Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2748 - Chương 2748: Bốn Vị Sơn Hải.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2748: Bốn Vị Sơn Hải.
 

Tính ra thì chư thiên đã an tĩnh được nhiều ngày, hơn ba tháng, cũng là thời điểm trước đó Tô Vũ đánh cho Giám Thiên Hầu không ngóc đầu nổi.

Mà trên thực tế mới chỉ qua hơn ba tháng, nếu là trước kia thì cũng chỉ như một cái chớp mắt mà thôi.

Nhưng hiện tại vạn tộc đều rất hài lòng với tình huống này.

Ngoại trừ tiểu tộc ở chiến khu Đông bộ rất bi thảm, các chủng tộc khác đều ước gì không xảy ra động tĩnh gì lớn. Vĩnh Hằng đã chết một nhóm, Hợp Đạo cũng chết rất nhiều vị, một số tộc hiện tại căn bản không dám xen vào các cuộc đại chiến nữa.

Chư Thiên chiến trường, nhân khí sục sôi hơn so với trước kia không ít.

Ngày tháng vẫn trôi qua êm đêm.

Chư Thiên chiến trường có nguyên khí nồng đậm, bảo vật rất nhiều, cũng không thể một mực ở trong tiểu giới miệng ăn núi lở được.

Hiện tại Nhân tộc chủ yếu tấn công tiểu giới ở Đông bộ, muốn mau chóng dẹp yên chiến khu bên này!

Ở Đông bộ, chiến tranh hỗn loạn đồng thời cũng náo nhiệt hơn rất nhiều.

Lúc bấy giờ, một vài tiểu tộc đã lựa chọn đầu hàng từ trước đều thoải mái ra đây.

Đối với các chủng tộc đã đầu hàng, việc Nhân tộc chiếm cứ ưu thế tại Chư Thiên chiến trường chính là chuyện rất tốt, còn chuyện cao tầng bị áp chế thì đó cũng là chuyện của cao tầng.

Dục Hải bình nguyên.

Nơi này cũng có thể thấy được thân ảnh của vài chủng tộc.

Cổ thành vẫn đứng lặng như xưa.

Tuy rằng nơi này đã đổi chủ nhân, bất quá đối với những người khác mà nói thì hoàn toàn không có khác biệt, trên thực tế họ cũng không cảm giác được gì, vẫn có cường giả tọa trấn, vẫn là Vĩnh Hằng, còn vấn đề là Vĩnh Hằng bao nhiêu đoạn thì kẻ yếu làm sao mà cảm nhận ra.

Thiên Diệt cổ thành một mực tọa lạc tại Dục Hải bình nguyên, gần rìa của Tinh Thần Hải.

Lúc này, cổ thành đã khôi phục vài phần khí tức.

Người nhiều hơn trước kia không ít, không còn là dáng về âm u đầy tử khí nữa.

Trong cổ thành, kỳ thật tử khí đã ít hơn trước rất nhiều, chủ yếu là nhờ Tử Linh quân chủ ngăn ở thông đạo đều đã biến mất.

Ngày thứ hai sau khi Tô Vũ liên lạc với cường giả các tộc.

Ở cổng Thiên Diệt cổ thành xuất hiện mấy bóng người.

Ba nam một nữ, đều là sinh vật hình người.

Thiên Diệt cổ thành hiện tại do Chu Phá Long tọa trấn, mặt khác, Thiên Hà vẫn đang làm phó thành chủ trong thành, có điều hiện tại hắn ta không quản mọi sự nữa.

Từ sau khi Thiên Diệt rời đi, xem như hắn và Chu Phá Long tự mình giám sát lẫn nhau để tránh không ai tiết lộ tiếng gió mà thôi.

Cửa thành.

Vị tướng quân canh cửa chính là Thiên Môn mà Tô Vũ quen biết.

Lúc bấy giờ, Thiên Môn tướng quân bất giác nhìn lướt qua bốn người nọ, thế nhưng không nhìn ra cái gì dị thường.

Có vẻ như đều là Nhân tộc.

Từ lúc Nhân tộc quật khởi, cường giả Nhân tộc liền trải rộng toàn bộ Chư Thiên chiến trường, tìm kiếm cơ duyên, tiến vào tiểu giới, chiếm lấy tài nguyên, thăm dò Tinh Thần Hải. Bởi vì cổ thành là cơ nghiệp dưới trướng Tô Vũ nên có không ít Nhân tộc tìm tới đây.

Trong thành, một nửa đều là Nhân tộc.

Tới thêm mấy vị Nhân tộc cũng chẳng có gì lạ.

Bốn người mới đến này đều là Sơn Hải cảnh, thực lực không quá nổi bật.

Bọn họ vào cửa, không đi cửa chính mà là đi là cửa hông, Thiên Môn tướng quân chỉ nhìn lướt qua chứ không mấy để ý.

"Có vẻ hơi mới.. "

Mà ngay một khắc này, lỗ tai Thiên Môn khẽ động, hơi mới ư?

Ý muốn nói cổ thành sao?

Thật ra cổ thành không có biến hóa gì lớn, kiến trúc đều duy trì nguyên dạng, duy chỉ có binh khí trấn thủ hạch tâm là đã bị thay đổi, người bình thường không rõ ràng, ngay cả Thiên Môn tướng quân cũng không rõ tình huống cụ thể, thế nhưng gã đã thủ vệ cửa thành nhiều năm nên ít nhiều vẫn còn có vài phần cảm giác.

Hiện tại cổ thành đã không còn hơi thở nguy hiểm, cũng như đè nén bí bách như xưa.

Hoàn toàn chính xác là thiếu đi chút cảm giác e sợ!

Đương nhiên, đây là do gã thủ vệ nơi này mấy trăm năm nên mới đưa ra được kết luận.

Thiên Môn tướng quân không hồi, cũng không để ý, đây là chuyện của cao tầng, có lẽ có liên quan tới Tô Vũ, không nên hỏi thì đừng hỏi, gã là kẻ rất biết điều.

Một trong số mấy người vừa vào thành nhận xét một câu "hơi mới" rồi thôi, ba người khác đều không tiếp lời, rất nhanh bọn họ đã đi vào trong.

Thiên Môn nghiêng đầu nhìn thoáng qua, bốn người di chuyển không nhanh, giống như đây là lần đầu tiên họ tiến vào cổ thành, mà lại tựa hồ không phải, loại tư thái kia có cảm giác họ đã xa cách từ lâu giờ mới được trùng phùng, không quá quen thuộc thế nhưng lại hình dung ra được nơi này vốn có bộ dáng gì.

Thiên Môn len lén liếc nhìn thêm vài lần cũng không phát hiện điểm gì dị thường.

Gã khẽ nhíu mày, không rõ có phải mình nghĩ nhiều rồi hay không.

Người ta cũng chỉ tùy tiện nói một câu mà thôi.

Chính mình còn không biết tình huống như thế nào huống chỉ là người ngoài.

Gã quay đầu trở về, không để ý thêm nữa, mà giờ khắc này, những người kia lại cảm ứng được. Có người quay đầu nhìn thoáng qua Thiên Môn, bất quá đều ăn ý không nói chuyện mà là nhanh chóng quay đầu tiếp tục di chuyển.

Trên tường thành, Thiên Môn tướng quân khẽ nhíu mày, đối phương vừa mới nhìn ta sao?

Thật là nhạy cảm!

Chân chờ chốc lát, Thiên Môn tướng quân vẫn giật giật cửa thành lệnh, có đôi phần không quá thỏa đáng, đáng tiếc gã không phát hiện được chỗ nào không ổn, gã chỉ biết là có điểm đáng ngờ.

Được rồi, để thành chủ tới xem xét thì hơn.

Gã truyền âm cho Thiên Hà, sau đó tiếp tục nghiêm trang đứng canh gác cổng thành.

Trong phủ thành chủ.

Ngày tháng gần đây của Thiên Hà hết sức tiêu sái, Thiên Diệt đi rồi, Chu Phá Long mới tới đối xử với hắn ta khá lịch sự, không bá đạo như Thiên Diệt ngày xưa, động một chút lại mắng hắn vô dụng.

Tính ra thì Thiên Hà đã sớm biết Chu Phá Long, dù sao gã cũng có vài phần danh tiếng ở Chư Thiên chiến trường.

Bất quá, tư lịch vị này không sâu, cho nên Thiên Hà hoàn toàn không sợ đối phương.

Hiện tại hai bên không ai đụng tới ai, rất tốt!

Không có việc gì thì uống chút trà, đọc sách. Hiện tại lòng muốn chứng đạo của Thiên Hà đã nhạt đi rất nhiều, chuẩn vô địch như hắn ta gần đây tu thân dưỡng tính, cảm giác không chứng đạo thì cũng không có gì.

Đúng lúc này, phó thành chủ lệnh của Thiên Hà bỗng lóe lên.

Cảm ứng xong, Thiên Hà liền thầm mắng, Thiên Môn đúng là đồ nhiều chuyện!

Chuyện bé như cái rắm mà cũng phải kinh động tới mình.

Tòa thành cổ này ngày nào mà chẳng có người đến?

Mấy tên Sơn Hải mà thôi!

Cũng đâu phải là Vĩnh Hằng!

Chu Phá Long còn chưa nói gì, ngươi lại rước việc vào thân!

Nghĩ thì nghĩ vậy, Thiên Hà vẫn bùng nổ ý chí lực tràn lan ra khỏi thành, hắn ta không hề có ý che lấp, làm thành chủ đi tuần tra cổ thành định kỳ là việc hiển nhiên.

Không ít cường giả trong nội thành đều cảm ứng được, có điều tập mãi đã thành thói quen.

Không có bất kỳ gợn sóng nào.

Mà trong cổ thành, ba nam một nữ đang di chuyển cũng nhanh chóng cảm ứng được, thấy người bốn phía đều không ai tỏ ra dị dạng thì bốn người liền không để ý thêm nữa.

Bọn họ tùy ý để ý chí lực càn quét qua.

Chờ ý chí lực quét qua xong, một người trong đó mới truyền âm: "Đây là thành chủ cổ thành đời này sao?"

"Hắn là thế, hình như tên là Thiên Hà"

"Cảnh giới Nhật Nguyệt đỉnh phong!"

"Hiện tại mấy vị thành chủ cũng thật sự cần cù, thế mà còn định kỳ giám sát toàn thành"

"Chắc là do Tô Vũ an bài đó"

Mấy người âm thầm trao đổi một phen, rất nhanh bọn họ tiếp tục du đãng trong cổ thành.

Bình Luận (0)
Comment