Tô Vũ lấy Văn Minh Chí ra, đây là binh khí chứng đạo của hắn.
"Văn minh, sinh tử, âm dương, ngũ hành..."
Tô Vũ lẩm bẩm: "Kỳ thật chính là kiến tạo thế giới, mở ra thiên địa"
"Nếu khai thiên địa, có phải sẽ sinh ra một thời gian đại đạo mới hay không?"
"Có lẽ Thời Gian sư đã hiểu được tới điểm này, cho nên bà làm ra thời gian sách... Đúng, nhất định là như thế. Bà đang khai thiên"
"Nhưng Thời Gian sư không thể hoàn thiện..."
Tô Vũ tiếp tục cảm ngộ chiến kỹ liên quan đến âm dương, hắn biết rất nhiều chiến kỹ, sau đó hắn chọn lựa ra một ít, việc cấp bách không phải là thần văn mạnh thế nào mà là hoàn thiện 99 thần văn.
Hắn ngồi xếp bằng trong thời không trường hà, bắt đầu diễn luyện võ kỹ.
Từng đạo tàn ảnh hiện lên trong trường hà.
Không biết đã qua bao lâu, trong đầu Tô Vũ lại có thần văn ra đời, khác với thần văn tự mình cảm ngộ, thần văn chiến kỹ mà thành hình đều sẽ rát cường đại.
"Âm dương"
Giờ khắc này, Tô Vũ đã hiểu được hai chữ "âm dương", đồng thời cũng đã hoàn thành phác họa 95 thần văn!
Sinh tử, âm dương đều hoàn thành, nhưng vẫn không thể hình thành thần văn chữ 6 (719 ũ"
"Đúng vậy, còn có thiên địa"
Vũ bao hàm thiên địa tứ phương, không có thiên địa: "Vũ" chắc chắn không viên mãn.
Có trời, có đất, có sinh tử âm dương, nguyên tố ngũ hành, đây mới là tiền đề của "Vũ".
Tô Vũ có ý tưởng, hắn tiếp tục cảm ngộ.
Thiên địa, hai chữ này thật sự rất lớn!
Nhưng nếu suy nghĩ đơn giản thì không cần quá mức to lớn, chỉ là một tiểu thiên địa mà thôi, có thổ là có đất, có thủy có khí sinh mây là có thể thành trời...
Tô Vũ dùng lý giải của chính mình để lĩnh ngộ mấy thứ này.
Đem vấn đề tầm vĩ mô tách ra thành vấn đề vi mô dễ hiểu.
Như vậy thì có thể dùng chiến kỹ đền bù, để cảm ngộ, để tu luyện.
Hắn lại diễn luyện chiến kỹ.
Dùng thần văn chữ "Thổ" diễn sinh thần văn chữ "Địa".
Tô Vũ làm được.
Lúc bấy giờ hắn đang ở ngay trên Ngũ Hành đại đạo cho nên việc cảm ngộ rất đơn giản, sau một thời gian, Tô Vũ đánh ra một chiêu, một tầng đất hiện lên trong thời không trường hà nhưng lập tức bị con sông phá hủy.
Điều đó không quan trọng!
Quan trọng là một thần văn nữa đã hiện lên.
Thần văn thứ 96 - Địa.
"Ta cảm thấy ta sắp thành công, còn có thiên, cơ sở của thiên là khí.."
Khí, thứ này là tồn tại chân thật.
Rất nhiều chiến kỹ lợi dụng khí.
Tô Vũ tiếp tục tách ra lĩnh ngộ.
Hắn lại tu luyện chiến kỹ có quan hệ với khí, đây cũng là lần đầu tiên Tô Vũ nghiêm túc suy luận thần văn quy tắc, lại dùng quy tắc bất đồng để tổ hợp thành quy tắc mới.
Không còn là ngây thơ phác h thần văn như trước kia.
Lúc trước hắn vô tri, hiện tại thì đã hiểu rõ bản chất.
Sau một hồi, thần văn thứ 97 phác họa thành công —— Khí.
Tô Vũ nổ nụ cười.
99 thần văn sắp hoàn thành.
Hắn đã nghĩ kỹ thần văn 98 và 99 là cái gì, một cái là "Thiên", một cái là "Vũ"
Trong Văn Mộ bia tồn tại một thần văn, đó là chỉ dẫn đến bút đạo mà Văn vương lưu lại, Tô Vũ còn chưa rõ đó là thần văn gì, nhưng hắn biết một khi mình có đủ 99 thần văn, vậy thì thần văn này sẽ xuất hiện.
Đạo lấy "Bút làm trung tâm sẽ hấp thu dung hợp 99 thần văn, cường hóa dung hợp thần văn, khi nó cường đại đến trình độ nhất định thì sẽ mang Tô Vũ đi tìm bút đạo.
Giờ này khắc này, Tô Vũ đã hoàn toàn hiểu ra.
Thần văn chữ Khí đã có, thần văn chữ Thiên cũng không còn xa.
Tô Vũ tiếp tục lĩnh ngộ, diễn luyện các loại chiến kỹ, áp lực càng lúc càng lớn, ở trong thời không trường hà quá lâu, hắn tiêu hao quá lớn, nhưng nơi này gần đại đạo nhất, Tô Vũ vẫn lựa chọn tiếp tục diễn luyện tại đây.
Bất tri bất giác, thần văn thứ 98 hiện ra —— Thiên.
Thần văn này vừa xuất hiện, Thiên Môn của Tô Vũ liền chấn động.
Chữ "Vũ" cuối cùng như muốn tự nhiên ra đời, bất quá còn chưa đủ!
Tô Vũ đã nhận ra điều đó, không phải là không đủ cảm ngộ mà là lực lượng không đủ, hắn cần thêm lực lượng cường đại.
Tô Vũ lập tức xé rách thời không trường hà, nhanh chóng rời đi.
Hắn cần lực lượng quy tắc!
Trong thời không trường hà tuy có rất nhiều lực lượng quy tắc nhưng Tô Vũ không lấy ra được, hắn còn chưa dung đạo, không thể lấy ra lực lượng quy tắc từ trong đó.
Ngoại giới.
Đã 8 ngày trôi qua.
Trong 8 ngày này, Ngũ Hành giới đã phong tỏa giới vực.
Ngũ Hành lão tổ lại hội tụ tới Ngũ Hành cung, bọn họ cảm thấy bất đắc dĩ, Tô Vũ đã biến mất, bọn họ không biết Tô Vũ ở đâu, không biết hắn có rời đi hay không, cứ thế đột nhiên biến mất.
Giống như đám người thượng cổ, vô thanh vô tức biến mất.
Thông đạo biên giới đều phong tỏa, còn có một vị vô địch tự mình tọa trấn, vậy mà không nhìn thấy Tô Vũ.
Hành Hỏa lão tổ hơi tức giận: "Không phải đã nói rằng sẽ ở đây giúp chúng ta ngăn cản quy tắc trừng phạt sao? Ta đã mở hết Thần khiếu rồi, chỉ còn chờ vận chuyển công pháp, vậy giờ có tu luyện hay không?"
"Nếu chúng ta tự nhận quy tắc trừng phạt, khi hắn trở về sẽ không tức giận chứ?"
Người khác thì không nói, còn năm người bọn họ đã mở ra kha khá Thần khiếu, chỉ còn thiếu vài cái.
Trong mấy ngày, khai mấy khiếu chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt ở chỗ, khai khiếu xong rồi thì vận chuyển công pháp được không?
Tô Vũ mất tích.
"Lão tổ tạm thời đừng nóng nảy"
Phù Thổ Linh trấn an, gã cũng cạn lời, gia hỏa Tô Vũ này thật sự là càng ngày càng thần bí.
Cứ thế đột nhiên không thấy tăm hơi, giống hệt như khi hắn tới đây.
Trấn an Hành Hỏa lão tổ xong, Phù Thổ Linh đang nghĩ ngợi gì đó, bỗng nhiên hư không võ ra.
Tô Vũ bước ra.
Tô Vũ vừa xuất hiện, mấy người thấy hắn thì đều sững sốt.
Lúc trước Tô Vũ bá đạo, cường đại, thân bí, mọi người tuy có thể cảm nhận được nhưng không quá rõ ràng. Bất quá hiện tại, khí tức của Tô Vũ không ngừng rung chuyển, khiến bọn họ cảm thấy nam nhân trước mắt này giống như một phương vũ trụ, có hùng tâm càn quét ngầm chiếm thiên hạ.
"Vận chuyển công pháp đi!"
Tô Vũ không nói nhiều, hắn cần cắn nuốt lực lượng quy tắc, hoàn thành phác họa thần văn cuối cùng.
Thần văn chữ "Vũ".
"Cái kia..."
"Nghe lệnh là được!"
Tô Vũ quát nhẹ, Phù Thổ Linh vội nói: "Lão tổ, ngài vận chuyển công pháp đi"
Hành Hỏa lão tổ chửi thầm, được, ngươi nói đấy!
Gia hỏa này thật bá đạo!
Thôi, ta đây cứ vận chuyển thôi.
Lão là cường giả Vĩnh Hằng cửu đoạn, công pháp mà thành công thì chắc chắn sẽ bị trừng phạt.
Quả nhiên, sau khi lão vận chuyển khiếu huyệt, lực lượng hành hỏa vốn thuần túy diễn sinh ra lực lượng khác, có cả ngũ hành, chỉ là vài loại lực lượng kia quá mức yếu ớt.
Đây cũng là nguyên nhân Tô Vũ cho bọn họ tu luyện Ngũ Hành thần quyết, để tạo cơ sở tổ hợp bốn người khác sau đó.
Mấy người đều biết Ngũ Hành thần quyết, vậy độ dung hợp sẽ cao hơn, không xuất hiện tình trạng bài xích nghiêm trọng.
Giờ phút này, trong hư không đột nhiên hiện ra một đám mây huyết sắc.
Hành Hỏa lão tổ cảm nhận được áp lực cường đại.
Không đợi lão nghĩ nhiều, Tô Vũ lập tức biến mất, rồi xuất hiện gần đám mây.
Tô Vũ mở ra Thiên Môn, nhìn về phía đám mây.
Là lực lượng quy tắc.
Nhưng rất bạo ngược.
Lực lượng quy tắc như vậy kỳ thật không thể hấp thu, trước kia Tô Vũ cần phải trung hoà mới được.
Nhưng lúc này Tô Vũ cường hãn trực tiếp đánh ra một quyền, oanh.
Tiếng vang lớn truyền đến.
Huyết vân bị xé rách một mảnh.
Huyết vân hóa thành huyết nhân, mang theo sự phẫn nộ, dường như đang tức giận vì có người dám đối nghịch quy tắc, nó lập tức tấn công Tô Vũ.
Tô Vũ xé rách một ít huyết vân, chân chờ trong nháy mắt, rồi lập tức mạnh mẽ cắn nuốt.
Giờ phút này, 98 thần văn của hắn đã dung hợp chiến kỹ.
Chỉ còn thiếu một thần văn, mà thần văn cuối cùng đã sắp xuất hiện, nhưng mãi không thể thành hình vì lực lượng không đủ.