Lúc bấy giờ, Tô Vũ đang dung nhập lực lượng huyết vân vào trong cơ thể.
98 thân văn của Tô Vũ tức khắc chấn động!
Xé rách, cắn nuốt, trấn áp, tinh lọc...
Cả quá trình đầy đủ.
98 thần văn, quá nhiều các loại đặc tính!
Trong chớp mắt, lực lượng quy tắc bạo ngược bị trấn áp, bị tỉnh lọc, ngay sau đó, trung tâm 99 thần văn hiện ra một chút quang hoa, nhưng không đủ.
Còn thiếu rất nhiều.
Còn chưa đủ phác họa một bút.
Tô Vũ tiếp tục xé rách huyết vân, đại chiến với huyết vân trên hư không, đóa huyết vân này rất mạnh, hơn nữa dường như không hài lòng vì Tô Vũ ngăn cản, nó trở nên càng thêm cường đại.
Âm ảm ảẳm.
Tô Vũ không ngừng xé rách huyết vân, cắn nuốt huyết vân.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn trực tiếp cắn nuốt lực lượng quy tắc trừng phạt.
Trong tình huống bình thường, Tô Vũ sẽ bị lực lượng căng bạo.
Lần này thì không.
"Vũ", thiên địa tứ phương, bao hàm vạn vật, thứ ta nhìn thấy, đó là ta, trong vòng thiên địa tứ phương, tất cả đều là của ta.
Thậm chí Tô Vũ đang suy xét, sau khi nắm giữ "Bút" đạo, hắn cũng không thể từ bỏ thần văn này.
"Vũ" nhất định rất mạnh.
Con đường này nhất định rất lợi hại.
Thậm chí bao hàm đạo thần văn khác.
Văn minh, sinh tử hay âm dương đều như vậy, đều ở trong đó.
"Trung tâm của Văn Minh Chí có lẽ có thể dung hợp chữ Vũ, hai chữ văn minh thoạt nhìn rất lớn, nhưng so với vũ trụ thì lại nhỏ bé hơn, muốn chạy xa hơn, vậy thì vũ trụ tốt hơn"
Vũ, đại biểu không gian.
Trụ, đại biểu thời gian.
Vũ trụ, đó là thời gian thời không, giờ khắc này, Tô Vũ mơ hồ cảm thấy chính mình đã mơ hồ chạm vào chân tướng vạn giới, chạm đến chân tướng thời không trường hà.
Có lẽ nào thời không trường hà là đại đạo một vị cường giả nắm giữ thời gian thiên địa sáng lập ra sau khi sáng lập một giới?
"Thời gian sư"
Lại nghĩ tới Thời Gian sư, vị muội muội Văn vương này đã hiểu được tới đây rồi ư?
Nếu vậy thì con đường đối phương sẽ rất lợi hại.
"Thời gian sư, khó trách lại dùng xưng hô này, nếu là ta thì có lẽ cũng sẽ dùng"
Nghĩ vậy, Tô Vũ tiếp tục chém giết cùng huyết vân.
Huyết vân càng ngày càng nhỏ.
Lực lượng quy tắc không ngừng bị Tô Vũ cắn nuốt, nhưng còn chưa đủ, chữ "Vũ" đã bắt đầu phác họa, nhưng chỉ mới phác họa được một chút, mà đợt kiếp nạn này đã sắp kết thúc.
Oanh.
Cùng với một tiếng nổ vang, lực lượng quy tắc tiêu tán.
Tô Vũ không phải là người xen vào, hắn xem như nguyên nhân của chuyện này, trừng phạt này nhằm vào hai người là hắn và Hành Hỏa lão tổ, vậy nên không phải là người ngoài nhúng tay khiến quy tắc trừng phạt càng ngày càng mạnh.
Nếu thế kia, chưa chắc Tô Vũ đã nhúng tay, hắn làm vậy thì lực lượng quy tắc sẽ xuất hiện không ngừng, cuối cùng kết cục là hắn sẽ bị chôn vùi.
"Tiếp tục"
Tô Vũ quát khẽ, phía dưới, Phù Thổ Linh thấy Hành Hỏa lão tổ đã vận chuyển thành công, trên người xuất hiện lực lượng bốn hành khác nhàn nhạt, gã vội nói: "Thổ tổ, tiếp » tục:
Thổ Linh lão tổ lập tức bắt đầu vận chuyển công pháp.
Trong hư không lại xuất hiện huyết nhân.
Tô Vũ vẫn thế, hắn xé rách, cắn nuốt.
Mấy người phía dưới nhìn đều chấn động, dùng kiếp nạn trừng phạt làm cơm ăn, gia hỏa Tô Vũ này thật sự đáng sợ.
Thổ tổ kết thúc vận chuyển, không cần Tô Vũ nói.
Kim Linh lão tổ nhanh chóng tiếp tục.
Năm vị lão tổ đều hoàn thành khai Thần khiếu.
Dần dần, trong biển ý chí của Tô Vũ, chữ "Vũ" càng ngày càng rõ ràng, kỳ thật đã lĩnh ngộ được thần văn, chỉ là thiếu lực lượng quy tắc mà thôi.
Tiếp theo là Thủy tổ.
Tô Vũ không ngừng độ kiếp.
Kỳ thật là đang bòn rút lực lượng.
Cuối cùng, Mộc tổ cũng bắt đầu vận chuyển công pháp.
Thần văn chữ "Vũ" chỉ còn thiếu một chút, nó đang dẳn hoàn thiện.
Năm vị Vĩnh Hằng cường đại độ kiếp, lực lượng như vậy mà chỉ đủ cho Tô Vũ phác họa một thần văn, chuyện này xưa nay chưa từng có.
Chờ đến khi Mộc tổ sắp độ kiếp xong, Tô Vũ có cảm giác hắn đã sắp thành công.
Chút khuyết thiếu cuối cùng đã được thêm đủ.
Ngay khi kiếp nạn huyết nhân của Mộc tổ bị Tô Vũ hoàn toàn cắn nuốt, trong biển ý chí, tất cả thần văn rung động.
Chúng rung động kịch liệt.
Giờ khắc này, một thần văn bộc phát ra quang mang vô biên, bao trùm thiên địa.
Trời tối.
Đúng vậy, Ngũ Hành giới vừa mới hừng đông, giờ khắc này bỗng nhiên tối sâm.
am"
Thần văn chữ "Vũ" ảnh hưởng, ngầm chiếm hoàn vũ.
"Này.."
Phía dưới, Ngũ Hành lão tổ cùng Phù Thổ Linh đều chấn động.
Ngay khoảnh khắc thần văn của Tô Vũ ra đời, vậy mà trời lại tối đen.
Bọn họ mơ hồ có chút cảm giác, cảm giác nói không nên lời, như thể thiên địa về tới trạng thái sơ khai, cũng không phải, mà là có cảm giác như tiến vào hư không vô tận.
Đúng.
Chính là cảm giác này, giờ khắc này dường như Ngũ Hành giới sắp biến thành hư không vô tận.
Dường như Tô Vũ trong hư không là vị tuyệt thế cường giả sáng lập thiên địa kia.
Ánh sáng tôa ra từ trên người Tô Vũ.
Tô Vũ bộc phát ra một cỗ khí tức cường hãn.
Oanh.
Khí tức cường đại biến thiên địa từ hắc ám thành quang minh.
Sau đó lại mau chóng hóa thành hắc ám.
Tô Vũ tựa như đang khai thiên.
Vài vị lão tổ vô cùng chấn động, truyền âm hỏi: "Rốt cuộc hắn có thực lực thế nào?"
Thật sự không ai biết Tô Vũ có thực lực mạnh đến đâu.
"Vĩnh Hằng?"
"Hợp Đạo?"
Mọi người không biết, nhưng bọn họ đều biết một điều, Tô Vũ đã cường đại hơn trước rất nhiều!
Đúng là gia hỏa đáng sợ!
Tốc độ cường hóa dường như có thể thấy rõ bằng mắt thường.
Người khác là càng mạnh thì tăng lên càng chậm, Tô Vũ lại là càng lúc càng nhanh.
Bởi vì hắn đã tới lúc thu hoạch.
Cảm ngộ đại đạo gia tăng, hoàn thành khai khiếu, hoàn thành phác họa thần văn, đây đều là kết quả của quá trình chuẩn bị và tiến hành từ trước của Tô Vũ.
Từ xưa đến nay có mấy người có thể khai 720 khiếu?
Nhưng Tô Vũ đã khai Thiên Môn.
Có mấy người phác họa 99 thần văn?
Vì thế Tô Vũ lại lập nên kỷ lục, hắn không ngừng kéo cao hạn mức cao nhất của Nhật Nguyệt.
Đúng vậy, chỉ là Nhật Nguyệt!
Đến bây giờ Tô Vũ còn chưa dung đạo, cho nên hắn vẫn là Nhật Nguyệt cảnh.
Nhưng Nhật Nguyệt như hắn, năm xưa Nhân Hoàng hay Văn vương có mạnh hơn Tô Vũ không?
Chưa chắc!
Tuy rằng Văn vương truyền thừa bút đạo, nhưng là sau này mới hoàn thiện, không có khả năng Văn vương đã vô cùng cường đại ngay từ ban đầu.
Tô Vũ cũng coi như kế thừa thành quả tiền nhân, đứng trên vai bọn họ, tiếp tục kéo cao hạn mức cao nhất của Nhật Nguyệt, đây mới là đạo tu luyện bình thường, kẻ tới sau nên càng ngày càng mạnh mà không phải càng ngày càng yếu.
Giờ phút này Tô Vũ cảm thấy chính mình đã cường đại hơn rất nhiều.
Sau khi thần văn thứ 99 thành hình, trong chốc lát, Tô Vũ cảm thấy trời đất này chính là của mình, hắn đã bị thần văn chữ "Vũ" ảnh hưởng.
Trong đầu hắn, Văn Mộ bia... sắp bị hủy.
Giờ khắc này, thần văn chiến kỹ dung hợp trong Văn Mộ bia phát ra lực lượng mạnh mẽ như đang lôi kéo gì đó.
Sẽ bị hủy sao?
Tô Vũ luyến tiếc.
Không phải bởi vì binh khí cường đại này mà là hắn biết Văn Mộ bia đã dung nhập tâm huyết rất nhiều người, Văn vương chỉ để lại bút đạo lôi kéo thần văn, kết quả học sinh của y dùng sinh mệnh để đúc nên Văn Mộ bia.
Đem cảm ngộ thần văn kia tách thành vô số chiến kỹ chờ đợi kê tới sau lĩnh ngộ.
Đây là tâm huyết bọn họ lưu lại.
Tô Vũ lựa chọn bảo tồn Văn Mộ bia.
Nhưng hắn phải lôi kéo thần văn "Bút" đạo đã, về sau Văn Mộ bia này chỉ đơn giản là bia truyền thừa thần văn chiến kỹ.
Không còn cất giấu bí mật trong đó.
Âm âm ầm.
Biển ý chí không ngừng chấn động kịch liệt, sâu trong Văn Mộ bia, trong biển sao vô tận, một thần văn thật lớn nhanh chóng bay ra.
Tô Vũ nhìn thấy chùm sáng kia mang theo lực lượng mạnh mẽ bay ra từ trong Văn Mộ bia, bay tới thần văn chiến kỹ của hắn.
Thần văn thứ 100. Cũng là thần văn mấu chốt, là trung tâm của bút đạo!
Nó đã bị Tô Vũ lôi kéo tới.
Giờ khắc này, người Ngũ Hành giới thấy được một cây bút xuyên qua hư không bay ngang chư thiên, nó bay ra từ thời không trường hà.
Tất cả mọi người chấn động!
Làm sao vậy?
Đột nhiên có chút sợ hãi!
Trời đất bỗng nhiên tối sầm xuống rồi lại sáng bừng lên, sau đó lại tối đen đi rồi lại hửng sáng. Hiện tại còn giống như có một cây bút hoặc là một cây đao xuất hiện từ trong hư không, bất quá có vẻ đó không phải tồn tại thật sự mà giống như ảo ảnh hơn.