Cùng lúc đó.
Ngũ Hành cung.
Đây là cung điện do Ngũ Hành lão tổ lưu lại, sau khi lão chết thì Ngũ Hành tộc liền phân liệt, bình thường cường giả Ngũ Hành tộc đều sẽ tới nơi này hội hợp.
Giờ phút này trong đại điện chỉ có 6 người, gồm năm vị lão tổ Ngũ Hành tộc và Phù Thổ Linh.
Lão tổ Hành Hỏa tộc tính cách nóng nảy, lúc bấy giờ lão đang bàn chuyện:"Tô Vũ lại gây chuyện. Gia hỏa này không chịu ngồi yên gì cả. Hắn quá bá đạo càn rỡ, chiến trường Chư Thiên đã sắp biến thành nhà hắn rỏi, ta cảm thấy hắn sẽ không có kết cục tốt đâu. Bách Chiến vương còn bại thì sao hắn có kết cục tốt được?"
Dứt lời, lão thở dài: "Thượng giới mà mở ra thì Tô Vũ liền xong đời. Thổ Linh, ta cảm thấy hay là thôi đi, tộc ta không có chỗ dựa trên thượng giới, thà ra về đáng thương còn hơn, tốt nhất là đừng tham dự vào cuộc tranh đấu của vạn tộc. Tuy ta cũng muốn hùng bá một phen, nhưng... chúng ta không có tư bản chơi với người ta"
Ngũ Hành tộc chẳng có Hợp Đạo nào.
Năm vị lão tổ liên thủ thì có thể đánh Hợp Đạo, nhưng cũng chỉ đánh được Hợp Đạo nhỏ yếu mà thôi.
Vậy có hữu dụng không?
Thôi bỏ đi!
Dù sao vạn tộc tranh đấu đã nhiều năm, Ngũ Hành tộc đứng nhìn cũng không phải mới chỉ 1-2 năm gần đây.
Lão tổ Hành Thổ tộc cũng hùa vào: "Thổ Linh, ta cảm thấy chúng ta nên điệu thấp mới phải, chờ ngươi trưởng thành rồi nói sau, hiện tại ngươi mới vừa bước vào Nhật Nguyệt, muốn đi đến cấp bậc tổ tiên thì còn quá xa"
Vài vị lão tổ đều khuyên nhủ không đáp ứng liên minh với Nhân tộc.
Quá nguy hiểm!
Động một chút là huỷ diệt!
Thượng giới mở ra, cái gọi là ưu thế hiện tại sẽ lập tức tan biến, thượng giới có bao nhiêu Hợp Đạo vạn tộc, Tô Vũ có biết không?
Không biết mà dám liều mạng thế ư?
Phù Thổ Linh nhíu mày: "Các vị lão tổ không thể nói vậy. Thượng giới mở ra là chuyện vài năm sau, trong mấy năm tới... Đừng quên, Tô Vũ mới quật khởi chưa đến ba năm.
Nếu cho hắn thêm mấy năm, ai biết tình huống sẽ như thế nào?"
Phù Thổ Linh lại nói: "Hơn nữa chính vì tộc ta không có Hợp Đạo cho nên lúc này mới phải đưa than ngày tuyết, nếu không đó chính là dệt hoa trên gấm. Tô Vũ mà thắng, có lẽ giới nguyên đứt gãy của tộc ta có thể khôi phục, khôi phục huy hoàng thượng cổ.
Năm xưa, Ngũ Hành tộc chính là chủng tộc ngang hàng với mấy đại cường tộc, hiện giờ thì sao, một Hợp Đạo cũng không có"
Vài vị lão tổ đều cảm thấy bi ai.
Không sai, Ngũ Hành tộc chính là đại tộc thời thượng cổ!
Nhưng hiện giờ bọn họ lại lưu lạc đến nông nỗi này, một khi thượng giới mở ra thì Ngũ Hành tộc chẳng là cái thá gì cả, trước kia bọn họ phải giả vờ đáng thương để lừa dối qua cửa, vậy nên mới truyền thừa được tới hiện tại.
Bất quá triều tịch này thì sao?
Vẫn tiếp tục giả vờ đáng thương ư?
Bọn họ nhìn về phía Phù Thổ Linh, đây mới là hy vọng của Ngũ Hành tộc.
Đây là người duy nhất hiện tại có đủ tư chất ngũ hành, là hy vọng ra đời từ căn nguyên của Ngũ Hành lão tổ.
Tính ra thì có thể gọi là con trai của Ngũ Hành lão tổ.
Hoặc gọi là con gái cũng đúng, dù sao Ngũ Hành tộc vốn không phân giới tính. Thế nhưng Phù Thổ Linh lại không nghĩ vậy, hơn nữa gã cũng không hứng thú làm con gái người ta.
Phù Thổ Linh lại nói: "Còn nữa, trừ hôm nay Tô Vũ có chút động tĩnh ra thì hình như trước đó hắn còn tiến vào Tỉnh Vũ phủ đệ, có lẽ lại có thu hoạch, ta cảm thấy mọi chuyện hắn làm có thể đều là một dấu hiệu"
"Dấu hiệu?"
"Dấu hiệu gì?"
Phù Thổ Linh ngẫm nghĩ rồi đáp: "Dấu hiệu sắp khai chiến với vạn giới lần thứ 2. Dù sao gia hỏa này rất tà môn, ta cảm thấy hắn sẽ không ngoan ngoãn chờ mấy năm nữa tới khi thượng giới mở ra, chờ đám Hợp Đạo kia tới giết hắn... Nếu chờ đợi, vậy hắn chính là tên ngốc. Với tính cách của hắn thì ta đoán rằng hắn sẽ chủ động xuất kích. Vả lại sẽ không lâu nữa đâu"
"Hắn có thể làm được sao?"
"Nhân tộc chỉ có một vị Hợp Đạo là Đại Chu vương, đám người Thiên Cổ đã phong tỏa biên giới, nếu tác chiến trong bổn giới thì vạn tộc sẽ mạnh hơn, tuy Đại Chu vương cũng mạnh nhưng nếu tấn công vào Tiên giới thì chắc chắn vẫn sẽ bị giết chết"
"Đúng vậy, trong tình huống này Tô Vũ chỉ có thể lo lắng suông, khai chiến không được, không khai chiến cũng không xong, chỉ cần mọi người không ra ngoài thì đám minh hữu như Thực Thiết tộc cũng không có tác dụng lớn. Ngay cả Thực Thiết Thú Hoàng có tiến vào Tiên giới thì cũng chỉ mạnh hơn Vĩnh Hằng một chút, Thiên Cổ có thể dễ dàng đánh chết đối phương"
Năm vị lão tổ không ôm hy vọng quá lớn đối với Tô Vũ.
Hiện tại chiếm cứ ưu thế cũng không có bất cứ tác dụng gì.
Thượng giới mới là yếu tố mấu chốt quyết định thắng bại!
Nhưng mà Nhân tộc lại không chiếm thượng phong ở thượng giới.
Phù Thổ Linh cau mày: "Không thể nói như vậy, dù sao ta có dự cảm nếu lần này không quyết định thì sẽ không còn kịp. Một khi đại chiến lần thứ hai kết thúc, Tô Vũ mà thắng thì hắn sẽ không bao giờ còn cần tới chúng ta nữa... Như vậy tình cảnh của chúng ta sẽ rất gian nan. Đại chiến lần thứ nhất đã kết thúc khá lâu rồi, các vị lão tổ nên sớm đưa ra quyết định thôi"
Nghe gã nói thế, những người còn lại đều lâm vào trầm tư.
Thật sự không dễ quyết định, đây chính là vấn đề liên quan đến sự tồn vong của toàn bộ chủng tộc.
Có Hợp Đạo thì tốt hơn một chút, vấn đề là bọn họ không có!
Đúng lúc này, bỗng nhiên năm vị lão tổ đều biến sắc.
Ngay sau đó, lão tổ Kim Linh tộc vừa muốn ra tay thì đã nghe thấy một tiếng cười khẽ vang lên: "Làm sao? Không chào đón ta mà còn muốn động thủ với ta à? Phù Thổ Linh, không phải ngươi nói hoan nghênh ta tùy thời tới chơi ư?"
"Dừng tay"
Phù Thổ Linh vội quát, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ!
Tô Vũ... Vậy mà hiên ngang tiến vào Ngũ Hành cung!
Mọe nó!
Gia hỏa này thật đáng sợ, bên ngoài chẳng có chút động tĩnh nào cả.
Giây tiếp theo, trong ánh mắt chấn động của năm vị lão tổ, hư không bất chợt vỡ ra, một tồn tại khủng bố bước xuống từ phía thời không trường hà.
Áo bào trắng bay múa, tóc dài phấp phới.
Tô Vũ tươi cười bước ra, năm vị lão tổ bị uy thế chấn nhiếp đều lui về phía sau một bước, tránh ra vị trí trung gian cho hắn.
Tô Vũ trực tiếp bước đến bảo tọa của Ngũ Hành lão tổ năm xưa, dứt khoát ngồi xuống, về mặt đạm nhiên.
Năm vị lão tổ đều biến sắc.
Càn rỡ!
Đây chính là chỗ ngồi của Ngũ Hành lão tổ.
Hắn nghĩ Ngũ Hành giới ta sẽ chịu nhục ư?
Có điều còn chưa ai kịp làm gì thì Tô Vũ đã đấm đấm vai, cất tiếng: "Ta mệt, vừa mới mang theo vài vị Hợp Đạo giết hơn mười đầu Tử Linh Hầu, ta cần nghỉ ngơi một hỏi, chư vị sẽ không để ý chứ?"
Tô Vũ cười nói rất thoải mái, nhưng lời nói ra lại khiến kẻ khác cảm thấy sửng sốt.
"Tử Linh Hầu... Quả nhiên người đã chết đều yếu đi, so với Hầu sống thì giết đơn giản hơn nhiều, giết mấy chục tên mà chẳng có cảm giác gì, đúng là người chết thì chẳng còn đáng giá nữa"
Hắn đang khoác lác!
Đây là ý nghĩ đầu tiên của tất cả mọi người.
Bất quá vẫn không có ai dám nhúc nhích hay lên tiếng, Tô Vũ thật sự đang khoác lác ư?
Khó mà nói!
Nếu là thật... vậy thì quá khủng bốt Hóa ra ban nãy không phải chỉ đánh Giám Thiên Hầu, xem ra mục đích thật sự của Nhân tộc lại nằm ở chỗ Tử Linh giới.
Ban đầu Phù Thổ Linh cũng nghĩ là Tô Vũ chỉ đang khoác lác, có điều sau đó gã nhìn vào ánh mắt Tô Vũ, trong lòng gã chấn động.
Có khả năng... Là thật!
Quá đáng sợ!
Hóa ra mấy ngày nay hắn đang chỉnh đốn Tử Linh giới vực, hắn thật sự đánh thắng rồi sao?
"Bái kiến Vũ Hoàng, Vũ Hoàng vất vả, cứ việc nghỉ ngơi"
Phù Thổ Linh tươi cười lấy lòng: "Khó được có một lần Vũ Hoàng tới đây, để ta giới thiệu mọi người cho ngài biết mặt một lượt"
Gã muốn dời đề tài đi bèn mở miệng giới thiệu vài vị lão tổ.
Nào ngờ Tô Vũ không hề nể mặt, hắn cao ngạo từ trên cao nhìn xuống: "Gặp ta mà năm vị Vĩnh Hằng đều không hành lễ à? Hay là hoàng uy của Nhân tộc đã hoàn toàn tiêu tán?"