"Tô Vũ"
Tiếng cười của Bắc vương rung trời: "Ngươi chỉ là kẻ yếu! Ngươi có thể dùng Nam vương áp chế ta nhưng không áp được thiên hạ này. Sớm hay muộn thiên hạ cũng sẽ làm phản. Năm xưa khi Nhân Hoàng, Văn vương, Võ vương còn sống, lệnh đưa ra ai dám không nghe?"
"Ngươi quá yếu, sinh linh hay Tử Linh cũng vậy, ai nguyện ý thuần phục ngươi?"
"Dù ngươi được nhiều người giúp đỡ hơn, có nhiều trợ lực hơn thì cũng không che giấu được sự thật là thực lực bản thân ngươi rất phế!"
"Chiến lực dưới trướng ngươi càng mạnh thì khi bọn họ làm phản sẽ càng thú vị!"
"Ngươi thắng ta nhưng không thắng được thiên hạ này"
Bắc vương cười lớn, hắn ta cảm nhận được Tử Linh thiên hà đang rung chuyển kịch liệt, dù sao hắn cũng là cường giả đỉnh cấp trong Tử Linh đại đạo, hắn đã cảm nhận được có rất nhiều cường giả trong Tử Linh thiên hà muốn lao ra ngoài.
Đâu chỉ mình hắn ta, Nam vương cũng cảm nhận được, sắc mặt bà khẽ biến.
Bắc vương đột ngột quát: "Chư vị trong Tử Linh thiên hà, Nhân tộc muốn nhất thống chư thiên lần nữa, kẻ không thần phục sẽ phải chết. Nếu các ngươi có trí tuệ thì nên biết môi hở răng lạnh, một khi ta ngã xuống, chư vị trong thiên hà có thực lực đối kháng bọn họ sao?"
"Chúng ta nên liên thủ chấn nhiếp Nhân tộc, thậm chí là tiêu diệt bọn chúng!"
Bắc vương đã nhìn thấy cơ hội sinh tồn.
Hắn ta không chờ nổi, nếu mình bị giết, đám ngu xuẩn kia ra ngoài nhặt tiện nghỉ thì quá ngu xuẩn, vậy thì khác gì hiến mạng cho đám người Tô Vũ.
Tô Vũ đang bay tới chợt quay đầu nhìn thoáng qua Tử Linh thiên hà nơi xa.
Hình như trong thiên hà có ánh mắt đang dõi theo bọn họ.
Tô Vũ thở dài trong lòng một tiếng.
Kế hoạch không nhanh bằng biến hóa!
Biến số quá nhiều, nếu đám người kia không chịu ngoan ngoãn để mình thu phục, trấn áp đánh chết thì nhất định sẽ gây chuyện.
Nơi xa, Bắc vương lại điên cuồng kích động: "Chư vị trong thiên hà còn chưa rõ thế cục sao? Đông vương và Tây vương đã bị giết, hiện tại đến phiên ta. Nếu ta bị giết thì dù các ngươi cho 1 - 2 vị Thiên vương và mấy chục Tử Linh Hầu đi ra thì kết cục cũng vậy mà thôi"
"Việc ta hối hận nhất chính là lúc trước không liên thủ với đám người Đông vương diệt Nam vương"
Hắn ta rít gào, đúng vậy, hắn ta hối hận rồi!
Không phải hối hận vì đã phản loạn mà là hối hận vì lúc trước suy nghĩ quá mức đơn giản, không diệt sát Nam vương.
Năm đó hắn ta nên liên thủ với Tây vương, Tây vương phi và Đông vương đồng loạt ra tay giết Nam vương rồi giết Hồng Mông mới đúng, không nên ngồi chờ chết như hiện tại.
"Nói xong chưa?"
Tô Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, Bắc vương cũng cười lạnh: "Ngươi không giết được ta đâu. Tô Vũ, ngươi mà dám ra tay, tất có cường giả trong thiên hà tới cứu viện"
"Ta chờ tới bây giờ chỉ là không muốn vô cớ tiêu hao cường giả dưới trướng ta mà thôi"
Tô Vũ lạnh mặt, hắn cũng chờ tới bây giờ không phải là vì không bắt được Bắc vương, chỉ là hy vọng người mình chết ít hơn.
Kết quả đám gia hỏa trong Tử Linh thiên hà lại muốn đến quấy rối.
Hắn đã cảm nhận được phía sau có vài cỗ khí tức Tử Linh Hầu xuất hiện.
Hiển nhiên cường giả trong thiên hà cũng biết rõ tình huống, hơn nữa còn muốn liên thủ với Bắc vương chấn nhiếp phe Tô Vũ.
"Nếu đã sống lại thì ta đây cũng muốn nhìn xem rốt cuộc trong thiên hà có bao nhiêu cường giả!"
Kế hoạch hoàn mỹ mà có kẻ không nghe lời.
Tới nông nỗi này... được lắm, các ngươi có giỏi thì cứ tiếp tục sống lại đi.
Cùng lắm thì hắn phá nát nơi này!
"Ngoan ngoãn ở trong thiên hà thì vẫn còn một con đường sống, hy vọng các ngươi đừng tự tìm đường chết"
Tô Vũ quả quyết, tiếp tục bay về phía Bắc vương.
Sắc mặt Bắc vương ngưng trọng. "Tô Vũ, ngươi nhất quyết muốn lưỡng bại câu thương sao?"
"Lưỡng bại câu thương thì thế nào?"
Sát khí trên người Tô Vũ đột nhiên tăng mạnh, hắn gần giọng: "Ta sợ chắc? Ta đánh đại chiến lưỡng bại câu thương không chỉ một lần, lúc này đây chỉ là muốn thuận lợi san bằng Bắc vương phủ, vậy mà ngươi quá to gan, cho ngươi cơ hội mà không biết quý trọng"
Tô Vũ bùng nổ lệ khí, ngay sau đó hắn quát: "Nam vương, các ngươi chặn đường hắn!
Trấn Linh quân, theo ta giết địch!"
Một đám Trấn Linh quân đang chuẩn bị hồ hởi tiến lên bất chợt khựng lại, bởi vì... Tô Vũ quay đầu chạy về phía ngược lại.
Chạy?
Bắc vương sửng sốt, mà Tô Vũ đã nháy mắt đột phá hư không, lao đến Tử Linh thiên hà, hắn gầm lên: "Giết!"
Một bút xuyên qua thiên địa!
Tử Linh ngu xuẩn, các ngươi ở ngay sát rìa Tử Linh thiên hà, lực lượng đại đạo đều đang dao động, cho rằng ta mù sao?
Cho rằng ta khai Thiên Môn là vô ích ư?
Vọng tưởng rằng a không nhìn thấy các ngươi?
Dám chơi trốn tìm với ta, ta sẽ giết các ngươi trước!
Tiếng quát của Tô Vũ vang vọng tứ phương: "Nam vương, vây khốn bọn họ, đợi ta san bằng Tử Linh thiên hà sẽ đến trợ giúp ngươi!"
Lúc này Nam vương mới thanh tỉnh, Bắc vương cũng vậy.
Bọn họ đều lộ vẻ chấn động.
Điên rồi!
Tô Vũ mang theo Trấn Linh quân chủ động tấn công Tử Linh thiên hà!
Oanh!
Tô Vũ đột ngột quay lại tập kích, không thèm nhìn Tử Linh thiên hà đã trực tiếp định vị một vị Tử Linh Hầu, trong hư không một cây bút bay ngang qua thiên địa, bút điểm xuống, răng rắc một tiếng!
Trên Tử Linh đại đạo, một đại đạo dung hợp tức khắc trúng chiêu, trực tiếp đứt mất nửa đoạn.
Trong thiên hà, một cỗ tử khí lập tức tràn ra, đạo thân một vị Tử Linh Hầu nhanh chóng bạo liệt mất một nửa.
Đến tận lúc này mà gã vẫn thấy mờ mịt mơ hỏ, vì sao đối thủ lại phát hiện ra ta?
Gã không ngờ được rằng ở trong mắt Tô Vũ. đám Tử Linh chính là ngọn đèn trong bóng đêm, quá rõ ràng!
Các ngươi như vậy mà muốn mai phục ta?
Thậm chí còn muốn nhặt của hời?
Nghĩ gì vậy?
Một bút suýt nữa chặt đứt đại đạo đối phương, công kích đột ngột khiến Tử Linh Hầu ẩn núp theo dõi bị thương nặng.
Ngay sau đó Tô Vũ trực tiếp xuyên qua hư không, Nhân Chủ ấn lao ra trấn áp hết thảy.
Trong nháy mắt Tử Linh Hầu bị thương nặng, cây bút trong tay Tô Vũ đã hóa thành đao, Khai Thiên đao chém xuống.
Tiếng vang lớn lại vang lên.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi, nhanh đến mức đám người Bắc vương còn chưa kịp tham chiến, đám Sơn Khải còn chưa theo kịp, thì Tô Vũ đã dùng một bút một ấn một đao, ba chiêu giết chết một vị Tử Linh Hầu.
Oanh!
Tiếng võ nát vang vọng thiên hài!
Văn Minh Chí thổi quét qua, toàn bộ Tử Linh chưa đến Vĩnh Hằng trong Tử Linh thiên hà đều biến mất, bị Văn Minh Chí thu dọn sạch sẽ, kể cả thi thể Tử Linh Hầu cũng bị Tô Vũ mang đi.
Nhất thời, toàn bộ thiên hà an tĩnh, lặng yên không một tiếng động.
Mấy vạn Tử Linh biến mất!
Mãi đến lúc này mọi người mới phản ứng lại, vẻ mặt kịch biến.
Một vị Tử Linh Hầu đã chết?
Quá nhanh!
Không ngờ Tô Vũ lại mặc kệ Bắc vương mà chủ động tấn công Tử Linh thiên hà.
Không thể tưởng tượng nổi!
Bắc vương đại ra, má nó, tên điên, hắn chủ động khai chiến với Tử Linh thiên hà?
Sao có thể?