Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2758 - Chương 2758: Tự Dâng Tới Cửa.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2758: Tự Dâng Tới Cửa.
 

Ánh nắng mặt trời ngày càng lên cao.

Ở cửa vào Mệnh giới, Vẫn Tinh Hầu mơ hô có chút bất an, việc Mệnh Hoàng rời khỏi vẫn khiến y cảm thấy hơi nôn nao lo lắng, chẳng lẽ... thật sự sẽ xảy ra chuyện?

Không đến mức nhanh như vậy chứ?

Y hít sâu một hơi, đứng lên nói: "Ma Đãng, ngươi và ta đi ra ngoài đi, lỡ bị người khác ngăn chặn cửa vào thì chúng ta sẽ rất nguy hiểm, đứng ngay cửa vào giới vực thì ít nhất cũng có thể tùy thời ra ngoài!"

Ma Đãng gật đầu, gã sớm đã muốn đi tới cửa vào, đứng ở đó sẽ càng có cảm giác an toàn hơn!

Hai người rời đi, Thâm Uyên Hầu thì không theo, dù sao lão ở đâu thì cũng như nhau cả.

Mà ngay một khắc này, trời cũng chính thức sáng rõ.

Toàn bộ Chư Thiên chiến trường từ cảnh tượng tối tăm biến thành tinh quang lấp lánh, ban ngày ở Chư Thiên chiến trường chính là như thế, sáng sủa lại mang theo một chút ánh sáng nhu hòa, trong nháy mắt chiếu rọi tới Mệnh giới.

Cùng lúc đó, bốn phía, từng đạo lại từng đạo hư ảnh với tốc độ nhanh khôn cùng, nháy mắt đã đánh thẳng về hướng Mệnh tộc!

Đồng thời, bên phía Nhân cảnh, Đại Chu vương phát động thần văn khiến hư không chấn động, cũng chỉ trong tích tắc đã mang người truyền tống đến khu vực bên đây.

Cùng một thời gian, không sai lệch chút nào!

Tiến đánh Mệnh giới!

Mấy tôn Thú Hoàng đều ôm lòng nhiệt huyết, rất nhiều năm rồi họ chưa từng kích động như vậy, mảy may không hề sợ hãi, bởi vì bọn họ có đường lui là một, thứ hai là không cần ôm lo âu về chuyện ở phía sau!

Bản giới đã có cường giả tọa trấn!

Mà trong chớp nhoáng này, hai vị Phệ Thần cổ tộc lao thẳng đến địa bàn Tiên tộc, lão Quy thì nhắm thẳng về Ma giới, trước hết cứ áp chế đám Thiên Cổ, chờ chúng đánh ra rồi lại nói, không đánh ra vậy thì họ sẽ chặn đường!

Khiến cho đám cường giả Minh, Phượng, Vượn buộc phải đi cứu viện!

Tiên tộc.

Khí tức gợn sóng khiến Thiên Cổ thoáng chấn động, chờ đến khi cảm nhận được có khí tức bay về hướng Mệnh giới thì lão mới nhẹ nhàng thở ra.

Làm ta sợ muốn chết!

Còn tưởng rằng bọn họ tiến đánh Long tộc, nếu thế thì sẽ có phiền phức lớn, không nghĩ tới Tô Vũ lại lựa chọn công kích Mệnh giới.

"Coi như ngươi xui xẻo!"

Thiên Cổ mỉm cười, Mệnh giới ấy mà, dù Vô Mệnh không nhúng tay vào thì tam đại Hợp Đạo đỉnh cấp cũng đã đủ rồi. Nhân thủ của Tô Vũ mà muốn chặn đánh bọn họ thì vẫn còn chưa đủ!

"Đám người Vẫn Tinh Hầu rất mạnh!"

Thiên Cổ cực kỳ an tâm, có điều lão vẫn nên đi tới đó hỗ trợ, tránh để cho Nhân tộc thật sự bao vây thành công.

"Phù vương, đi theo ta!"

Thiên Cổ mang theo Phù vương trực tiếp đánh về phía hai gia hỏa Phệ Thần tộc!

Lá gan đám người này không nhỏ, đáng tiếc đã định trước phải chuốc lấy thất bại.

Hiện giờ Thiên Cổ chỉ lo đám Vẫn Tinh Hầu bại lộ, nguy hiểm thì không có, thế nhưng lại làm lộ mất át chủ bài.

"Thôi vậy, nếu bại lộ vậy thì cứ bại lộ đi!"

Thiên Cổ bất đắc dĩ, đây cũng là chuyện không có cách nào giấu thêm được nữa.

Ai biết lá gan của Tô Vũ quá lớn.

Cũng may lão đã sáng suốt sớm có chuẩn bị mời hai vị Hợp Đạo đỉnh cấp hạ giới, bằng không thì lần này có khi Nhân tộc sẽ thật sự đánh hạ được địa bàn của Vô Mệnh.

Quả nhiên, suy nghĩ của mình không hề sai, Tô Vũ đúng thật là không cam lòng an phận.

Thiên Cổ thoáng buông lỏng.

Còn tốt!

Vấn đề không lớn!

Lão quát: "Tiến vào Nhân cảnh!"

Đúng vậy, Đại Chu vương đã rời đi rồi.

Lúc này đánh tới Nhân cảnh sẽ rất có lợi, một khi Tô Vũ trở về cứu viện, tập kích bị thất bại, không chừng còn bị ba vị Hầu đâm sau lưng.

Một khi không trở về viện binh, Nhân cảnh không có Hợp Đạo, thủ tiêu sạch Vĩnh Hằng của chúng thì có thể điệt căn cơ Nhân tộc!

Tô Vũ tưởng rằng ở Mệnh giới chỉ có một vị Hầu thôi sao?

Trong nháy mắt là có thể bị các ngươi giết ấy hả?

Mơ đẹp quá rồi!

Lúc bấy giờ, các tộc đều hết sức ăn ý, theo thanh âm của Thiên Cổ, Thần Hoàng, Phượng Hoàng, Minh Hoàng, Vượn Hoàng và Thiên Long Hầu đều dồn dập giết ra khỏi giới vực, đánh thẳng về hướng Nhân cảnh!

Các ngươi muốn diệt Mệnh tộc thì cũng phải nhìn xem các ngươi có thể làm được hay không!

Mọi người đều biết Mệnh giới đang có thêm hai vị Hầu thượng cổ tọa trấn, còn là Hợp Đạo đỉnh cấp lấy một đánh hai, thậm chí là một đánh ba!

Có lẽ đám Tô Vũ đến tập kích sẽ bị giết ngược lại!

Đây thật đúng là tự dâng tới cửa tìm đường chết!

Mà ngay một khắc này, Tô Vũ quát to một tiếng, đánh ra từ trong hư không: "Thái Cổ Cự Nhân vương, giúp ta ngăn Tịch Vô lại!"

Trước đó Tô Vũ không đi mời Thái Cổ Cự Nhân tộc.

Bởi vì bộ tộc này không thích hợp, giữa họ và Đại Chu vương đã đạt thành thỏa thuận gì thì Tô Vũ không hỏi mà Đại Chu vương cũng không nói, nhưng rất có thể là liên quan tới Bách Chiến vương, cho nên Tô Vũ không quản bộ tộc đó.

Thế nhưng hiện tại có thể mượn lực là tốt nhất, không thể mượn lực thì cũng không sao, chỉ là muốn xem Thái Cổ Cự Nhân tộc lựa chọn thế nào mà thôi.

Tô Vũ liên lạc với các tộc, các tộc đều tương đối chủ động, duy chỉ có Thái Cổ Cự Nhân tộc từ sau lần xuất chiến kia thì giới vực vẫn luôn đóng chặt, chưa từng chủ động tìm đến Nhân tộc, Đại Chu vương cũng không nhắc lại về chuyện liên minh với bọn họ.

Lúc này, Tô Vũ tạm thời chỉ có thể xem như bọn họ đang ở trạng thái trung lập.

Tô Vũ cũng chỉ hô một tiếng, cản hay không cản cũng chẳng sao.

Trong nháy mắt hắn đã giết ra, một bút điểm về hướng Mệnh giới, một kích cách không, lực lượng đại đạo chấn động!

Ở cửa vào Mệnh tộc, Vẫn Tinh Hầu và Ma Đãng Hầu đều giật mình, tiếp đó lại bất giác thở phào, may mà chúng ta ở ngay cửa vào chứ không phải là bên trong giới vực, bằng không thì có lực áp chế tồn tại, bị Tô Vũ giết vào sẽ rất phiền phức.

Hiện tại thì tốt rồi, bọn họ tùy thời đều có thể ra ngoài!

Hai người liếc nhìn nhau, lộ ra một vẻ động tâm.

Giết Tô Vũ!

Vận khí của họ không tôi, Tô Vũ thế mà lại chủ động đánh tới, khó trách Vô Mệnh đã bỏ chạy, có lẽ trước đó ông ta đã cảm ứng được cái gì, dĩ nhiên Vô Mệnh không nói gì cũng là lẽ thường, bộ tộc này khác gì đà điểu đâu.

"Giết!"

Quát một tiếng, hai đại cường giả nghĩ rằng Tô Vũ không biết sự hiện hữu của mình, trong nháy mắt liền đánh ra từ trong lối đi nối vào giới vực!

Nơi xa, một bút Tô Vũ vừa điểm xuống đã bị Ma Đãng Hầu tung quyền đánh nát hư ảnh.

Sắc mặt Tô Vũ kịch biến!

Giờ khắc này, cả Ma Đãng Hầu và Vẫn Tinh Hầu đều thấy được về biến sắc của hắn.

Rất rõ ràng, Tô Vũ không biết đến sự hiện hữu của bọn họ.

"Không có khả năng!"

Tô Vũ rống to, sau một khắc, trong mắt hắn bùng nổ sự ngoan độc: "Người tới, mau!"

"Trễ rồi!"

Ma Đãng Hầu cười lạnh, gã nhảy vọt hư không, trực tiếp lao đến vị trí của Tô Vũ.

Khí tức của gã bùng nổ cường hãn đến đỉnh điểm.

Bên kia, Vẫn Tinh Hầu vẫn mang dáng vẻ tiên khí phiêu miểu, nụ cười thường trực trên môi, có điều rất nhanh y đã nối gót Ma Đãng Hầu mà phá hông nhắm thẳng hướng Tô Vũ nơi xa.

Cùng lúc đó, Thâm Uyên Hầu cũng quát lớn: "Vẫn Tinh Hầu, Ma Đãng Hầu hạ giới, thượng giới đã có hàng loạt cường giả giáng lâm. Mệnh tộc, Côn Bằng, Kim Ô, Tam Đầu Ma Lang, các ngươi còn không mau ra tay quét sạch Nhân tộc?"

Nhân cơ hội này dẹp yên hậu họa đi!

Người ở thượng giới đã đến rồi!

Hơn nữa còn là cường giả cổ lão, là Hầu thượng cổ đỉnh cấp, ai mà không biết hai vị này mạnh mẽ cỡ nào!

Bình Luận (0)
Comment