Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2728 - Chương 2728: Mặc Đạo.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2728: Mặc Đạo.
 

"Ký sinh trùng?"

Thấy Tô Vũ nhìn mình, Võ Hoàng bèn trào phúng: "Làm ra những chuyện này chẳng phải là chỉ có đám Văn Minh sư các ngươi thôi sao? Một đám vô sỉ có chuyện gì mà làm không được? Âm thầm mở nhánh trên đại đạo, muốn dùng nhánh này đánh cắp lực lượng chủ lưu, đổi khách thành chủ, đây đâu phải lần đầu tiên các ngươi làm thế!"

Tô Vũ trầm ngâm, ánh mắt hắn khẽ động: "Lập nhánh... Tử Linh đại đạo cũng xem như thời không trường hà, trên đại đạo xây dựng một nhánh để đánh cắp lực lượng, mong muốn xâm chiếm đại đạo này!"

Hắn đã hiểu!

Ánh mắt Tô Vũ lóe sáng: "Là Mặc đạo à?" (Mặc: mực, một trong tứ bảo của Văn vương)

"Mặc đạo?" Võ Hoàng suy nghĩ một chút bèn cười lạnh: "Quả nhiên là đạo này, năm đó trước khi ta bị phong ấn cũng mơ hồ có nghe qua, chẳng qua là chưa bao giờ thấy! Ta đã nghĩ người nào có khả năng này cơ chứ, hóa ra là hắn! Mặc đạo... đúng là thủ đoạn cao cường! Đánh cắp lực lượng quy tắc từ Tử Linh đại đạo, mong muốn chưởng khống Tử Linh đại đạo sao?"

Là Mặc đạo!

Tô Vũ đại khái có thể xác nhận đây là Mặc đạo do Văn vương truyền thừa, hóa ra thứ Mặc đạo kết nối không phải là thời không trường hà!

Tất cả đại đạo, ngoại trừ Tử Linh đạo và Thời Gian đạo của Thời Gian sư, các đại đạo khác đều xây dựng dựa vào thời không trường hà.

Mà Văn vương lại xem Tử Linh đại đạo giống như thời không trường hà, y dựa trên Tử Linh đại đạo để mở ra một nhánh đạo khác, dạng nhánh như vậy liệu có mạnh không?

Khẳng định là không mạnh!

Thế nhưng nhánh đạo ấy lại có tác dụng đánh cắp lực lượng của Tử Linh đại đạo, mong muốn đổi khách làm chủ, mục đích cuối cùng không phải là gì khác, mà là chiếm lấy quyền quản lý Tử Linh đại đạo.

Nói cách khác, nếu dựa vào Mặc đạo để nắm giữ đại đạo, trở thành chủ nhân quy tắc thì dù có thành công cũng sẽ rất yếu, có lẽ là chủ nhân quy tắc yếu nhất trong tất cả, bởi vì thứ nó dựa vào không phải thời không trường hà mà là Tử Linh trường hài!

Dẫu Tử Linh đại đạo mạnh hơn nữa thì cũng không thể bằng thời không trường hà được.

Các đại đạo khác đều xem như nhánh cấp hai, Mặc đạo lại là nhánh cấp ba, cùng loại với một vài đại đạo giả lập mà Thời Gian sư thu thập trong thời gian sách.

Lúc này, Tô Vũ suy nghĩ đến rất nhiều điều.

Lưu Hồng dung đạo rồi sao?

Vừa rồi đại đạo của Thương Sơn Minh gợn sóng lợi hại, tên kia thừa cơ xâm chiếm lực lương quy tắc từ Tử Linh đại đạo, hoặc là rút ra những lực lượng này để làm lớn mạnh nhánh đạo của gã?

Là Lưu Hồng đúng không?

Nếu đúng như vậy thì gã đã tiến bộ quá nhanh!

Tô Vũ âm thầm kinh hãi.

Mặc đạo thuộc Tử Linh giới đạo, có thể còn là nhánh đạo duy nhất, là vậy ư?

Hắn không nhìn thấy, nếu như hắn nhìn thấy thì dù sao cũng sẽ có cảm giác.

Võ Hoàng có khả năng đã thấy được, bởi vì lúc ấy Thương Sơn Minh đang đại chiến ở đây.

Tô Vũ thầm ngẫm nghĩ, rất nhanh hắn cười lạnh một tiếng: "Đổi khách làm chủ? Xâm chiếm lực lượng? Đồ vô sỉ? Nực cười! Thiên hạ hôm nay có ai không đánh cắp lực lượng từ thời không trường hà? Võ Hoàng, có đôi khi ngươi ngây thơ đến mức ấu trĩ. Nếu bản thân thời không trường hà cũng là một đầu đại đạo, ngươi nói cho ta nghe thử liệu ngươi có đánh cắp lực lượng hay không? Còn dám không biết xấu hổ mà trào phúng cái này cái kia! Nếu Tử Linh trường hà cũng giống như thời không trường hà, vậy thì chỉ có thể nói Mặc đạo là đại đạo đầu tiên xây dựng trên Tử Linh trường hà!"

"Năm đó, Tử Linh chủ xây dựng Tử Linh giới vực, chẳng lẽ là vì để cho người ta dung nhập toàn bộ đại đạo của ông ta? Chẳng lẽ không phải là vì ông ta muốn tự mình mở ra một thời không trường hà khác tương tự với thời không trường hà đang có, sau đấy vô số người dựng nhánh trên đại đạo đó?"

"Ông ta đã có hùng tâm này, vậy thì có người xây dựng nhánh đạo sẽ là sự công nhận đối với ông ta, ngươi thì biết cái gì!"

Võ Hoàng phản bác: "Ngươi thấy, ta cũng có thể thấy! Hai cái này không phải là khái niệm giống nhau! Lập đạo dựa trên thời không trường hà chẳng qua chỉ là chi nhánh, mà đạo này lại mong muốn đổi khách thành chủ... "

Tô Vũ phì cười: "Thật ngây thơ! Nếu ta có thể chưởng khống thời không trường hà, ta cũng sẽ đổi khách làm chủ! Võ Hoàng, ngươi không có ý tưởng này, chỉ có thể nói ngươi không có năng lực, tầm mắt quá thấp! Chỉ biết nhìn mình chằm chằm một mẫu đất, đại khái ý nghĩ lớn nhất của ngươi là xây dựng đại đạo của mình đến trình độ của Thân thể đạo, đúng không?"

Võ Hoàng đen mặt, không nói gì.

Tô Vũ cười nhạo: "Bị ta nói trúng rồi chứ gì! Đời này, lý tưởng lớn nhất của ngươi có lẽ là đuổi kịp Võ vương, đại khái chỉ nghĩ đại đạo tương tự Võ vương là được, lý tưởng cao hơn chút thì cùng lắm là đem đại đạo của ngươi lớn mạnh giống như Thân thể đạo. Cả đời này chỉ sợ ngươi chưa bao giờ nghĩ tới biến hóa một đạo khác nhỉ?"

Võ Hoàng nhìn Tô Vũ, rất lâu sau lão mới nhếch môi, châm chọc ngược lại: "Nghé con mới đẻ không sợ cọp, tuổi trẻ khinh cuồng. Tuổi trẻ đều có giấc mộng này, khi ta mới mở Thiên Môn thì cũng cảm thấy thế gian không ai có thể địch lại ta! Không sớm thì muộn ta sẽ chưởng khống Thời Gian đại đạo, vạn đạo sẽ do ta làm chủ!"

Lão cũng là thiên kiêu một đời, mấy ai có thể mở Thiên Môn cơ chứ?

Lần đầu tiên trông thấy ánh sáng trường hà, thấy nơi phân tán ra vạn đạo thì có người nào mà không muốn trở thành chủ nhân của trường hà?

Chờ tới khi ngươi mở đạo, lại đi trên đại đạo mạnh mẽ thì ngươi mới biết, độ khó lớn tới mức nào!

Võ Hoàng cười thăm thẳm: "Bây giờ, ngươi chẳng qua là đi đại đạo của người khác mà thôi, Tô Vũ, chờ ngươi nắm Bút đạo trong tay thì mới nên suy nghĩ tiếp làm như thế nào để lớn mạnh, làm như thế nào để thôn phệ thời không trường hà đi! Khi đó, ngươi liền biết... ý nghĩ hôm nay của ngươi ngây thơ nực cười cõ nào! Kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình!"

Thời kỳ khinh cuồng như Tô Vũ, lão cũng từng trải qua.

Chờ Tô Vũ bị đánh đập vùi dập thì hắn đại khái liền biết vì sao lão không suy nghĩ thêm về những thứ này nữa.

Tô Vũ không cãi lại, có một số việc chính xác là rất khó mà nói.

Ý tưởng rất tốt, mộng tưởng rất vĩ đại, nhưng đợi đến mấy vạn năm, mấy chục vạn năm sau đều không thể tiến một bước thì dù tâm khí có cao hơn cũng sẽ bị san bằng.

Tâm khí của Võ Hoàng hiển nhiên là đã bị ủi thẳng!

Bất quá Tô Vũ cũng biết một chút tình huống, Mặc đạo bị nắm trong tay không phải là hoàn toàn chưởng khống mà đại khái là dung đạo. Gia hỏa gian trá Lưu Hồng thế mà nắm lấy thời cơ, cảm nhận được đại đạo của Thương Sơn Minh gợn sóng, có lẽ gã đã vụng trộm đánh cắp lực lượng đại đạo!

"Gia hỏa gian trá quả nhiên trước sau như một, lần trước còn gạt ta bảo chỉ đi lấy chìa khoá, bảo bối đang nằm ở tầng chín Tinh Vũ phủ đệ"

Tô Vũ thầm mắng một tiếng, bất quá Lưu Hỏng đánh cắp lực lượng cũng đã vô tình giúp đỡ các vị trấn thủ một phen.

Về phần chuyện này có thể ảnh hưởng đến đạo tâm một lòng muốn liều mạng của các vị trấn thủ hay không... Đừng có đùa, đây chỉ là việc ngoài ý muốn!

Khi đại chiến xảy ra bất trắc là điều hai bên đều không ngờ tới, đây cũng không phải là bên cạnh có bảo mẫu tới giúp ngươi.

Chuyện ngoài ý muốn này đến cả Tô Vũ cũng không ngờ được.

Mà điều Tô Vũ càng thêm nghi ngờ là chẳng lẽ Mặc đạo có thể ảnh hưởng tới rất nhiều Tử Linh sao?

Mặc đạo xâm nhiễm Tử Linh đại đạo, trước đó Nam vương nhắc đến phương thức phục sinh đều có liên quan tới Bút Mặc Chỉ Nghiễn (bút mực giấy nghiên), Tô Vũ thầm nghĩ, chẳng lẽ Mặc đạo có thể tách đại đạo mà cường giả Tử Linh đã dung hợp ra sao?

Nếu là như vậy, Lưu Hồng có thể xưng là Tử Linh sát thủ!

Đối phó với Tử Linh, gã tuyệt đối là đệ nhất!

"Bất quá... không biết rốt cuộc tình huống của tên kia là như thế nào, ta luôn cảm thấy gã có mục đích riêng"

Tô Vũ thầm nhủ một hỏi, lại nhìn những vị trấn thủ còn đang hấp thu lực lượng, không khỏi nhẹ nhàng thở ra!

Kết quả rất tốt!

Thiên mệnh trong tay ta!

Trước mắt, Thương Sơn Minh đã bị người đánh cắp một chút lực lượng đại đạo dẫn đến mất đi lục cảm. Đang liều mạng tranh đấu mà bỗng nhiên không có lục cảm thì không muốn chết cũng khó!

Bình Luận (0)
Comment