Tại cửa thông đạo, đạo thân Tây vương phi tàn phá bất kham, đạo thân cũng giống như chân nhân, ả mở mắt lộ vẻ mờ mịt, tuyệt vọng và không cam lòng.
Vì sao?
Vì sao nơi này có nhiều cường giả như vậy.
Không có khả năng.
"Tây vương đâu?"
Ä thê lương rít gào, Tây vương đi đâu rồi?
Vì sao lại như thế?
Ngay sau đó, phía sau có vô số đao khí thương khí lao đến, ầm âm ầm, đạo thân của ả lại võ ra, khí tức Tây vương phi lập tức giảm xuống một mảng lớn, đạo thân không ngừng chảy máu, ả tuyệt vọng.
Trong ngoài giáp công.
Đây là kế hoạch của ả và Tây vương, mục tiêu là lão Ô Quy, thậm chí bọn họ còn tưởng tượng ra cảnh lão Ô Quy gặp cường địch cả trong lẫn ngoài, bị chặn ở trong thông đạo, bị giết chết.
Nhưng giờ phút này, mục tiêu lại đổi thành ả.
Tây vương phi tuyệt vọng thê lương hỏi: "Tây vương ở đâu?"
"Đã chết"
Thiên Diệt cười ha hả đáp: "Chết sạch rồi, Tây vương vực không còn kẻ nào sống sót, đều hiến mạng xong rồi. Ngươi chính là Tây vương phi mà bọn họ nói ư? Thật lợi hại, bảy người chúng ta đánh ngươi mà ngươi không chết ngay"
Đây là lời khen ngợi sao?
Đúng vậy.
Ä rất lợi hại.
7 người chúng ta đợi ở đây, còn có Tiểu Bạch Cẩu, vậy mà không thể đánh chết ngươi, ngươi thật lợi hại.
Gần đây hắn đánh nhau đều không thắng, lần này được tính là thắng không?
Thật sảng khoái.
Một cường giả đỉnh cấp bị bọn họ vây đánh, chuyện này rất hiếm thấy.
Lúc trước đi ác chiến cùng Tô Vũ đều là lấy yếu đánh mạnh, vậy mà hôm nay lại trái ngược, là lấy mạnh đánh yếu.
Trước kia đều là kẻ địch nhiều người vây giết bọn họ, hôm nay là bọn họ nhiều người vây giết người khác.
Thật thoải mái.
Thiên Diệt chỉ cảm thấy thoải mái không chịu được.
Lúc này, thanh âm Tô Vũ truyền đến từ trong thông đạo: "Bắt ả, đừng giết, ta muốn dùng ả để ép chi mạch Ngục vương hiện thân, dùng ả đổi lấy bảo vật đại đạo truyền thừa của chi mạch Ngục VƯƠNG... ' Tô Vũ cố ý.
Hắn lo Tây vương phi tuyệt vọng tự bạo.
Đừng tự bạo, cường giả như vậy mà tự bạo thì rất khó ngăn cản.
Ta chỉ muốn bắt ngươi đổi bảo vật, để tìm chỉ mạch Ngục vương, ngươi vẫn còn đường sống, ngươi tu luyện đến trình độ này không dễ dàng gì, tuyệt đối đừng chết.
Ta không nỡ để ngươi chết.
Ngươi mà chết, ta làm sao bây giờ?
Ngươi chết rồi, dị tượng nhất định sẽ cực kỳ kinh người, đang yên đang lành đột nhiên một tuyệt thế cường giả chết đi sẽ khiến ta rất khó xử.
Khi Tây vương phi nghe tin Tây vương bị giết, quả thật ả đã có ý niệm tự bạo.
Xong rồi.
Thua rồi.
Tây vương đã chết, kéo theo hơn 10 vị Hợp Đạo cảnh, trong đó còn có rất nhiều cường giả đỉnh cấp, thân thể ả vỡ nát, đạo thân tàn phá, không có bất cứ hy vọng sống sót nào.
Ả định tự bạo.
Dù không thương tổn được những người này, không giết chết được bọn họ thì cũng muốn khiến bọn họ chịu thiệt.
Nhưng thời khắc ả chuẩn bị tự bạo, lời nói của Tô Vũ truyền đến.
Tây vương phi giật mình.
Không giết ta ư?
Không ai muốn chết, đặc biệt là cảnh giới ả nếu tiến tiếp thì sẽ là chủ nhân quy tắc.
Không chết, vậy ả sẽ có cơ hội lật bản.
Giờ khắc này, trong lòng ả muốn cười lớn.
Tô Vũ không giết ta.
Vậy mà hắn lại muốn dùng ta để đổi bảo vật, đi tìm chỉ mạch Ngục vương, chẳng lẽ tên ngu xuẩn này không biết cường giả như ta mà không chết thì sẽ có vô số khả năng lật ngược thế cục sao?
Giọng nói Tô Vũ lại truyền đến: "Tạp chủng kia, nếu ngươi phối hợp, có lẽ... Ta sẽ cho ngươi cơ hội lập công chuộc tội. Ta là Nhân Chủ có tấm lòng bao dung thiên hạ. Thực lực ngươi không yếu, nếu tổ tông ngươi đã chết, có lẽ ngươi sẽ có hy vọng khống chế đại đạo, nếu giết ngươi mà chi mạch các ngươi có Hợp Đạo khác, có lẽ kẻ đó sẽ cường đại hơn rất nhiều, việc ấy không cần thiết..."
"Tạp chủng, hãy thân phục ta đi, ta tha chết cho ngươi."
Thanh âm Tô Vũ truyền đến lộ vẻ bá đạo không ai bì nổi.
Nhưng Tây vương phi chỉ cảm thấy hắn là tên ngu xuẩn.
Hắn không giết ta.
Lại còn muốn thu phục ta, thật buồn cười.
Giờ khắc này, Tây vương phi cảm thấy loại ngu ngốc này mà có thể khai Thiên Môn thì quả là không có thiên lý.
Số mệnh của ả vốn là phải chết.
Ngay sau đó, Tây vương phi cười nói: "Ngươi muốn ta thần phục ư? Không đơn giản như vậy đâu, Tô Vũ, ngươi còn chưa tới trình độ có thể thuyết phục bổn tọa."
Ä nói như thể có khả năng mình sẽ thần phục.
Nhưng hiện tại còn chưa đủ.
Phải mập mờ dụ dỗ.
Tây vương phi quá hiểu biết tâm tư những người này.
Ngươi muốn ta thần phục, nếu ta lập tức đầu hàng, không chỉ Tô Vũ sẽ không tin mà còn thiếu mất cảm giác chỉnh phục.
Đúng vậy, là ham muốn chinh phục.
Trong đầu Tây vương phi hiện lên vô số ý niệm, có lẽ... Ta có thể tóm lấy Tô Vũ.
Tây vương phi thanh lãnh nói: "Ta là dòng dõi của Ngục vương và Ma Hoàng, là huyết mạch đời thứ năm, có địa vị cao thượng. Ta có thực lực cấp bậc Thiên vương, nắm giữ hai đại đạo. Ta chiếm lĩnh Tây vương vực Tử Linh giới vực, ta đứng trên trăm triệu người, ngươi xứng sao?"
Ả tự bại lộ để Tô Vũ biết thân phận ả cao cỡ nào.
Không phải nam nhân đều thích loại này sao?
Ta cao cao tại thượng, có huyết mạch tôn quý.
Tạp huyết cái gì, một người thuộc tứ cực Nhân vương, một người là Hoàng giả của Ma tộc, thân phận như vậy còn chưa đủ cao sao?
Ö Tử Linh giới vực, ta chấp chưởng 1⁄4 thiên hạ.
Ta cũng là quân chủ một phương.
Tô Vũ ngươi muốn chinh phục ta sao?
Nếu muốn, vậy kế tiếp có rất nhiều cơ hội để lợi dụng.
Tây vương phi không muốn chết.
Trong vài câu ngắn ngủi, ả không nói câu nào là thần phục hay đầu hàng Tô Vũ, trên thực tế ả đã lộ rõ tâm tư cầu sinh.
Ä còn đang nói, Tiểu Bạch Cẩu lại vội vàng ngắt lời: "Tô Vũ, giết không đây? Giết thì nói đi, nhanh lên, ta phải đi về có việc gấp, phiên toái lớn rồi, còn một nửa số hoa chưa tưới nhưng ngươi đã tóm ta đi, ta đang vội lắm"
Nghe vậy, Tây vương phi tức chết.
Hình như Tô Vũ cũng rất sốt ruột: "Còn một nửa số hoa chưa tưới sao? Vậy nhanh lên, tạp chủng, ngươi tự bạo kim thân đi, chừa chút biển ý chí để Thư Linh phong ấn. Phì Cẩu tiền bối cũng thêm chút phong ấn ngăn ả liên hệ đại đạo, nhanh lên, hoa đẹp như vậy đừng để nó chết"
Tiểu Bạch Cẩu cực kỳ hài lòng, Tô Vũ rất hiểu lòng ta.
Nữ nhân này quá lắm lời, nó không muốn nghe ả nói lời vô nghĩa, nó muốn lập tức về nhà.
Cũng may là Tô Vũ hiểu ý nó.
Tô Vũ thật là đáng yêu, chỉ kém chủ nhân và tiểu chủ tử một chút thôi.
Tây vương phi nóng ruột, mà ngay sau đó Tô Vũ lại quát: "Nhanh lên. Đừng làm chậm thời giờ Phì Cấu tiền bối về nhà tưới hoa, 10 giây, nếu ả còn không tự bạo kim thân thì Phì Cấu tiền bối hãy giết ä đi"
T1,2e 8 Đụ Oanh.
Đạo thân tự bạo!
Tây vương phi suýt nữa điên rồi, ả không kịp suy nghĩ, Tô Vũ là người điên, giờ khắc này ả cảm thấy hình như tất cả những người này đều là kẻ điên.
Hình như bọn họ thật sự sốt ruột chứ không phải giả vỡ.
Bọn họ thật sự vội vã trổ về tưới hoa, nếu mình không tự bạo đạo thân có lẽ chắc chắn sẽ phải chết.
Má nói Muốn thu phục một vị cường giả Thiên vương mà các ngươi không hứa hẹn bất cứ điều gì, không đưa ra lợi ích nào, chỉ nói là phải về tưới hoa ư?
Tây vương phi đến chết cũng không cam lòng.
Nếu ả bị giết mà nguyên nhân là bởi vì ngăn cản người khác trở về tưới hoa, lý do này... Dù hóa thành Tử Linh thì ả cũng không cam lòng.