Tô Vũ không để ý đến mấy người từ thượng giới kia.
Hắn chỉ nói một câu muốn gặp rồi thôi, không coi đó là việc cấp bách gì.
Hắn còn chẳng muốn để cho người ta đi theo nên trực tiếp bảo Đại Chu vương đem người đến.
Lúc này, người mà Tô Vũ muốn gặp là Lam Thiên.
Đây mới là trọng điểm hắn đang quan tâm.
Vũ Hoàng đại điện.
Lam Thiên hóa thành một tiểu nữ hài cười hì hì nhìn Tô Vũ khiến hắn có cảm giác từng dây thần kinh trong đầu mình đều đang giật giật liên hỏi.
"Lam thự trưởng...* "Vũ Hoàng ca ca!"
Tiểu nữ hài Lam Thiên hô một tiếng, thái độ rất thân thiện.
Sắc mặt Tô Vũ biến đổi. Hắn từng giết Hợp Đạo, đấu với Thiên vương, đánh qua Võ Hoàng, hiện giờ khắp vạn giới không có ai mà hắn không dám đánh, không dám giết.
Ta không sợ trời không sợ đất... Mẹ nó, ta thật sự có hơi sợ Lam Thiên.
Không có cách nào nói nổi vị này!
Nếu như đây là địch nhân thì ta sẽ cho một bàn tay chụp chết, mấu chốt Lam Thiên lại là người của hắn. Không chỉ đã lập đại công nhiều lần, mà quan trọng hơn y còn từng có ân với Tô Vũ lúc hắn còn đi học, đã vậy y lại là bằng hữu thân thiết với Vạn Thiên Thánh, thế nên Tô Vũ không có cách nào nói nổi đối phương.
Thôi vậy, Tô Vũ không xoắn xuýt vấn đề xưng hô nữa.
Lam Thiên hóa thành người nào liền đem cảm xúc, tính cách thay vào trong đó, không cách nào phân biệt thật giả, đây cũng là chỗ lợi hại trong phân thân chỉ thuật của y, hết thảy đều giống như đúc!
Tô Vũ hỏi vào chính sự: "Chôn đồ xong chưa?"
"Vũ Hoàng ca ca, chôn xong rồi, bất quá ba giới Thần Ma Tiên thì ta không chôn, họ quá lợi hại, ta không thể tới gần được!"
"Các giới khác đều có à?"
"Ừm ừm!"
Tiểu nữ hài gật đầu, vui vẻ nói: "Thiên Thiên có lợi hại không?"
Đệt!
Lợi hại!
Tô Vũ nói: "Ta biết rồi, lần này Lam thự trưởng lập công không nhỏ, chờ ta hạ xong mấy tộc sẽ mang Lam thự trưởng đi xem bản chất đại đạo, giờ Lam thự trưởng bận gì thì làm đi"
"Ta rảnh lắm... "
"Không, ngươi bề bộn rất nhiều chuyện!"
Tô Vũ nghiêm túc nói: "Lam Thiên thự trưởng, công việc của ngươi rất nhiều! Vạn giới này, ta đều cần tai mắt, hiện tại phân thân của ngươi trải rộng khắp vạn giới rồi sao?
Chư thiên vạn giới đều có ngươi rồi à?"
Lam Thiên khẽ giật mình: "Thế thì nhiều lắm, bây giờ ta còn chưa có nhiều phân thân như vậy...
"Đúng thế, cho nên đạo của ngươi còn chưa hoàn thiện, đi làm việc đi, luyện chế nhiều phân thân một chút, ta muốn ở khắp mọi ngóc ngách vạn tộc đều thấy được ngươi!"
Tô Vũ càng nói càng hăng say: "Luyện chế xong sinh linh thì cũng thử Tử Linh xem.
Luyện chế xong Tử Linh bèn thử nghiệm luyện chế một ít phân thân đưa vào thượng giới! Tình báo mới là cơ sở để chúng ta tất thắng! Đánh cho kẻ địch trở tay không kịp, hắn không biết ta, nhưng ta lại nắm rõ hắn như lòng bàn tay, ta đây há có thể không thắng sao?"
Tô Vũ nói cực nhanh: "Mà hết thảy việc này đều phải xem Lam thự trưởng! Về sau, nếu ta thắng, nhất thống chư thiên, Vạn phủ trưởng làm Thánh vương, Lam thự trưởng sẽ là Thánh Thiên vương, danh hiệu ta đều nghĩ xong rồi, không sai biệt lắm!"
Lam Thiên hào hứng đứng dậy: "Được, vậy ta đi tu luyện phân thân đây. Ngươi đã nói rồi đó, không cho phép thay đổi đâu nha!"
"Dĩ nhiên!"
Đúng lúc này, Vạn Thiên Thánh mới vừa đi tới cửa đại điện bèn ngừng bước, không khỏi lườm mắt nhìn về phía Tô Vũ, trong lòng chậm rãi bay lên một chữ —— Đệt!
Ngươi làm mấy việc tử tế xíu đi!
Ngươi quả là không phải người!
Mà Lam Thiên thì đang hết sức vui vẻ, hoạt bát tựa như hài đồng, cười hì hì đi ra ngoài, thấy Vạn Thiên Thánh bèn hưng phấn nói: "Thiên Thánh ca ca, ta có việc gấp, đi trước nhé!"
Dứt lời, y nhìn về phía bốn vị thượng giới theo phía sau: "Thật thú vị, Vũ Hoàng ca ca, mấy người này mà không hữu dụng thì lưu lại cho ta đi, ta có thể luyện chế bọn hắn, cảm giác sẽ không giống chúng ta lắm đâu!"
Nghe thế, bốn người bên cạnh Vạn Thiên Thánh đều tái mặt.
Vị này dĩ nhiên họ không biết.
Lễ nào là Lam Thiên?
Hình như đã từng nghe nói qua, thế nhưng bọn họ hạ giới không lâu, tình báo còn chưa tập hợp được bao nhiêu.
Đã vậy Tô Vũ còn nói ra những lời khiến bọn họ càng thêm rét lạnh: "Được, không nghe lời thì ta liền giao cho ngươi, Lam thự trưởng, khổ cực rồi!"
"Vũ Hoàng ca ca đừng khách sáo!"
Lam Thiên không quay đầu lại, nhảy chân sáo cấp tốc rời đi.
Mới rồi ngoài đại điện vốn có rất nhiều người, có người đang chơi, có người đang cãi nhau, có người đang đánh nhau, có người đang câm sách đọc bài... Bốn người kia ban đầu còn cảm thấy nơi này rất ôn ào náo nhiệt, thế nhưng đều không nghĩ nhiều.
Nhưng mà ngay khi Lam Thiên vừa rời khỏi, mấy trăm người bên ngoài Vũ Hoàng đại điện biến mất ngay lập tức, chỉ trong nháy mắt đã không còn một ai!
Tựa hồ vừa rồi căn bản không tồn tại những người này!
Bốn người đột nhiên lạnh cả tim, Vũ Hoàng phủ náo nhiệt thoáng chốc liền yên tĩnh trở lại, khiến người ta không khỏi run sợ!
Đại Chu vương đi sau bọn họ cũng hơi hơi run rẩy khóe miệng.
Tô Vũ đối với Lam Thiên... khá là dung túng!
Bình thường những người khác không dám tới gần Vũ Hoàng đại điện, Lam Thiên lại thoải mái đem mấy trăm phân thân đến đây, vừa rồi y cũng cảm thấy không thích hợp, thế nhưng đang chú tâm nghĩ về chuyện thượng giới nên không mấy đề ý.
Hiện giờ nhìn lại...
Mẹ nó, hóa ra tất cả đều là phân thân của y, chỉ riêng thủ vệ đã có hơn mười vị tướng sĩ, y còn tưởng rằng Hạ Hầu gia phân người tới, kết quả đó cũng là Lam Thiên!
Đại Chu vương nhức đầu khủng khiếp.
Mấy tên này tốt nhất nên nghe lời một chút, đáng sợ nhất không phải là bị Tô Vũ chụp chết, mà là bị giao cho Lam Thiên, vậy thì thật sự là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!
Vạn Thiên Thánh không quản nhiều như vậy, lúc bấy giờ ông còn đang hoang mang về mấy câu Tô Vũ nói trước đó.
Thánh vương?
Thánh Thiên vương?
Ngươi chơi ta à?
Vạn Thiên Thánh tằng hắng một tiếng, vừa vào cửa bèn cất tiếng: "Tham kiến Vũ Hoàng, Thanh Ô thự Vạn Thiên Thánh hộ tống Đại Chu vương mang vài vị thượng giới đến xin yết kiến!"
Đại Chu vương hơi hơi khom người, Tô Vũ mỉm cười nhìn lướt qua một lượt, không vội mở miệng.
Chẳng qua là nụ cười trên môi hắn lại làm cho bốn người kia lạnh ngắt.
Địa phương quỷ quái này... vì sao lại có cảm giác hết sức tà môn?
Thượng giới không phải đã nói, hạ giới trong triều tịch này có thực lực rất yếu sao?
Nhưng hôm nay tất cả những gì mà họ thấy lại vô cùng đáng sợ, càng xem thì lại càng thấy đống tin tức kia đúng là nhảm nhí!
Cảm giác gặp vị Nhân chủ đây còn áp lực hơn cả khi gặp Định Quân Hầu!
Khí tức Định Quân Hầu mạnh mẽ, nhưng Định Quân Hầu ở thượng giới thì thực lực cùng lắm xấp xỉ Vẫn Tinh Hầu, trong khi đó hôm nay lại chết nhiều vị cường giả ở đẳng cấp này như vậy...
Có cảm giác cuộc chiến ở hạ giới còn khoa trương hơn cả thượng giới!
Nhất thời, mọi người trong đại điện đều không ai lên tiếng. Mà Tô Vũ ngồi trên cao vẫn một mực lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.
Vĩnh Hằng!
Sống sót 4 người!
Xem ra trừ thông đạo ở Mệnh tộc thì có lẽ ta còn có thể nắm giữ một lối đi tuyệt hảo khác!
Như thế sẽ mang đến cho ta tiện lợi rất lớn!
Cái khác không nói, chỉ một điểm này thôi đã đủ cho mình kiếm bộn rồi.
Tô Vũ tươi cười vô cùng xán lạn, đến nỗi khiến cho bốn người càng thêm sợ hãi, cười đến nỗi Đại Chu vương và Vạn Thiên Thánh cũng hết cách.
Ngươi vẫn nên thu liễm một chút đi, hai chúng ta đều cảm thấy không quá tự tại đây này.