Sơn Khải nhanh chóng an bài, tức khắc có một vị Tử Linh quân chủ ngu sỉ bị trấn áp, một vị trấn thủ thất đoạn đi ra đánh xuống một quyền, âm một tiếng, đánh bạo thân thể của vị quân chủ nọ.
Quân chủ bị trấn áp, sao có thể địch lại đám trấn thủ?
Trong nháy mắt nó đã bị đánh bạo.
Tử Linh ấn ký rách nát xuất hiện.
Không có lực lượng quy tắc buông xuống, hiển nhiên vị trấn thủ này quá mạnh, giết một vị quân chủ nhỏ yếu không đủ để nhận ban thưởng.
Khuôn mặt Võ Hoàng hơi nhăn lại.
Tô Vũ không để ý tới lão.
Quả thật Tô Vũ không có hứng thú đáp lại lão.
Không có ý nghĩa gì!
Có thời gian thì làm chính sự quan trọng hơn.
Võ Hoàng thấy vậy thì hơi ức chế, khốn kiếp, tên nhãi này quá mức kiêu ngạo, lão âm lãnh nói: "Tô Vũ, ngươi đang làm cái gì?"
"Tiếp tục giết đi!"
Tô Vũ thúc giục: "Nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian đâu"
"Rõ* Trấn thủ kia lại đánh chết một vị Tử Linh quân chủ, sau đó có một cỗ lực lượng quy tắc khá nồng đậm buông xuống, nhưng so với lần mấy người Thiên Diệt giết Tử Linh Hầu thì kém hơn nhiều.
Tô Vũ cau mày, nhìn kỹ ngọn nguồn lực lượng quy tắc theo dấu đại đạo.
Chỉ thấy lực lượng quy tắc lan tràn xuống từ phía trên.
Tô Vũ không rõ nó đến từ ngoại giới hay là từ tầng 8 - 9 lan xuống.
Đúng lúc này, Nhân Chủ ấn chấn động.
Một lát sau, có cường giả xuyên qua hư không giữa các tầng, trong chớp mắt tiếng cười Thông Thiên Hầu vang lên: "Bái kiến Nhân Chủ, mấy ngày không gặp mà Nhân Chủ đã tiến bộ hơn xưa. Lần này Nhân Chủ đến đây là để phá tầng 8 cho ta ra ngoài sao?"
Mọi người cảnh giác nhìn một cánh cửa đột ngột xuất hiện từ trong hư không.
Thông Thiên Hầu mơ hồ nhìn thấy mặt Võ Hoàng, y bèn thức thời tránh lui, bay về phía Tô Vũ: "Nhân Chủ tới tìm ta đúng không?"
Đám người Sơn Khải đều kinh ngạc, đây hình như là Thông Thiên Hầu.
Lúc trước không biết, không ngờ Thông Thiên Hầu cũng đi theo Tô Vũ.
Tô Vũ lười nói nhiều với y, càng nói thì y lại càng lắm miệng. Hắn chỉ hỏi: "Vừa rồi quy tắc tầng 8 có biến động không?"
"Không có"
Tô Vũ nhíu mày, mà bên kia đường như Võ Hoàng đã biết gì đó, lão xen vào: "Ngươi lo rằng lực lượng quy tắc bị rút ra quá nhiều khiến chư thiên vạn giới biến động, thượng giới mổ ra ư?"
Tô Vũ nhìn Võ Hoàng: "Võ Hoàng cũng biết à?"
"Đương nhiên"
"Lực lượng quy tắc rút ra trong Tinh Vũ phủ đệ có nguồn gốc từ ngoại giới phải không?"
"Đương nhiên không phải, cứ thoải mái rút đi"
Tô Vũ nghe giọng điệu của lão thì bỗng thấy hơi cảnh giác, hắn vừa định cùng Thông Thiên Hầu đi lên trên, Võ Hoàng đã lên tiếng: "Ta thấy hình như ngươi đang rất cần tăng cường thực lực của thuộc hạ, hoặc là rút lực lượng tại đây hoặc là ra ngoài rút, dù sao rút lực lượng quy tắc cũng là biện pháp tăng lên nhanh nhất. Nếu rút bên ngoài thì cái ngươi gọi là thượng giới kia sẽ sớm mở ra"
Tô Vũ chợt nghĩ đến một chuyện, không khỏi chấn động: "Lực lượng quy tắc nơi đây...
Chẳng lẽ là để áp chế Võ Hoàng?"
Hắn nhìn về phía mặt Võ Hoàng, hình như Võ Hoàng biết hắn nghĩ cái gì.
Hoặc nên nói là việc này không thể gạt được Tô Vũ, bởi vì hắn có Thiên Môn.
Võ Hoàng lạnh nhạt đáp: "Nơi đây có một bộ phận lực lượng quy tắc là hệ thống tuần hoàn. Nhưng ngươi yên tâm, chúng rất mạnh, thiếu một chút cũng không sao, ta không thể thoát ra nhanh như vậy"
Tô Vũ thầm mắng một tiếng.
Bảo sao lão già này nhiệt tình như vậy, như thể chỉ ước gì mình rút ra càng nhiều càng tốt.
Bởi vì đó là lực lượng quy tắc phong ấn và trấn áp Võ Hoàng, mà hiện tại Tô Vũ sẽ phải rút ra không ít, lần trước khi đám Thiên Diệt Hợp Đạo... Tô Vũ nghĩ tới tình cảnh khi đó: "Cho nên lần trước đám Thiên Diệt Hợp Đạo, Võ Hoàng thanh tỉnh hơn trước nhiều là vì một phần lực lượng trấn áp bị rút ra?"
Võ Hoàng cười lạnh: "Đúng vậy thì sao?"
Tô Vũ thầm mắng.
Cuộc sống này thật quá gian nan!
Rút ở bên ngoài thì sẽ khiến thượng giới mở phong bế sớm hơn kỳ hạn.
Rút tại đây thì lực lượng trấn áp Võ Hoàng sẽ bị giảm đi không ít.
Một bên là xấp xỉ trăm vị Hợp Đạo vạn tộc, một bên là Võ Hoàng có khả năng thoát khốn... Má nó, đúng là tiến thoái lưỡng nan!
Vị trấn thủ hấp thu quy tắc ban thưởng đã từ thất đoạn lên đến bát đoạn.
Các vị trấn thủ đều thiếu lực lượng quy tắc, bọn họ không thiếu cảm ngộ, đã đạt tới thất bát đoạn từ 10 vạn năm trước, trong 10 vạn năm, thứ duy nhất khiếm khuyết chính là lực lượng quy tắc.
Chỉ cần bổ sung đủ thì ngày Hợp Đạo cũng không còn xa xôi.
Nhưng như vậy thì Võ Hoàng sẽ có khả năng sớm ngày thoát ra.
Tô Vũ lâm vào trầm tư.
Làm sao bây giờ?
Võ Hoàng trên cao cười hết sức vui sướng, cuối cùng tên nhãi này cũng không càn rõ được nữa!
Lão đắc ý nói: "Yên tâm, rút ở nơi này tốt hơn ở bên ngoài. Ö bên ngoài, cường giả vạn tộc tìm ra ngươi thì ngươi chết chắc rồi"
* Ở đây thì chỉ làm bổn tọa thanh tỉnh hơn một chút, bổn tọa không đơn thuần là bị lực lượng quy tắc trấn áp mà là đại đạo bị trấn áp. Thần khiếu và Nguyên khiếu đều bị tắc nghẽn, Thiên Môn bị phong tỏa. Hiện giờ rút một ít lực lượng quy tắc ra cũng chỉ làm khiếu huyệt bổn tọa thông suốt mà thôi.."
Lời lẽ như thể đang an ủi Tô Vũ, có điều thái độ đắc ý của lão lại khó mà che giấu: "Lấy đi, cùng lắm thì ta chỉ khai hỏa toàn bộ khiếu huyệt, mở ra Thiên Môn, ý chí lực có thể lan ra ngoài, nhưng muốn thoát khốn được thì còn lâu"
Tô Vũ nhíu mày: "Nếu Võ Hoàng đả thông khiếu huyệt, Thiên Môn mở ra, vậy thì sẽ không mất lý trí nữa đúng không?"
Võ Hoàng cười thâm sâu: "Ngươi cảm thấy thế nào?"
Tô Vũ đã hiểu rồi.
Một khi rút ra quá nhiều, Võ Hoàng sẽ hoàn toàn tiêu trừ nguy cơ hỗn loạn, lão sẽ không mất lý trí như trước, tới lúc đó, dù hắn có kích thích khiến lão tức giận thế nào thì cũng sẽ không xảy ra tình huống ý chí hỗn loạn.
Lão mà thanh tỉnh thì xem như Tô Vũ không thể đến Tinh Vũ phủ đệ nữa.
Bởi vì Võ Hoàng có thể ra tay giết người ngay tại đây!
Có lẽ chuyện đầu tiên mà lão muốn làm sau khi thanh tỉnh chính là xử lý Tô Vũ!
Tô Vũ im lặng, mở ra Thiên Môn nhìn tứ phương, đặc biệt là vị trí khiếu huyệt của Võ Hoàng, hắn xuyên qua không gian xem xét khắp nơi, sau một lúc lâu Tô Vũ trở lại.
Dường như hắn đã hiểu gì đó.
Khuôn mặt Võ Hoàng vẫn luôn đi theo Tô Vũ, lão mang ý cười, tò mò hỏi: "Ngươi nhìn thấy gì?"
"Thấy 360 nguyên khiếu, có vẻ Võ Hoàng đã cởi bỏ được 1⁄3 phong ấn rồi"
Tô Vũ trầm giọng nói: "Xem ra mấy năm nay Võ Hoàng đã từng thanh tỉnh, mỗi lần thanh tỉnh đều sẽ tranh thủ giải khai khiếu huyệt"
Võ Hoàng cười nói: "Vậy thì sao? Tô Vũ, ngươi có lựa chọn nào khác à?"
"Những người này mà không mạnh thêm thì ngươi sẽ không thể địch nổi vạn tộc"
"Muốn tăng lên mà ngươi không dám rút lực lượng quy tắc ngoại giới, cuối cùng thì ngươi cũng chỉ có một lựa chọn mà thôi"
Võ Hoàng cười đến là vui vẻ: "Giúp ta một chút, dù sao sớm muộn gì ta cũng có thể thoát ra"
Lão nắm thóp Tô Vũ rồi!
Thật sảng khoái!
Ngươi không có lựa chọn thứ hai, có bản lĩnh thì hiện tại ngươi ra ngoài giết Tử Linh đi, có điều Tử Linh giới vực sẽ không cho ngươi ban thưởng gì, ngoại giới thì có, mấu chốt là làm thế thì sẽ thúc đẩy phong bế thượng giới mở ra.
Tô Vũ hít sâu một hơi, đúng vậy, hình như hắn không còn lựa chọn nào khác.
Tô Vũ không nhiều lời, lớn tiếng quát: "Tiếp tục giết đi!"
Bên kia, các trấn thủ tiếp tục tàn sát Tử Linh.
Võ Hoàng vui về quan sát đám Tử Linh bị giết, quy tắc ban thưởng buông xuống, khuôn mặt Võ Hoàng càng thêm rõ ràng.
Đám cự trụ đo tóc hóa thành, một vài cự trụ vỡ lớp thạch hóa, lộ ra sợi tóc, nhỏ hơn lúc trước rất nhiều.
Võ Hoàng tươi cười càng thêm xán lạn, khuôn mặt càng lúc càng hiện rõ, thậm chí bắt đầu xuất hiện cả phần cổ, đầu lão huyền phù bên cạnh Tô Vũ nhìn đám trấn thủ giết Tử Linh, vui vẻ thúc giục: "Giết ít quá, giết nhiều vào! Giết có nhiêu đó thì không đủ trở thành Hợp Đạo đâu"
Tô Vũ bình tĩnh hỏi: "Giết bao nhiêu tên thì Võ Hoàng mới có thể hoàn toàn giải trừ phong ấn đại đạo?"
Võ Hoàng bị phong ấn, không chỉ có một đạo phong ấn.
Hiển nhiên phong ấn năm xưa rất lợi hại, nếu không thì không thể làm lão mơ màng hồ đồ nhiều năm như vậy.
Võ Hoàng bâng quơ đáp: "Còn lâu. Hẳn là đủ cho vài người thăng cấp Hợp Đạo"