Vượt qua khu vực Bút đạo, Vạn Thiên Thánh và Tô Vũ bắt đầu cảm nhận được áp lực rất lớn!
Thuật đẩy lực của Vạn Thiên Thánh cũng có phần vô dụng với áp lực nơi đây.
Tô Vũ cũng đổ mô hôi hột, thở dốc nói: "Phủ trưởng, tới chưa?"
"Sắp. "
"Vẫn còn rất xa à?"
"Sắp rồi!"
Hai người tiếp tục tiến lên, lại di chuyển thêm một khoảng, Tô Vũ liên tục thở đốc, mà sắc mặt Vạn Thiên Thánh bên cạnh đã hoàn toàn trắng bệch, tính ra thì sức bền của ông kém hơn Tô Vũ không ít.
Còn may mà không bao lâu sau, Vạn Thiên Thánh đột nhiên vui vẻ reo lên: "Là nơi này!"
Tô Vũ sững sở, nhìn thoáng qua bốn phía.
Nơi này không có bất kỳ nhánh đạo nào!
Trông thấy hai phía đều là đại đạo thẳng tắp, Tô Vũ tò mò hỏi: "Mở đạo! Phủ trưởng, phiền toái rồi, mở đạo đại biểu cho con đường vô địch, thứ ngài lĩnh ngộ thì người khác chưa từng lĩnh ngộ qua, rốt cuộc ngài đã lĩnh ngộ cái gì vậy?"
"Ta biết mở đạo rất khó, tiến bộ cũng rất chậm, cả một đời đều chưa chắc đã có hi vọng xây dựng đến mức độ có thể chưởng khống!"
"Không sao!"
Vạn Thiên Thánh không thèm để ý: "Ngươi cũng đã nói rồi còn gì, đại đạo càng mạnh thì chiến lực sẽ càng mạnh! Hợp Đạo đỉnh cấp của Thân thể đạo đã có thể chiến một trận với chủ nhân quy tắc. Bây giờ tốt xấu gì ta cũng có chiến lực Vĩnh Hằng thất đoạn, không đến nỗi không bằng bọn họ. Mở đạo thì mở đạo, ta xem xung quanh không có nhánh đạo nào khác, cũng là nơi tốt để mở đạo!"
"Phủ trưởng, ngài không suy tính một chút sao? Trước tìm đại đạo khác để dung hợp một thoáng?"
"Không"
Vạn Thiên Thánh lắc đâu: "Đạo của ta là duy nhất, không cần cân nhắc cái khác! Nếu không thể mở ra đạo của chính mình, ta tình nguyện tiếp tục cường hóa thần văn, cường hóa đến không thể cường hóa nữa mới thôi!"
Được rồi, Tô Vũ không khuyên nữa.
Thật ra hắn rất hiếu kỳ, muốn biết chủ thần văn của Vạn Thiên Thánh hoặc nói rõ hơn thì chủ quy tắc của ông rốt cuộc là cái gì.
Người xưa chưa từng mở, chưa từng lĩnh ngộ!
"Phủ trưởng, ngài mở đạo cho ta xem đi, có lẽ về sau ta cũng sẽ tự mở đạo, tăng thêm kinh nghiệm cũng tốt!"
"Vậy ngươi xem cho kĩ, ta cũng có vài đầu mối về thần văn hóa đạo, ta đem chủ thần hóa đạo ở đây là được!"
Dứt lời, một viên thần văn cường đại trực tiếp bay ra!
Tô Vũ tập trung nhìn vào, hắn hơi ngẩn người.
Cái gì đây?
Thứ này trông na ná như một hình nhân phiên bản mini!
Nói đúng hơn là phiên bản thu nhỏ của Vạn Thiên Thánh, đây là món đồ chơi gì vậy?
Là thần văn sao?
"Phủ trưởng, ta mượn thần văn của ngài xem một lúc được không? Ngài tạo ra thần văn hóa thân để làm gì à?"
Vạn Thiên Thánh đính chính: "Không phải thần văn hóa thân, nó chính là thần văn!"
"Có ý gì?" Tô Vũ không hiểu.
Vạn Thiên Thánh đáp: "Có lẽ nó có khả năng hóa thành thần văn, thế nhưng trên thực tế nó chính là như vậy, được rồi, để ta hóa thành thần văn cho ngươi xem là hiểu!"
Sau một khắc, tiểu nhân kia đột nhiên hóa thành một viên thần văn, kỳ thật chẳng qua là Vạn Thiên Thánh cưỡng ép nó biến thành một viên thần văn mà thôi.
Giống như thần văn "t" của Văn vương, thần văn của Vạn Thiên Thánh là một tiểu nhân.
Rất nhanh tiểu nhân liền hóa thành một chữ —— Nhân!
Vạn Thiên Thánh chậm rãi giải thích: "Đại khái xem như Nhân đạo đi, trên thực tế đây chính là ta. Ta làm người, đạo của ta là làm người, vạn giới duy ngã, ta chính là đạo, đạo chính là ta... Thôi, ngươi còn trẻ, chưa hiểu được cảm ngộ của ta đâu!"
Tô Vũ ngây người, Nhân đạo!
Mà vào thời khắc này, thần văn của Vạn Thiên Thánh bỗng nhiên ầm ầm một tiếng, đụng vào hàng rào trên dòng sông. Uỳnh, nó va chạm ra một vết lõm lớn!
Trong dòng sông bỗng chốc có vô số quy tắc chỉ lực bị dẫn dắt!
Sau đó vô số Vạn Thiên Thánh xuất hiện, lao lên va chạm với trường hà.
Những lực lượng quy tắc ấy đều hóa thành hình người.
Bây giờ trong cơ thể Vạn Thiên Thánh toát ra vô số thần văn, đều biến thành tiểu Vạn Thiên Thánh. Một Vạn Thiên Thánh đang luyện võ, một Vạn Thiên Thánh đang đi học, một Vạn Thiên Thánh đang dùng cơm...
Mà Vạn Thiên Thánh bản tôn cũng hưng phấn nói: "Đây là đạo của ta, hết thảy đều là ta! Đọc sách là ta, tập võ là ta, ăn cơm là ta, đi ngủ là ta, hết thảy đều là ta. Ta làm người, bọn hắn cũng làm người, làm kẻ mở đạo... Hóa ra mở đạo chính là như thế! Quá đơn giản, sở dĩ lựa chọn mở đạo ở đây, thứ nhất, địa phương này đủ lớn, thứ hai, nơi này có một ít lực lượng quy tắc Nhân đạo phù hợp với ta!"
Âm âm!
Nương theo vô số Vạn Thiên Thánh hiển hiện, nhánh đạo kia dần dần mở ra một con đường nho nhỏ!
Hàng loạt nước sông chảy xuôi về hướng nhánh sông này, làm cho nhánh sông vừa rồi còn khô cạn trong nháy mắt đã được lấp đây!
Khí tức của Vạn Thiên Thánh cũng tăng vọt lên một đoạn lớn!
Ông đã chính thức mở đạo!
Cực kỳ đơn giản!
Trên thực tế, nếu không phải do Văn vương ngăn cần thì ông đã sớm có thể mở đạo!
Tô Vũ ngây người quan sát, đây chính là mở đạo ư?
Vô số Vạn Thiên Thánh, hết thảy thuộc về Vạn Thiên Thánh đều đang dung nhập vào nhánh đạo này!
Đọc sách, dạy học, luyện võ, nghiên cứu, chiến đấu, sinh hoạt, hết thảy hết thảy đều đang dung nhập, đều đang hóa làm lực lượng, đang xây dựng đạo của riêng ông.
Thậm chí Tô Vũ còn thấy được một vài việc bát quái!
Chẳng hạn như khi Vạn Thiên Thánh còn trẻ đã từng ái mộ một vị nữ nhân, ông đang đọc thư tình cho vị kia nghe.
Đây cũng là cảm ngộ và những gì từng trải qua của ông, chúng đều đang dung nhập đại đạo, xây dựng đại đạo, hoàn thiện hết thảy vì ông!
Vạn Thiên Thánh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ông không nhìn Tô Vũ mà chỉ mỉm cười giảng giải cho hắn: "Nhân tình lão luyện tức văn chương, đọc sách, yêu đương øì đó đều tốt, hết thảy sinh hoạt đều là đạo! Bây giờ ta đã hiểu thế nào là mở đạo, đưa những gì ngươi trân quý, bảo vệ, dung nhập vào trong đạo của ngươi, vậy ngươi liền có đại đạo đặc thù của riêng mình!"
Tô Vũ yên lặng lắng nghe từng lời ông nói.
Đây là một vị cường giả chân chính dựa vào chính mình để mở đạo, kỳ thật so với Tiểu Bạch Cẩu thì càng tỉnh thông hơn nhiều lắm. Tiểu Bạch Cẩu là do Văn vương và Thời Gian sư chỉ điểm, nên nó chỉ mơ hồ mở đạo, cảm ngộ chưa hẳn đã đủ sâu xa phức tạp.
Cho dù có cảm ngộ thì cũng chỉ có một chữ, cắn!
Hoàn toàn theo bản năng!
Văn vương đem bản năng của Tiểu Bạch Cẩu biến thành đạo, để nó tự mở đạo, coi như bớt đi rất nhiều lĩnh ngộ và phiền toái.
"Mở đạo, nhân sinh, cảm ngộ, Nhân đạo.. "
Tô Vũ yên lặng cảm thụ, có lẽ có một ngày, ta cũng sẽ xây dựng đại đạo của riêng mình.
Bất quá đạo của ta sẽ có hình dạng như thế nào?
Cảm ngộ nhân sinh của ta là những gì?
Chiến đấu ư?
Mạnh lên?
Hay là cái khác?
Thời khắc này, Tô Vũ đột nhiên cảm giác bản thân hắn kỳ thật vẫn chưa có tư cách mở đạo, trong mắt của hắn cái gọi là lĩnh ngộ hết thầy, thấy hết bản chất của đại đạo thực ra vẫn còn kém không ít.
Nếu Thiên Môn ở trong tay Vạn Thiên Thánh thì có lẽ tác dụng sẽ càng lớn hơn!