Oanh!
Bởi vì Vạn Thiên Thánh đi ngược dòng nước cho nên thời gian trôi qua rất chậm, giống như mới chỉ chưa được bao lâu.
Bỗng nhiên, bầu trời có huyết vân hội tụ, huyết vũ như trút.
Cường giả các phương đều dồn dập nhìn về hướng Nhân cảnh, chỉ thấy Vạn Thiên Thánh tiêu sái tự nhiên bước ra từ thời không trường hà, ông khẽ nở nụ cười, chậm rãi quay về địa bàn Đông Liệt Sơn!
Thấy mọi người nhìn qua thì ông bèn chắp tay, cười vang nói: "Thự trưởng Thanh Ô thự của Vũ Hoàng phủ, Vạn Thiên Thánh, xin chỉ giáo thêm! Minh Hoàng đã đền tội, nhiệm vụ đầu tiên của Thanh Ô thự đã thuận lợi hoàn thành!"
Bốn phương đều an tĩnh!
Thậm chí bên phía Nhân tộc cũng khiếp sợ câm nín!
Vạn Thiên Thánh đơn độc giết Minh Hoàng?
Cái này...
Bên dưới, chỉ có mỗi Lam Thiên là vui về hò hét: "Thiên Thánh quả nhiên không phụ ánh mắt của ta, thiên hạ đệ nhất!"
Vạn Thiên Thánh không để ý tới y, tươi cười nhìn cường giả tứ phía: "Xem ra chư vị không tới Nhân cảnh được rồi!"
Tiên giới.
Vẻ mặt Thiên Cổ và Phù vương đều ngưng trọng đến cực hạn.
Đơn độc giết Minh Hoàng!
Tốc độ nhanh đến cực hạn!
Vạn Thiên Thánh!
Từ hôm nay, chư thiên vạn giới nên có chỗ cho Vạn Thiên Thánh cắm dùi!
Hôm nay, tôn Hợp Đạo thứ năm bị giết!
Cùng lúc đó, tiếng ầm ầm vang lên, giữa đất trời, một tôn Tam Đầu Ma Lang to lớn đã bị chém đứt ba cái đầu. Đại Tần vương, Đại Hạ vương mỗi người chém một đầu, Thực Thiết Thú Hoàng thì cẩm gậy trúc gõ nổ một cái đầu còn lại.
Ba đầu đỏng thời ngã xuống!
Tam Đầu Ma Lang vừa tham chiến đã chết trận!
Hôm nay, tôn Hợp Đạo thứ sáu vẫn lạc!
Ở nơi xa xôi, trong Thần giới rít lên một tiếng, Tịch Vô tóc tai bù xù nổi giận gầm thét, rất nhanh trên vùng trời Thần tộc có một bàn tay to lớn bắt được ông ta, tuy bị lão Quy chấn cho cánh tay bạo liệt nhưng người nọ vẫn không quan tâm, mạnh mẽ lôi kéo Tịch Vô trở về Thần giới.
Đám Thiên Cổ lại lần nữa nhìn về bên đó.
Chỉ thấy Thần tộc cấp tốc phong tỏa, một nhân vật cường hãn hiển hiện giữa thiên địa, vị này là nữ cường giả, gương mặt vô cùng già nua, không phải Hợp Đạo trong triều tịch trước như tưởng tượng của mọi người mà là một tôn cổ lão từ thời xa xưa.
Bà lão kia hướng về phía lão Quy, thở đốc nói: "Tiểu bối vô lễ, Hồng Mông đạo huynh xin hãy thứ lỗi! Lão thân... Hẳn là còn có thể chiến một trận, xin mời đạo huynh lui bước!"
Lão Quy ngây ngẩn nhìn chằm chằm đối phương: "Ngươi còn sống à... Không thể tưởng tượng nổi.. "
"Kéo dài chút hơi tàn thôi, đã không còn ra khỏi giới này được nữa. Đạo huynh chê cười rồi"
Thoạt trông bà lão nói chuyện cũng khó khăn, có điều Hồng Mông lại kiêng ky rút đi, "Luil"
Bên cạnh, Bánh Nhân Đậu cả giận mắng: "Đánh vào đi, sợ bà ta làm gì?"
Hồng Mông bất đắc dĩ, Bánh Nhân Đậu không biết bà ta sao?
"Đạo lữ của Thần Hoàng đấy!"
"Vợ của Tịch Vô?"
"Là thượng cổ Thần Hoàng!"
Bánh Nhân Đậu nghe xong, trong nháy mắt bèn vươn tay kéo Bánh Hấp vụt chạy.
Sợ ghê!
Đạo lữ của thượng cổ Thần Hoàng!
Thế mà vẫn còn sống?
Lão Quy lại nhìn thoáng qua, nửa ngày sau mới thở dài nói: "Thì ra là thế, dựa vào Thần Hoàng đại đạo duy trì sinh cơ, khó trách vì sao vẫn không muốn ra tay! Ngươi tự giải quyết cho tốt đi, hôm nay Tịch Vô không chết, sớm muộn gì cũng phải chết!"
Lão Quy lựa chọn tránh Iui.
Vị kia chưa hẳn có thể ra ngoài, hơn nữa nếu đánh một trận chiến cuối cùng thì dù thắng dù thua gì, đại khái bà ta cũng sẽ chết.
Bởi vì mất đi đại đạo duy trì sinh cơ!
Nhưng không cần thiết phải liều mạng, cường giả từ thuở thượng cổ đều có rất nhiều nội tình, một khi biết chắc mình phải chết, lỡ đâu bà ta liều mạng đồng quy vu tận với cả đám Nhân tộc nơi đây thì sao? Dù gì thì bà lão này cũng là nhân vật cường hãn khôn cùng.
Lão Quy không nói gì, ít nhất át chủ bài của Thần tộc đã lộ ra.
Tịch Vô kém chút thì bị bọn họ giết, Thần tộc thật đúng là lưu lại Hợp Đạo khác dùng đề cố thủ bản giới, bà lão này tối thiểu có chiến lực cấp Thiên vương, so với lão Quy thì mạnh hơn một chút.
Khó trách Thần tộc ở thượng giới vẫn luôn không cử người xuống, bởi vì bất kỳ ai xuống thì đều phải gánh vác quy tắc chỉ lực của bà lão này.
Lão Quy cấp tốc rút đi.
Rất nhanh, lão đã tụ hợp cùng đám người Nhân tộc.
Tám vị bên phía Đại Chu vương, lão Quy và hai vị Phệ Thần tộc, 11 vị Hợp Đạo mau chóng hội tụ ở bên ngoài Mệnh giới.
Bên phía Nhân cảnh, Vạn Thiên Thánh một người tọa trấn Đông Liệt Sơn, ông vẫn mỉm cười nhìn quanh bốn phương.
Ngắn ngủi chưa đến 10 phút, 6 tôn Hợp Đạo đã bị giết chết!
Đến tận lúc này đây, vạn tộc chỉ còn lại 14 vị Hợp Đạo là Thiên Cổ, Phù vương, Ma Kích, Ma Dược, Tịch Vô, Thần Hoàng phi, Thiên Long Hầu, Phượng Hoàng, Vượn Hoàng, Côn Bằng, Thái Cổ Cự Nhân vương, Giám Thiên Hầu, Đa Bảo và Mệnh Hoàng - cường giả còn chưa xác định được có phải liên minh của Nhân tộc hay không.
Mệnh Hoàng thì rất khó nói, mà Thái Cổ Cự Nhân vương bên kia cũng thế.
Một trận chiến qua đi, 6 tôn Hợp Đạo đã bị đánh bạo!
Phe Nhân tộc, tính cả Tô Vũ và Vạn Thiên Thánh thì lúc này có tổng cộng 13 vị Hợp Đạo.
Kỳ thật không chỉ có nhiêu đó, nhưng số lượng thực tế thì chỉ có Tô Vũ và lão Quy biết TỐ.
Giờ khắc này, chư thiên vô cùng im ắng.
Đại bại!
Tô Vũ mưu tính nhiều ngày, lần trước khai chiến bên hắn đã giết 5 tôn Hợp Đạo, hôm nay lại giết thêm 6 vị, trảm trọn vẹn 11 Hợp Đạo của vạn tộc!
Tiên giới.
Sắc mặt Thiên Cổ chán nản nhìn về phía Mệnh tộc xa xa, lối đi lên thượng giới hiện đang tiêu hao quy tắc chỉ lực, nếu dẫn cường giả thượng giới xuống thì có lẽ họ đều bị thương nặng, thậm chí là mất mạng. Mà dù không chết thì đám Tô Vũ đang ở đây, chắc chắn bọn họ cũng sẽ lao vào giết ngay!
Cho nên, lúc này dù phải trả cái giá lớn, dù phải buông lỏng lực lượng thì cũng phải nghĩ lại.
Một khi thượng giới không chuẩn bị sẵn sàng mà tùy tiện cử bốn năm vị Hợp Đạo xuống thì chỉ tổ đi chịu chết!
Thêm dầu vào lửa mà thôi!
Nhân tộc nắm giữ được yếu địa chiến lược như Mệnh giới, lập tức làm cho đám Thiên Cổ sợ ném chuột võ bình, trừ phi có thể đảm bảo trực tiếp mở lối đi, toàn bộ Hợp Đạo ở thượng giới đều xuống thì mới diệt sạch được Nhân tộc.
Bằng không, ba hay năm vị hạ giới thì cũng chẳng thay đổi được gì.
"Tuyệt đối đừng có ai xuống nữa!"
Thiên Cổ thầm ngẫm nghĩ, hi vọng người ở trên kia đừng có ngớ ngẩn, lúc này không thể cử ai xuống thêm nữa, nếu không e là sẽ chết thêm không ít Hợp Đạo.
Tô Vũ dám đơn độc tiến vào Mệnh giới thì xem ra Vô Mệnh đã sớm đầu nhập vào Nhân tộc.
Hai vị Hợp Đạo tọa trấn, Đại Chu vương ở ngay bên ngoài, một khi Đại Chu vương cũng tiến vào bên trong, tam đại Hợp Đạo tọa trấn thì không cử xuống vài vị cường giả cấp Thiên vương là không được, lực áp chế sẽ giết chết bọn họ trước khi Nhân tộc ra tay!
"Mất đi Mệnh giới, chết 6 vị Hợp Đạo!"
Thiên Cổ chưa bao giờ thất vọng như lúc này.
Xong rồi!
Vạn tộc rốt cuộc không nổi lên được sóng gió gì nữa!
Từ nay về sau triệt để sửa lại lịch sử hạ giới, Nhân tộc tại hạ giới đại thắng!
Dù hiện tại vạn tộc còn sót lại không ít Hợp Đạo.
Nhưng ai nấy đều sợ mất mật!
Trong lúc Thiên Cổ còn đang nghĩ ngợi, nơi xa, Phượng tộc đột nhiên truyền ra một tiếng nổ vang, Phượng Hoàng không nói tiếng nào đã trực tiếp dùng cái giá lớn phong kín cửa vào giới vực.
Bà ta không phải người duy nhất!
Sau một khắc, Long giới, Vượn giới, Côn Bằng giới đều làm hệt như thế, nơi nơi truyền ra tiếng nổ lớn, đó là biểu hiện của việc dùng đại giới để phong bế giới vực, cũng là hạ quyết tâm một khi thượng giới chưa mở thì tuyệt đối sẽ không ra ngoài tác chiến!
Thiên Cổ thất thần, còn mấy vị Đại Chu vương thì đều kinh ngạc.
Không phải chán nản giống như Thiên Cổ mà là... quỷ dị.
Phong giới!
Làm như vậy... tức là muốn chết rồi!
Một khi bị Tô Vũ định vị được vị trí đối ứng giữa tiểu giới của bọn họ với Tử Linh giới vực thì đây chính là hành vi tự chặt đứt mọi đường lui!
Phong giới như thế thì dù Hợp Đạo cường công, muốn đánh vỡ phong ấn cũng cần không ít thời gian.
Ánh mắt Đại Chu vương đầy suy tư!
Chuyện này cũng không còn cách nào, bây giờ phong giới có lẽ là thủ đoạn tốt nhất, nhưng ngươi phong bế giới vực, nếu để Tô Vũ biết được thì chắc chắn hắn sẽ cười điên luôn đấy!
Hắn chỉ sợ các ngươi bỏ chạy mà thôi!
Hiện tại thì hay rồi, không chỉ chạy không thoát, giới vực đã phong bế, trong thời gian ngắn dù có chiến đấu thì bên ngoài cũng không biết.
"Thiên mệnh nằm gọn trong tay Tô Vũ rồi!"
Đại Chu vương cảm khái, thật sự là thiên mệnh theo ý Tô Vũ.
Y cũng không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy.
Nắm giữ Mệnh tộc, bức bách các tộc phong giới, trảm 6 tôn Hợp Đạo.
Trước sau chỉ đánh 10 phút, kết quả như vậy đã vượt qua vô số năm tích lũy cùng trả giá của Nhân tộc.
Đại Chu vương khẽ cảm khái, những người khác cũng bùi ngùi mãi không thôi.
Từng tôn cường giả trôi nổi ở trên không trung, khí tức bùng nổ bao trùm chư thiên!
Vô số tiểu giới run rẩy, kinh sợ.
Nhân tộc đại thắng!
Mặc dù còn chưa giết sạch cường giả tam tộc, nhưng Thần Ma Tiên ở hạ giới đã vô lực tranh phong với Nhân tộc!
Chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ!
Nhân tộc nắm giữ Mệnh giới, trấn giữ lối đi lên thượng giới, trừ phi thượng giới mỡ ra, bằng không nơi đây không còn bất kỳ ai có thể đánh một trận với bọn họ nữa!