"Ba đại cường giả, hai tên còn mạnh hơn cả Thâm Uyên Hầu!"
Tô Vũ phán đoán một thoáng, Thâm Uyên Hầu dù sao cũng là Hầu thượng cổ, trong suy đoán của Tô Vũ, đối phương hẳn là ở cùng đẳng cấp với hắn.
Trong xếp hạng của Tô Vũ thì cấp bậc Thiên vương là nhất đẳng, lão Quy và Thiên Cổ là nhị đẳng, Đại Tân vương bọn họ là tam đẳng, còn bản thân hắn là tứ đẳng.
Thâm Uyên Hầu sẽ tầm tầm cỡ hắn, có lẽ còn mạnh hơn một chút.
Nếu mạnh hơn cả Thâm Uyên Hầu, chẳng lẽ hai vị kia đều là tam đẳng sao?
Đây chính là sự tồn tại lợi hại tương đương với Hoàng giả của các Cổ tộc.
"Lại thêm hai tên xuống dưới rồi à?"
Ánh mắt Tô Vũ nghiền ngẫm, trước đó hắn chỉ muốn vây công Mệnh tộc, tùy tiện đánh một chút để hấp dẫn một số Hợp Đạo ra ngoài cứu viện mà thôi, nhưng giờ đã có ba con cá lớn... Hắn thật sự rất muốn ăn rồi!
Đánh cho đối phương bất ngờ không kịp trở tay!
Đối phương không biết rằng mình đã biết bên phía chúng có ba đại cường giả, ta mà thật sự mang theo Thực Thiết Thú Hoàng tới, có lẽ bọn hắn còn vui vẻ nữa ấy chứt "Nếu ta là đám Thiên Cổ, khi thấy ta mang theo vài vị Thú Hoàng đột kích... Trước tiên, bọn chúng sẽ đến cứu viện nhỉ? Chưa hẳn! Chúng biết nơi này thực lực mạnh mẽ, trong thời gian ngắn thì Nhân tộc cũng không thể chiếm lĩnh được! Thừa dịp lúc này, có lẽ chúng sẽ cường công mấy giới vực như Thực Thiết Cổ giới hoặc là Nhân cảnh!"
"Vừa có thể kiểm chế chúng ta trở về, vừa có thể tổn thương mấy tộc kia, mà trong thời gian ngắn thì ta sẽ không thể xử lý xong ba đại cường giả!"
"Đại Chu vương có thể cản một người, vậy thì phải đột ngột giết chết hai tên còn lại...
Tối thiểu cũng cần chuẩn bị sáu bảy vị Hợp Đạo, đánh giết đối phương trong chớp mắt!"
Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu.
Trước đó hắn không định giết Thâm Uyên Hầu, giết một tên cũng chẳng có ý nghĩa gì lớn.
Mà một khi Thâm Uyên Hầu tiến vào giới vực thì lão cũng là chi nhánh của Mệnh tộc, sẽ không bị áp chế, kỳ thật rất khó giết. Tô Vũ cũng không muốn vào giới vực để đánh giết, nhưng hai vị kia không phải người Mệnh tộc, bọn họ trăm phần trăm sẽ không nguyện ý bị hạn chế chiến đấu, nhất định sẽ ra ngoài!
Không ra ngoài, mình mà mang theo Đại Chu vương giết vào, thủ tiêu hai người họ thì hai vị cường giả kia đại khái sẽ nghẹn chết!
Nghĩ đến đây, Tô Vũ cấp tốc truyền lệnh: "Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Thư Linh, Trà Thụ, mau tụ hợp với Đại Chu vương!"
Hắn muốn Đại Chu vương nhanh chóng truyền tống tới đây, năm vị cường giả này hợp lại là có thể đánh giết một tôn Hợp Đạo đỉnh cấp trong phút chốc!
Kê có thể đơn độc đối kháng với Đại Chu vương không có nghĩa là có thể đối phó với năm vị cường giả đỉnh cấp.
Mà Tô Vũ hắn đã để mắt tới Thâm Uyên Hầu, còn lại sẽ do đám Lục Nguyệt phối hợp để đối phó một vị!
Thuấn sát đối phương!
Tuy rằng làm vậy sẽ khiến Đại Tần vương và Đại Hạ vương bại lộ... Thôi vậy, bại lộ thì bại lộ thôi, giết một hai tôn cường giả trước lại nói!
Mấy sự tồn tại đỉnh cấp thế kia, giết được chắc chắn sẽ rất có lợi.
"Cửu Nguyệt có khả năng giữ vững Thực Thiết giới, Hống tộc và Không Gian Cổ Thú cũng cần tìm cường giả tới trông coi, để phòng ngừa vạn nhất!"
Xác suất đối phương có thể đánh thắng không lớn, một khi phía bên mình phát động, đám Thiên Cổ chưa chắc đã có cơ hội đi đánh, thế nhưng cũng phải đề phòng để tránh xảy ra chuyện. Đồng minh mà gặp tai họa thì sẽ dễ khiến lòng người dao động.
Nếu chúng không đánh tới thì tốt nhất không cần bại lộ.
Nếu chúng đánh tới, vậy thì bại lộ một hai vị cũng được.
"Thiên Diệt, ngài hãy âm thẳm tới Hống tộc bên kia!"
"Tinh Hồng, Vân Tiêu, hai vị hãy lén đến Không Gian Cổ Thú giới, không có Hợp Đạo tập kích thì tuyệt đối đừng xuất thủ, không được phép ra tay!"
Triệu tập hết Hợp Đạo ở mặt ngoài lại, những Hợp Đạo âm thầm thì tiếp tục ẩn núp, không đến cuối cùng thì quyết không bại lộ.
Dù đối phương thật sự bỏ mặc ba vị Hợp Đạo bị giết, khiến cho Mệnh giới mất đi thì hết thầy cũng chỉ vô dụng, ngươi muốn đánh mấy tộc khác thì căn bản không có khả năng đánh hạ được.
Ở Nhân tộc đã có Vạn Thiên Thánh phòng thủ.
Có điều một mình Vạn Thiên Thánh thì... Nghĩ đến đây, Tô Vũ lo sợ đối phương tập trung toàn lực đi đánh Nhân tộc, thế nên liền nhanh chóng đưa tin: "Sơn Khải, các vị mau tới Nhân cảnh chờ lệnh của ta!"
Sắp xếp xong xuôi, Tô Vũ yên lặng chờ đợi.
Chờ đợi bình minh!
Ngày mai, trời vừa sáng thì sẽ lập tức phát động tập kích!
Mà giờ khắc này ở Hồng Mông cổ thành.
Đại Hạ vương và Đại Tần vương đều đã nhận được tin tức, Đại Hạ vương hoang mang hỏi: "Không phải nói là sẽ ẩn giấu chúng ta sao? Hiện tại ta và ngươi đi theo lão Chu, vậy là chuẩn bị bại lộ tình hình của hai ta rồi à?"
Ông còn muốn làm đòn sát thủ cơ mài!
Kết quả Tô Vũ lại không cho bọn họ làm đòn sát thủ nữa rồi?
Đại Tần vương phỏng đoán: "Có thể là có biến cố gì đấy. Trước đó hắn tập hợp không ít Hợp Đạo, ý của hắn là có thể giết liền giết, một khi Thâm Uyên Hầu trốn đi thì lấy phá giới làm chủ, bây giờ hắn lại có lòng giết người... Chẳng lẽ bên kia có biến hóa gì?"
Ông cũng không thể hiểu được, Tô Vũ không nói rõ rằng mọi việc, chỉ phân công cho bọn họ hành động.
"Mặc kệ, có thể giết thì giết thôi"
Đại Tần vương nhìn thoáng qua Đại Minh vương, mở miệng nói: "Chúng ta nhiều người như vậy, về Nhân cảnh mà không cẩn thận sẽ dễ bị phát hiện, hiện tại đại trận bên ngoài có khả năng xê dịch rồi chứ?"
Nơi xa, vẻ mặt Đại Minh vương tràn đầy hưng phấn, gật đầu đáp: "Có thể xê dịch, bất quá đừng làm hỏng nhé, ta còn phải tiếp tục quan sát!"
Lão Quy nghe vậy liền mỉm cười đề nghị: "Để ta na di cổ thành, đưa các ngươi tới Đông Liệt cốc!"
"Không cần!"
Đại Tần vương nói: "Tới cửa vào Phệ Thần Cổ giới đi, bên kia có một thông đạo. Có lẽ Phệ Thần tộc đã mở ra, chúng ta đến bên đó rồi tiến vào Nhân cảnh, có thể tránh va chạm!"
"Được!"
Rất nhanh, cổ thành đã di chuyển.
Trong nháy mắt, không ít người chú ý tới động tĩnh bên này, dồn dập nhìn về phía Hồng Mông cổ thành, mà cổ thành lại ngừng ở Phệ Thần giới, một số cường giả nhìn lướt qua, ý chí lực còn chưa kịp dò xét tới thì đã có hai vị há to mồm đòi ăn, chỉ chực chờ đớp lấy vạn tộc.
Trong nháy mắt, mọi người chỉ đành từ bỏ tâm tư này.
Được rồi.
Không biết lão Quy tới tìm hai gia hỏa kia làm gì!
Tìm thì tìm đi, cũng không có khả năng cấm các Hợp Đạo liên minh với Nhân tộc nói chuyện, có lẽ lão Ô Quy chỉ tới tìm hai gia hỏa kia tâm sự nhân sinh cũng nên.
Rất nhanh, đám người Đại Tần vương đã rời đi, lắng lặng tiến vào Nhân cảnh.
Hồng Mông cổ thành cũng tan biến tức thì, trở về chỗ cũ.
Thời gian đến và đi không dài, những người khác cũng lười để ý thêm.
Lão Quy vẫn còn ở trong thành là được!
Nếu lão rời đi thì đó mới là chuyện cần quan tâm.
Bầu trời dần dân hững nắng sáng.
Lúc này, một đám cường giả đang âm thầm chuẩn bị động thủ.
Ở Thực Thiết giới vực, Lục Nguyệt Thú Hoàng hít sâu một hơi, cầm lấy cây trúc lớn, nhe răng nhìn về phía Cửu Nguyệt rồi nói: "Ta đi đây, ngươi chú ý canh nhà, cẩn thận một chút, đừng đi ra ngoài, Thiên Cổ dám vào trong thì cũng đấu không lại ngươi đâu!"
"Ta biết rồi! Lão tổ cẩn thận!"
Hống giới.
Hống Hoàng đang đứng tại cửa vào, bỗng nhiên y chợt biến sắc.
"Là ta, đừng lên tiếng, Tô Vũ... khụ khụ, Vũ Hoàng lo lắng ngươi đi thì tộc ngươi sẽ xây ra chuyện. Ta tới trấn thủ giúp ngươi!"
Nội tâm Hống Hoàng chấn động, truyền âm hỏi dò: "Thiên Diệt?"
"Chính là gia gia của ngươi đây... Khụ khụ, thôi được rồi, quen miệng ấy mà, là ta đây"
"Ngươi tấn cấp Hợp Đạo rồi à?"
"Nói nhảm, ta có thể đánh ngươi nhừ đòn đấy, im miệng đi, nếu không phải vì ẩn giấu chuyện lão tử tấn cấp thì sao có thể đến phiên ngươi ra tay? Lão tử có thể tung một gây gõ chết Thâm Uyên Hầu!"
Hống Hoàng hết sức chấn động, nghĩ tới lời Thiên Diệt vừa nói thì lại càng thêm xúc động: "Đa tạ Vũ Hoàng chiếu cố! Ta quả thực hơi lo lắng, hiện tại thì không cần lo nữa!
Vậy còn các tộc khác thì sao?"
"Yên tâm, Vũ Hoàng có nhiều át chủ bài lắm, đối phương đánh đến đâu đều là một con đường chết! Nếu không phải vì không muốn để chết bất kỳ ai thì đã sớm gon người lật tung hang ổ của chúng lên. Có điều Vũ Hoàng không muốn chết người, về sau chúng ta chỉ cần tập trung lực lượng đánh lên thượng giới, hạ giới thì tính là cái gì chứ!"
Hống Hoàng không nói gì, nhưng trong lòng y lúc này lại cực kỳ xúc động.
Thật sự là y rất lo mình đi rồi thì bổn tộc sẽ xảy ra chuyện, không nghĩ tới Tô Vũ thế mà còn cân nhắc đến mọi thứ, giờ khắc này, bỗng nhiên ưu sâu trong lòng y tan biến không còn dấu vết gì nữa.
Tô Vũ quả nhiên có khí khái của Nhân Hoàng!
Không chỉ y, lúc bấy giờ, Không Gian Thú Hoàng cũng đang cực kỳ rung động.
Chỗ y có hai vị tới, là Tinh Hồng và Vân Tiêu.
Không Gian Thú Hoàng truyền âm: "Lần này khiến các vị bị liên lụy, hai vị vào trong trước đi, chỉ cần đối phương không giết vào giới vực thì không cần bại lộ thân phận!
Còn ở ngoài giới vực, phá hư chút đỉnh thì cũng không có vấn đề gì!"
Không Gian Thú Hoàng thật sự không nghĩ tới chuyện Tô Vũ đã an bài Hợp Đạo tới trấn thủ tại các Cổ tộc.
Điều này đại biểu bên phía Tô Vũ, số lượng Hợp Đạo đã vượt quá mức tưởng tượng!
Dù sao Nhân tộc bên kia cũng cần phải thủ vững.
Có lẽ bên kia sẽ càng nhiều người hơn!
Rốt cuộc đã có bao nhiêu người tấn cấp Hợp Đạo?
Giờ khắc này, các tộc đều đang âm thẳm trao đổi với Hợp Đạo.
Tô Vũ thậm chí đã chuẩn bị kỹ càng, nếu những tên Ma Thần Tiên Long kia ngây ngốc tách ra để đối phó với các giới vực, vậy thì cứ thừa cơ ăn sạch chúng!
Đương nhiên, nếu chúng hợp lại thì quên đi.
Lấy phòng thủ làm chủ!