Tô Vũ và Nam vương cứ thế trò chuyện, không để ý tới lão Quy, nhất thời khiến lão Quy càng thêm nóng nảy và bất an, có điều lão không biết nên làm gì.
Làm sao bây giờ?
Sẽ chết người sao?
Chết bao nhiêu?
Lão không muốn đám lão huynh đệ chết đi, nhưng lão không thể ngăn cản bọn họ.
Tô Vũ thấy lão quá nóng ruột thì bất đắc dĩ nói: "Trấn Linh tướng quân đến lối vào tầng 7 chờ đi, một khi có nguy hiểm thì có thể lên vào, ta bảo Thông Thiên Hầu phối hợp ngươi, có thể truyền tống ngươi đến chiến trường bất cứ lúc nào"
"Ngươi phải nói sớm chứ..."
Lão Quy lập tức biến mất, giờ khắc này lão không nhớ là phải duy trì mặt mũi cho Tô Vũ nữa, lão vội muốn chết rồi.
Lão lập tức biến mất.
Nam vương hơi cau mày: "Tính cách Hồng Mông do dự không quyết đoán. Thực lực không yếu, có thể tham chiến nhưng không thể chủ đạo chiến dịch một phương, nếu không gặp cường địch thì chắc chắn sẽ bại"
"Hắn không thể bỏ mặc đám lão huynh đệ thôi"
Tô Vũ cười nói: "Cũng tốt mà, có chút nhân tình cũng hay. Không phải sư nương cũng không quên được Văn vương sao? Mà ta cũng có vài thứ không bỏ xuống được. Nếu con người thật sự vô dục vô cầu, vậy thì không thể khắc chế. Thật sự vô dục vô cầu thì vì sao hắn phải chinh chiến vì ta?"
Hắn không cảm thấy lão Quy có vấn đề quá lớn, kẻ thật sự vô dục vô cầu thì sao phải giúp ngươi?
Nam vương im lặng, bà không nói gì, hỏi lâu sau mới khẽ gật đầu: "Có lẽ ngươi đúng"
Bà không phản bác.
Tô Vũ nói không sai, nếu là người thật sự vô dục vô cầu thì hà cớ gì bà phải giúp Nhân tộc?
Còn không phải bởi vì không quên được người ấy sao?
Tô Vũ nhân cơ hội này liền hỏi: "Sư nương, năm đó Văn vương lão sư tới đây là muốn hồi sinh một người ư?
Nam vương cau mày: "Hình như là vậy, hắn chưa nói, ta cũng không hỏi, không dám hỏi, cũng không tiện hồi"
Không dám!
Bởi vì Văn vương quá mức quang chính, người bình thường thấy y đều tự biết xấu hổ.
Nam vương cũng vậy.
Ta chỉ là Tử Linh, mà y lại là bá chủ chư thiên, đệ nhất nhân chư thiên, Nam vương cảm thấy Văn vương có mị lực hơn Nhân Hoàng nhiều.
Tô Vũ hiểu rõ, xác định được Văn vương tới đây không phải để hỏi sinh Nam vương, thế thì thật sự có khả năng là Tinh Nguyệt.
Rốt cuộc Tinh Nguyệt có thân phận gì?
Một kẻ nuốt ấn ký Tử Linh Hầu mà vẫn chỉ là Vĩnh Hằng lục đoạn, vô số năm tháng qua vẫn không thể tấn thăng.
Tinh Nguyệt biết nàng có thân phận gì không?
Hắn không có thời gian nghĩ nhiều, lại hỏi tiếp: "Vậy sư nương có biết phương pháp hỏi sinh không?"
Nam vương trầm ngâm một chút rồi mở miệng: "Không rõ lắm, nhưng ta biết là rất khó khăn. Cụ thể thì ta không biết, nhưng ta nhớ là cần có vài thứ phối hợp, bao gồm các loại lực lượng đại đạo. Không đơn giản chỉ là đủ sinh khí thì có thể sống lại, ta từng nghe đến việc phải áp chế Tử Linh đại đạo, nhưng Tử Linh đại đạo vô cùng cường hãn, phải áp chế nó như thế nào?"
Nam vương lắc đâu: "Có điều hình như Văn vương đại nhân từng nghiên cứu, cần có sự phối hợp, giấy bút mực nghiên đều cần dùng đến. Bút đạo phong ấn, mực đạo áp chế, giấy đạo giao cho đạo của người sống, nghiên đạo giao cho lực lượng sinh mệnh..."
Bà giải thích đơn giản, mà cơ bản bà cũng chỉ biết nhiêu đó.
Tô Vũ lại rơi vào trầm ngâm.
Tứ đại đạo đều phải dùng tới.
Bút đạo phong ấn, mực đạo áp chế, nhưng dùng mực đạo áp chế như thế nào?
Mực đạo có thể áp chế Tử Linh đại đạo ư?
Không có khả năng!
Tô Vũ lẩm bẩm: "Mực đạo áp chế... Bút đạo phong ấn... Nói như vậy là phải tách Tử Linh đạo khỏi Tử Linh đại đạo. Ta có một ý tưởng mơ hồ, tróc Tử Linh đạo của đối phương không để nó quấn quanh đại đạo, dùng lực lượng thân thể cường hãn cho đi một ít sinh mệnh lực. Giấy đạo có lẽ là dùng để tái tạo tân đạo, đạo của người sống"
Có khả năng phỏng đoán của hắn không sai, nếu thế hồi sinh một người thật sự quá khó khăn.
Khó hơn mong muốn nhiều.
Văn vương cũng chưa thành công là bởi vì y không đủ mạnh sao?
Chưa chắc!
Hay là Văn vương cũng không thể tróc đạo từ Tử Linh đại đạo? Nếu là thế thì mình cũng chưa chắc có thể thành công.
"Vì sao y lại muốn hồi sinh Tinh Nguyệt? Tinh Nguyệt... Tinh Vũ, chẳng lẽ là con gái của Nhân Hoàng?"
Tô Vũ hồ nghi, Nhân Hoàng độc thân đúng không?
Lễ nào nàng ta là con riêng của ông?
Nhưng dù là vậy thì cũng nên để Nhân Hoàng tự mình lo liệu, sao lại là Văn vương tiến hành?
Hay hắn đoán sai rồi?
Thôi, không thèm nghĩ nữa, giờ phút này hắn nhìn về phía thông đạo truyền tống, thở hắt ra, hắn không biết 27 vị trấn thủ có đánh chết được Thương Sơn Minh hay không, nếu không thể thắng lại còn tử thương thì xem như lần này hắn thiệt thòi lớn.
Về phần đám người Bắc vương đã chạy thoát thì kệ thôi.
Tô Vũ nhìn xung quanh, một đám Tử Linh quân chủ cùng Tử Linh Hầu còn đang áp chế vài vị Tử Linh Hầu ở dưới thiên hà.
Tô Vũ liền hô: "Thưởng cho 8 vị quân chủ Vĩnh Hằng cửu đoạn mỗi người một phần Tử Linh ấn ký"
Điểm sáng trong tay hắn bay đến trên người 8 vị Tử Linh quân chủ.
Hắn vẫn luôn quan sát, 8 vị này đều kiêu dũng thiện chiến hơn nhiều so với các quân chủ khác.
Lần này vừa vặn có 8 Tử Linh quân chủ bị đánh chết, chỉ có 5 vị bị trấn áp, còn lại đều chạy thoát.
8 vị quân chủ vui mừng, quỳ xuống đất hô to: "Vũ Hoàng thánh minh"
"Nhanh hấp thu Tử Linh ấn ký đi, có thể thăng cấp là tốt nhất, lúc này cũng là thời cơ rất tốt thăng cấp, đại đạo rung chuyển, có nhiều chỗ trống"
Bây giờ đúng là thời điểm vô cùng thuận lợi để thăng cấp.
Nghe thế, vài vị quân chủ bắt đầu hấp thu Tử Linh ấn ký và tử vong chỉ huyết, các quân chủ khác chỉ có thể âm thầm hâm mộ, kỳ thật Tử Linh Hầu cũng hâm mộ, nhưng Tô Vũ phân phối như thế có thể khiến chiến lực càng cường đại hơn.
Tử Linh Hầu cắn nuốt ấn ký, có mạnh thêm thì cũng hữu hạn.
Sau khi phân phối xong, Tô Vũ không lên tiếng nữa, hắn chậm rãi chờ đợi tình hình đang diễn ra trong thông đạo truyền tống.
Nếu đại chiến kết thúc thì hắn sẽ nhanh chóng biết.
Một khi trấn thủ thăng cấp, khí vận của Nhân tộc chắc chắn sẽ tăng mạnh.
Ngược lại bọn họ mà chết trận hết, khí vận Nhân tộc khẳng định sẽ suy yếu không ít.