Trong lúc nhất thời, Bắc vương cảm thấy thật thê lương, còn thảm hơn cả chiến bại.
Ta vẫn chưa bại, Tô Vũ còn chưa đánh tới, quân tâm phe ta lại không còn.
Hắn ta muốn rít gào, kích động sĩ khí kẻ dưới trướng. Hắn muốn nói hiện tại chúng ta vẫn còn cơ hội, chỉ cần ngăn cản đám người Nam vương thì có khả năng Tô Vũ sẽ bị giết.
Có điều Bắc vương còn chưa kịp làm gì thì nơi xa, Tô Vũ đã chiếm trước tiên cơ: "Người đâu, cầm thủ lệnh của ta mời Hợp Đạo các tộc đến Tử Linh giới chinh chiến. Triệu đại quân san bằng giới này, ta không tin người sống không địch nổi người chết"
"Rõ!
Có kê nhanh chóng đáp lời, một vài Tử Linh quân chủ ào ào chạy về phía các thông đạo trấn thủ.
Thủ hạ dưới trướng Bắc vương càng thêm kinh hoảng.
"Đại nhân, trốn đi! Tô Vũ điên rồi, nếu Hợp Đạo các tộc đánh tới, dù hắn tổn thất thảm trọng thì cũng có liên quan gì đến chúng ta? Thiên hà thất bại thì vẫn có đường lui, nhưng chúng ta thì không còn đường lui nữa đâu"
Quân tâm hồng bét!
Thậm chí đã có Tử Linh quân chủ bắt đầu chạy trốn, chạy đến Quy Khư chi địa.
Ngay sau đó, Bắc vương than nhẹ, thê lương và bất đắc dĩ nói không nên lời.
Tô Vũ đánh Tử Linh thiên hà, gia tăng địch nhân, vậy mà phe mình lại tán loạn trước.
Má nó!
"Tránh ra"
Bắc vương quát khẽ, lựa chọn tránh lui.
Hắn ta không còn biện pháp nào khác.
Nam vương hơi kinh ngạc, sao thế, Bắc vương không muốn đấu nữa à?
Đương nhiên Nam vương không nghe được những lời truyền âm nãy giờ của đám Tử Linh Hầu, vì thế bà rất ngạc nhiên, sợ đây là kế hoãn binh của bọn họ, bất quá Lam Sơn Hầu lại mặc kệ, nàng không thèm quan tâm phe Bắc vương nghĩ gì, chỉ lo chỉ huy Lam Sơn quân dưới trướng: "Theo ta tới thiên hà trợ chiến!"
"RØP?
Một đám Tử Linh Hầu và Tử Linh quân chủ đều mặc kệ đối thủ, cấp tốc bay về hướng thiên hà.
Nam vương chân chờ, có chút bất đắc dĩ.
Bà không hiểu nổi mạch não của Nhân tộc.
Càng nghĩ lại càng cạn lời, đã nói trước là sẽ đánh Bắc vương, sao giờ lại thành đánh Tử Linh thiên hà?
Đành chịu thôi, bà cũng nên đi theo vậy!
Lúc này không còn ai ngăn cản, chỉ nhìn bọn họ rời đi.
Tử Linh Hầu bên kia vội thúc giục Bắc vương: "Thiên vương, lui thôi"
Bắc vương nhìn thoáng qua Bắc vương vực phía dưới... cực kỳ tuyệt vọng.
Luil Ta chưa bại, lúc trước ta còn bảo vệ Bắc vương vực, kết quả hiện tại ta lại chấp nhận đánh mất Bắc vương vực ư?
Hắn ta thật sự không cam lòng!
Nhưng các Tử Linh Hầu mặc kệ, không nhân cơ hội này để rút lui, chẳng lẽ muốn chờ Tô Vũ đánh thắng rồi quay ra đánh mình sao?
Mặc kệ thắng thua, dù sao mọi người đều cảm thấy tiếp tục ở lại đây chính là muốn chết.
Bắc vương thở dài, hắn ta mỏi mệt mở miệng: "Lui"
Đến Quy Khư chi địa!
Dưới trướng mình chỉ là một đám khốn kiếp, một đám ô hợp, khó trách năm xưa không thể địch nổi Nhân tộc.
Đáng chết!
Chính mình bị bọn họ uy hiếp, nhưng mà không có biện pháp khác, nếu không rút lui cùng bọn họ, một mình hắn ta ở lại thì chắc Tô Vũ sẽ cười điên mất.
Giờ khắc này Bắc vương mặc kệ tất cả, nhân lúc đám người Nam vương rút lui, Bắc vương đưa bàn tay khổng lỏ ra bao trùm thiên địa bắt lấy vô số Tử Linh, hắn ta rút lui thì cũng phải mang đi một đám quân.
Bằng không, đến Quy Khư chi địa sẽ không có lính để bổ sung.
Cường giả ban đầu đều là kẻ yếu, hắn ta hiểu đạo lý này.
Tử Linh Hầu khác cũng mang theo Tử Linh quân tinh nhuệ của mình, trong nháy mắt, toàn bộ Bắc vương phủ trở nên trống rỗng.
Bắc vương thất thần nhìn thoáng qua Tử Linh thiên hà, đám người Nam vương tham chiến đánh cho thiên địa biến sắc, 15 vị cường giả tham gia, lại có thêm 2 - 3 vị Tử Linh Hầu ở nơi xa bị giết.
Bắc vương không chẩn chờ nữa, lấy lại tinh thần, hắn quát: "Đến Quy Khư chi địa"
Một trận hắc phong thổi quét, 15 vị cường giả mang theo đại lượng Tử Linh nhanh chóng bỏ chạy đến Quy Khư chi địa hắc ám vô tận.
Đại chiến nổ ra, chỉ có một tôn Tử Linh Hầu Bắc vương vực ngã xuống, đáng lẽ đây là chuyện khiến bọn họ rất vui sướng, nhưng... không vui nổi.
Trước khi bay đi, Bắc vương còn nhìn thoáng qua Tử Linh thiên hà một lần, hắn ta rất muốn biết rốt cuộc Tô Vũ có đoán trước được chuyện này hay không?
Tô Vũ ra lệnh cho quân Nam vương đuổi qua kia trợ chiến có phải là để làm phe mình dao động quân tâm?
Nếu thế thì hắn ta bại không oan!
Nếu không phải, vậy thì quả thật là hết sức oan uổng!
Trong Tử Linh thiên hà.
Tô Vũ quát: "Bắt sống Tử Linh Hầu! Có thể bắt sống liền bắt sống"
Còn việc Bắc vương chạy trốn không phải thực bình thường sao?
Hắn ta mà không chạy, Tử Linh Hầu dưới trướng cũng sẽ trốn.
Giữa 2 lựa chọn, không chết không ngừng với kẻ điên như hắn hay là nhân cơ hội chạy trốn, Tô Vũ nhắm mắt cũng có thể đoán được.
Đây xem như kế sách của Tô Vũ.
Nhưng nó cũng không phải kết quả Tô Vũ muốn, hắn muốn đánh chiếm Bắc vương vực, đánh chết Bắc vương, nhưng hiện tại không thể không lựa chọn loại thủ đoạn ép bọn họ rời đi.
Hắn chỉ có thể đánh chết một ít cường giả trong thiên hà để bổ khuyết thiếu hụt này.
Diệt Bắc vương mà không kinh động cường giả trong thiên hà là thượng sách.
Sau khi giết Bắc vương, Tử Linh thiên hà mới bạo động là trung sách.
Hiện tại, đánh Tử Linh thiên hà, để đám người Bắc vương thoát đi xem như loại kết quả kém cỏi nhất trong lòng Tô Vũ.
Không nhất thiết phải giết Bắc vương, nhưng Bắc vương và đám Tử Linh kia có khả năng sẽ cấu kết với ngoại giới, trình độ trí tuệ cao hơn, khó đối phó hơn đám cường giả mới vừa sống lại trong thiên hà.
Dù Tử Linh trong thiên hà tới cấp bậc Thiên vương thì Tô Vũ vẫn cảm thấy bọn chúng rất ngu ngốc.
Mới vừa thức tỉnh thì có được bao nhiêu trí tuệ?
Mười vạn năm, bọn họ có thông minh hơn không?
Chỉ bằng những người này thì đấu với ta thế nào?
Tô Vũ mặc kệ, chờ đám người Lam Sơn Hầu đến thì nhanh chóng mang theo vài vị Hầu càn quét Tử Linh thiên hà, không ngừng giết chóc, đánh chết Tử Linh Hầu, có thể bắt sống thì đánh bạo đạo thân để bắt sống.
Thiên hà bị càn quét.
Các phương khác cũng không ngừng giết chóc.
Nơi xa, Thương Sơn Minh ngây ngốc.
Nam vương đánh tới.
Nam vương liên thủ cùng lão Quy không ngừng đả thương gã, gã muốn nhanh chóng thoát đi nhưng bị hai tôn cường giả liên thủ đuổi giết, trốn cũng không thể trốn.
Gã cảm thấy hết sức khó hiểu.
Vì sao?
Thật cổ quái, ta mới vừa sống lại không lâu, chỉ triệu tập một đám cường giả, còn chưa ra khỏi thiên hà, tại sao lại như vậy?
Vì sao Bắc vương lại chạy trốn?
Không phải lúc trước mới nói là môi hở răng lạnh à?
Uổng công lão tử tin ngươi, chuẩn bị ra ngoài liên thủ đối phó Nhân tộc, kết quả các ngươi lại chạy trốn.
15 vị Hợp Đạo mới gia nhập, tổng cộng có 25 vị cường giả Hợp Đạo cảnh, cộng thêm 27 vị trấn thủ cùng với Tô Vũ, thế lực cường hãn như vậy có thể sánh bằng 40 vị Hợp Đạo bình thường.
Thương Sơn Minh biết mình chỉ triệu tập được 15 vị, sau đó đã có 6 - 7 vị bị giết.
Tuy rằng không ngừng có Tử Linh sống lại nhưng quả thật không nhanh bằng tốc độ bị giết.
Một vài tên xui xẻo mới vừa có linh trí liền theo bản năng liên kết lực lượng đại đạo nên lập tức bại lộ, nơi xa, Đại Hạ vương cùng Đại Tần vương giết thống khoái, lại đánh nát thân một Tử Linh Hầu mới vừa sống lại.
Có điều Đại Hạ vương vừa đánh chết vị kia xong, sắc mặt liền khẽ biến: "Hầu Nhân tộc?"
Vị vừa mới bị đánh chết kia hình như là hình người.
Sẽ không ngộ sát Hầu Nhân tộc chứ?
Tuy rằng đối phương mới vừa sống lại chưa chắc đã coi mình là Nhân tộc, nhưng chỉ cần cho Tử Linh Hầu một thời gian, đối phương sẽ có hy vọng củng cố bản tâm.
Đại Tần vương cũng cả kinh, cẩn thận quan sát thi thể một phen, cuối cùng thở hắt ra:
"Không phải, hẳn là Thần tộc. Lão Hạ, cẩn thận một chút, bắt sống là chính. Đừng đánh chết Tử Linh Hầu nữa"
"Được!"
Đại Hạ vương cũng hơi rén tay, giết thì thống khoái thật đấy, nhưng suýt nữa đã giết sai người.
Ông len lén hỏi: "Lão Tần, vui không?"
Đại Tần vương nhe răng, không nói lời nào!
Rất vuil Nhưng ta không nói ra đâu.
Tại đây giết chóc không kiêng nể gì, phe Nhân tộc càn quét Tử Linh thiên hà khiến người người sợ hãi, chuyện này chỉ từng xảy ra ở thượng cổ.
Mà nay Tô Vũ lại mang theo bọn họ đến đây giết chóc ngang nhiên.
Đương nhiên là quá sảng khoái rồi.
Những lần đại chiến gần đây đều là bọn họ vây giết người khác, không phải người khác vây giết bọn họ, bọn họ luôn chiếm cứ chủ động.
Đây là điều hoàn toàn trái ngược so với trước kia, lúc trước mỗi lần đại chiến đều là Nhân tộc ở thế yếu, 1 đánh 2 hay thậm chí đánh 3, cuối cùng đều là ôm tâm tư cá chết lưới rách khai chiến cùng đối phương.
Thế cục nghiền áp thế như này đương nhiên thống khoái hơn nhiều.
Tuy Tử Linh vẫn không ngừng sống lại nhưng không nhanh bằng tốc độ bọn họ giết.
Như Tô Vũ đã nói, chỉ cần ta giết nhanh hơn ngươi thức tỉnh, vậy ngươi có thức tỉnh thì cũng làm được gì?
Bình thường bọn họ không thấy được kẻ sống lại, phải nhìn tận mắt mới biết đối phương tồn tại, nhưng hiện tại lại nhìn thấy từng sợi tơ, bọn họ chỉ cần lần theo là biết ngay nơi nào có cường giả đang ẩn núp.
Như vậy sẽ giết nhanh hơn!
Càng giết, cường giả Tử Linh càng ngày càng ít.