Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2688 - Chương 2688: Bồ Lố Cơ Duyên.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2688: Bồ Lố Cơ Duyên.
 

Kỳ thật lúc này Tô Vũ cũng đang nghĩ đến Tây vương phi.

Hắn rất tò mò.

Không phải tò mò bình thường mà là hắn muốn biết hắn có thể dùng đạo của Tây vương phi để tìm ra tất cả người thuộc chỉ mạch Ngục vương, sau đó xử lý toàn bộ hay không?

Đi lên cùng một đại đạo, có lẽ hắn có thể bắt được Vĩnh Hằng bằng cách đó.

"Không biết có thể cắt ả ra để nghiên cứu hay không?"

"Có thể cắt đại đạo không?"

Giờ phút này Tô Vũ nghĩ rất nhiều, mặc kệ các Hợp Đạo khác, hắn bay về phía Nhân Cảnh dẫn người đi thay trấn thủ, đâu có thời giờ để lãng phí với các ngươi.

Lần này mình rời đi đã được một thời gian, không biết đám người Thiên Đúc đã đúc xong binh khí hay chưa.

Giờ phải thay đổi trấn thủ, chờ thêm một thời gian sau đó có thể khởi xướng chiến tranh càn quét chư thiên, hiện tại hắn chờ Cửu Nguyệt Hợp Đạo, chờ Đại Tần vương và Đại Hạ vương lĩnh ngộ đạo sâu hơn, chờ xem Đại Minh vương có hy vọng Hợp Đạo hay không.

Nếu những chuyện này hoàn thành, phải nhân lúc vạn giới còn chưa chuẩn bị xong để khởi xướng tập kích.

Nhân Cảnh.

Tô Vũ đã về trước, chờ đợi một hồi sau thì mới thấy thân ảnh Đại Chu vương xuất hiện.

Tốc độ còn chậm hơn Tô Vũ một chút.

Đại Chu vương hơi thở đốc nhìn về phía Tô Vũ, Tô Vũ quay đầu hỏi: "Hai Hợp Đạo đi xuống ư?"

"Đúng, một vị là Thâm Uyên Hầu Thiên Uyên tộc, một vị là Thiên Long Hầu Long tộc, đều là Hầu thượng cổ"

Tô Vũ gật đâu, bất chợt nhíu mày nhìn y rồi nói: "Ngươi thở đốc làm cái gì? Đại Chu vương, đừng giả vờ trước mặt ta, ta không thích!

Đơn giản mà nói thì là ta không thích ngươi giả vờ hơn cả ta.

Má nó!

Lần trước một mình ngươi mang theo hơn mười vị vô địch nháy mắt truyền tống đến Thiên Uyên giới còn chẳng sao, bây giờ chỉ đi một đoạn đường ngắn như vậy, hơn nữa còn truyền tống có một mình thì thở dốc làm gì?

Đại Chu vương sững lại, lập tức ngừng thở dốc, sau một lúc lâu y ho nhẹ một tiếng, ngượng ngùng đáp: "Quen rồi"

Đó là thói quen, Đại Chu vương nghĩ, ta truyền tống từ xa như vậy trở về, phần ứng bình thường là phải thở dốc vài tiếng, nhưng nghĩ lại thì không ổn, trước kia ta là Vĩnh Hằng, hiện tại là Hợp Đạo. Còn là Hợp Đạo đỉnh cấp.

Giả vờ lâu rồi, quên mất chính mình là Hợp Đạo đỉnh cấp.

Tô Vũ cũng cạn lời.

Hiện tại hắn đã thăm dò được cơ bản chỉ tiết về Đại Chu vương, hơn nữa hắn đã dung đạo nhưng vẫn cảnh giác và bài xích y như trước, chỉ vì không quen nhìn gia hỏa này giả vờ giỏi hơn hắn mà thôi.

Tô Vũ lại hỏi tiếp chuyện ban nãy: "Có kẻ ở lại Mệnh giới à?"

"Là Thâm Uyên Hầu, ở đó hắn không chịu lực áp chế, hiện tại Thiên Uyên giới không còn ai, chắc chắn hắn sẽ không trở về, có lẽ còn muốn thử mượn sức Mệnh Hoàng..."

Tô Vũ gật đầu.

Mệnh Hoàng, thực lực của lão gia hỏa này không yếu!

Tô Vũ mơ hồ cảm thấy ông ta có chiến lực đỉnh phong, tuy rằng còn chưa nhìn thấy đạo của đối phương bởi Mệnh tộc rất thần bí.

"Mệnh Hoàng.."

Tô Vũ thì thầm rồi im lặng.

Khi sắp tiến vào thông đạo Nhân Cảnh, hắn bỗng nhiên nhướng mày, tay chộp về phía hư không, bàn tay khổng lô bao trùm mấy trăm dặm, một lát sau bàn tay bắt một người mang về.

Đại Chu vương nhìn thấy kẻ được Tô Vũ bắt về, là Chu Hạo.

Lúc này, cả người Chu Hạo thoạt nhìn tàn tạ, cậu mê mang nhìn Tô Vũ, rầu rĩ hỏi: "Vũ Hoàng bắt ta lại đây làm chỉ?

Tô Vũ nhìn cậu một hỏi, bật cười: "Quên mất ngươi. Ngươi hoàn thành 360 nguyên khiếu nhanh đấy, mới chỉ qua hai tháng, sao không đi tìm ta?"

Lần trước hắn đã nói với Chu Hạo rằng khi mở ra 360 nguyên khiếu thì lại đến tìm mình.

Hơn nữa Tô Vũ còn cố ý để lại khiếu huyệt không truyền, đó là Thông Thiên khiếu, không ngờ cậu ta cũng đã hoàn thành.

Gia hỏa này nổ mấy lần rồi?

Kỳ thật Tô Vũ rất tò mò.

Chu Hạo đã khai 360 khiếu, Tô Vũ không biết cậu bị nổ mấy lần, có điều cũng không tiện hỏi.

Chu Hạo nghiêm mặt đáp: "Còn chưa giết được thiên tài Liệp Thiên Bảng, gần đây rất khó tìm được thiên tài trên chiến trường Chư Thiên, còn không có kẻ nào Địa bảng..."

Tô Vũ phì cười: "Thôi, gần đây các tộc ẩn núp cả rồi, rất khó tìm được thiên tài để giết, bình thường thôi"

Nghe cậu nói vậy hắn mới nhớ ra mình từng bảo cậu giết một vài thiên tài, muốn cậu có làm mới có ăn, kết quả cậu thật sự ở đây đây đợi thiên tài để giết, nhưng có vẻ chưa gặp được kẻ nào.

Hắn nhìn kỹ Chu Hạo.

không tồi, khai 360 nguyên khiếu, hiện tại thân thể đại khái đã đúc 30 lần.

Lần trước gặp cậu là hai tháng trước, lúc đó Chu Hạo đúc khoảng 25 lần, mới hai tháng trôi qua, gia hỏa này lại hoàn thành 5 đúc ư?

Tốc độ thực nhanh!

Tô Vũ không so với chính mình, hắn đúc thân nhanh là vì tiêu hao nhiều, hiện tại Chu Hạo muốn đạt được tài nguyên thì không đơn giản như Tô Vũ.

Dù sao hiện tại muốn giết cường giả vạn tộc cũng khó, hầu như tất cả đều trốn trong bổn giới.

Tô Vũ nhìn kỹ, cũng không biết hậu duệ Võ vương có liên hệ với đại đạo của Võ vương hay không.

Hắn cẩn thận nhìn Chu Hạo, mơ hồ thấy một sợi dây cực kỳ nhỏ huyền phù trên đầu cậu, thực sự nó rất rất nhỏ, nếu chưa khai Thiên môn, Tô Vũ tuyệt đối sẽ không nhìn thấy.

Hiện tại hắn đã có thể nhìn được chút bóng dáng.

Chu Hạo liên kết với đại đạo của Võ vương sao?

Hậu duệ của cường giả thì đều xảy ra tình huống này phải không?

Ví dụ như Đại Minh vương, Tô Vũ chưa nhìn kỹ, chẳng lẽ ông liên kết với đại đạo của Minh vương?

Đại Hạ vương liên kết với đại đạo Chiến vương?

Cũng không đúng, hẳn là có yêu cầu, tỷ như huyết mạch nông đậm hoặc là đại đạo phù hợp, như vậy mới có khả năng trời sinh truyền thừa đại đạo đối phương.

Gia hỏa Chu Hạo này phản tổ ư?

Tô Vũ đột nhiên nhìn về phía Đại Chu vương: "Đại Chu vương, lúc trước Chu Hạo vẫn luôn sinh tôn trong khu vực Đại Chu phủ các ngươi, ngươi biết hắn không?"

Đại Chu vương khẽ gật đầu: "Biết"

Lần này đến phiên Chu Hạo kinh ngạc, cậu nhìn Đại Chu vương, hơi hơi khom người, trong lòng cảm thấy kỳ quái.

Đại Chu vương biết ta sao?

Đại Chu vương giải thích: "Huyết mạch của hắn hình như có chút lai lịch nhưng tương đối xa xăm. Ta ngoài ý muốn gặp hắn một lần, gia gia Chu Hạo hẳn là một vị Nhật Nguyệt cảnh, nhưng chết trận từ thời kỳ khai phủ. Phụ thân và mẫu thân hắn vẫn luôn rèn luyện trong hoang nguyên Nhân Cảnh, sau đó ta không để ý, một thời gian sau thì cha mẹ hắn đều chết trận.."

"Ta có về một lần, từng gặp hắn, vốn định mang đi nhưng thấy hắn một mình đánh yêu thú ở nơi hoang dã thì đổi ý, có lẽ hắn thích hợp ở lại hoang nguyên hơn, cho nên chỉ để lại một ít ý chí lực, uy hiếp yêu thú cường đại không thể tới gần rồi không quan tâm nữa"

Tô Vũ ngoài ý muốn, ngươi gặp rồi thật à?

Còn để lại ý chí lực nhưng về sau bỏ mặc không quan tâm?

Chu Hạo bỏ lỡ cơ duyên ư?

Bình Luận (0)
Comment