Ở vùng trời Tiên giới, vê mặt Thiên Cổ cực kỳ âm trầm, lão nói: "Tô Vũ, các tộc đều là như vậy, đừng chỉ nói tộc ta, Nhân tộc các ngươi.. "
Tô Vũ trực tiếp cắt ngang: "Im miệng đi! Đừng đề cập đến Bách Chiến vương, không liên quan gì tới ta cả! Tô Vũ ta không phải là loại người như thế!"
Thiên Cổ trào phúng: "Bút đạo của Văn vương.. "
Không phải cũng bị ngươi độc chiếm à?
Ngươi còn không cảm thấy ngại mà nói ta?
Tô Vũ cười nhạt, cao giọng quát: "Õ Nhân cảnh, nếu bất cứ ai có thể bước vào Bút đạo thì ta sẽ chủ động nhường đường, Tô Vũ tuyệt không nuốt lời! Chư thiên cùng chứng kiến! Gia hỏa nực cười, ngươi mà cũng xứng so với ta, ngươi thử nói một câu, người nào đạp vào Tiên Hoàng đại đạo thì ngươi cũng nhường lại xem, ta còn có thể kính ngươi ba phân!"
Thiên Cổ nhìn về phía Tô Vũ, rất lâu sau lão mới cười lạnh một tiếng, không nói gì thêm.
Rất nhanh, Tiên giới chấn động, một cỗ khí tức thao thiên bốc lên.
Phong giới!
Lão không muốn nhiều lời với Tô Vũ nữa.
Đấu võ mồm không lại!
Đừng nhìn Tô Vũ còn trẻ, mấu chốt là hắn đấu võ mỏm không hề thua ai, mà chuyện hắn biết còn rất nhiều, ngay bản thân Tô Vũ cũng có khí phách mười phần, một câu 'ta nhường Bút đạơ trong nháy mắt đã khiến Thiên Cổ mất đi tâm tư đối chọi với hắn.
Lão dám nói sao?
Không dám!
Vậy thì lão chỉ có thể tự nhận không may, im lặng nuốt cục tức này.
Tiên tộc đã phong giới!
Trong chớp nhoáng ấy, chư thiên đều thất thanh.
Tiên tộc mạnh nhất còn lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn, nhượng bộ lui binh, các tộc khác sao còn có thể đấu?
Rất nhanh, Ma tộc cũng phong bế.
Qua một hồi, Thần tộc truyền đến tiếng ho khan, giọng của Tịch Vô vang lên: "Tô Vũ, Tiên Hoàng phi muốn nói vài lời với ngươi.. "
Tô Vũ tươi cười, nghiêng đầu nhìn về phía Thần giới nơi xa.
"Nói cái gì?"
"Ngươi đã mở ra Thiên Môn, Tiên Hoàng phi muốn hỏi một câu, Tiên Hoàng còn sống hay đã chết?"
Thú vị!
Tô Vũ bật cười: "Có lẽ còn sống đi! Ai biết được, ta lại không nhìn thấy đại đạo của những vị cường giả đỉnh cấp đó! Nếu Tiên Hoàng phi của tộc ngươi đã hỏi thì ta cũng thành thật trả lời. Có điều ta nghe nói năm xưa Nhân tộc chúng ta có vài vị Nhật Nguyệt tìm đến Thần tộc để nương tựa, tự chuyển đổi huyết mạch. Bây giờ ngươi giết coi như trả ân tình của ta!"
Tịch Vô không nói gì.
Tô Vũ cười hỏi: "Không muốn à? Thế thì thôi vậy, dù sao cũng không quan trọng!"
Mà ngay một khắc này, thanh âm già nua vang lên: "Giết đi, đáp trả ân tình của Nhân chủ. Lão thân chỉ là hơi tưởng niệm Ngô Hoàng, dù chưa có đáp án thì cũng nhiều hơn một phần hi vọng, hi vọng... có thể đợi được ngày Ngô Hoàng trở về"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Hi vọng như thế! Khi thượng giới mở ra, chư vị cẩn thận một chút. Các ngươi có thể sống hay không thì còn phải xem vận khí! Thời khắc mổ phong bế đại khái là vào năm năm sau, lúc đó ta nhất định sẽ tấn công vạn tộc!"
Lời này vừa nói ra, các tộc không khỏi giật mình.
Thời khắc cuối cùng khi thượng giới mở cửa, Tô Vũ nhất định sẽ tấn công vạn tộc...
Nếu hắn đã nói như vậy thì chắc chắn sẽ làm!
Khi đó cũng là thời điểm nguy hiểm nhất!
Nhiều nhất là năm năm!
Bốn phương im ắng, một lát sau, bên ngoài Thần tộc có thêm mấy bộ thi thể, mà Thần tộc cũng chính thức ầm ầm phong bế giới vực!
Các cường giả đều đã phong giới!
Đây là chuyện mà từ tuyên cổ đến giờ đều chưa từng có, trong triều tịch lần này lại lần lượt được thực hiện.
Tô Vũ suất lĩnh cường giả bốn phương trấn áp vạn tộc!
Mà đến tận giờ khắc này, Tô Vũ mới chỉ 21 tuổi.
Lúc bấy giờ, vô số Nhân tộc nhảy cẵng hoan hô.
"Vũ Hoàng thánh minh!"
Thanh âm reo hò phô thiên cái địa, chấn động đất trời, Thực Thiết Thú giới, Hống giới, Không Gian Cổ Thú giới và một vài tiểu giới thần phục Nhân tộc đều dồn dập truyền đến tiếng hoan hô, vạn tộc triều bái!
Khí vận của Nhân tộc tăng vọt!
Trên thân Tô Vũ, ấn Nhân chủ lập tức hiển hiện, sau một khắc, ấn Nhân chủ hiện ra địa đồ của từng giới vực, không còn đơn thuần chỉ là Nhân cảnh nữa.
Khí tức của Tô Vũ phiêu miểu, kim quang bao trùm thiên địa.
Hắn đã đánh ra vinh quang rực rõ mà chín triều tịch trước chưa từng có!
Không một Hợp Đạo nào phe mình tử vong, nhưng lại có thể đánh giết 11 tôn Hợp Đạo của kẻ địch!
Vạn tộc phong bết Trên vùng trời Nhân cảnh, hư ảnh của Tô Vũ nổi bần bật, chư thiên vạn tộc đều có thể thấy một tôn hư ảnh cường hãn tọa trấn Nhân cảnh. Chủ nhân của Nhân tộc, Tô Vũ, lại thu phục lòng người.
Dù cho dạng rực rõ phong quang này có lẽ chỉ có thể duy trì năm năm.
Nhưng đã đủ rồi!
Năm năm thì cũng là thời gian vô song rực rỡ, chỉ cần Nhân tộc bất diệt, dù năm năm sau Tô Vũ chết trận thì trong mười vạn năm tới, hắn cũng đã lưu lại ấn ký không thể xóa nhòa!
Mà ngay một khắc này, nơi xa, Thái Cổ Cự Nhân tộc vang lên tiếng âm ầm thật lớn, chính thức phong giới.
Tô Vũ khẽ híp mắt, bật cười.
Thế mà lựa chọn cách thứ ba, Bách Chiến vương đã hố chết đồng minh, không ngờ Thái Cổ Cự Nhân vương vẫn lựa chọn ủng hộ hắn ta. Chuyện này quả thực có phần không thể nào hiểu được.
Tô Vũ tưởng là bọn họ sẽ chọn cách thứ hai!
Một lát sau, Đại Chu vương trở về, y hơi xấu hổ nhìn về phía Tô Vũ: "Hỏi bẩm Vũ Hoàng.. "
"Nói thẳng đi, vì sao? Có lý do không?"
Đại Chu vương ngượng ngùng, cuối cùng vẫn kể rõ: "Có, Thái Cổ Cự Nhân vương nói...
Nữ nhi của ông ta và Bách Chiến vương... ừm... Cái kia... Sinh một vị hậu duệ, chính là thái tử của Thái Cổ Cự Nhân tộc bây giờ! Ta.. "
Một đám người ngốc trệ, còn có việc này ư?
Hống Hoàng ngạc nhiên xen vào: "Có việc này hả? Sao chúng ta không biết"
"Trước đó ta cũng không biết"
Đại Chu vương ảo não đáp: "Trước đó thật sự ta cũng không rõ ràng, ta chỉ biết là Bách Chiến vương và Thái Cổ Cự Nhân tộc có giao tình không tệ mà thôi"
Tô Vũ phì cười: "Hậu duệ của Bách Chiến vương? Thú vị! Thôi thôi, ta hiểu được! Tùy họ đi! Nếu phong giới thì đó cũng là lựa chọn của họ, nếu ông ta dám tùy tiện mở cửa, giết"
Dứt lời, Tô Vũ nhìn về phía Nhân cảnh, quát lớn: "Chư quân Nhân cảnh nghe lệnh!
Chinh phạt chư thiên vạn tộc! Chinh phạt các giới không có Hợp Đạo! Kẻ nào bất tuân thì diệt tộc, diệt giới! Đầu hàng thì giao ra ba phần tài nguyên của tộc đó! Thiếu một phần cũng không được!"
"RõI"
Một tiếng hô chấn thiên, vang vọng khắp chiến trường!
Hưng phấn, xúc động, không lời nào có thể diễn tả được.
Chinh phạt chư thiên!
Tô Vũ lại nói lớn: "Thưởng cho Thiên Mã tộc 10 kiện vật gánh chịu, ngàn giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch! Thưởng Sơn Linh tộc 8 kiện vật gánh chịu, ngàn giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch! Diệt sạch Huyền Khải nhất tộc, tuyệt diệt, tất sát, không lưu tình!"
"Diệt các tộc Vân Hổ, Man Ngưu, Phi Thiên Hổ, tuyệt sát!"
"RõI"
Tiếng kinh thiên lại nổi lên!
Bên cạnh Tô Vũ, cường giả các tộc có người bất ngờ, có người nghi hoặc, có người vì sợ mà tâm rúng động.
Tình huống gì đây?
Mà khóe miệng mấy vị Đại Hạ vương thì lại run rẩy, cái tên này quả là thù lâu nhớ dai.
Đương nhiên, cũng biết ghi nhớ ân tình.
Việc này phải ngược dòng tìm hiểu về ngày Tô Vũ thoát khỏi Đại Hạ phủ, ông vẫn còn nhớ rõ đây!
Ông phục rồi!
Vân Hổ tộc trước đó đã từng bị Đại Hạ phủ chinh phạt qua, nhưng bởi vì có Phi Thiên Hổ nhất tộc bảo hộ nên chưa triệt để hủy diệt, hiện tại thì xong đời, Tô Vũ thật sự chưa quên thù cũ!
Trí nhớ của hắn rất tốt!
Có ân báo ân, có oán báo oán!
Huyền Khải nhất tộc cũng thế, Tô Vũ vẫn còn khắc sâu, lúc này lại muốn diệt bọn họ!
Mấy tộc này chỉ có thể nói là chịu trói chờ chết!
Không thể trốn đi đâu được!
Đại Tần vương nhìn thoáng qua Tô Vũ, cảm thấy Tô Vũ có phải mang thù quá rồi không, thế nhưng suy nghĩ thêm một chút, thôi kệ đi, Tô Vũ đã nói ra rồi, hiện tại khiến hắn mất mặt cũng không tốt.
Mà Tô Vũ thì cực kỳ bình tĩnh.
Công thành danh toại, vì sao chứ?
Dĩ nhiên không phải là do gặp lại bèn nở nụ cười quên hết thù oán, mà là có thù ắt báo thù!
Ta đã nói rằng ta muốn tiêu diệt ngươi, vậy thì ta nhất định sẽ làm bằng được!
Chờ chết đi!
Mấy tộc ngày xưa từng động đến hắn, khiến hắn kém chút đã bỏ mình, không giết bọn họ thì giết ai?
Giờ khắc này, trong mấy tiểu giới lập tức có vô số sinh linh trốn chạy ra khỏi lối vào giới vực.
Trốn về hướng chư thiên!
Dù cho khắp Chư Thiên chiến trường đều là Nhân tộc thì cũng tốt hơn đứng im chờ Nhân tộc tiến vào xử lý.
Huyền Khải tộc, Huyền Khải vương cực kỳ bi ai, có điều gã không định thoát đi.
Người nhỏ yếu có thể trốn, nhưng gã là Vĩnh Hằng thì không có cách nào trốn được.
Chỉ có thể liều mạng chiến đấu hoặc là lựa chọn thúc thủ chịu trói, mặc cho Nhân tộc đánh giết, xem Nhân tộc có thể lưu lại cho Huyền Khải tộc chút ít căn cơ hay không.