Nam vương cũng quên mất suy nghĩ lúc trước, bà nhìn Tô Vũ, tràn đầy cảm khái, nhẹ giọng nói: "Nhân Chủ có thể có ngày hôm nay cũng là vì trải qua đau khổ, không trải qua trắc trở thì sao có thể trưởng thành? Văn vương từng nói, trời giáng sứ mệnh cho người, nhất định sẽ để hắn chịu nỗi khổ về tâm chí"
"Ngươi không bôi nhọ Văn vương truyền thừa, trong nghịch cảnh mà vẫn có thể xoay chuyển càn khôn, ta nghe nói hiện giờ Nhân tộc chiếm cứ ưu thế trong chư thiên vạn giới, có thật không?"
Tô Vũ đáp: "Tạm được, đáng tiếc tới khi thượng giới mở ra thì khó mà nói"
Nam vương cau mày, bà bất giác mắng: "Bách Chiến vương đúng là tên phế vật, có ưu thế mà lại chôn vùi tất cả nội tình Nhân tộc. Chỉ khổ cho ngươi!"
Quá khổi Nam vương cũng cảm thấy Tô Vũ quá khổ, xuất thân hèn mọn, không nơi nương tựa, một mình đi đến vị trí hiện tại thì nói rằng phải tốn 3000 năm còn có vẻ hợp lý, nhưng Tô Vũ chỉ tốn 3 năm.
Ở bất cứ thời đại nào đây cũng là chuyện khó mà tin nổi!
Tô Vũ cười nói: "Không đề cập tới Bách Chiến vương nữa, không có ý nghĩa gì. Ta chỉ nhìn hiện tại, không xem quá khứ, mặc kệ tương lai"
Giờ khắc này, nụ cười của Tô Vũ không còn hiển hòa nữa, sắc mặt hắn uy nghiêm, nghiêm nghị nói: "Ta dựng nghiệp từ thuở cơ hàn, tuổi tác còn nhỏ không hiểu nhiều.
Chỉ biết rằng trong thế đạo này, phải giết ra một mảnh trời xanh thì Nhân tộc mới có chỗ đứng trong vạn giới"
Sát khí dâng lên!
Đầu tiên là non nớt, nhu hòa, quân tử khiêm nhường, giờ khắc này hắn bỗng nhiên sôi trào sát ý, bá đạo vô song!
Trong lúc nhất thời, Nam vương cảm thấy phải nên như thết Đúng, đây mới là kẻ bước tới vị trí Nhân Chủ trong 3 năm!
Trong xương cốt là nhu tình, là khiêm tốn, nhưng hắn cũng có mị lực độc đáo của chính mình, khó trách có thể thu nạp vạn tộc, khiến cường giả vạn tộc nguyện ý tương trợ!
Nhu tình, bá đạo, quả quyết, túc sát, thông tuệ...
Trong nháy mắt, Nam vương nghĩ đến vô số ý niệm!
Thế hệ Nhân Chủ này thật sự không giống người thường!
Giờ phút này, đám Tử Linh Hầu gần đó cũng cảm nhận được áp lực, sát khí của Tô Vũ vô cùng khủng bố khiến Tử Linh Hầu cũng phải hoảng sợ, rốt cuộc hắn đã giết bao nhiêu người?
Huyết đôi!
Quả nhiên không hổ là kê dùng 3 năm đi từ tầng dưới chót đến vị trí hiện tại, có vẻ không nhẹ nhàng như những lời nói ban nãy, trong quá trình ấy xem ra hắn đã giết không ít người.
Sát khí vừa xuất hiện, nơi xa, Bắc vương liền theo bản năng nhìn sang đây.
Tô Vũ cũng nhìn về phía Bắc vương.
Tô Vũ đã thấy vị tráng hán cao lớn nọ, hắn lạnh nhạt cất tiếng: "Bắc Thiên vương, ngươi muốn phản bội thật ư?"
Nhất thời Bắc vương không nói gì.
Phản bội?
Có lẽ... là vậy.
Tô Vũ hờ hững nói: "Ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, khai chiến, không chết không ngừng. Thứ hai, đầu hàng, tự tán lực lượng đại đạo, giữ lại thực lực Tử Linh Hầu"
Sắc mặt Bắc Thiên vương khẽ biến, cả giận quát: "Tự tán đại đạo?"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Suy xét cho kĩ đi, cái khác thì không cần nhiều lời. Chớ có lấy Tử Linh thiên hà ra làm lợi thế, thiên hà mà rối loạn, ta mang người đến Tử Linh giới trấn áp. Ngươi cho rằng ta không có biện pháp giết ngươi ư? Ngươi nghĩ gì vậy? Ta chưởng quản Trấn Linh giới vực, ta có thể suất lĩnh ngàn vạn đại quân tiến vào Trấn Linh vực, kích thích Tử Linh khiến vô số Tử Linh bạo động, tốt nhất là có vài vị vương ra đời, ta muốn nhìn xem lúc ấy ngươi sẽ chạy trốn đến đâu? Ngươi cho rằng khi bọn họ ra ngoài thì sẽ liên thủ với ngươi hay là hòa bình ở chung ư? Đừng mơ tưởng! Ta sẽ san bằng tứ vương vực rồi bình định Tử Linh giới vực. Chờ các ngươi chết gần hết, ta sẽ dẫn người tới dọn sạch"
Trong lòng Bắc Thiên vương chấn động.
Tô Vũ lạnh nhạt nói tiếp: "Ta có thể mở thông đạo Tử Linh bất cứ lúc nào, ngươi có thể không? Nếu ngươi mở được thì còn có đường lui, nếu không... đừng cảm thấy ngươi có tư cách để tự tin"
Sắc mặt Bắc vương biến ảo, hồi lâu sau, hắn ta lạnh lùng nói: "Tô Nhân Chủ, ngươi thật sự muốn làm như vậy à? Không sợ Tử Linh giới vực rung chuyển, Tử Linh tấn công lên sinh linh giới sao? Hồng Mông là trấn thủ, nếu vô số Tử Linh lao ra khỏi Tử Linh giới vực thì kê xui xẻo đầu tiên chính là Hồng Mông"
Ta không tin ngươi dám làm vậy!
Hắn ta không tin!
Nhưng hắn ta vẫn lo lắng Tô Vũ dám liều mạng làm thật, một khi đại lượng quân chủ, Tử Linh Hầu hay thậm chí là Thiên vương xuất hiện, vậy thì vị bá chủ là hắn ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Đến lúc đó, kê yếu muốn giết hắn ta để cướp lấy Tử Linh ấn ký, cường giả muốn giết hắn ta để chia sẻ lực lượng đại đạo.
Cường giả đi ra từ thiên hà không quen thân øì, không đánh hắn ta thì đánh ai.
Đương nhiên cũng có khả năng bọn họ chém giết lẫn nhau.
Nếu may mắn thì hắn ta còn có thể mở rộng thế lực, nhưng nếu loạn chiến thì không phải chuyện tốt, sẽ đánh vỡ cục diện hiện tại.
Tô Vũ nói mấy câu, trong lòng Bắc Thiên vương hiện lên vô số ý niệm, thật sự lo rằng Tô Vũ sẽ mặc kệ tất cả suất quân đánh tới, thế thì Tử Linh giới nhất định sẽ rối loạn!
Tô Vũ khẽ cười một tiếng: "Chúng ta chờ xem. Cẩn thận phía trên đầu ngươi, ta có thể mở ra thông đạo từ phía trên bất cứ lúc nào để lao vào chém ngươi"
Bắc Thiên vương cả kinh, có điều rất nhanh lại gạt đi: "Không có khả năng! Phía trên đối ứng ở đâu đến ta còn không biết, sao ngươi có thể biết được nơi nào có thể mở thông đạo?"
Nói là nói thế chứ Bắc vương vẫn rất lo lắng, không nhịn được theo bản năng ngẩng lên quan sát bầu trời, sợ có cường giả đột ngột xuất hiện.
Hắn ta lại nói: "Năm xưa Hà Đồ từng mở ra thông đạo khu vực chiến trường Chư Thiên, gần như đều ở trong Đông vương vực, nhưng chưa mở ra ở Bắc vương vực"
Tô Vũ bật cười: "Sao ngươi có thể hiểu được cái uy của Nhân tộc? Thôi, hù dọa ngươi thôi, đừng sợ, có điều nên mở to hai mắt nhìn chằm chằm trên đầu mình đi, ta muốn ngươi thời thời khắc khắc đều phải thấy sợ hãi tuyệt vọng! Phì Cầu cùng với 22 vị Hợp Đạo khác ở ngay trên đỉnh đầu ngươi, sẽ tới giết ngươi bất cứ lúc nào. Nhớ đấy!"
Sắc mặt Bắc Thiên vương cực kỳ khó coi, lập tức biến mất!
Hắn ta không muốn nói chuyện với Tô Vũ nữa.
Lời Tô Vũ nói khiến hắn ta bất an.
Tô Vũ sẽ mang ngàn vạn đại quân đánh tới thật sao?
Sẽ mổ ra thông đạo trên đỉnh đầu mình thật sao?
Hắn ta không biết, cũng không thể không tin!
Nam vương kinh ngạc nhìn Tô Vũ, không nhịn được truyền âm hỏi: "Ngươi thật sự có thể mở ra thông đạo phía trên hắn ta ư?"
Nếu thế thì quá đơn giản! Chỉ cần một kích bất ngờ là có thể xử lý Bắc vương.
Tô Vũ không trả lời thẳng: "Có lẽ có thể, ta có thể định vị, nhưng phía trên hắn là đâu thì rất khó nói, nếu là ở Tiên giới... Chẳng lẽ ta phải đến Tiên giới mở thông đạo? Dù mở được thì cũng đừng nên mở. Kẻ ra tay cũng nên là sinh linh, không đến đường cùng thì ta cũng không muốn Tử Linh giới vực đại loạn. Việc này không phù hợp với yêu cầu của ta†"
Không phải là không thể mở ra!
Tô Vũ có biện pháp, ví dụ như để Nhân Chủ ấn lại đây, sau đó hắn đi khắp vạn giới tìm vị trí đối ứng. Không bàn tới chuyện độ khó không nhỏ, chiến trường Chư Thiên thì không sao, tiểu giới cũng được. Nhưng nếu vị trí nằm ngay đỉnh đầu Thiên Cổ thì mở lượng đại đạo là tốt nhất, không muốn thì một thời gian nữa chúng ta sẽ cường công!"
"Cường công..."
Nam vương chân chờ: "Ở đây thì ta không phải là đối thủ của hắn, trừ khi Hồng Mông trợ giúp ta cùng liên thủ giết hắn"
Tô Vũ mỉm cười hỏi: "Ta trợ giúp sư nương được không?"
"Ngươi.."
Kỳ thật Nam vương muốn nói ngươi quá yếu, nhưng lời như vậy khó mà nói ra miệng.