Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2669 - Chương 2669: Ngũ Hành Tộc.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2669: Ngũ Hành Tộc.
 

Thư Linh và Trà Thụ ngoan ngoãn đi theo Tô Vũ, đợi tới lúc khuất hẳn bóng dáng Đại Chu vương, Trà Thụ mới hiếu kỳ hỏi: "Ban nãy y tức giận à? Bởi vì ngươi mắng Bách Chiến vương sao? Y sẽ phản bội ư? Có cần gọi Tiểu Phì Cầu đến cùng nhau đánh chết y không?"

Tô Vũ bật cười: "Không cần. Y là người thông minh, có thể nhẫn nhiều năm như vậy thì y tự biết cái gì mới là đúng. Người truyền lửa có lẽ là hậu chiêu do Nhân Hoàng an bài, vị Nhân Hoàng này... Nói thật, ta rất bội phục ông ấy. Vạn tộc rục rịch, ông ấy liền dứt khoát mang đi tất cả chủ nhân quy tắc, để lại đại lượng nội tình để giúp Nhân tộc sinh ra một vị hùng chủ hùng bá thiên hạ. Nếu người đời sau tải giỏi một chút thì đầu đến nông nỗi này."

"Có lẽ Nhân Hoàng cũng không ngờ được rằng triều tịch lần thứ chín đã sinh ra một tên ngốc chôn vùi tất cả an bài của mình"

Tô Vũ lắc đầu.

Triều tịch lần thứ chín, Nhân tộc đáng sợ, có hơn trăm Hợp Đạo, đáng tiếc cứ như vậy lại bị chôn vùi tất cả.

Hắn rất muốn chửi Bách Chiến vương.

Trên thực tế hắn cũng đã chửi rồi.

Nếu Nhân Hoàng chưa chết, khi biết có lẽ cũng sẽ tức chết.

Để lại nhiều hậu chiêu như vậy, còn mang đi tất cả chủ nhân quy tắc, giải quyết phản đồ Ngục vương, thu phục tất cả cường giả vạn giới... Gần như đã dọn dẹp mọi trở ngại cho ngươi, vậy mà ngươi vẫn không trị được vạn tộc, sao lại vô dụng đến thế?

Tô Vũ cảm thấy nếu Nhân Hoàng còn sống trở về, hẳn là ông ấy sẽ lôi Bách Chiến vương sống sờ sờ ra đánh chết.

Đời sau vô dụng, con cháu bất hiếu, chôn vùi gia nghiệp lão tổ tông.

Gia đạo sa sút bị bắt nạt, đây là hiện trạng của Nhân tộc.

Nghĩ thôi cũng thấy ủy khuất thay Nhân Hoàng.

Trà Thụ gật đầu: "Đúng đúng, bọn họ đều ngốc, vậy mà không đánh thắng. Ngươi lợi hại nhất...

Ngươi đánh thắng!"

Tô Vũ mỉm cười, khiêm tốn đáp: "Ta không lợi hại, ta mượn lực mà thôi, vừa vặn gặp được Phì Cầu tiền bối và các ngươi, bằng không thì cũng chẳng hơn điểm nào, chủ yếu là thực lực bản thân ta không đủ mạnh. Cho nên việc cấp bách là cường hóa chính mình. Ta trở nên cường đại mới là điều mấu chốt, nếu không ta mà chết, thế lực khắp nơi không liên hệ với nhau, các ngươi, Hồng Mông, Lam Sơn Hầu và cả những chủng tộc khác sẽ tan rã...

Tô Vũ chính là trung tâm.

Trung tâm mà hỏng thì nhân tâm sẽ tan rã, dù hiện tại chiếm cứ ưu thế thì cũng không thể thay đổi được điều gì.

Trà Thụ phụ họa: "Đúng đúng đúng, ngươi mà chết thì chắc Phì Câu cũng chẳng muốn ra ngoài chờ đợi chủ nhân trở về nữa. Chỉ có ngươi mới có thể tìm chủ nhân và tiểu chủ tử trở về, nếu ngươi không còn, ta và Thư Linh cũng sẽ không ra ngoài, ra rồi thì không thể quay về được"

Tô Vũ mà ngã xuống chắc chắn sẽ khiến liên minh tan rã. Thế lực Thánh Thành chưa bao giờ phụ thuộc vào Nhân tộc, Tử Linh giới vực cũng không khác lắm.

Tô Vũ cười xòa: "Đa tạ đã coi trọng"

Trà Thụ lắc đầu: "Không phải, mục tiêu của chúng ta chính là tìm chủ nhân và tiểu chủ tử về, ngoài ra thì không phải chuyện chúng ta nên làm, Phì Cầu cũng vậy, nó chỉ phụ trách giữ nhà, còn lại thì nó sẽ không quản"

Tô Vũ không nói gì thêm.

Bọn họ di chuyển trong chiến trường Chư Thiên hồi lâu, sau đó xuất hiện trên không trung Thực Thiết giới, hắn hô: "Không cần nhìn nữa, không đánh, khi cần đánh thì sẽ gọi các ngươi"

Trong hư không, hư ảnh Lục Nguyệt hiện lên, nghe vậy thì khẽ gật đầu, có điều lại tò mò hỏi:

"Giám Thiên Hầu là người của chúng ta à?"

Tô Vũ im lặng, sau một lúc lâu mới đáp: "Không phải, lần sau gặp hắn thì cứ đánh chết hắn đi"

"Được"

Lục Nguyệt không hỏi nhiều, kỳ thật vẫn cảm thấy cổ quái, thật sự không phải ư?

Mà thôi, tùy ngươi định đoạt.

Ngươi nói thế nào thì chúng ta biết thế ấy.

Tô Vũ nghĩ tới một chuyện, đột nhiên hắn quát lớn: "Giám Thiên Hầu không phải người của chúng ta. Hống Hoàng, các vị gặp hắn thì phải giết hắn. Đừng vì phán đoán sai lầm của vạn tộc mà mất đi cảnh giác"

Không quan tâm đám người Hống Hoàng nghĩ thế nào, nhưng vạn tộc sẽ cảm thấy hắn nói vậy là đang giấu đầu lòi đuôi.

Đương nhiên, mọi người không chắc chắn cũng sẽ không nói lung tung.

Có lẽ Tô Vũ đang tính kế bọn họ.

Mặc kệ là thế nào, cứ cảnh giác đề phòng Giám Thiên Hầu là được!

Tô Vũ lượn quanh một lát, sau đó lặng yên biến mất khỏi chiến trường Chư Thiên, ẩn giấu hành tung.

Hắn không vội đi xem Tử Linh giới vực.

Hiện tại nơi đó vẫn đang rung chuyển, khí tức sinh linh quá nặng, đợi mọi việc bình định rồi lại xuống dưới sau.

Còn Bắc vương vực thì cứ để Nam vương giám sát đã.

Hơn nữa bây giờ Tô Vũ cũng khó mang theo đại lượng cường giả đi chấn nhiếp Nam vương.

Sinh linh không đi được, nếu đến đó nữa thì sẽ xảy ra chuyện.

Vả lại bỗng dưng Nam vương mà xung đột với mình thì Tô Vũ sẽ chịu thiệt, hơn nữa Tây vương đã chết, thực lực Nam vương và Bắc vương sẽ tăng lên, không biết Nam vương có tâm tư nào khác hay không, vẫn nên cảnh giác thì hơn.

Tùy tiện đi mạo hiểm, lỡ mà bị Nam vương xử lý thì hắn biết đòi lí lẽ ở đâu.

Bây giờ Tô Vũ đã có 91 thần văn, gần đủ 99 cái rồi.

Nhưng có vài thần văn chưa đủ cường đại, cho nên hắn muốn đến Ngũ Hành giới một chuyến, trợ giúp Ngũ Hành tộc tu luyện thần quyết rồi thay bọn họ gánh vác lôi kiếp từ quy tắc trừng phạt, dùng số lực lượng quy tắc ấy để bổ trợ cho thần văn của hắn.

Ngũ Hành giới không có Hợp Đạo nào, tình cảnh không quá nguy hiểm.

Thư Linh và Trà Thụ có thể trốn vào trong biển ý chí, tuy rằng tới Ngũ Hành giới thì bọn họ sẽ bị áp chế nhưng vẫn có chiến lực Vĩnh Hằng đỉnh cấp, hắn thì không bị áp chế, dù gặp năm vị lão tổ Ngũ Hành giới thì Tô Vũ cũng không sợ.

Nghĩ vậy, Tô Vũ liền nhanh chóng xuất hiện gần một biên giới.

Một thế giới trông như một quả bóng lớn.

Trên đó phân bố màu sắc rất rõ ràng, thổ màu nâu, thủy màu lam, hỏa màu đỏ, kim màu vàng, mộc màu xanh lục.

Ngũ Hành tộc!

Vừa thấy thế giới này, Tô Vũ liền biết căn nguyên của nó có vấn đề, bởi vì Ngũ Hành phân biệt quá TÕ ràng.

Loại phân bố này không có khả năng sinh ra Ngũ Hành linh, chỉ có thể sinh ra linh đơn độc một hệ.

Hắn mở Thiên Môn cẩn thận quan sát, từ bên ngoải thì không nhìn ra cái gì, có lẽ vào trong thì mới có thể nhìn ra một chút.

Thời không trường hà xuyên qua Ngũ Hành giới, giờ phút này Tô Vũ cũng đã biết Thời Gian sư làm cách nào để vô thanh vô tức tiến vào giới khác, đó là trực tiếp đi vào thông qua thời không trường hà, không cân đi thông đạo vào giới.

Đương nhiên đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được, nhưng hình như người khai Thiên Môn đều có thể.

Nếu không mở ra thì có lẽ sẽ không thấy rõ, vô ý một chút là sẽ đi nhầm, như vậy rất dễ bị lạc trong thời không trường hà.

Tô Vũ sở cằm, ta nên trực tiếp tiến vào từ thông đạo hay mạo hiểm đi thời không trường hà?

Thực lực hắn không đủ cường đại, trực tiếp đi qua thời không trường hà xuyên vào có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Đi thông đạo thì... Tin tức dễ bị bại lộ, thậm chí còn bị thám tử biết được.

Bình thường thì có thể ngụy trang, nhưng hiện tại cửa thông đạo Ngũ Hành giới chẳng có ma nào, sau động tĩnh lớn mà Tô Vũ làm ra thì gần đây vạn tộc đều co đầu rút cổ không dám ra ngoài, Ngũ Hành giới cũng không ngoại lệ.

Hiện tại nếu giả mạo Ngũ Hành tộc đi vào thì thằng ngốc cũng biết là có vấn đề.

"Chỉ xuyên qua vách tường giới thôi, lộ trình không quá xa, có lẽ nguy hiểm không lớn..."

"Trong giới này, Ngũ Hành đại đạo đã bị phá, lực áp chế không mạnh, đạo tắc ảnh hưởng thời không trường hà không nhiều lắm, hẳn là có thể xuyên qua."

Nhân tiện còn có thể chấn nhiếp tỉnh thân của Ngũ Hành tộc.

Ta muốn xâm nhập, các ngươi không ngăn được!

Ta muốn vảo là vào, các ngươi không phát hiện ra sự tồn tại của ta!

Nghĩ vậy, Tô Vũ liên quyết định bước vào thời không trường hà, thời không trường hà trong mắt hắn không giống trong mắt người khác.

Thời không trường hà của người khác chỉ là nhánh sông mà thôi.

Còn Tô Vũ thì vẫn luôn đi dòng chính.

Không ai có thể thấy dòng chính, nhưng Tô Vũ thì thấy, hơn nữa còn thấy dòng chính này chảy xuyên qua vạn giới.

Đây mới là đạo cường đại chân chính!

Một đạo xuyên vạn giới vực!

Ai khống chế đại đạo này sẽ di chuyển tự nhiên trong vạn giới, hơn nữa còn muốn trấn áp giới nào liền trấn áp giới đó.

Đây mới là bá chủ chân chính!

"Thời không trường hà... Đây mới là đạo thật sự, thật lợi hại!"

Tô Vũ vừa cảm khái vừa xé rách trường hà tiến vào bên trong, không một ai nhìn thấy hắn, nếu có Hợp Đạo ở đây thì có thể cảm ứng được một chút dao động của đại đạo.

Đáng tiếc, Ngũ Hành giới lại không có Hợp Đạo nào!

Bình Luận (0)
Comment