Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2687 - Chương 2687: Bút Đạo Hiện Thế, Truyền Thừa Của Văn Vương Quật Khởi!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2687: Bút Đạo Hiện Thế, Truyền Thừa Của Văn Vương Quật Khởi!
 

Chiến trường Chư Thiên.

Trong thời không trường hà không người nhìn thấy dân dân bị xé ra một khe hở nhỏ.

Mây đen giăng đây.

Ngay sau đó, một thân ảnh cường hãn xuất hiện.

Âm ẩm ảẳm.

Hư không lập tức bị mây đen bao phủ, huyết vân hội tụ.

Đồng thời cũng có kim vân xuất hiện.

Khen thưởng trừng phạt cùng nhau tới.

Tô Vũ chứng đạo không dùng tam thân pháp.

Đây không phải lần đầu tiên Tô Vũ nhìn thấy tình huống này.

Giờ phút này, hắn mơ hồ nhìn thấy một chút lực lượng đạo tắc của Nhân Hoàng.

Cùng lúc đó, các tâm mắt từ bốn phương tám hướng phóng đến.

Đều nhìn Tô Vũ.

Một đám người ngo ngoe rục rịch.

Hóa thân của Thiên Cổ đang thương nghị, giờ nhìn thấy đến Tô Vũ đột nhiên xuất hiện trong chiến trường Chư Thiên, lão nhanh chóng nói với các Hợp Đạo: "Có lẽ đây là cơ hội, chờ xem, nếu hắn bị huyết kiếp đánh trọng thương, chúng ta liền.."

Lão còn chưa nói xong, trên chiến trường Chư Thiên, Tô Vũ đột nhiên rít gào.

"To gan, nghị viên mà cũng dám trừng phạt ta ư?"

Oanh!

Nhân Chủ ấn hiện lên, âm một tiếng đánh lên huyết vân, cùng lúc đó trong tay Tô Vũ hiện ra một cây bút điểm xuyết ngang trời.

Ẩm!

Âm thanh chấn động truyền khắp chư thiên, trong mắt cường giả chư thiên, Tô Vũ dùng một ấn trấn áp huyết kiếp, dùng một bút phá vỡ huyết vân, lực lượng quy tắc trừng phạt tiêu tán, bị Tô Vũ nuốt vào để bổ sung tiêu hao lúc trước.

Lần này đám mây kim sắc không có lời chúc mừng nào, bởi vì ở trong mắt cường giả thượng cổ, dung đạo chỉ là bắt đầu, cảnh giới tiếp theo của Tô Vũ hẳn là chủ nhân quy tặc.

Tô Vũ mặc kệ, hắn nuốt vào đại lượng kim vân.

Hắn không muốn dây dưa nhiều với lực lượng quy tắc, lần này hắn không bòn rút lực lượng nữa.

Bởi vì Tô Vũ biết mình đã trở nên cường đại, nếu bòn rút sẽ dễ dẫn tới thượng giới chỉ môn mổ ra sớm, lúc trước đã nói là 8 năm, Tô Vũ mà bòn rút tiếp thì có lẽ sẽ lại rút ngắn thời gian đi rất nhiều.

Hắn tốc chiến tốc thắng, không cho vạn tộc cơ hội ra tay, trực tiếp triển lộ ra thực lực cường đại.

Chứng đạo chỉ là bắt đầu mà thôi, không là gì cả!

Không thể đả thương được ta!

Các ngươi đừng hòng liên thủ ra tay với ta lúc này!

Tô Vũ nuốt chững thiên hạ, trên bầu trời, huyết vân hay kim vân thì cũng đều bị hắn cắn nuốt toàn bột!

Khí tức cường hãn bùng nổ từ trên người Tô Vũ!

Tô Vũ quan sát thiên địa, nhìn tứ phương, trong ánh mắt hoảng sợ của vô số người, hắn lạnh lùng nói: "Thiên Cổ, ngươi ngoan ngoãn về nhà đi. Quy tắc trừng phạt mà thôi, nó có thể làm gì được ta chứ? Chứng đạo mà thôi, còn định tập sát ta như lúc trước sao?"

Chư thiên im lặng.

Chứng đạo mà thôi.

Nói nhẹ nhàng như vậy.

Đó không phải chứng đạo bình thường mà là nghênh đón quy tắc chư thiên trừng phạt, điều này chứng tỏ Tô Vũ không đi tam thân đạo.

Trước kia cũng có kẻ như vậy, nhưng khi chứng đạo hầu hết đều đã chết, kê còn sống thì cũng đã bị lực lượng quy tắc đánh trọng thương.

Lúc này mọi người không nói gì.

Tô Vũ giải quyết quy tắc trừng phạt quá đơn giản, cứ thế nuốt chững.

Ban nãy Thiên Cổ còn đang muốn nói, nếu Tô Vũ trọng thương thì mọi người hãy liên thủ ra ngoài giết hắn, hiện tại... vô ích thôi.

Tô Vũ không sao cải Đối với Tô Vũ mà nói, chứng đạo quá đơn giản, bởi vì hắn đã chuẩn bị cực kì kỹ lưỡng cho ngày hôm nay từ rất lâu về trước.

Long giới, Mệnh giới.

Sắc mặt hai vị Hầu thượng cổ mới vừa xuống đây đều hết sức khó coi.

Bút đạo!

Thế hệ Nhân Chủ này đã kế thừa truyền thừa của Văn vương, bọn họ đều muốn mắng người... triều tịch lần thứ 9 còn không thấy truyền thừa của Văn vương, vậy mà trong triều tịch này lại xuất hiện.

Người hạ giới đều là kẻ ngốc sao?

Văn vương mạnh mẽ thế nào chả lẽ bọn họ không biết?

Vậy mà mặc kệ kẻ truyền thừa Văn vương trưởng thành, còn thành Nhân Chủ, giờ còn trực tiếp chứng đạo, đúng là một đám phế vật!

Hai vị Hầu thượng cổ cuồng mắng trong lòng nhưng không thể làm gì.

Bởi vì giờ phút này quanh Tô Vũ có thân ảnh Hợp Đạo minh quân hiện lên.

Đại Chu vương cũng đang tới gần.

Trừ khi muốn khai chiến toàn chư thiên ngay lúc này.

Nơi xa, Đại Chu vương bất đắc dĩ... Nhân tộc sẽ không an ổn được nữa, Tô Vũ nhẹ nhàng phá hủy kiếp vân như thể nó chỉ là mấy đám mây bình thường, nhưng Đại Chu vương biết rằng muốn làm vậy phải cần lực lượng rất mạnh thì mới có thể làm được.

Giờ phút này, Tô Vũ tươi cười đầy mặt, hắn cảm nhận được sự bất đồng khi dung đạo.

Dường như hắn đang liên kết với thời không trường hà, nối với bút đạo, nếu ra tay, hắn có thể vận dụng lực lượng đại đạo để đối phó địch nhân.

"Bình thường thôi.."

"Khen thưởng trừng phạt đều không đáng kể, có vẻ dung đạo thật sự chỉ là một quá trình"

"Nhưng ta dung đạo của Văn vương, các cường giả đỉnh cấp nên cảm ứng được đúng không?"

Hắn đang nói đến thượng giới.

Bọn họ có thể cảm giác được ta dung đạo của Văn vương sao?

Đặc biệt là chi mạch Ngục vương.

Tây vương phi bị mình trấn áp, nhưng hẳn là một mạch vẫn còn người khác.

Bọn họ nhìn chằm chằm vào truyền thừa của Văn vương, từ Cấm Thiên vương đến phụ thân gã và cả Tây vương phi, tất cả đều nhìn chằm chằm, đáng tiếc, cuối cùng bút đạo của Văn vương vẫn được truyền thừa.

Hiện tại mình còn thành công dung đạo, vậy thượng giới có biết không?

Tô Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời, nở nụ cười.

Có lẽ là biết.

Vậy các ngươi có sợ không, có hoảng hốt không?

Thượng giới.

Thiên Nguyên khí vô cùng nồng đậm, lực lượng quy tắc cũng cực kỳ nồng đậm.

Tại một nơi hoang tàn vắng vẻ.

Trong một tòa cung điện rộng lớn, một người ngẩng đầu nhìn bầu trời, mơ hồ nhìn thấy cây bút kia, sắc mặt khẽ thay đổi.

"Vạn giới đã xảy ra chuyện rồi, truyền thừa của Văn vương xuất hiện"

Người này lẩm bẩm.

Ngay sau đó, sâu trong cung điện có thanh âm truyền đến: "Rốt cuộc tình huống vạn giới ra sao? Tử Yên đang làm cái gì?"

"Rất nhiều năm trước nàng từng đưa tin về, nói là muốn đi lánh nạn Tử Linh giới vực...

Có lẽ nàng ta không biết việc này"

"Thực lực Tử Yên rất mạnh, ta vốn định để nàng ở lại ngoại giới, không cho truyền thừa Văn vương có cơ hội xuất hiện... Ai biết nó vẫn xuất hiện"

Trong cung điện, hai người nói chuyện với nhau.

Một người lộ vẻ phẫn nộ và bất đắc dĩ, thực lực Tử Yên rất mạnh. Có tồn tại cường đại như vậy ở hạ giới, theo lý thuyết truyền thừa của Văn vương không có khả năng xuất hiện mới phải, dù lúc trước không thèm để ý nhưng hiện tại đối phương đã dung đạo thì cũng nên để ý mới đúng.

Sau đó, người ở sâu trong đại điện trầm giọng nói: "Dù lúc trước Tử Yên không biết thì hiện tại cũng nên biết được, nàng sẽ xử lý, từ từ xem đi"

Lúc trước có thể bỏ qua, hiện tại tuyệt đối không thể.

Bút đạo đã hiện thế!

Nếu đến vậy mà còn không biết gì thì Tử Yên cũng quá vô dụng.

Nói đến đây, hai người liền bình tâm lại. Hẳn là vấn đề không lớn, Tử Yên rất mạnh, nàng ta đã biết chuyện thì sẽ mau chóng giải quyết truyền thừa của Văn vương thôi.

Văn vương đừng hòng trở về!

Giờ khắc này, Tử Yên được bọn họ ký thác kỳ vọng - cũng chính là Tây vương phi - đang bị trấn áp.

Biển ý chí của Tây vương phi bị nhốt trong một tiểu thế giới, ả rất tỉnh táo, nhưng ả hoàn toàn không cảm thụ được ngoại giới.

Ẳ bị Tô Vũ hoàn toàn trấn áp, ngay cả ý chí lực cũng không có biện pháp dò ra.

Đại đạo cũng bị phong bế.

Chuyện này không thể tưởng tượng nổi, hiện tại Tây vương phi rất mê mang, rốt cuộc là dạng lực lượng gì mà có thể phong ấn ả thành như vậy?

Bên ngoài hiện tại đã ra sao?

"Đáng chết, vậy mà Tô Vũ không liên hệ ta lần nào, chẳng lẽ hắn đang bế quan?"

Tây vương phi thầm mắng, không liên hệ ta, không có giao lưu thì sao ta có thể tìm được sơ hở của Tô Vũ để bắt lấy hắn.

Tất cả đều phải có một bắt đầu chứ.

Hiện tại Tô Vũ không đoái hoài gì, dù ả có nhiều thủ đoạn hơn nữa thì cũng không có biện pháp.

"Ngươi không hiếu kỳ với ta sao?"

Tây vương phi điên tiết thầm nghĩ, ta không tin, sớm hay muộn øì ngươi cũng phải tìm đến ta thôi!

Bình Luận (0)
Comment