Tô Vũ quá gian trái Hắn đang ly gián Tử Linh Hầu!
Ngay sau đó, một đám người lại nhìn ra ngoài.
Chỉ thấy trong hư không có một cây bút vắt ngang thiên địa, không ít Tử Linh Hầu biến sắc, chỉ thấy cây bút kia viết chữ trên hư không.
"Tru phản nghịch!"
"Thưởng công thần!"
"Đặc xá thần tử lập công, kề phản nghịch phải chết."
Bắc vương cau mày hừ lạnh một tiếng, thiên địa chấn động, cây bút kia kịch liệt rung động, lúc này trên người Tô Vũ bùng nổ khí tức cường hãn, một bút điểm ra, ầm một tiếng, tử khí bùng nổi Tiếng cười nhạt của Tô Vũ vang lên: "Bắc vương, ngươi là kê phản nghịch! Chờ xem ta tước vương vị, chém đầu ngươi như thế nào đi"
Bắc vương lạnh lùng nói: "Một kẻ Dung Đạo cảnh như ngươi mà đòi tước vương vị của ta?
Đùa gì vậy?
Vương vị của hắn ta là do hoàng đình thượng cổ sắc phong, thời đại này, ai có thể tước vương vị hắn ta?
Nhưng trong đại điện, vài vị Tử Linh Hầu lại vô cùng lo lắng, có Tử Linh Hầu vội nói:
"Thiên vương, cây bút kia hình như là bút của Văn vương... Lệnh sắc phong tại thượng cổ hình như đều do Văn vương viết, nếu hắn dám nói vậy, có phải hắn có thể ảnh hưởng đến quy tắc thiên địa hay không?"
Bắc vương lập tức chấn động.
Trong đại điện, sĩ khí lập tức hạ xuống rất nhiều.
Sẽ không bị tước đoạt thật đâu, đúng không?
Nếu tước đoạt, Tô Vũ sắc phong một vị Tử Linh Thiên vương khác, Bắc vương vực sẽ thành địa bàn của người khác, kẻ đó sẽ được cường hóa còn bọn họ sẽ bị áp chế.
Vậy không thể đánh được nữa.
Lúc này, Bắc vương cũng có chút kinh hãi, lạnh mặt nói: "Không đến mức ấy, thực lực hắn mới chừng nào chứ?"
Dù thế nào thì cũng không thể loạn.
Có Hầu Tiên tộc trầm giọng nói: "Thiên vương, không thì lập tức tấn công bên ngoài đi"
"Tấn công bên ngoài?"
Bắc Thiên vương cau mày: "Xong rồi rời khỏi đây ư?"
"Sau đó thì sao?"
Các Tử Linh xôn xao, đúng vậy, sau đó thì sao?
Làm sao bây giờ?
Tô Vũ còn có thể trở về sinh linh giới vực, nhưng bọn họ thì đâu thể!
Hầu Tiên tộc trầm giọng nói: "Liên hệ các giới Tiên Ma Thần chém giết Hồng Mông.
Cướp lấy quyền khống chế thông đạo, chúng ta cũng có thể ra vào tự nhiên"
Cướp lấy thông đạo?
Bắc vương nhíu mày: "Hiện tại thượng giới chưa mở ra, ngươi chắc chắn Tiên tộc có thể đối phó con chó kia à?"
Mọi người lập tức uể oải.
Càng nghĩ lại càng bi quan, càng tuyệt vọng.
Nếu Tô Vũ thật sự tước đoạt vương vị thì bọn họ làm sao đây?
Vương vị mà bị tước đoạt thì Bắc vương chắc chắn sẽ bại.
Khi đó dù Tô Vũ không sắc phong tân vương, nhưng chỉ cần Nam vương vẫn còn vương vị là có thể vận dụng lực lượng quy tắc áp chế.
Nhân tâm hoảng sợ!
Chỉ sợ trong 14 vị Tử Linh Hầu cũng đã có người động tâm tư!
Chuyện này thực bình thường.
Lúc trước phe Tô Vũ lộ xu hướng suy tàn, 10 tôn Hầu dưới trướng Nam vương còn có người động tâm tư, chỉ đến khi Tiểu Bạch Cẩu giết Tây vương xong thì bọn họ mới chấn chỉnh quyết tâm, không dám nghĩ đến chuyện phản bội nữa.
Giờ phút này cũng vậy.
Tuy thực lực Bắc vương không yếu, nhưng rõ ràng hắn ta đã không còn đường lui, ai muốn trung thành tới chết, cùng chìm trên một con thuyền với Bắc vương chứ?
Giết một Tử Linh Hầu Tiên Ma Thần là tất cả tội lỗi đều sẽ được đặc xá.
Bên ngoài Bắc vương phủ, Tô Vũ viết thư đặc xá trên trên hư không, vô số cuộn giấy bay về phía đại điện bên trong.
Một vài cường giả Tử Linh nhận lấy, đều cảm nhận được hoàng uy mênh mông cuồn cuộn.
"Giết Tử Linh Tiên Ma Thần cùng giai, đặc xá tử tội"
Trong đại điện Bắc vương phủ cũng có thư đặc xá bay tới nhưng lại bị một tiếng hừ lạnh của Bắc vương phá hủy tất cả.
Có điều mọi người đều đã biết chuyện.
Tô Vũ còn dùng Nhân Chủ đại ấn khắc lời này trên hư không, thanh âm vang dội: "Tô Vũ ta chính miệng hứa hẹn điều lệ này, đóng thêm Nhân Chủ ấn, chư thiên chứng kiến.
Đây là luật! Khi bình định, chư quân phải ghi nhớ!"
Bắc vương gầm lên đánh ra một quyền, tất cả văn tự trong hư không đều bị phá nát.
Bắc vương phẫn nộ quát: "Tô Vũ, ngươi đừng hòng dùng thủ đoạn thấp kém đó ly gián Bắc vương vực. Nếu ngươi thật sự muốn bắt được bổn vương, chúng ta đơn đả độc đấu, nếu ngươi thắng ta, ta chắp tay nhường lại Bắc vương phủ. Đường đường là Nhân Chủ mà chỉ biết dùng thủ đoạn tỉ tiện thôi sao?"
Nơi xa xa, thanh âm Tô Vũ nhẹ nhàng truyền đến: "Năm nay ta 21 tuổi, tính theo tuổi Nhân tộc. Nếu ngươi cảm thấy ngươi thắng được ta hiện tại là rất lợi hại thì ta đây tự thừa nhận mình không bằng ngươi, nếu ngươi không sợ thì tự phong bế thực lực đến Tử Linh Hầu, ta nguyện chiến một trận cùng ngươi. Ta 21 tuổi chiến với một vị Hầu như ngươi thì ta có tự tin đấy. Ngươi dám không?"
Má nó!
Bắc Thiên vương rít gào trong lòng, có điều cũng rất chấn động, hắn thật sự 21 tuổi ư?
Ta không tin!
Tô Vũ lại nói: "Hoặc là ngươi phái một tôn Hầu tới chiến với ta, nếu ta bại thì sẽ đáp ứng ngươi từ nay về sau Bắc vương vực thuộc về ngươi. Nếu ta thắng, ngươi tự tán lực lượng đại đạo, chịu không?"
Cút đi!
Bắc vương sẽ không đời nào giao vận mệnh chính mình cho đám Tử Linh Hầu dưới trướng, nếu bại, hắn ta sẽ tự tán đại đạo ư?
Bắc vương hết sức đau đầu.
Muốn đấu với Tô Vũ thì hắn không đồng ý, muốn diệt uy phong Tô Vũ thì hắn nói hắn mới 21 tuổi, 21 tuổi dám chiến Tử Linh Hầu, ngươi còn có thể nói gì?
Diệt uy phong của hắn như thế nào?
Trong lúc nhất thời Bắc Thiên vương gặp phải nan đề, ta nên làm cái gì bây giờ?
Hắn ta không thể cầu viện.
Lao ra ngoài cũng không biết chạy đi đâu.
Không ra thì ở đây giằng co với Tô Vũ mãi sao?
Một khi Tô Vũ thật sự mở ra thông đạo trên không, Tiểu Bạch Cẩu đánh tới, vậy thì hắn ta chạy thế nào?
Một tiếng thở dài vang lên trong lòng Bắc Thiên vương.
Chỉ muốn sống an ổn thôi mà khó quát!