Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2741 - Chương 2741: Mối Thù Chặn Đường.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2741: Mối Thù Chặn Đường.
 

Tô Vũ nghe Vạn Thiên Thánh mắng một hồi bỗng thấy hơi rát tai, hết sức xấu hổ, nửa ngày sau mới gật đầu hùa theo: "Ngục vương thật sự là súc sinh, chuyện kia... Phủ trưởng, để ta mở đường cho ngài!"

"Không cần, ta tự mình tới.. "

"Đừng, phủ trưởng cứ để ta, ta am hiểu mở đường!"

Tô Vũ vừa dứt lời thì một viên thần văn liền bay ra.

Sau một khắc, thần văn cắm vào xiểng xích, thời không trường hà đang bị phong tỏa đột ngột được mở rộng.

Vạn Thiên Thánh sững sờ: "Đây là cái gì? Trực tiếp chạm vào liền mở ra, lợi hại như vậy à"

Tô Vũ gượng cười: "Lợi hại lắm sao? Phủ trưởng, tiếp tục đi thôi!"

Vạn Thiên Thánh mang theo một chút nghi hoặc, đành phải tiếp tục tiến lên, có điều ông vẫn không thôi suy nghĩ về chuyện này, cổ quái, xiểng xích của Ngục vương mà lại dễ dàng giải phong như vậy?

Kì lạ thật!

Bay một hỏi, Vạn Thiên Thánh bỗng nhiên hít khí: "Mau nhìn, đại đạo này rất mạnh mẽ, chẳng lẽ là Ngục vương đạo sao?"

Tô Vũ quay mặt đi: "Không phải đâu, đi thôi"

Vạn Thiên Thánh đột nhiên khựng lại, ông nhìn về phía nhánh đạo to lớn kia rồi lại nhìn sang chỗ Tô Vũ, suy nghĩ lại thần văn mà hắn mới dùng, bất giác ông nghĩ đến Bút đạo.

Nửa ngày sau, hai mắt Vạn Thiên Thánh trừng lớn như sắp phát nổi "Đệch!"

Mắng to một tiếng, Vạn Thiên Thánh cả giận quát: "Là Văn vương?"

"Khu khụ khụ!"

Tô Vũ ho khan, ngượng ngùng nói: "Người bình thường... hẳn là không đến nơi đây để mỡ đạo đâu ha?"

Đúng vậy, Tô Vũ cảm thấy người bình thường sẽ không đến nơi đây để mở đạo.

Văn vương mở đạo ở đây, đại biểu nơi này vốn đã rất sâu, rất xa.

Đương nhiên, không phải cứ càng sâu càng xa thì càng mạnh, Thân thể đạo nằm ngay ngoài đầu kia mà cũng rất mạnh đấy thôi.

Đằng trước có vô số đại đạo, đất trống cũng nhiều, người bình thường không cần thiết một mực bay về phía trước để mở đạo, quá xa xôi!

Quỷ mới biết Vạn Thiên Thánh vô pháp dung đạo, vô pháp mở đường là bởi vì ông ấy cảm thấy đạo của mình còn nằm sau cả Bút đạo của Văn vương!

Mà Văn vương thì đã phong tỏa đường đi từ lâu!

Dĩ nhiên Văn vương cũng không ý xấu gì, chỉ là y không muốn bị người khác tiến nhập vào đại đạo mình để dành cho truyền nhân.

Về chuyện người đời sau không vượt qua được xiẻng xích thì không nằm trong sự cân nhắc của Văn vương, y cũng đâu có ngăn cần ai, nếu là cường giả chí tôn thì cứ trực tiếp phá cửa mà vào là được!

Y chỉ phong tỏa một đoạn ngắn mà thôi!

Nếu là đỉnh cấp cường giả, ví dụ như chủ nhân quy tắc thì hoàn toàn có khả năng vượt qua đoạn này, tiến sâu vào trong.

Rất rõ ràng, Vạn Thiên Thánh không có năng lực đó!

Ông có đủ loại thủ đoạn phù hợp với thời không trường hà cho nên ông có thể đi đến tận bên này, thế là... ông bị chặn!

Không chỉ một lần!

Cho nên, thần văn của ông dẫu mạnh hơn thì cũng không có cách nào mở đạo và dung đạo, khó trách đều đã đến Vĩnh Hằng lục đoạn mà ông vẫn không có cách nào mở đạo, Tô Vũ cảm nhận được Vạn Thiên Thánh hẳn là còn mạnh hơn cả trước kia!

Tối thiểu ông phải có lực lượng thất đoạn!

Trước lúc này, đại khái ông chỉ là ngũ lục đoạn, tiến bộ vẫn rất nhanh thế nhưng then chốt ở chỗ, ông không dung đạo hay mở đạo mà chỉ là đơn thuần cường hóa thần văn đến mức độ Vĩnh Hằng.

Lúc bấy giờ, Vạn Thiên Thánh đang tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Ông đã biết!

Ông đã hiểu rõ!

"Văn vương... Cái tên này muốn chặt đứt đạo của ta sao?"

Tô Vũ đành phải biện minh thay cho vị lão-sư- hờ của mình một câu: "Ta nghĩ Văn vương cũng không ngờ tới đâu, phủ trưởng thật sự quá lợi hại, đạo của ngài còn nằm sâu hơn cả Bút đạo"

Vạn Thiên Thánh im lặng: "Không ngờ là nếu không ai kế thừa Bút đạo thì cả một đời này ta đừng hòng mở đạo. Cũng đừng nghĩ đến chuyện dung đạo. Ta nói mà, sao ta có thể phế vật tới nỗi không có cách nào chứ, hóa ra là bị người chặn đường!"

"Còn nữa, nếu ta không nhìn thấy, nếu ngươi không dẫn ta tới, có phải ta chỉ có thể đơn thuần dựa vào cường hóa thần văn làm cho mình mạnh mẽ hơn?"

Tô Vũ liền đáp: "Không đến mức đó đâu, chờ các thần văn còn lại của phủ trưởng đều mạnh mẽ thì ngài có thể đi đạo khác mà!"

"Vô nghĩa!"

Vạn Thiên Thánh mắng một câu: "Chỉ riêng chuyện này thì xem như Văn vương đã kết thù với ta rồi! Nếu không có ngày hôm nay thì cả đời ta sẽ không phát hiện ra được!"

Uổng công vừa rồi ông còn hết lòng mắng chửi Ngục vương!

"Văn vương thật không phải là người, mười vạn năm qua y đã ngăn cản bao nhiêu người lập đạo chứ?"

Tô Vũ nhún vai: "Không đến mức đó, ta nghĩ có khả năng chỉ mỗi mình ngài mà thôi!

Trước đó hơn phân nửa Nhân tộc đều theo Thân thể đạo, tuy có một phần nhỏ tự mở đạo thế nhưng đều không đi được xa như vậy, nói thật, thiên phú cường đại như ta đi đến đây cũng rất khó, ta không cảm thấy chín triều tịch trước còn có ai đi xa hơn cả chúng ta"

"Vậy nếu có thì sao?"

Vạn Thiên Thánh vẫn hết sức nổi nóng: "Nếu cũng có kẻ giống hai ta thì ngươi nói xem ai nên chịu trách nhiệm?"

Tô Vũ cười khẽ: "Có thì có thôi, nếu thật sự là thiên tài thì sẽ không bị chút trở ngại ngán đường. Giống như phủ trưởng vậy, nếu không có cách nào nhảy vọt, qua vài năm nữa thần văn của ngài cường đại lên, ngài sẽ trực tiếp kết nối hoặc là dung đạo, vậy thì không cần đi qua bên đây nữa! Chỉ có thể nói thứ này có thể ngăn cần ngài nhất thời, nhưng không ngăn cản ngài được cả đời!"

Vạn Thiên Thánh suy nghĩ một lúc, cuối cùng đành phải chấp nhận là Tô Vũ nói không sai. Ông cũng không còn quá tức giận nữa, chỉ là vẫn hơi không cam lòng: "Làm trễ nải hơn 10 năm của ta!"

Tô Vũ lắc đâu: "Khó nói lắm, không có mấy năm lắng đọng vừa qua thì chưa chắc phủ trưởng đã có cảm ngộ như bây giờ, nếu cứ một mực xuôi gió xuôi nước thì chắc gì đã là chuyện tốt"

"Cần ngươi tới dỗ dành ta à?"

Vạn Thiên Thánh hừ khẽ một tiếng, lúc này tâm tình của ông không quá tốt, ông và Văn vương xem như đã kết cừu oán!

Mối thù chặn đường!

Đây đích thật là đại thù, đĩ nhiên hiện tại Vạn Thiên Thánh cũng không nói gì thêm, có điều trong lòng ông âm thầm quyết tâm, hay cho một tên Văn vương, ngàn vạn lần ngươi phải sống cho tới khi lão tử có thể đấu lại ngươi, hãy đợi đấy!

Khu vực xiềng xích tối thiểu đã cản trở ông mười năm!

Tô Vũ nhún vai, dù sao cũng không có quan hệ gì với ta, lão Vạn tài giỏi hơn Văn vương đi đã rồi hãng tính.

Nếu ông thật sự vượt qua Văn vương... Tô Vũ biết Văn vương mạnh đến mức không hợp lẽ thường, có khả năng cả một đời này lão Vạn cũng không có cơ hội trả thù đâu.

Bình Luận (0)
Comment