Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2777 - Chương 2777: Tác Dụng Của Hòn Đá.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2777: Tác Dụng Của Hòn Đá.
 

Tô Vũ rời khỏi đại điện, xuyên qua hư không đi thẳng đến Tử Linh giới vực.

Lần này hắn cần phải hoàn thành một chuyện lớn.

Định vị!

Khóa chặt vị trí các đại giới và tiểu giới, chuẩn bị sẵn sàng cho mọi thứ.

Trước mắt hắn chỉ muốn bắt được đám Hợp Đạo không thuộc ba tộc Thần Ma Tiên, như vậy ba tộc Thần Ma Tiên sẽ còn lại 6 vị Hợp Đạo, cộng thêm Giám Thiên Hầu cùng Đa Bảo, như vậy Hợp Đạo vạn tộc ở hạ giới sẽ chỉ còn 8 vị.

"Giám Thiên Hầu và Đa Bảo không vào tiểu giới, nếu ta quang minh chính đại đi bắt giết thì chưa chắc đám Thiên Cổ sẽ quản"

Tô Vũ vừa hành tẩu trong hư không vừa suy ngẫm.

Giám Thiên Hầu đang giữ Chỉ đạo. (Giấy: một trong tứ bảo của Văn vương)

Lưu Hồng giữ Mặc đạo. (Mực: một trong tứ bảo của Văn vương)

Lát nữa tới Tử Linh giới vực phải lôi tên Lưu Hồng kia ra, gã đã dung đạo với tốc độ nhanh kinh người, không quan tâm gã làm như thế nào, lôi ra dùng trước đã rồi lại nói.

Tử Linh giới vực.

Tô Vũ đến lâu đài của Tinh Nguyệt trước tiên.

Hắn hơi hiếu kỳ về lai lịch của hòn đá, hắn phải tới tìm Tinh Nguyệt hỏi thăm tình huống cho rõ.

Trong pháo đài cổ.

Tinh Nguyệt thấy Tô Vũ bèn nhíu mày: "Sao ngươi lại tới nữa rồi?"

Mới đi có mấy ngày đâu.

Tô Vũ cười đáp: "Ta giúp đại nhân thu lấy vạn giới, trước đó đã thủ tiêu vài vị Hợp Đạo, lần này tới là muốn hồi báo tiến độ với đại nhân"

Tinh Nguyệt không thèm để ý tới lời nói hươu nói vượn của hắn.

Cái gì mà thu phục vạn giới?

Ta kêu ngươi đi thu thập bọn họ từ lúc nào? Mà có thu được hay không cũng chẳng liên quan tới ta.

Tinh Nguyệt đang xử lý đám hoa cỏ màu đen của mình, không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi:

"Hoa ngươi hứa mang đến cho ta đâu?"

Sau một khắc, Tô Vũ vung tay lên, vô số hoa cô cây cối xuất hiện, thế nhưng lại nhanh chóng chuyển sang khô héo, trên thân Tô Vũ lấp lánh kim quang, lực lượng khí vận bùng nổ, khí vận không sợ tử khí ăn mòn nên có thể bảo vệ số hoa cỏ này.

Rất nhanh, đám hoa cô hắn mang tới đã tươi tắn sắc màu trở lại.

Tô Vũ đưa qua cho Tinh Nguyệt: "Đại nhân nhìn xem, ta đào cho ngài rất nhiều"

Tinh Nguyệt quay đầu nhìn lại, không kìm nổi vẻ mừng rỡ, có điều nàng tằng hắng một tiếng, cố gắng giữ vẻ lạnh nhạt: "Ta muốn những loại hoa mà lần trước ngươi cho ta xem, vì sao lại không có?"

Tô Vũ bất đắc dĩ đáp: "Những loại hoa kia là do Phì Câu trồng hơn mười vạn năm, hái một đóa thì Phì Câu khóc thét mất. Ta không đành lòng nên đành đổi loại khác, kỳ thật so với hoa ở nhà Văn vương lại càng đẹp hơn!"

Tinh Nguyệt hừ một tiếng, cũng không nói thêm, nàng đi đến trước đám hoa cỏ đó, nhìn thấy ở đây có đủ mọi màu sắc, trong mắt không khỏi lộ ra về vui mừng, nàng ngồi xuống quan sát kỹ hơn, thuận miệng hỏi: "Cái này không bảo tồn được lâu à?"

"Đại nhân yên tâm, chỉ cần một ít lực lượng khí vận là có thể duy trì, nếu ta không chết, khí vận trường tồn, số hoa cỏ này cũng có thể trường tỏn mãi mãi"

"Ừm"

Tinh Nguyệt đáp qua loa một tiếng, rất nhanh nàng đã đem chúng đi trang trí lâu đài.

Lâu đài hắc ám giờ đây nhiều thêm một chút sức sống.

Xem ra tâm tình nàng rất không tệ, Tô Vũ đi theo sau lưng, tươi cười bắt chuyện: "Đại nhân, trước đó ta đã tới Văn vương phủ, dựa theo lời đại nhân nói đi đào ra bảo vật mà ngài chôn giấu, nhưng mà ta không hiểu đây là cái gì?"

Tô Vũ lấy ra một cái hộp, mở ra, bên trong có một hòn đá.

Dù khắp nơi đều là tử khí ăn mòn thì hòn đá này cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

Tỉnh Nguyệt quay đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt lộ ra vẻ chân chờ, nửa ngày sau mới nói: "Ta không nhớ rõ, kí ức quá xa xưa rồi, có thể là đồ trong nhà ta cũng nên. Hẳn là thế đi, hình như là sợ bị gia đình phát hiện cho nên ta mới chôn ở chỗ Văn vương"

Tô Vũ như có điều suy nghĩ, gia đình ư?

Tô Vũ ướm hỏi: "Tinh Nguyệt đại nhân nhận biết Nhân Hoàng không?"

Lễ nào nàng là người nhà của Nhân Hoàng?

"Không biết"

Tinh Nguyệt bình tĩnh đáp: "Những người này quá cường đại, sẽ làm nhiễu quá khứ tương lai, quấy nhiễu trí nhớ của Tử Linh, ngươi đi hỏi Lam Sơn Hầu thì nàng ta cũng không nhớ rõ dáng vẻ của Văn vương bọn họ đâu"

Tô Vũ ngạc nhiên. Thật sao?

Tinh Nguyệt lơ đễnh nói: "Nàng ấy nhớ kỹ Văn vương, thế nhưng ngươi mà hồi ngoại hình Văn vương cụ thể thế nào thì chắc chắn nàng ta không mô tả được! Những cường giả này muốn thức tỉnh từ trong trí nhớ của chúng ta thì ngươi cần thực lực rất mạnh mẽ mới có thể khơi gợi lên được!"

Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn gật đầu.

"Vậy đại nhân biết tác dụng của hòn đá này không?"

"Không biết"

Tỉnh Nguyệt lãnh đạm đáp. Sau đó tiếp tục loay hoay với đám hoa cô của mình, có điều thấy Tô Vũ còn đi theo thì nàng hơi có phần xấu hổ, Tô Vũ vừa hiến lên cho mình không ít đồ tốt, mình lại quá qua loa với hắn. Hay là suy nghĩ kĩ hơn chút nữa nhỉ?

Nàng cẩn thận hỏi ức lại nhưng vẫn không thể nhớ được gì, một vài đoạn ký ức ngắn lóe lên một cái rồi biến mất, một lát sau nàng mới nói: "Khả năng là thứ này... có tác dụng cố định quy tắc?"

Tô Vũ khẽ giật mình: "Cái gì?"

Tinh Nguyệt giải thích: "Cụ thể thế nào thì ta không nhớ rõ, chẳng qua hình như là có người từng nói, vật này trấn sơn hà, làm vững chắc hết thảy! Ta chôn ở Văn vương phủ đệ có lẽ là do bị Thời Gian sư lừa gạt để giúp nàng ta làm vững chắc nhà ở cũng nên"

Ánh mắt Tô Vũ khẽ động: "Ý của đại nhân là vật này có khả năng làm vững chắc thời không trường hà?"

"Ừm, có thể"

Tô Vũ bất giác siết chặt cái hộp trong tay.

Vững chắc thời không trường hà!

Thiên hạ này, cường đại nhất là cái gì?

Theo Tô Vũ, không phải là chủ nhân quy tắc, cũng không phải Tử Linh thiên hà, mà là thời không trường hài!

Hòn đá kia có thể trấn thời không trường hà?

Đừng có đùa!

Thời không trường hà là cái gì?

Là cội nguồn của đại đạo!

Là đầu nguồn của vạn đạo!

Mổ đạo cũng tốt, dung đạo cũng được, trường hà đều sẽ gợn sóng, nếu quy tắc chỉ lực có thể bị áp chế, chẳng phải là hắn có khả năng dễ dàng dung đạo?

Từng suy nghĩ lóe lên.

Mà Tô Vũ còn có một số ý nghĩ, gần đây hắn đều cho người thu thập nhiều tinh huyết và thi thể, bên cạnh đó Thiên Đúc vương cũng đang giúp hắn chế tạo trang sách của Văn Minh Chí.

Tô Vũ muốn học Thời Gian sư, đi theo con đường tập hợp vạn đạo.

Nhưng Tô Vũ lại lo lắng lực lượng đại đạo quá nhiều, vạn đạo quá mạnh sẽ dễ dàng làm nổ tung Văn Minh Chí.

Thời Gian sách không bị no bạo, đó là bởi vì đẳng cấp Thời Gian sách không thấp, then chốt ở chỗ nó hẳn là có cường giả giúp đỡ áp chế qua, còn một nguyên nhân đó là vạn đạo mà Thời Gian sư thu thập kỳ thật không đủ mạnh!

Thời Gian sư giết vạn tộc đều phải vụng trộm mà giết, giết cũng không đủ nhiều.

Hòn đá kia có thể trấn áp vạn đạo bạo động sao?

Vô số suy nghĩ hiển hiện khiến Tô Vũ hơi hưng phấn!

Có lẽ mình có thể thử một chút!

Bây giờ lực lượng dưới tay mình không yếu, cấp Thiên vương cũng có, gần đây lão Quy cảm ngộ đại đạo không ít nên khả năng cũng sẽ bước vào cấp Thiên vương, về phần Đại Tần vương và Đại Hạ vương, Tô Vũ cảm thấy cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Đại Chu vương... Không dễ nói lắm, bản thân y đã rất mạnh.

Vạn Thiên Thánh thì đang ở trước mình một bước!

Mặc dù Tô Vũ là trung tâm của liên minh, thế nhưng nếu bản thân hắn không đủ mạnh mà chỉ có thuộc hạ mạnh, tiếp tục như vậy thì chắc chắn không phải là chuyện tốt.

Còn nữa, Võ Hoàng và Bách Chiến vương đều muốn thức tỉnh, đó cũng là vấn đề phiền toái mà hắn cân phải giải quyết.

Trước mắt, Tô Vũ rất muốn nhanh chóng đề tăng thực lực của bản thân. Mà có lẽ hòn đá kia có thể giúp hắn việc này.

Nghĩ đến đây, Tô Vũ vội hỏi: "Sau này ta sẽ thử một chút, đại nhân, ngài còn bảo bối gì ở vạn giới không?"

Tinh Nguyệt liếc mắt nhìn hắn: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Cái tên này suốt ngày chỉ nghĩ đến bảo bối, dung tục!

Tô Vũ mỉm cười, cũng không thèm để ý.

Không có thì thôi vậy.

Rất nhanh, Tô Vũ nhìn thoáng qua sắc trời rồi nói: "Vậy đại nhân cứ thưởng thức hoa đi, ta có việc phải ra ngoài một chuyến"

"Đi đi!"

Tinh Nguyệt tùy ý đặn dò: "Lần sau nếu có tới thì giúp ta mang một ít thức ăn từ sinh linh giới, nhìn thử xem có thể bảo tồn hay không"

"Được!"

Tô Vũ lên tiếng, cấp tốc rời đi.

Chờ hắn đi rồi, Tinh Nguyệt mới lộ ra nụ cười tươi rói, nhìn hoa cỏ nhiều màu trước mắt, nàng cảm thấy đẹp không sao tả xiết, vẫn là hoa cô ở sinh linh giới đẹp hơn.

Giờ khắc này, nàng bất giác nảy sinh khát vọng được sống lại.

Trước kia cảm giác như vậy cũng không mãnh liệt cho lắm.

Bình Luận (0)
Comment