Giờ khắc này, chư thiên đều tôn Tô Vũ làm vương!
Không có bất kỳ người nào đứng ra nói một tiếng phản đối.
Liên tiếp giết 11 tôn Hợp Đạo, danh tiếng của Tô Vũ đã vượt qua tất cả mọi người.
Trừ phi thượng cổ tái hiện, Văn vương trở về, nhưng đây cũng không phải là thời đại của Văn vương bọn họ, những người này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, mà Tô Vũ mới là thần thoại sống!
Cùng lúc đó.
Thiên Diệt cổ thành.
Đại Chu vương xuất hiện ở trước mặt bốn vị Sơn Hải, đúng ra thì bọn họ đều không phải Sơn Hải! Ánh mắt của Đại Chu vương hết sức ngoan độc, liếc mắt đã nhìn ra thực lực của mấy người, đều là Vĩnh Hằng!
Cũng đúng, nếu là Sơn Hải thì sớm đã bị cắt chém thành tro bụi.
Lúc này, bốn đại cường giả đều biến sắc.
Đại Chu vương lạnh nhạt lên tiếng: "Lão hủ là người truyền lửa Chu Thiên Tẻ, Nhất Đại truyền hỏa! Các vị, xin mời về Nhân cảnh trò chuyện vài câu với Vũ Hoàng! Nhớ kỹ, đừng nói bất kỳ điều gì, cứ chờ gặp Vũ Hoàng lại nói! Mặt khác, hi vọng các vị... hãy có chút đầu óc, hết thảy chuyện hôm nay hẳn các vị đã thấy rõ môn một trước mắt, không muốn chết quá thê thảm thì học cách khiêm nhường đi"
Mấy người tái mặt, nữ cường giả thấp giọng nói: "Tham kiến tiền bối, đa tạ tiền bối nhắc nhở, cũng chúc mừng tiền bối... Trận chiến này thắng ngay từ đầu!"
Đại Chu vương liếc nhìn nàng ta: "Là công của Vũ Hoàng, các vị cũng đừng hại ta!"
Đối phương im bặt, không dám tùy tiện nói nữa.
Đại Chu vương quay lưng rời đi: "Đi thôi, trên đường ta sẽ nói vài câu, mong các vị chú ý lắng nghe"
Trong bốn người, nam nhân trung niên vội đáp: "Mời tiền bối chỉ giáo"
"Thứ nhất, hỏi gì nói nấy, không được ẩn giấu."
"Thứ hai, thái độ cung kính một chút, ít đề cập đến Bách Chiến vương"
"Thứ ba, đừng phản bác lời của Vũ Hoàng"
"Thứ tư, nữ nhân... ít nói chuyện đi"
Trong bốn người, nữ cường giả hơi ngạc nhiên. Đây là có ý gì?
Đại Chu vương không nói nhiều, tiểu tử Tô Vũ không chỉ không háo nữ sắc mà còn tràn đầy cảnh giác đối với phái nữ. Hắn vẫn luôn cảm thấy Bách Chiến vương bị nữ nhân lừa gạt, cho nên nữ nhân tốt nhất là hạn chế lên tiếng để tránh hắn khó chịu, hỏi cũng không hỏi đã giơ tay giết sạch toàn bộ.
Nam tử trung niên lo lắng hỏi: "Tiền bối, Nhân chủ thế hệ này là do tiền bối lựa chọn sao?"
"Ta ư?"
Đại Chu vương mỉm cười: "Quên chưa nói cái này, các ngươi đừng nhắc tới chuyện đó ở trước mặt Nhân chủ. Không phải chúng ta chọn Nhân chủ mà là Nhân chủ quyết định chúng ta có tồn tại hay không! Vũ Hoàng không giống chín vị Nhân chủ trước, không quản các ngươi suy nghĩ gì, hãy nhớ mạng là của mình"
"Hắn sẽ giết chúng ta ư?"
"Dĩ nhiên!"
Bốn người yên lặng.
Đại Chu vương cười nói: "Vì sao lại không giết? Trước đó khi các ngươi chưa thấy trận chiến này có lẽ trong lòng còn ôm chút may mắn, nhưng tất cả đều đã thấy rồi, nếu các ngươi muốn chết, ta cũng không ngại thành toàn cho các ngươi để tránh liên lụy người khác! Đần có thể đần một lần, đần mấy lần thì nên chết đi!"
Mấy người lại lần nữa yên lặng, một mực đi theo Đại Chu vương tiến về phía Nhân cảnh.
Một lát sau, trong hư không nhiều ra thêm một bóng người, cả bốn vị này đều giật nảy mình.
Bọn họ nhận ra đối phương!
Vạn Thiên Thánh!
Ông ta vừa mới đơn độc giết chết Minh Hoàng, cũng là sự tỏn tại rất đáng sợ!
"Vạn thự trưởng!"
"Đại Chu vương!"
Vạn Thiên Thánh tươi cười nhìn bốn người kia, đoạn hỏi: "Là bọn họ à?"
"Đúng thế"
"Bốn vị Vĩnh Hằng mà cũng có thể xuống đây được? Kỳ lạt"
Đại Chu vương lắc đầu: "Chỉ sợ không chỉ có mấy vị này, ta đoán đã có không ít người cùng xuống, bất quá những kẻ khác đã chết, mấy vị này là vận khí không tệ, đúng không?"
Trong bốn người, nam tử trung niên hơi có phần bi thống, rất nhanh liền đáp: "Vâng, tổng cộng 16 Vĩnh Hằng, 22 Nhật Nguyệt, chỉ có 4 người chúng ta sống sót"
"Vận khí tốt!"
Đại Chu vương cảm khái: "Có thể sống được 4 người cũng xem như có thực lực, vận khí cũng rất tốt! Theo lý thuyết, không đến Hợp Đạo thì đều nên bị xoắn nát mới phải!
Xem ra, tình hình ở thượng giới rất tệ. Bất quá có thể điều động nhiều Vĩnh Hằng Nhật Nguyệt hạ giới như vậy thì vẫn còn ổn, không phải tình cảnh chỉ có bảy tám người còn sống như ta tưởng tượng"
Nam tử trung niên ảo não nói: "Hợp Đạo không nhiều, thế nhưng cường giả Hợp Đạo cần bảo hộ một số người, vẫn còn lại một ít cường giả"
Đại Chu vương gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.
Mà Vạn Thiên Thánh lại thấy khá hứng thú, ông nói: "Các ngươi xuống cùng một chỗ hay là phân tán?"
"Phân tán, chúng ta ở dưới trướng Định Quân Hầu, bản thân Định Quân Hầu cũng là người truyền lửa.. "
"Cho nên chúng ta cũng xem như truyền hỏa nhất mạch!"
Đại Chu vương bật cười: "Gã thì tính là người truyền lửa gì chứ? Triều tịch trước con của gã mới là người truyền lửa, bất quá đã chết rồi, gã mà tính à? Thôi được rồi, không nói nữa, nếu muốn tính thì cũng có thể miễn cưỡng xem như thế đi!"
Mấy người đều không dám phản bác.
Trước đây có lẽ bọn họ còn dám, nhưng mà hiện tại thì không.
Hạ giới thoạt nhìn còn đáng sợ hơn cả thượng giới.
Tô Vũ dẫn người một ngày trảm sáu tôn Hợp Đạo, ép cho đám Thiên Cổ đều phải phong bế giới vực.
Thiên Cổ, cho dù bọn họ lần đầu hạ giới thì cũng nghe danh riết thành quen, đó là vị đứng đầu Tiên tộc.
Dù là ở thượng giới thì cũng có không ít người của Thiên Cổ.
Bọn họ tương đối thấp thôm, Đại Chu vương trực tiếp đến thẳng cổ thành, rõ ràng Nhân tộc đã sớm biết sự tồn tại của bọn họ. Điều này hết sức đáng sợ, trước đó hình như bọn họ không làm gì khiến bản thân bại lộ mà.
Không ngờ chính mình đã sớm bị giám sát!
Trên đường đi, Vạn Thiên Thánh chợt truyền âm hỏi: "Đại Chu vương, Định Quân Hầu có thực lực như thế nào?"
"Cũng không tệ, đại khái có thể so với lão Tần bây giờ"
"Thế thì đúng là không yếu!"
Vạn Thiên Thánh khẽ gật đầu, rất nhanh lại truyền âm sang: "Xem tạo hóa của mấy người kia vậy. Đại Chu vương đừng chọc giận hắn! Cũng không nên vì mấy vị Vĩnh Hằng thượng giới này mà làm tiêu tan chút tín nhiệm mới vừa tạo dựng được!"
Đại Chu vương gật đầu, không có ý định đáp lời.
Tín nhiệm vừa mới thành lập chính là y đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ mà Tô Vũ giao cho, dễ dàng chém giết hai tôn Hầu.
Y đã làm rất tốt!
Vạn Thiên Thánh nhận ra tâm tình Tô Vũ hiện tại rất vui vẻ, nếu lại nổi lên xung đột...
Chính ông cũng lo Tô Vũ sẽ bùng nổ.
Tính tình của tiểu tử kia khá tệ.