Sau một khắc, Thiên Môn của Tô Vũ bay ra, lão Vạn cũng không nhiều lời, ông khẽ vỗ ót, một viên thần văn liền xuất hiện.
Thần văn "Văn Minh" của Tô Vũ vốn học được từ chỗ Vạn Thiên Thánh, cho nên hiển nhiên thần văn của lão Vạn không hề yếu.
Sau một khắc, thần văn bay vào Thiên Môn rồi nhanh chóng dung hợp.
Thân thể Tô Vũ chấn động, hắn lập tức áp chế lực đẩy!
Mà Vạn Thiên Thánh cũng khẽ quát một tiếng, chỗ trước trán đột nhiên mọc ra con mắt thứ ba hệt như một tiểu Thiên Môn, ông thở dốc nói: "Đầu tiên, ta tự mình mở ngụy Thiên Môn nhìn một chút!"
Tô Vũ hít khí: "Cái gì vậy?"
"Phục chế thần văn!"
"Hả?"
Vạn Thiên Thánh giải thích: "Chính là bảo vật dùng để phục chế! Phục chế quy tắc, phục chế đại đạo, phục chế hết thảy, trước tiên ta sẽ thử phục chế Thiên Môn xem Sao:
"Cái này mà cũng được?"
Tô Vũ ngốc trệ, có thể ư?
Vạn Thiên Thánh giải thích: "Tiểu đạo mà thôi! Phục chế cái đồ chơi này không có tác dụng quá lớn! Tỉ như ta chỉ có thể phục chế một vài đồ vật nhỏ yếu, ngược lại ngươi đem Hợp Đạo đứng trước mặt để yên cho ta phục chế thì ta cũng không phục chế nổi.
Đây đều là một ít thủ đoạn cơ sở của Văn Minh sư, không có tác dụng lớn gì"
Tô Vũ lại nhe răng, ai bảo không? Có tác dụng lớn lắm đó!
"Sao ngài lại không trọng dụng nó? Ta cảm thấy thứ này rất lợi hại mà, phục chế đại đạo, cái này.."
Vạn Thiên Thánh phì cười: "Vậy tự ngươi phác họa đi, ngươi cũng có thể phác họa mài!
Đừng quấy rây ta, để ta nhìn một chút."
Ông nhìn về hướng thời không trường hà, lúc này, loáng thoáng thấy được một ít gì đó, xem xét hồi lâu, ông không khỏi cảm khái: "Thì ra trong mắt ngươi, đại đạo là như vậy!
Nhánh của đại đạo, thời không trường hà, trong đại đạo này ẩn chứa quy tắc chỉ lực, hóa ra đều không giống nhau!"
Ông thấy không quá rõ ràng, thế nhưng vẫn có thể nhận ra rất nhiều thứ trước đây ông không biết, vừa xem lại vừa cảm ngộ, rất nhanh, ông liền bảo: "Đi, ta đã có cảm giác, đạo của ta không có ở đây, đi lên phía trước nào!"
Hai người đều có thực lực mạnh mẽ nên dễ dàng di chuyển.
Bay qua Thân thể đại đạo của Nhân tộc, bọt nước cuồn cuộn, Vạn Thiên Thánh cũng không quan tâm, từ lâu ông đã có thể đi khắp thời không trường hà, còn từng mang theo Tô Vũ đi cùng, chẳng qua là trước đó hai người đều không nhìn thấy những nhánh đại đạo đó mà thôi.
Mà lần này khi cùng Vạn Thiên Thánh đi khắp thời không trường hà, Tô Vũ lại nhận ra một số điều khác biệt.
Hắn phát hiện trên thân Vạn Thiên Thánh tự động sinh ra một cỗ lực lượng triệt tiêu sự xâm nhập của trường hà, cho nên ông có khả năng đi được rất xa.
Bản thân Vạn Thiên Thánh cũng cảm ứng được, thấy Tô Vũ cứ nhìn mình bèn giải thích: "Chuyện này có liên quan đến viên thần văn "Đẩy" mà ta nắm giữ, nó giúp ta giảm bớt lực cản, phá vỡ lực lượng của vạn vật! Trước đó ta không để ý, hiện tại xem ra hiệu quả cũng không tệ! Dựa theo việc thần văn chính là quy tắc, vậy thì thần văn này hẳn cũng tương ứng với một đầu đại đạo"
Tô Vũ gật đâu.
Vạn Thiên Thánh tươi cười nói: "Đây không phải đại đạo chủ của ta, đi thôi, còn ở phía trước cơ, ta đã cảm ứng được ít nhiều rồi!"
Hai người tiếp tục đi chuyển vượt qua từng nhánh đạo, Tô Vũ hoài nghi có khi nào phải đến tận chỗ Bút đạo của hắn hay không?
Đại đạo của lão Vạn thật sự còn ở phía trước ư?
Vạn Thiên Thánh không quản nhiều như vậy, ông tiếp tục bay đi, thỉnh thoảng lại mở miệng nói: "Thật ra trước kia ta đã suy đoán vài việc. Dựa theo lời giải thích của ngươi thì ta có hi vọng dung đạo hoặc mở đạo, thế nhưng ta một mực không có cách nào hoàn thành, kỳ thật là do không thích hợp, ngươi có biết tại sao không?"
Tô Vũ ngạc nhiên hỏi: "Không thích hợp ư?"
Vạn Thiên Thánh gật đâu: "Chính là không thích hợp! Ngươi nói xem ban đầu ta cảm ngộ không được cái gì thôi đi, nhưng lúc Lưu Hồng nói thần văn vốn là quy tắc, khi đó ta đã có rất nhiều cảm ngộ, ta cảm thấy lúc ấy thần văn của ta có lực lượng để mở đạo! Ngươi phải biết, thần văn của ta hiện tại đã vượt xa cường giả Vĩnh Hằng lục đoạn, nhưng cuối cùng nó vẫn không thể làm được. Ta không tin Nhân tộc từ thuở thái cổ thượng cổ, đến Vĩnh Hằng lục đoạn mà một cái tiểu đạo cũng không thể mở nổi"
"Lần trước, không phải ta đã đến Linh tộc một chuyến sao? Ta trộm lấy chí bảo Bách Linh quả của Linh tộc, đây chính là trái cây của cường giả Hợp Đạo, ẩn chứa hàng loạt quy tắc chỉ lực, nào ngờ ta thôn phệ nó vào chỉ khiến thần văn càng thêm mạnh mẽ, ngoài ra thì vẫn không có cách nào mở đạo hoặc là dung đạo!"
Vạn Thiên Thánh lẩm bẩm: "Ngay ở phía trước thôi, mỗi lần đi khắp thời không trường hà đến một mức nhất định, ta đều sẽ kẹt lại, trì trệ không thể tiến tới! Trước kia ta không vào được, ta còn tưởng rằng thời không trường hà cũng có phần cuối, mà ta thì đã đến phần cuối rồi, ta luôn cảm thấy thời không trường hà chẳng quá dài.. "
Ánh mắt Tô Vũ càng thêm dị dạng!
"Phủ trưởng đi xa thật!" Tô Vũ cảm khái.
Vạn Thiên Thánh cũng không để ý, cười nói: "Còn tạm, hẳn là thần văn của ta và thời không trường hà có độ phù hợp tương đối cao nên có thể chống cự một chút áp lực, đúng rồi, bình thường đi thêm một đoạn nữa thì ta sẽ vô pháp tiến thêm"
Tô Vũ thật lòng khen ngợi: "Phủ trưởng đã đi rất xa, thiên phú này quả thực lợi hại!"
"Bình thường thôi, không thể đi xa bằng ngươi, bất quá bên kia có phần cuối..."
Vạn Thiên Thánh suy đoán: "Có lẽ sắp phải quay lại rồi? Ai biết được, trước tiên cứ đi xem một chút đã!"
Hai người tiếp tục tiến lên rất xa, Vạn Thiên Thánh chợt ngừng bước, chần chờ nói:
"Không đúng, đằng kia vẫn còn đường, hình như là do ta không thể đi về phía trước được nữa, thế nhưng ta lại cảm thấy đại đạo của ta còn ở phía trước"
Tô Vũ gượng cười: "Cái kia.. "
"Lần này ta sẽ thử một chút, ta có thể thấy được ở đó còn có đường đi!"
Trong nháy mắt Vạn Thiên Thánh đánh về trước, ầm ầm một tiếng, trong hư không từng đầu xiềng xích hiển hiện, chấn cho Vạn Thiên Thánh bay ngược, đầu ông đau muốn nứt ra: "Đúng, lại là tình huống này! Trước đó ta không thấy, bây giờ thì ta mới thấy được, súc sinh! Tên súc sinh nào thiết lập xiểng xích chặn đường ở đây chứ, đệt, trách không được mỗi lần ta đi đến đây đều bị đụng trở về, ta còn tưởng rằng là thời không trường hà đã đến phần cuối! Không ngờ là do có người ngăn cản!"
Nói xong, sắc mặt ông thoáng trầm trọng: "Ta hiểu rồi!"
"Cái gì?" Tô Vũ tò mò hỏi.
Vạn Thiên Thánh nói ra suy đoán của mình: "Kẻ địch! Ta hiểu rồi, là kẻ địch thượng cổ, kẻ địch vô cùng cường đại của Nhân tộc! Chúng thiết lập xiểng xích ngăn trở, không cho phép thiên tài Nhân tộc dung đạo mở đạo, tự lập đạo thuộc về mình! Thật ác độc, chẳng lẽ là Ngục vương?"
Ông biến sắc: "Đúng, gã là kê am hiểu thuật phong tôa nhất! Thì ra là thế! Ngục vương quả là tên khốn kiếp, ý đồ đoạn tuyệt con đường quật khởi của Nhân tộc"
Tô Vũ cười khan: "Không đến mức ấy đi! Nơi này rất xa, dưới tình huống bình thường thì ít ai sẽ đi xa như vậy! Mà trên đường chúng ta tới lại có mấy trăm đầu đại đạo, nếu thật sự muốn ngăn cản thì cũng nên thiết lập xiểng xích ngay ở cửa vào Nhân cảnh bên kia mới đúng!"
"Ngươi không hiểu đâu!"
Vạn Thiên Thánh nghiêm mặt nói: "Đây mới là chỗ cao minh của Ngục vương! Càng về sau càng thông thoáng cho chúng ta mở đạo, đằng trước tuy có nhiều nhưng lại không có chỗ mở đạo, mà dù mở được thì cũng không cách nào mở rộng đến mức độ lớn như Thân thể đạo! Điều này đại biểu, đến mức độ chủ nhân quy tắc thì sẽ không có cách nào tiếp tục làm bản thân mạnh lên, cái này cũng chứng tỏ một điểm, Ngục vương không sợ người khác chứng đạo, không sợ người khác Hợp Đạo, cũng không sợ người khác trở thành chủ nhân quy tắc! Thế nhưng gã sợ có người trở thành chủ nhân quy tắc mạnh mẽ, cho nên gã mới phong tỏa con đường phía trước, má nó!"