Trong thời không trường hà, Vạn Thiên Thánh tò mò hỏi: "Ngươi không sợ bọn gia hỏa kia làm khó xử ngươi sao?"
Tô Vũ lơ đễnh đáp: "Ta sợ cái gì? Ta đã nói như vậy rồi thì tốt nhất bọn họ đừng chọc tới ta, chọc tới ta, không nghe lời, ta sẽ thanh lý toàn bộ! Hiện tại ta tùy thời có khả năng xuất ra chiến lực hơn mười vị Hợp Đạo cảnh, không thiếu mấy tên Vĩnh Hằng, cũng không thiếu một vị Hợp Đạo như Đại Chu vương!"
"Cái gì?"
Thấy Vạn Thiên Thánh kinh ngạc, Tô Vũ liền phì cười: "Các vị trấn thủ tính cả Hồng Mông thì có cả thầy 11 vị Hợp Đạo! Đại Tần vương, Đại Hạ vương đều đã Hợp Đạo! Ở Tử Linh giới vực, ta còn có hơn mười vị Hợp Đạo dưới trướng... Phủ trưởng, ngài nói xem ta cần phải khách khí với bọn họ nữa sao?"
Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi.
Nửa ngày sau, ông chỉ phun ra mỗi một chữ: "Đệt!"
Khó trách Tô Vũ phách lối như vậy, ông có chút dở khóc dỡ cười: "Ngươi... sao ngươi có thể làm được?"
"Thiên tài chính là như vậy!"
Tô Vũ cười ha hả, Vạn Thiên Thánh cũng bật cười mắng: "Vô nghĩa!"
"Phủ trưởng không tin hả?"
Tô Vũ phẩy tay: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, phủ trưởng, ngài hãy nghe ta nói về bản chất của đại đạo, nó hết sức đơn giản, đồ đần không có cách nào câu thông, nói cũng chẳng thể hiểu, thế nhưng ta tin tưởng phủ trưởng sẽ hiểu được!"
Vạn Thiên Thánh ngưng trọng, gật đầu không nói gì.
Tô Vũ liền cẩn thận giải thích một lượt về thời không trường hà, về nhánh đạo, đại đạo, Thân thể đạo, tam thân pháp, quy tắc, dung binh pháp, nói về hết thầy mọi thứ....
Vạn Thiên Thánh nghe như si như say!
Đây là lần đầu tiên có người nói rõ về đại đạo và quy tắc như thế, lúc trước Lưu Hồng nói thần văn là hình thức ban đầu của quy tắc, ông đã cảm ngộ được rất nhiều, hôm nay, ông lại triệt để nhìn rõ rốt cuộc đại đạo là cái gì!
"Thì ra là thết"
Vạn Thiên Thánh khẽ lẩm bẩm: "Nói cách khác, ta có khả năng tự mình mở ra một nhánh đạo! Hoặc là ta cảm ngộ sự tồn tại của đại đạo khác, thế nhưng ta không biết dung hợp thế nào, cho nên ta không thể dung đạo. Trên thực tế, ta đã không theo Thân thể đạo cho nên chứng đạo trong mắt mọi người đối với ta chẳng hề có tác dụng!"
Tô Vũ gật đầu.
Suy nghĩ một chút, hắn bèn đề nghị: "Phủ trưởng, ta có thể để ngài bám vào một chút lực lượng Thiên Môn, thế nhưng, ngài chỉ có thể nhìn thấy một phần tuyến đường, không có tác dụng nhiều. Nếu ngài có gan thì đem biển ý chí tiến vào Thiên Môn của ta, dung hợp với Thiên Môn, ta sẽ để ngài tự mình nhìn xem cái gì gọi là đại đạo chân chính!"
Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi: "Điên rồi đi!"
Dứt lời, ông lại hỏi: "Ngươi không sợ ta hố chết ngươi à?"
Tô Vũ phì cười, hỏi ngược lại: "Ta sợ cái gì? Phủ trưởng không nói, thật sự cho rằng đến giờ ta vẫn không biết gì sao? Năm đó, ngài lưu lại trong trái tim ta phân thân ý chí của ngài, bí mật của ta đã bị ngài nhìn trộm chín phần! Không, đại khái ngoại trừ thời gian sách thì ngài đều biết hết toàn bộ, không đúng, khả năng là ngài cũng biết luôn về thời gian sách rồi!"
Vạn Thiên Thánh biến sắc, rất nhanh vội ho một tiếng: "Không đâu, làm sao có thể, ta chưa từng làm chuyện này! Ta cũng không phải Lam Thiên, ưa thích nhìn trộm người khác!"
Tô Vũ cười nhạo một tiếng: "Tinh Hồng, Thiên Diệt, kể cả Hồng Mông tiền bối đều nói đã từng gặp ngài! Ngài còn giả vờ nữa!"
"Nhận lầm người thôi!" Vạn Thiên Thánh kiên quyết phủ nhận! Ông chưa từng làm chuyện này!
Tô Vũ trêu chọc: "Phủ trưởng, không phải ngài chẳng lẽ là tự ta làm ra? Thôi đi! Đến bây giờ mà ngài còn phủ nhận! Còn may ta cũng chẳng ham nữ sắc, không so đo với phủ trưởng... "
Vạn Thiên Thánh khẽ ho khan: "Ngươi thích nữ sắc thì ta cũng sẽ không xem, yên tâm đi"
Tô Vũ nhìn ông chằm chằm một hỏi, Vạn Thiên Thánh xấu hổ quá nên đành giải thích:
"Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, không phải ta đã nói rồi sao? Trên Sơn Hải sẽ không ai có thể đối phó ngươi, ta cũng là vì thực hiện hứa hẹn bảo hộ ngươi mà thôi! Về sau, ta thấy ngươi gặp nguy hiểm nên không thu hồi ý chí phân thân, sau này phân thân đã tự tan hết, kỳ thật ta không thấy chuyện gì bí mật đâu!"
Nói xong, ông lại bổ sung: "Thật sự là không hề thấy, dù ngươi giấu nữ nhân ở ngoài thì ta cũng không hay biết gì cả!"
Tô Vũ im lặng, giả vờ giả vịt!
Quên đi thôi!
Ta còn lâu mới tin ngài thật sự không biết gì.
Mặc kệ, không so đo nữa, dù sao cũng không có chuyện gì phải giấu, quan trọng nhất là thời gian sách, nhưng hiện tại có không ít người đã đoán ra hắn nhận được truyền thừa từ Văn vương, có biết cũng không sao.
Vạn Thiên Thánh cười khổ, có một số việc không đề cập tới thì tốt hơn.
Ta lại không phải là vì nhìn trộm ngươi nên mới thả phân thân vào trái tim của ngươi, đó là vì muốn bảo hộ ngươi, biết chưa?
Vạn Thiên Thánh rất nhanh chuyển hướng đề tài khác, ông hỏi: "Thiên Môn có khả năng dung nhập sức mạnh ý chí của ta sao?"
"Thử một chút đi!"
Tô Vũ cũng không xác định lắm: "Nhìn trực quan sẽ giúp ngài cảm ngộ càng sâu đối với đại đạo! Chính mình thấy sẽ tốt hơn là để ta thuật lại! Dù sao phủ trưởng đã cứu ta nhiều lần, Hồng Mông tiền bối nói lần đầu tiên khi lão nhìn thấy ta, kém chút đã chụp chết ta, bởi vì khi đó ta đang chuyển đổi tử khí, lão còn tưởng rằng ta là Tử Linh. Phủ trưởng đã tự mình đến nói rõ lí do nên lão mới không truy cứu nữa!"
Vạn Thiên Thánh thật sự đã giúp Tô Vũ không ít lần, chỉ là khi đó Tô Vũ còn quá yếu, không tự nhận ra.
Về sau may mà có Tinh Hồng và Thiên Diệt từng đề cập qua nên hắn mới biết được.
Lần đầu tiên hắn chuyển đổi tử khí tại Tinh Thần Hải, lão Quy quả thực kém chút đã chụp chết hắn, tử khí đối với trấn thủ là thứ nhất định phải tiêu trừ!
Khi ấy, nếu hắn thật sự bị lão đập chết, thế thì bây giờ hắn sẽ chỉ còn là một cái tên thỉnh thoảng được mọi người nhắc đến mà thôi!
Khi lão Quy kể lại chuyện này thì rất vui vẻ, nhưng Tô Vũ nghĩ đến thì bất giác dựng hết lông tóc toàn thân.
Kém chút nữa ta đã ngoẻo rồi!
Thật đáng sợ!
Vạn Thiên Thánh trầm tư một hỏi mới mở miệng hỏi: "Có thể thử một chút, sẽ không làm ngươi mất luôn Thiên Môn đấy chứ?"
"Không đến mức đó đâu!"
Tô Vũ trấn an: "Thiên Môn là do 720 khiếu tạo thành, dù biến mất thì cũng có thể xây dựng lại!"
"Vậy thì để tự ta nhìn thử xem rốt cuộc ta đi theo đạo nào!"
Không có ai là không hiếu kỳ đối với chuyện này, Vạn Thiên Thánh rất tò mò, mà Tô Vũ bên cạnh ông cũng tò mò không kém.
Lam Thiên thì không cần phải nói, chắc chắn có liên quan với phân thân, nhưng Vạn Thiên Thánh thì Tô Vũ thật sự không đoán được cụ thể.
Lão Vạn am hiểu thứ gì nhất?
Chính là lực khống chết Lúc trước ông xuyên qua thời không trường hà rất lợi hại, thậm chí xuyên qua quá khứ tương lai của người khác, bây giờ ngẫm lại thì hẳn là ông đã xuyên đến trước đại đạo của kẻ nọ, chặt đứt lực lượng đại đạo của đối phương.
Rốt cuộc đạo của Vạn Thiên Thánh là gì?
Chính ông tự mở đạo hay là đã dung hợp với một đại đạo khó lường?