Trong khi Nhân đạo đang được xây dựng.
Ở Nhân cảnh.
Đại Hạ phủ.
Khí vận của Đại Hạ Văn Minh học phủ bỗng chốc phóng đại, hào quang diệu bắn thiên địa, một cỗ lực lượng khí vận lăng không hiển hiện. Trong nháy mắt, toàn bộ học sinh của Văn Minh học phủ đều cảm nhận được đạo uẩn đặc thù, rất nhiều người lập tức lâm vào cảm ngột!
Cảm ngộ thần văn, cảm ngộ nhân sinh!
Trên Chư Thiên chiến trường, nơi Tô Vũ vừa biến mất đột ngột có kim quang diệu bắn, mơ hồ giống như có bóng người hiển hiện nhưng lại tan biến rất nhanh.
Đại Chu vương biến sắc, nghiêng đầu nhìn về vùng trời Nhân cảnh, trước đó Tô Vũ đã sắc phong cho Vạn Thiên Thánh nên hư ảnh của Vạn Thiên Thánh đã rơi vào Nhân cảnh. Lúc này, hư ảnh kia bỗng nhiên lại hiển hiện, lấp lánh kim quang!
Đại Chu vương đổi sắc mặt!
Tình huống gì đây?
Tinh Vũ phủ đệ.
Võ Hoàng chợt mở ra con mắt ở tầng một, Thiên Môn cũng mở ra nhìn về phía hư không vô tận, lão khẽ nhíu mày, chuyện gì thế?
Có người đang mở đạo sao?
Mở đạo gì mà động tĩnh lại lớn như thế?
Thời đại này còn có bao nhiêu người có thể mở đạo?
Lễ nào là Tô Vũ?
Không có khả năng!
Bây giờ tên kia còn chưa đủ tư cách, đừng thấy hắn kế thừa Bút đạo, ngay cả Bút đạo hắn còn chưa cảm ngộ thấu triệt nữa là.
Võ Hoàng nhíu mày, đáng tiếc lại không thể nhìn thấu nhiều thứ hơn.
Mà ngay một khắc này, ở một địa phương cách Tô Vũ rất xa, có một đầu đại đạo to lớn đang thoáng rung động.
Dường như đấy mới là phần cuối của thời không trường hà, nơi đó có một đại đạo màu vàng kim hiển hiện, đại đạo kim sắc liên tiếp chủ đạo lỗ hổng, tựa hồ có một cái bóng mở hiển hiện, nhìn về hướng hạ du của thời không trường hà, về mặt ngạc nhiên, "Tương lai có người tự mở một đại đạo sao? Là đạo gì mà có thể dẫn động trường hà...
Dẫn động quá khứ tương lai... Thú vị thật!"
Hư ảnh nhìn về phía hạ du xa xôi, nơi đó là tương lai bao xa?
Mang theo một tiếng thở dài, người mới mở đạo hình như không ở tương lai quá xa....
Chưa chắc đã có thời gian!
Hư ảnh tiêu tán!
Từng đầu đại đạo không chấn động nữa, dồn dập an tĩnh trở lại.
Dĩ nhiên Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh hoàn toàn không biết tất cả những chuyện vừa xảy Ta.
Hai người, một vị thì mở đạo quên hết đất trời, một vị thì say sưa quan sát.
Tô Vũ có cảm giác mình đang xem một cuộc phim chiếu về cuộc đời của Vạn Thiên Thánh, rất thú vị!
Thoáng chốc hắn đã nắm giữ được rất nhiều bí mật của lão Vạn.
Mà càng xem thì hắn lại càng bội phục học thức của ông, hắn phát hiện cả đời này Vạn Thiên Thánh tối thiểu đã đọc hơn trăm vạn cuốn sách, vô số Vạn Thiên Thánh nhiều đến không thể tưởng tượng nổi đang cầm từng quyển từng quyển sách đi về phía đại đạo, tiếp tục xây dựng đại đạo!
Đây chính là nội tình!
Làm sao ông lại có thời giờ đọc nhiều sách như vậy?
Vả lại còn chẳng phải là đọc lướt qua, bởi vì nếu không lĩnh ngộ thấu triệt thì hình nhân đã không xuất hiện!
Chưa tới trăm năm, dù ông đọc sách từ nhỏ thì một năm cũng phải tới cả vạn cuốn, một ngày đọc đến 30 bản, vị này quả là đọc nhanh như gió, ông không làm chuyện gì khác sao?
Vạn Thiên Thánh không quản Tô Vũ nghĩ gì, lúc này ông đang rất hào hứng, không ngừng đọc diễn cảm một chút đại đạo chi văn, xây dựng đại đạo khiến ông thậm chí có thể một bước vượt qua trường hà, tiến nhập nhánh đạo thuộc về mình!
Trong thiên hạ này, khắp vạn giới này, Vạn Thiên Thánh thật sự là tuyệt đỉnh yêu nghiệt Từ 50 năm trước, khi ông còn chưa đến 50 tuổi thì đã có thể ngang hàng với Vĩnh Hằng!
Khi đó khác với bây giờ!
Chưa tới 50 tuổi đã địch nổi Vĩnh Hằng, khắp Nhân cảnh có lẽ trước nay chưa từng có, thời thượng cổ thì Tô Vũ không rõ lắm, thế nhưng chính Tô Vũ nếu không kế thừa một ít gì đó thì sẽ rất khó đi đến hôm nay.
"Cổ quái, chẳng lẽ ông ấy là hậu duệ của cường giả à?"
Tô Vũ thầm nhủ một tiếng, hắn nhìn về phía đại đạo kia, lúc này nó đã được mở ra tương đối dài, nhưng rất rõ ràng là Vạn Thiên Thánh vẫn còn có thể tiếp tục mở dài thêm nữa!
Không ngừng xây dựng! Chiều dài và độ rộng đều đang chậm rãi lan xa!
Vạn Thiên Thánh muốn một ngày bước vào Hợp Đạo sao?
Tô Vũ cảm thấy khí tức của ông đạt đến Vĩnh Hằng cửu đoạn, tăng lên kỳ thật không coi là nhiều, dù sao trước đó ông đã có thực lực thất đoạn.
Cảm giác ông thật sự có thể tấn cấp Hợp Đạo!
"Quả nhiên, vẫn phải đọc sách nhiều hơn!"
Tô Vũ đang cảm khái một tiếng, chợt thấy một Vạn Thiên Thánh nho nhỏ cầm trong tay một quyển sách bước vào đại đạo, hắn tùy ý liếc mắt nhìn qua thì chợt sửng sốt.
Hắn có thể thấy rõ danh tự trên bìa quyển sách kia.
(Thiên Địa Âm Dương Giao Hợp Phú} !
Tô Vũ khẽ giật mình, vội liếc về phía bản tôn của Vạn Thiên Thánh, rất lâu sau hắn mới lắng lặng giơ ngón tay giữa lên!
Lão đầu tử không biết xấu hổ!
Thế mà ông lại đi xem loại sách này, trong trăm vạn quyển sách mà ông đọc liệu có bao nhiêu quyển thuộc thể loại đó?
HừI Tô Vũ trợn mắt xem thường, đúng là không biết xấu hổ, trước kia thấy lão Vạn vùi mình cả ngày ở Tu Tâm các, không ngờ đều là lo đọc mấy thứ sách này, khó trách lão Vạn hiếm khi chịu ra khỏi cửa!
Tô Vũ xem thường thì xem thường, nhưng lúc này lão Vạn vẫn hiển lộ khí độ của một vị tông sư.
Tài hoat Vô số Vạn Thiên Thánh đang đi học, ngắn ngủi trăm năm lại cảm giác càng có khí độ, càng có lịch duyệt hơn đám lão quỷ mười vạn năm.
Phúc hữu thi thư khí tự hoa. (Trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa)
Có lẽ, đây là khắc họa chân thực nhất của Vạn Thiên Thánh.
Tô Vũ cũng thích đọc sách, nhưng thật ra khí chất người đọc sách của hắn phần nhiều chỉ là một loại ngụy trang. Tô Vũ đọc vài trăm quyển sách, cũng đã học được rất nhiều nhưng mà hắn lại không có tư thái thong dong giống lão Vạn.
Vạn Thiên Thánh mở đạo cũng đem đến cho Tô Vũ một loại minh ngộ.
Thì ra mở đạo cũng không phải là cưỡng ép xây dựng như hắn tưởng tượng, mà là dùng cảm ngộ của bản thân đi mở rộng đại đạo, không phải cứ lỗ mãng dùng sức là có thể mở rộng nhánh đạo hơn.
Nhân đạo dưới mí mắt của Tô Vũ cấp tốc khuếch trương.
Đương nhiên, nó vẫn còn kém xa so với những đại đạo mà Tô Vũ nhìn thấy, không rộng rãi hay mạnh mẽ bằng chúng. Nhưng tất cả đều là do Vạn Thiên Thánh tự mình mở ra, nước sông trong nhánh đạo cũng chính là quy tắc chỉ lực.
Những lực lượng quy tắc này trong thời không trường hà là thứ mà ngươi không có cách nào vận dụng được.
Có thể làm lực lượng quy tắc chảy vào nhánh đạo thì nó sẽ biến thành thuộc tính mà ngươi cần, để ngươi có thể chưởng khống.
Khí tức của Vạn Thiên Thánh cũng càng ngày càng mạnh!
Gương mặt của ông lộ ra vẻ vui mừng, hào hứng nói với Tô Vũ: "Văn vương phong ấn cũng là chuyện tốt! 10 năm qua, ta đã có không ít cảm ngộ mới, lại từng giết Vĩnh Hằng, gặp qua Hợp Đạo, nhìn qua vạn đạo, đi qua vạn giới.. "
"Nếu 10 năm trước ta tới mở đạo thì đã sớm không thể tiếp tục nữa! Thật sự mở đạo thì có lẽ cũng không có những kinh nghiệm và ma luyện hôm nay"
Tô Vũ vuốt mông ngựa: "Phủ trưởng hậu tích bạc phát, không sớm thì muộn cũng có thể thành công" (Hậu tích bạc phát: tích lũy nhiều mà dùng ít một)
Vạn Thiên Thánh vui vẻ mỉm cười.
Hồi lâu sau, tiểu Vạn Thiên Thánh dân dân ít đi, đại biểu nội tình của Vạn Thiên Thánh đã dung nhập toàn bộ vào Nhân đạo.
Nhánh đạo rung động ầm âm.
Chờ tới khi mở ra mức độ nhất định, khí tức của Vạn Thiên Thánh đã cường đại vô cùng, mơ hồ cảm giác như đạt đến Hợp Đạo.
Mổ đạo kỳ thật chưa hẳn đã là Hợp Đạo.
Thậm chí chỉ gọi là Vĩnh Hằng!
Tiểu Bạch Cẩu nói, mở đạo thì ngươi sẽ không biết mình sẽ mở dài bao nhiêu thì làm sao có thể phân đoạn?
Làm sao biết mình đã đạt đến mức độ Hợp Đạo hay chưa?
Kỳ thật hắn cũng không biết rõ, chỉ là thông qua những người khác để so sánh, trên đại thể định ra cho mình một cấp bậc, người mở đạo chính là Vĩnh Hằng.
Chẳng qua Tô Vũ cảm thấy lúc này Vạn Thiên Thánh hẳn là đã có chiến lực Hợp Đạo.
Trên thực tế tình huống cụ thể như thế nào thì Tô Vũ cũng không rõ ràng.