"Thông đạo thượng giới còn khoảng 10 năm nữa sẽ mổ ra, nhưng lực lượng quy tắc tiêu hao quá nhiều cũng sẽ dẫn tới thông đạo mở ra sớm... Nếu các đại chủng tộc thật sự muốn đồng quy vu tận thì cũng có biện pháp mở ra sớm hơn..."
Chính Tô Vũ cũng biết không ít biện pháp.
Thứ nhất, các tộc tích góp tử khí mở ra thông đạo Tử Linh, mặc kệ Tử Linh tấn công sinh linh giới để quy tắc trừng phạt, đương nhiên làm vậy sẽ chết rất nhiều người, không đến đường cùng vạn tộc sẽ không làm như vậy.
Thứ hai, mệnh lệnh một vài Nhật Nguyệt không đi tam thân pháp mà chứng đạo bằng phương pháp khác, hẳn là các tộc đều biết điều này, dù sao thượng cổ còn chưa hoàn toàn huỷ diệt.
Thứ ba, điên cuồng giết chóc tại chiến trường Chư Thiên, giết đồng tộc hoặc giết tộc khác, đạt được quy tắc khen thưởng.
Những phương pháp này đều có thể tiêu hao đại lượng lực lượng quy tắc.
Hiện tại các tộc đều cảm thấy 10 năm không quá dài, có thể từ từ rồi tính cho nên mới chưa lựa chọn còn đường tổn thất thảm trọng này.
Nhưng Tây vương phi mà chết, tuyệt thế cường giả như vậy chết đi sẽ khiến đám người Thiên Cổ bất chấp tất cả cưỡng chế mở thông đạo, tiếp dẫn cường giả thượng giới trở về.
"Không giết Tây vương phi được. Ít nhất là hiện tại không nên giết ả."
Tô Vũ híp mắt, phán đoán thế cục.
Tuy rằng Tây vương phi đáng chết, nhưng hiện tại không thể giết ả, dù giết thì cũng phải chờ đến khi phe Tô Vũ tích góp đủ lực lượng giết đám người Thiên Cổ, chuẩn bị khai chiến thượng giới, đó mới là thời cơ tốt để giết ả.
Tô Vũ biết lão Quy sắp khôi phục, hắn truyền âm cho lão: "Nghĩ cách kéo ả tiến vào Tử Linh giới vực, vây công ả, nhanh chóng trảm bạo thân thể, đánh bạo đạo thân, khiến ả ngã cảnh giới nhưng vẫn giữ được mạng sống"
Hiện tại Tô Vũ không muốn giết Tây vương phi.
Giết luôn thì rất sướng nhưng sẽ quấy rầy đến kế hoạch của Tô Vũ.
Hắn ăn chắc Tây vương phi rồi.
Trong tình huống này, nếu Tây vương phi vẫn có thể lật ngược thế cục thì chiến lực đỉnh cấp bên phe Tô Vũ đều là đồ bỏ.
Lão Quy nén giận, không giết ả ư?
Lão còn đang nghĩ phải nhanh chóng xử lý đối phương đây.
Phải báo thù!
Nhiều năm qua, lão chưa từng thảm như vậy.
Chín lần triều tịch trước lão không tham chiến, lão là trấn thủ thượng cổ, thực lực còn là đỉnh cấp, lão không tham chiến cũng sẽ không có kẻ nào nhàn rỗi đến gây sự với lão.
Hôm nay thì khác, nếu Tô Vũ không cứu viện kịp thời thì suýt nữa lão đã chết.
Dù vậy, lão Quy nghĩ kĩ thì vẫn hiểu ra tâm tư Tô Vũ.
Giết Tây vương phi sẽ rất phiền toái.
Kéo Tây vương phi tiến vào Tử Linh giới... Lão Quy sống đã lâu, lão không ngốc, kỳ thật có không ít biện pháp.
Ngay sau đó lão Quy đột nhiên mở mắt, móng vuốt đánh về phía Tây vương phi.
Lão còn trực tiếp bay lên lao về phía ả, thực lực lão không khác gì lúc không có đạo thân.
Lão cố ý để trống thông đạo cho Tây vương phi.
Hôm nay Tây vương phi thất bại trong việc giết lão, như vậy ả chỉ có thể rút lui.
Lui đi đâu?
Hao phí lực lượng trả giá đắt để phá vỡ đại trận phong bế, trốn vào sinh linh giới, hay là nghĩ cách tiến vào Tử Linh giới hội hợp cùng Tây vương?
Lão Quy biết Tây vương phi không có lựa chọn nào khác.
Biện pháp tốt nhất chính là tiến vào Tử Linh giới vực, như vậy có lẽ còn có cơ hội liên thủ cùng Tây vương đánh trả.
Trong sinh linh giới, Tô Vũ có không ít minh hữu.
Còn rất nhiều Hợp Đạo chưa tham chiến.
Quả nhiên, sau khi lão Quy lao đến, Tây vương phi do dự.
Đáng chết.
Kế hoạch giết Hồng Mông đã thất bại.
Chỉ có thể từ bỏ.
Ả không dự đoán được hai tên yêu nghiệt là Đại Hạ vương và Đại Tần vương sẽ tham chiến, cũng không dự đoán được Tô Vũ sẽ xem thấu đại đạo của ả, giờ phút này tiếp tục chiến đấu chỉ là vô dụng.
Bốn phía, hai cái khóa lớn huyền phù như ẩn như hiện.
Muốn đánh võ phong tỏa, Tây vương phi phải tiêu hao ít nhất vài giọt tinh huyết để phá võ phong tỏa rồi trốn, nếu bị đuổi theo... Vậy sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng nếu chạy vào Tử Linh giới, dù Tây vương không thể đánh bại lão Ô Quy thì cũng có lực lượng tự bảo vệ mình.
Chỉ có thể trở về.
Đến Tử Linh giới.
Tây vương phi oán độc nhìn lướt qua Tô Vũ, đột nhiên ả rống to một tiếng, một xiểng xích vô cùng cường hãn xuất hiện, đó là binh khí thật sự, thậm chí là Thần binh, ả không quan tâm lão Ô Quy mà đột nhiên tấn công Tô Vũ.
Một kích này vô cùng cường đại, quả nhiên lão Ô Quy cùng hai người Đại Hạ vương đều biến sắc lao đến trước mặt Tô Vũ đỡ đòn.
Bọn họ sẽ không chết, chỉ sợ Tô Vũ xảy ra vấn đề.
Tây vương phi đánh ra một kích toàn lực, 3 vị cường giả không thể không đi cứu viện Tô Vũ, ả ta thở hổn hển, giọng điệu lạnh lẽo nói: "Tô Vũ, ta nhất định sẽ trở về tìm ngươi"
Tây vương phi phẫn hận chưi vào thông đạo Tử Linh.
Ả muốn rời đi.
Dù bên kia có Tử Linh quân chủ chặn đường thì cũng chỉ có con đường chết, ả không thèm để ý.
Âm âm ầm.
Tiếng vang kịch liệt truyền ra từ thân thể ba người lão Quy, xiểng xích bị chặn lại.
Ngay sau đó lão Ô Quy nhanh chóng trở về thông đạo, ầm một tiếng trấn áp xuống.
Đại Tân vương cùng Đại Hạ vương muốn đuổi theo, Tô Vũ quát: "Phong tỏa thông đạo, lấp kín cửa, đừng cho người đi lên"
Tuy rằng Đại Tân vương và Đại Hạ vương không hiểu mục đích của Tô Vũ, nhưng bọn họ đều không do dự nhanh chóng chấp hành, dùng lực lượng trấn áp thông đạo.
Tô Vũ lại quát: "Đánh một chiêu vảo trong thông đạo, cảng mạnh cảng tốt, đừng lo gì khác, đánh đi"
Oanh.
3 vị cường giả đều không nói nhiều, nhanh chóng oanh kích.
Trong thông đạo Tử Linh.
Tây vương phi oán độc phẫn nộ, đáng chết, ả thất bại rồi.
Khốn kiếp!
Không thể giết lão Quy thì thôi, vậy mà ả còn bị bại lộ.
"Phải tìm Tây vương trước để xem tình huống bên kia thế nào..."
Ä nhanh chóng bay về phía bên kia thông đạo, tâm tình hậm hực.
Trong thông đạo không có Tử Linh quân chủ, Tây vương phi cũng không thèm để ý, bên này do Hà Đồ tọa trấn, Hà Đồ đi rồi nên không có ai cũng là chuyện bình thường.
Ä đã thấy ánh sáng bên kia thông đạo.
Giờ phút này, ngoài thông đạo, Tiểu Bạch Cẩu, Thư Linh, Trà Thụ, Thiên Diệt, Thiên Nhạc, Vân Tiêu, Tỉnh Hồng, bảy vị cường giả đều ở đây, vừa rồi lão Ô Quy truyền lời nói là hãy ngăn chặn một cường giả.
Kẻ đó rất mạnh.
Mọi người ngăn cản đối phương thì nhất định phải cẩn thận.
Rất mạnh ư?
Mạnh đến mức nào?
Bảy cường giả tò mò, lão Ô Quy cũng nói chuyện bản tôn của lão suýt nữa đã bị giết, mọi người đều cảnh giác.
Phải cẩn thận.
Giờ phút này, tuy Tiểu Bạch Cẩu không lấy ra cái giày kia, nhưng nó cũng chuẩn bị không ít thứ, tỷ như bóng hoa, vòng cổ, xích chó. Có vẻ rất lợi hại.
Thư Linh dùng vô số văn tự hóa thành một cái lưới lớn chặn ngay trước cửa thông đạo, lão phải cẩn thận, kẻ kia rất mạnh.
Mấy người Thiên Diệt cũng đã chuẩn bị tốt để ra một kích toàn lực.
Bảy vị Hợp Đạo cùng Bạch Cẩu có thể thắng chứ?
Giờ phút này, một cỗ khí tức cường đại tới gần cửa thông đạo, Tây vương phi trốn chạy không có thời gian che giấu khí tức, ả sắp ra ngoài.
"Tô Vũ Trong quá trình trốn chạy, Tây vương phi quay đầu lại, oán độc nhìn đằng sau, phẫn nộ gầm nhẹ:
"Bổn tọa nhất định sẽ trổ về giết các ngươi, khốn kiếp."
Ngay sau đó, ả bay ra ngoài.
Ả muốn tìm Tây vương.
Mới vừa bay ra, ả đột nhiên cả kinh.
Ngay lúc này, 7 - 8 thanh binh khí mang theo khí tức vô cùng cường đại đánh tới.
Không những thế, còn có một cái lưới lớn lao về phía ả.
"Không...
Tây vương phi hoảng sợ thất sắc.
Chuyện gì vậy?
Vì sao bên ngoài có nhiều cường giả Hợp Đạo như vậy?
Không phải 1 - 2 kẻ, mà là rất nhiều.
Không phải Tây vương mang theo một đám Tử Linh Hầu tập kích Đông vương vực sao?
Vì sao lại thế này?
Âm ầm ầm.
Tiếng gầm rú vang vọng Tử Linh giới, ầm một tiếng, thân thể Tây vương phi lập tức tan vỡ, đạo thân kim sắc hiện lên.
Tiểu Bạch Cẩu lộ vẻ mê man nhìn những người khác, kẻ kia mạnh lắm à?
Lão Quy nói rất mạnh, cho nên mọi người đều ra tay toàn lực.
Nhưng... có cảm giác đối phương rất ngốc.
Ä trực tiếp lao ra.
Hơn nữa còn bị bọn họ đánh một kích tan nát thân thể, máu văng khắp nơi, đạo thân hiện lên còn bị quả bóng hoa của Tiểu Bạch Cấu đập võ ra, máu kim sắc tràn ra, lực lượng quy tắc tản đi.
Hình như ả không lợi hại lắm.
Tuy rằng một kích liên thủ của bảy vị Hợp Đạo không đánh chết đối phương đã nằm ngoài dự kiến.
"Ta còn tưởng rằng là chủ nhân quy tắc chứ"
Tiểu Bạch Cẩu lầu bầu một tiếng, làm ta hết hồn, ta cứ tưởng là chủ nhân quy tắc.
Lão Quy đâu có yếu, cớ sao không nói rõ ra, lại cứ lảm nhảm cái gì mà rất lợi hại, mọi người nhớ cẩn thận, hù chết ta rồi. Chẳng thú vị chút nào!