Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2664 - Chương 2664: Khuyết Điểm Của Lão Quy.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2664: Khuyết Điểm Của Lão Quy.
 

Thư Linh nhanh chóng hóa ra vô số văn tự phong tỏa biển ý chí tàn lưu của Tây vương phi.

Tuy tự bạo đạo thân nhưng Tây vương phi vẫn để lại hậu chiêu, đạo thân chưa vỡ nát hoàn toàn, vẫn còn một chút, chỉ là liên kết đại đạo không rõ ràng.

Nếu là bạo thể bình thường, vậy thì đại đạo sẽ đứt đoạn, cảnh giới sẽ ngã xuống.

Tây vương phi không làm vậy, như vậy thì ả sẽ có cơ hội lật bàn, một khi khôi phục thì ả có thể nhanh chóng lấy lại chiến lực.

Giờ khắc này, Tô Vũ mới đi ra từ trong thông đạo Tử Linh.

Nhìn thoáng qua biển ý chí bị vô số văn tự phong tỏa, hắn bật cười.

Ngu ngốc.

Muốn lật ngược tình thế ư?

Khi hạ giới đại chiến lần thứ hai, ta sẽ giết chết ngươi, chỉ bằng ngươi mà còn muốn phản kháng?

Hắn nhìn Tiểu Bạch Cầu, Tiểu Bạch Cẩu không nói nhiều, nó nhanh chóng mang cái vòng ra buộc vào biển ý chí rồi v nói: "Đây là món đồ chơi của ta, tiểu chủ tử cho ta khi xưa. Ngươi đừng đánh mất, ta phải đi đây.."

Dứt lời, nó liền biến mất.

Nó phải về nhà thôi.

Thư Linh và Trà Thụ vội đuổi theo, có điều Tiểu Bạch Cẩu lại hô: "Các ngươi về sau cùng Tô Vũ đi, ta về nhà trước, ta không mang các ngươi đi vào được, chỉ có ta vào được thôi"

Trà Thụ và Thư Linh đành phải dừng bước.

Đúng vậy, Tiểu Bạch Cẩu chỉ có thể dẫn bọn họ đi ra, trở về thì nó chỉ có thể tự trở về.

Tô Vũ nhìn thoáng qua biển ý chí của Tây vương phi.

Dù đã thế này nhưng Tô Vũ còn không yên tâm.

Hắn nhếch miệng cười, ngay sau đó hắn lấy ra một cái đại ấn, không phải Nhân Chủ ấn, mà là...

Thánh Hóa ấn.

Đồ của Văn vương.

Thứ này mà không trấn được ngươi thì ngươi chính là chủ nhân quy tắc.

Thánh Hóa ấn trấn áp đè lên cái vòng, xong xuôi Tô Vũ lại thu nó vào vào Văn Minh Chí.

Tầng thứ nhất, phong ấn của Thư Linh.

Tầng thứ hai, vòng của Tiểu Bạch Cẩu.

Tầng thứ ba, Thánh Hóa ấn.

Tầng thứ tư, Văn Minh Chí.

Tầng thứ tư yếu nhất cũng không sao, nếu có thể phá 3 tầng phong ấn kia thì có lẽ Tây vương phi đã là chủ nhân quy tắc, còn không phải loại mạnh bình thường.

Tới giờ phút này Tô Vũ mới nhẹ nhàng thở ra, hắn nở nụ CưỜi.

Nơi xa, Tử Linh thiên hà lại chấn động một chút, Tô Vũ khẽ nhíu mày, vội thúc giục mọi người: "Đi lên"

Nhiều người sống ở đây sẽ dễ xảy ra phiền toái.

Chính hắn nhanh chóng góp nhặt tàn lưu của Tây vương phi, kể cả huyết nhục và mảnh đạo thân, đây đều là thứ tốt.

Lần này giết Tây Thiên vương, trấn áp Tây vương phi, giải quyết hai phiền toái lớn ở hai giới sinh tử, mấu chốt là... Không ai biết.

Tây vương phi không chết.

Trong sinh linh giới, không ai biết một vị tuyệt thế cường giả như vậy thua thảm hại ở đây.

Tô Vũ hết sức hài lòng, không ngờ đám ngu xuẩn này muốn đánh bất ngờ lão Quy.

Cũng may mà là lúc này.

Nếu sớm hơn một chút, khi hắn chưa khai Thiên Môn, Đại Hạ vương Đại Tân vương chưa có thực lực này, dù lần này hắn có thể thắng thì cũng sẽ rất phiền toái, nhất định sẽ là một trận đại chiến.

"Đi về trước"

Tô Vũ không nhiều lời, khẽ nhíu mày nhìn thoáng qua Tử Linh thiên hà nơi xa, hắn cảm ứng được một vài khí tức cường đại dường như đang nổi lên.

Lần này sinh linh tiến vào quá nhiều, còn đều là cường giả, chỉ sợ đã kích thích tới những Tử Linh đang ngủ say.

Một lát sau, đám người đã trở lại.

Tiểu Bạch Cấu đi rồi.

Trong Hồng Mông cổ thành lúc này có 9 vị cường giả Hợp Đạo cảnh.

Bị thương nặng nhất chính là lão Quy, bản tôn của lão suýt nữa đã bị đánh bạo.

Mai rùa rách nát, cổ thành tàn phá.

Nhưng lúc này đạo thân đã trở về, thương thế không còn chuyển biến xấu nữa. Trông thấy đám người Tô Vũ xuất hiện, lão Quy thở dài, mở miệng nói: "Khiến Nhân Chủ mất mặt rồi"

Tuy lão rất mạnh nhưng quả thật ban nãy suýt nữa đã chết.

Tô Vũ mỉm cười: "Hồng Mông tiên bối nói đùa, nếu lần này không có tiền bối tác chiến hai tuyến thì bọn người kia cũng khó mà đối phó được với tiền bối, là ta liên lụy tiền bối mới đúng"

Dứt lời, hắn lại nói: "Còn may mà cuối cùng mọi thứ đều đã được giải quyết tốt đẹp"

Thiên Diệt không nhịn được hỏi: "Sao ngươi không giết nữ nhân kia? Chẳng lẽ ngươi muốn ả thần phục thật ư? Làm vậy rất nguy hiểm.."

Tô Vũ híp mắt nhìn hắn, Thiên Diệt ngượng ngùng, ta có nói gì đâu.

Tô Vũ cười nhạt, qua loa đáp: "Hiện tại không thể giết"

Hắn không giải thích là vì sao, ngươi tự suy nghĩ đi.

Sau đó hắn nhìn về phía Thiên Nhạc vẫn luôn yên lặng, cười hỏi: "Giám Thiên Hầu đang chiến đấu với Đại Chu vương, ngươi có muốn đến xem không?"

Thiên Nhạc lộ vẻ giãy giụa.

Ông là do Giám Thiên Hầu bồi dưỡng ra, nhưng ông cũng là Nhân tộc sống sót từ triều tịch đầu tiên tới nay. Khi đó Nhân tộc còn rất cường đại, mọi người vẫn coi Giám Thiên Hầu là minh hữu, tuy rằng thời kỳ kia Giám Thiên Hầu không tham chiến nhưng cũng có âm thầm cung cấp một ít trợ giúp cho Nhân tộc.

Cho nên Thiên Nhạc không quên được sự huy hoàng của Nhân tộc thời thượng cổ.

Có điều xét ra thì Giám Thiên Hầu vẫn là lão sư của ông.

Giờ phút này, ông cũng biết rõ thế lực của Tô Vũ mạnh thế nào, hắn có rất nhiều cường giả dưới trướng, mà lão sư của ông thì chỉ sợ sắp xong đời rồi.

"Đại nhân..."

Thiên Nhạc giãy giụa: "Có lẽ... ta có thể khuyên bảo hắn.."

Tô Vũ bình tĩnh ngắt lời: "Không cần. Một lần bất trung, chết cũng không hối cải, ngươi cảm thấy ta sẽ yên tâm dùng y sao? Lần này ngươi có thể thuyết phục y đầu hàng, nhưng lần sau thì sao?

Ngươi cảm thấy ta sẽ lại cho y cơ hội nữa ư?"

* Y không giống vạn tộc, vạn tộc bị chúng ta chinh phục nên phản kháng, đứng ở góc độ vạn tộc, bọn họ không sai, ngươi hiểu không?"

"Mà Vận Linh là do Văn vương một tay bồi dưỡng, cho nên y khác bọn họ"

Hai phe không giống nhau.

Vạn tộc phản kháng, nếu Tô Vũ không phải Nhân tộc, hắn sẽ cảm thấy làm vậy là đúng.

Sao ta phải làm tiểu đệ cho ngươi?

Ngươi đã suy sụp mà ta còn làm tiểu đệ, ta bị ngu à?

Ta phải phản kháng.

Còn Vận Linh thì khác. Bánh Nhân Đậu, Vận Linh và Bạch Cẩu đều do Văn vương bồi dưỡng ra, tương đương với người trong nhà, Văn vương còn giao Giám Thiên Các cho đối phương, cũng là vị gia thần duy nhất được phong Hầu, kết quả đối phương lại phản bội.

Đây mới là sự phản bội không thể tha thứ.

Thiên Nhạc thở dài, nhẹ giọng nói: "Vậy... Nhân Chủ, xin đừng để ta tham dự vào trận chiến với sư phụ... Ta sợ ta sẽ do dự"

Tô Vũ gật đầu: "Được"

"Đa tạ Nhân Chủ"

Thiên Nhạc không nói nữa, cũng không muốn nói gì.

Tô Vũ không tiếp tục vấn đề này, hắn cười nói:

"Vậy mọi người làm bộ như không việc gì xảy ra đi, chuyện này phải áp xuống trước, đừng cho vạn tộc phát hiện manh mối"

Dứt lời, hắn nhìn Thư Linh và Trà Thụ: "Fa biến mất nãy giờ, có lẽ vạn tộc đang tò mò ta đã đi đâu. Bây giờ hai người các ngươi cùng ta đi đánh lén Giám Thiên Hầu đi, để vạn tộc lầm tưởng rằng ta đi tìm các ngươi hỗ trợ."

"Được"

Hai người gật đầu.

Tô Vũ quay sang Đại Tân vương dặn dò: "Hai vị tu dưỡng ở đây đi, Hồng Mông tiên bối bị thương, hai vị giúp lão chữa thương trước, ta xong việc rồi sẽ qua đây với mọi người."

"Rõ"

Hai cường giả Nhân tộc cũng vô cùng hưng phấn.

Lần này đánh thật thống khoái.

Cực kì sung sướng.

Một vị Hợp Đạo vô cùng cường đại mà lại bị bọn họ áp chế, đây là chuyện đáng để hưng phấn.

Tô Vũ lại nhìn về phía lão Quy, lão Quy có chút suy yếu, Tô Vũ bất đắc dĩ: "Đạo của tiền bối không yếu. Nhưng... Vẫn nên bỏ thêm công sức lĩnh ngộ, khi rảnh ta sẽ mang tiền bối đi xem đại đạo."

Lão Quy mạnh như vậy nhưng không thể sử dụng nhiều lực lượng đại đạo, lúc trước không sao bởi vì chỉ gặp kẻ yếu, nhưng nếu gặp cường giả thì sẽ luống cuống.

Lão Quy hổ thẹn vô cùng.

Sống lâu như vậy nhưng đúng là lão không để ý đến đại đạo.

Tô Vũ lại nói: "Hình như Tử Linh thiên hà có chút dị động, các vị chú ý nhiều một chút, Thiên Diệt, các ngươi lặng lẽ trở về cổ thành, đừng khoe khoang"

Tô Vũ cường điệu dặn dò: "Đặc biệt là Thiên Diệt.

Hiện tại ngươi đừng bại lộ, đừng quấy rối. Có thể không trả giá đắt mà giải quyết được Hợp Đạo vạn tộc là tốt nhất, đừng để cuối cùng phải hi sinh vài Hợp Đạo, lúc này vương triều đã sắp sáng lập, nếu có vị tướng quân nào chết chắc chắn người ấy sẽ không cam tâm, ngươi cẩn thận đừng để người ta chết rồi hóa thành Tử Linh tìm ngươi"

Thiên Diệt nhe răng.

Sao lại cố ý dặn dò ta?

Tinh Hồng còn khoe khoang giỏi hơn ta mà.

Tô Vũ không nhiều lời, hắn nhìn bốn phía, nhanh chóng nói: "Cố gắng thu đại trận phong tỏa này mang về cho Đại Minh vương xem đi. Đại trận này rất tinh diệu. Ban nãy mấy vị Hợp Đạo đại chiến dữ dội mà khí tức không hề bị lộ ra ngoài, có thể thấy được nó rất mạnh"

Quả thật Tây vương phi có chút năng lực.

Nếu dùng cái này bao phủ một giới thì sao?

Có khi sẽ tiêu diệt được một giới xong mà không ai hay biết.

Đại Minh vương... nếu Đại Minh vương có thể khống chế nó thì có thể dùng để tiến vào giới vực ám sát Hợp Đạo.

Giờ phút này đại trận hở ra một cái lỗ nhỏ do Tiểu Bạch Cẩu gây ra, quả thật ban nãy nó đã rất sốt ruột.

Tô Vũ không hề nhiều lời.

Kỳ thật nãy giờ cũng không hao phí nhiều thời gian, nhưng ta vẫn phải mau chóng ra ngoài lộ mặt để tránh mọi người cho rằng ta đang có âm mưu gì đó, ta không phải loại người như vậy, ta chỉ trở về để gọi viện binh mà thôi.

Ngay sau đó Tô Vũ theo thời không trường hà bay ra ngoài.

Hắn che giấu khí tức, mang theo Thư Linh và Trà Thụ bay về hướng Giám Thiên Hầu.

Bình Luận (0)
Comment