đang chạy loạn khắp nơi, cho nên không đến mức vạn bất đắc dĩ thì đám gia hỏa kia sẽ không tùy tiện ra ngoài.

Bọn họ còn chưa biết tới cuộc chiến của lão Quy mà là đang quan sát Đại Chu vương đấu với Giám Thiên Hầu trong hư không vô tận.

Giờ phút này, Đại Chu vương đã khai hỏa toàn bộ chiến lực, sau khi y đuổi kịp Giám Thiên Hầu xong thì liền dồn sức đấu một trận, nhất thời hư không vô tận ngập tràn ánh lửa sáng chói.

Giám Thiên Hầu vừa đánh vừa phẫn nộ, có phải vận khí của ta không tốt hay không?

Ta đang xui xẻo tột đỉnh ư?

Tên khốn này thật sự đuổi giết tới rồi!

Y không nhịn được cả giận quát: "Chu Thiên Tê, ngươi điên rồi, sao nhất thiết phải chém giết với ta?"

Tên điên!

Lúc này, trên không trung Thực Thiết giới, Hống giới, Không Gian Cổ Thú giới đều có hư ảnh cường giả phóng ra, hiển nhiên đây không phải cuộc chiến đã tính trước mà thật sự là đột ngột bùng nổi Nếu không thì không lý nào đám minh hữu của Nhân tộc đều tỏ vẻ kinh ngạc, không biết có nên tham chiến hay không như vậy.

Những người khác thấy thế thì đều cảm thấy có phần cạn lời.

Xem ra đây đúng là chiến tranh đột phát rồi.

Không có minh hữu nào biết trước, thậm chí Thư Linh và Trà Thụ tham chiến lần trước cũng chưa xuất hiện, có lẽ Nhân tộc cũng không ngờ bỗng nhiên có giao chiến!

"Tình huống gì vậy?"

Lúc bấy giờ trong Mệnh giới vực, Mệnh Hoàng cảm thấy vô cùng cổ quái!

Chỉ vì chút việc nhỏ ấy mà đi giết Giám Thiên Hầu ư?

Ta không tin!

Huống chi Đại Chu vương cũng không giết được Giám Thiên Hầu, đánh cũng mất công!

"Hành động theo cảm tình sao?"

"Cảm giác bị người nhục nhã?"

"Tô Vũ là kẻ nóng tính như vậy?"

"..).. e Mệnh Hoàng cau mày, thế cục vạn giới càng xem càng mờ mịt, nếu nói Tô Vũ trầm ổn thì thực tế hắn không trầm ổn chút nào, chọc phát là nổi điên.

Nếu nói hắn không trầm ổn, nhưng gia hỏa này lại làm việc lại rất đáng tin cậy.

"Rốt cuộc là tình huống thế nào?"

Ông không dám tùy tiện ra ngoài để tránh gây ra hiểu lầm, có điều không ra khỏi giới vực thì có vài thứ rất khó nhìn thấu.

Mệnh Hoàng bất lực.

Ta thật sự xem không hiểu!

Sinh linh giới không hiểu tình huống, nhưng ở Tử Linh giới thì mọi người đều hiểu rất rõ.

Đại chiến vừa bùng nổ không lâu thì bỗng nhiên trời cao võ ra, ngay sau đó có thêm 3 tồn tại cường đại mang khí tức sinh linh nồng đậm xuất hiện.

Rơi xuống nơi cách chiến trường không xa.

Tiểu Bạch Cẩu liếc mắt một cái liền thấy Tử Linh vương cường đại kia, nó lập tức rít gảào, hô to:

"Mau giết gã đi, giết xong còn về nhà, ta quên nói ta còn chưa tưới nước xong"

Tiểu Bạch Cẩu hết sức nóng nảy!

Xong rồi xong rồi!

Ta chỉ nhớ là 3 ngày sau phải quay về nhưng lại quên mất là ta còn đang tưới nước, có một nửa số hoa còn chưa được tưới đâu.

Nghe vậy, Thư Linh và Trà Thụ đều nóng nảy theo: "Ngươi chưa tưới xong ư?"

"Ta bị Tô Vũ bắt lấy nên quên mất..."

1"

"Đáng giận, hoa sẽ chết đấy 3 vị cường giả đều sốt ruột, đã thế thì mau mau giải quyết trận chiến này thôi.

"Gâu gầu gâu!"

Tiểu Bạch Cẩu cực kỳ gấp gáp, nó không thể nấn ná bên ngoài lâu được, phải nhanh chóng về nhà tưới nước thôi, đây là nhiệm vụ quan trọng chỉ đứng sau mỗi việc trông nhà.

Thấy kẻ vừa tới, đám Lam Sơn Hầu thì vui sướng, Tây Thiên vương thì lại biến sắc, bởi vì bản tôn của Tiểu Bạch Cấu vừa đến đã lao tới cắn về phía gai "Cắn chết ngươi, ngươi nhanh chết đi, ngươi không chết thì hoa của ta sẽ chết mất"

Tiểu Bạch Cấu vội đến muốn khóc!

Nhanh chết đi mà!

"AôP"

Nó còn chả buồn sủa gâu gâu nữa, nó chỉ muốn cắn chết tên Thiên vương này, phiền quá, hoa ta nuôi mười mấy vạn năm sắp khô héo, ta đang vội lắm.

Oanh!

Đại đạo va chạm lẫn nhau!

Bản tôn của Tiểu Bạch Cẩu đương nhiên mạnh hơn giọt tỉnh huyết mà Tô Vũ mượn lực nhiều, một ngụm cắn xuống thì dù là Tử Linh đại đạo cũng bị sứt mẻ, đại đạo của Thiên vương quấn quanh bị nó cắn một phát!

"Phi, ngươi thối thế!"

Tiểu Bạch Cẩu nhổ nước miếng xuống đất, sao lại thối như vậy? Tô Vũ đáng ghét, không chịu nói cho ta biết trước.

"Aô, aô"

Nó mặc kệ, về rồi dùng nước thời không trường hà súc miệng sau là được.

Tây Thiên vương vốn rất cảnh giác, bất quá vừa giao phong thì gã liền kêu lên một tiếng, đại đạo va chạm khiến gã lập tức biết phiền toái lớn tới rồi!

Đáng chết Con chó này quá mạnh, nó từ đâu ra vậy?

Trong tình báo của ta làm gì có nhân vật nào lợi hại như nó!

Gã không biết đến sự tồn tại của con chó này, nhưng đạo thân của lão Quy ở phía đối diện thì lại biết, thấy Tiểu Bạch Cẩu tới cứu viện thì lão nhẹ nhàng thở hắt ra.

Chó cưng của Văn vương tới rồi!

"Giết"

Lão Quy hét to: "Bản tôn của ta còn sống, hẳn là đã có cường giả tới cứu viện, chúng ta mau giết Tây vương đi, hôm nay nhất định phải thống nhất Tử Linh giới vực!"

Oanh!

3 vị cường giả mau chóng vây công xung quanh Tây Thiên vương.

Thư Linh và Trà Thụ không tham dự chiến trường bên này mà là tập trung tấn công các vị Tử Linh Hầu khác.

Xử lý bọn họ xong thì nhanh về nhà tưới hoa.

Nhất thống Tử Linh giới cái gì chứ, đó không phải là việc của bọn họ, bọn họ chỉ có một suy nghĩ, đó là nhất định phải đánh nhanh lên, đám hoa kia rất mảnh mai, ba ngày mả không tưới nước thì sẽ chết hết, tới lúc đó Tiểu Phì Cẩu chắc chắn sẽ nổi điên, nghĩ thôi đã thấy kinh khủng!

Âm ầm ầm!

Tiếng gầm rú rung chuyển toàn bộ Tử Linh giới.

Tiếng gầm gừ của Tây Thiên vương truyền ra, lúc trước gã còn như Lã Vọng buông cần, nhưng giờ phút này gã lại cực kỳ nóng nảy, hoảng hốt.

Đáng chết, con chó nảy quá mạnh!

Thậm chí có cảm giác không hề yếu hơn gã, nói chính xác thì chỉ yếu hơn một chút, mẹ nó, rốt cuộc ở đâu ra con chó cường đại như vậy?

Nơi xa xa, chứng kiến cảnh tượng này khiến Bắc vương rục rịch muốn ra tay, có điều giọng nói lạnh lẽo của Nam vương tức khắc vang lên: "Đừng nóng vội, cứ quan chiến đi! Bắc vương, lời ngươi vừa nói ta tặng lại cho ngươi đấy, mà có khi hôm nay là ngày chết của ngươi cũng không chừng"

Kỳ thật Nam vương cũng đang rất chấn động, Nam vương mơ hồ có chút ấn tượng... Con chó này... hình như là chó của Văn vương!

Mà ở khu vực phương Bắc, sắc mặt Bắc vương biến ảo không ngừng, con chó nảy tiến vào từ sinh linh giới để cứu viện, có nghĩa là tin tức đã lan truyền ra ngoài rồi đúng không? Rốt cuộc tình hình ở trên đó ra sao rồi?

Đã nói phải hành động thật kín kẽ, tránh kinh động tới Nhân tộc kia mà. Ả Tây vương phi kia không biết làm vậy thì Tử Linh giới sẽ có phiền toái sao?

Phiền toái sẽ rất lớn đấy!

Tử Linh giới vực.

Tây Thiên vương liên tiếp bại lui.

Càng đánh gã lại càng khẩn trương, con chó này thật sự quá mạnh!

Ngay sau đó, gã quát: "Bắc vương, nếu hôm nay ta chết thì kẻ tiếp theo chính là ngươi! Ngươi biết hậu quả rồi đấy!"

Dưới trướng Bắc vương có không ít Tử Linh Hầu, tuy Nam vương có ý ngăn cản, nhưng dù sao do bà ta đứng về phe Nhân tộc cho nên số lượng Tử Linh Hầu dưới trướng ít hơn một chút, vì vậy chỉ cần Bắc vương tham chiến thì các Tử Linh Hầu dưới trướng hắn ta vẫn còn cơ hội ra tay.

Nếu không thì hắn ta thật sự không còn cơ hội nào khác.

Phương Bắc.

Hư ảnh Bắc vương phóng ra, về mặt giãy giụa, cuối cùng hắn hạ quyết tâm. Tây vương nói rất đúng, nếu hắn ta không tham chiến, một khi Tây vương mà chết trận thì hắn ta cũng không thể sống tốt.

Tuy hắn ta kiêng kị Tây vương và Tây vương phi nhưng cũng không hy vọng bọn họ chết.

Cân bằng bị đánh vỡ thì có thể yên ổn sống tiếp sao?

Ngay sau đó, Bắc vương quát lớn: "Theo bổn vương đi nghênh địch!"

Trong nháy mắt, Bắc vương bay đi, hắn ta mang theo 15 vị Tử Linh Hầu dưới trướng lao đến Đông VưƠng vực.

Phương Nam.

Nam vương lạnh mặt, cuối cùng Bắc vương vẫn lựa chọn tham chiến.

Số lượng Tử Linh Hầu tại Nam vương vực vốn ít hơn, hơn nữa có hai vị Hầu Nhân tộc đã đi cứu viện cho nên bây giờ bên phía bà chỉ còn lại 10 vị Hầu, ít hơn Bắc vương vực 5 vị.

Khi đối đầu mà chênh lệch chiến lực 5 vị Hợp Đạo thì sẽ có ảnh hưởng cực lớn, dĩ nhiên cũng chưa chắc sẽ thua.

Nếu Tiểu Bạch Cấu có thể ngăn cản Tây Thiên vương thì Lam Sơn Hầu và đạo thân lão Quy đủ để ngăn cản những kẻ còn lại.

"Giết Nam vương không chần chờ nữa, bà quát lên một tiếng rồi xé rách hư không lao đến chiến trường bên kia.

Phía sau bà, 10 vị Tử Linh Hầu thoáng do dự, bởi vì bọn họ đều không phải Hầu Nhân tộc.

Nhân tộc muốn nhất thống Tử Linh giới vực nhưng không phải tất cả Tử Linh Hầu đều vưi lòng, đương nhiên trong nảy cũng có cả minh hữu của Nhân tộc, Nam vương chấp chưởng Nam vực nhiều năm, ít nhiều gì cũng phải có tâm phúc.

Nhưng Nam vương đã bay đi vẫn hơi chấn động.

Chỉ sợ... lát nữa khi đại chiến, Tử Linh Hầu dưới trướng sẽ làm phản, dù sao cũng không phải đều là Hầu Nhân tộc.

Nhưng lúc này Nam vương bất chấp tất cả, bà dẫn đầu, lớn tiếng quát: "Bổn vương nghênh chiến Bắc vương, các ngươi đi trợ chiến đi!"

Các Tử Linh Hầu còn lại hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn nghe lệnh bám theo bà, bay về hướng Đông vương vực.

Bình Luận (0)
Comment