"Vạn phủ trưởng...* Tô Vũ bỗng nhiên nghĩ đến Vạn Thiên Thánh, kỳ thật vị này cũng là nhân vật rất giỏi tính toán... Mặc dù tính kế tới lui lại đều bị người mưu hại, nhưng vẫn là đối tượng đã vượt ra khỏi vòng luẩn quẩn. Những năm gần đây người có thể nhảy ra khỏi cái vòng này cũng không nhiều.
Vạn Thiên Thánh...
Lão Vạn theo đại đạo nào thì đến giờ Tô Vũ vẫn không rõ, thế nhưng hắn biết, lão Vạn đang chuẩn bị tự mình mở đạo hoặc là dung đạo.
Dưới tình huống không nhìn thấy đại đạo mà có thể đi đến mức độ này, thành tựu của ông ấy quả là hết sức đáng sợ.
Lam Thiên thì không cần nói, bất quá Lam Thiên không thích hợp với trận đánh ác liệt, y chỉ thích hợp để ẩn núp.
"Có lẽ lão Vạn đã mở đạo hoặc là dung đạo, hơn nữa còn không yếu, bằng không thì trước kia ông đã không thể địch nổi Vĩnh Hằng ngũ lục đoạn, tìm tới lão Vạn, dẫn ông ấy đi đến thời không trường hà một chuyến, có lẽ ông sẽ cảm ngộ được càng nhiều!"
Tô Vũ nghĩ Vạn Thiên Thánh là yêu nghiệt, nói đúng hơn phải là tuyệt thế yêu nghiệt, ông còn yêu nghiệt hơn cả Diệp Bá Thiên mà mọi người vẫn thường tán thưởng.
Tại cổ thành, Tô Vũ đã từng nghe Thiên Môn tướng quân nói người lợi hại nhất, có thiên phú nhất không phải Diệp Bá Thiên, mà là Vạn Thiên Thánh.
Tuổi tác nhỏ, thiên phú mạnh, sau khi tu tam thân pháp thất bại thì Vạn Thiên Thánh không theo tam thân đạo nữa mà là một mình một đạo. Ông sát lục rất quả quyết, nhiều hậu duệ Vĩnh Hằng như vậy mà ông nói giết liền giết luôn.
Mấy nay hắn cũng có phần sơ sót, lẽ ra hắn nên sớm tìm ông ấy về chứ không nên để ông một mình tự mò mẫm.
Nếu có Vạn phủ trưởng ở đây, Tô Vũ sẽ an tâm hơn hẳn, vả lại còn không cần chuyện gì cũng phải đi nhờ Đại Chu vương hỗ trợ.
Thầm nghĩ mấy chuyện này, Tô Vũ nói: "Việc này ta sẽ nghĩ biện pháp giải quyết, tốt nhất là ta vẫn nên về Sinh Linh giới vực một chuyến, dẫn dắt những tên kia rời đi rồi thăm đò động tĩnh của vạn tộc! Thuận tiện ta sẽ nghĩ biện pháp đặt đô định vị vào các giới"
Dứt lời, Tô Vũ nhìn khắp lượt mọi người trong đại điện: "Tử Linh giới vực đành phải làm phiền chư vị! Thoạt nhìn Tứ vương vực cùng với Trấn Linh vực đã bị chúng ta nắm giữ nhưng trên thực tế chính ta cũng hiểu rất rõ tình huống, Quy Khư Chi Địa ở bên ngoài Tứ vương vực là chốn nguy hiểm tầng tầng! Tử Linh thiên hà lại càng phiền toái hơn nữa!"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Hà Đỏ, ngươi đi tìm Hạ Thần, gọi cả Lưu Hồng ra luôn. Bảo tên kia tới Đông vương vực nhìn chằm chằm tình huống cho ta, Lưu Hồng là kẻ âm hiểm xảo trá, hơn nữa gã đã dung hợp Mặc đạo, đối phó với Tử Linh sẽ rất dễ dàng, kêu gã ra làm việc đi!"
Nói xong, Tô Vũ liền lấy Văn Mộ bia giao cho Hà Đồ.
"Dùng cái này đi cảm ứng Tử Linh mới thức tỉnh, bao gồm cả các Tử Linh cổ lão. Nơi nào có chấn động thì phải lưu tâm nhớ kỹ toàn bộ!"
Hà Đồ tiếp nhận Văn Mộ bia, hơi nghi hoặc nhìn về phía Tô Vũ.
"Đây là vật do các học trò của Văn vương chế tạo!"
Nam vương bỗng nhiên nhìn về phía Tô Vũ, Tô Vũ cười nói: "Năm đó Văn vương có thu một ít học sinh, có điều có lẽ là do thực lực không đủ mạnh nên bọn họ không thể truyền thừa được Bút đạo do ngài để lại. Về sau vì để chế tạo vật này mà bọn họ đã dung nhập thần văn chiến kỹ của mình vào. Nhưng tính ra thì các vị ấy nghiên cứu về thần văn và phân tích về đại đạo vẫn rất thâm sâu!"
Tô Vũ tán dương một câu, học trò của Văn vương đều tương đối lợi hại.
Kỳ thật thì tương đương với việc đem đại đạo ra chia tách!
Học trò của Văn vương có thực lực như thế nào thì Tô Vũ không biết, thế nhưng hắn biết cách của họ khác với chia tách pháp của Bạch Phong, bất quá kết quả lại giống nhau đến kì diệu!
Bọn họ đã đem thần văn chiến kỹ 99 thần văn của Văn vương tách mổ ra, sau đó mới bắt đầu học!
Mà lúc này, Tô Vũ nghĩ đến một điểm, Bút đạo khó như thế mà học trò của Văn vương đều có thể tách mở ra, vậy những đại đạo khác thì sao?
Những người này có thể tách mở các đại đạo khác khác ra được luôn không? Sau đấy thông qua thần văn để cho người ta cảm ngộ?
Nếu như có thể thì họ đúng là quá lợi hại!
Tô Vũ cảm thấy hẳn là có thể!
Bút đạo họ còn có thể làm được, không có lý gì mà những đại đạo khác lại không thể, đây là một nhóm học giả, khả năng là không am hiểu chiến đấu, thế nhưng đều là chuyên gia ở mảng nghiên cứu.
Tô Vũ bỗng nghĩ tới việc kích thích bọn họ thức tỉnh để giúp hắn gây dựng lại vạn đạo.
Đúng vậy, Tô Vũ quả thực có tâm tư này.
Hiện tại không có nhiều chuyên gia nghiên cứu cho lắm.
Tô Vũ cố ý không nâng cao thực lực cho nhóm Bạch Phong, chính là vì hắn muốn lão sư của mình và mấy người Ngô Lam, Ngô Gia tập trung tinh thần vào việc nghiên cứu hơn.
Thế giới này suy cho cùng vẫn thuộc về người thông minh.
Kể ngốc thì không xứng nắm giữ thế giới.
Hắn muốn nắm giữ bằng cả hai tay!
Không có mọi người nghiên cứu, Tô Vũ sẽ không đi đến tình trạng hôm nay, cũng không cách nào mở ra 720 khiếu, mở ra Thiên Môn.
Mặc kệ là suy luận công pháp hay là định vị khiếu huyệt, cùng với chia tách chiến kỹ, tiền kỳ đều mang đến cho hắn rất nhiều trợ giúp.
Đương lúc Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi, Lam Sơn Hầu lại chợt nhớ đến cái gì đó, nàng nói: "Học trò của Văn vương... thật ra ta có nhớ mang máng, là một đám lão già mê nghiên cứu đúng không? Rõ phiền! Có kẻ còn nhiều tuổi hơn cả Văn vương, thế mà thực lực lại yếu xìu! Bọn họ chết rồi thật sự có khả năng hóa thành Tử Linh hả?"
Tô Vũ bật cười, rõ phiền ư?
Một tên đần như ngươi gặp nghiên cứu viên chân chính thì than phiền là đúng rồi, có khả năng người ta cũng chướng mắt ngươi ấy chứ.
Nhắc tới thì nghe nói những vị kia có quan hệ không tệ với đám Thiên Diệt, sao Thiên Diệt lại quen được nhỉ?
Hắn nghĩ đến đây bèn hỏi: "Số lượng học trò của Văn vương có nhiều không?"
"Không nhiều, bảy, tám mươi người gì đó!"
Tô Vũ nhíu mày: "Bảy mươi, tám mươi người, ít như vậy sao? Ta thấy trong Văn Mộ bia chỉ e là có hơn mấy ngàn vạn thần văn chiến kỹ... Nói như vậy, một người tối thiểu phải cống hiến mấy chục ngàn chiến kỹ à?"
Văn vương ngạo khí nhường nào, Tô Vũ cũng có thể cảm nhận được.
Hắn tin Văn vương cũng có năng lực chia tách chiến kỹ để cho người ta học từng chút một, thế nhưng y chỉ lưu lại một chút đại khái, có lẽ là cảm thấy kẻ ngốc thì không xứng kế thừa đại đạo của mình.
Loại ngạo khí này người bình thường sẽ không thể nào có được.
Chắc hẳn Văn vương cũng biết chẳng có được mấy người có thể kế thừa đại đạo của y.
Lần trước hư ảnh xuất hiện trong Bút đạo đã nói, khi y xuất hiện thì có lẽ Nhân tộc đã diệt, rõ ràng, vị kia căn bản không mang hi vọng trong thời gian ngắn, đạo của y sẽ được người kế thừa, được những học trò của y kế thừa.
Bất quá nhóm học sinh này của y quả nhiên cũng có chút bản lĩnh, đáng tiếc thực lực đại khái lại chẳng ra sao.
Họ đã cống hiến vô số thần văn chiến kỹ, có thể là do phân tích đại đạo nên hao tổn toàn bộ tinh lực, không có sức để đi tu luyện nữa nên đều đã chết.
Hoặc cũng có thể là bị Bút đạo cắn trả!
Bởi vì bọn họ đang ra sức phá giải đại đạo này!
Dù sao nếu có thể tìm họ về rồi khôi phục trí nhớ là tốt nhất.
Tô Vũ nói đến đây lại nghĩ tới một người: "Còn Diệp Bá Thiên nữa, cũng thử tìm vị này xem, Hà Đồ biết ông ta, nhìn thử có thể tìm ra người được không!"
Hà Đồ cười nói: "Diệp Bá Thiên... Nói đến người này thì cũng thật đáng tiếc, tên này mà không chết thì có lẽ cũng đã là Hợp Đạo! Cũng nhờ hắn mới có thể chính thức đem truyền thừa của Văn vương chiêu cáo chư thiên.. "