Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2776 - Chương 27/6: Chấn Nhiếp Lòng Người!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 27/6: Chấn Nhiếp Lòng Người!
 

Tô Vũ hỏi qua chuyện khác: "Phía dưới thế nào?"

"Mọi chuyện đều tốt! Chút náo động ở Tứ vương vực đã lắng lại, trước mắt Tử Linh thiên hà cũng hết sức an tĩnh. Quy Khư chi địa bên kia thì mơ hồ có chiến đấu phát sinh, Nam vương đã tiến đến dò xét, có điều Nam vương vẫn tuân theo ý của bệ hạ, sẽ không đi sâu vào Quy Khư chi địa!"

"Trấn Linh vực bên này có Hồng Mông Tướng quân giữ nên cũng cực kỳ yên ổn!"

"Hà Đồ thì đang tìm người cho bệ hạ.. "

Lam Sơn Hầu cấp tốc hỏi báo một phen, rất nhanh, nàng lại kích động hỏi: "Bệ hạ, lát nữa ta có thể tới Lam Sơn cố địa nhìn một chút được không?"

Tô Vũ thoải mái đáp ứng: "Dĩ nhiên, chỉ sợ là nó không còn! Lam Sơn... hình như ta chưa từng nghe qua địa danh này. Đại Chu vương, ngươi biết ở đâu không?"

Đại Chu vương gượng cười: "Cái này.. "

"Biết không? Không biết thì ngươi cũng quá thất trách rồi!"

Đại Chu vương bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nói: "Biết, Lam Sơn cố địa nằm ngay tại cảnh nội của Đại Chu phủ! Hiện tại đã bị đổi tên, không gọi Lam Sơn mà là Canh Sơn..* "Đổi tên như cũ đi!"

Tô Vũ thản nhiên nói: "Lấy lệnh Đại Chu phủ sửa đổi địa danh, khôi phục tên cổ Lam Sơn, ban Lam Sơn cố địa cho Lam Sơn Hầu!"

"Tuân lệnh!"

Lam Sơn Hầu vô cùng mừng rỡ, vội vàng khom người: "Bái tạ bệ hạ!"

"Đó vốn dĩ là địa bàn của ngươi mà!"

Tô Vũ phẩy tay: "Ngươi đi xem một lúc đi. Vạn thự trưởng, ngài hãy bồi Lam Sơn Hầu đi, sau đó cùng Lam Sơn Hầu về Tử Linh giới vực. Mặc dù ta đã dẹp yên Tứ vương vực, nhưng Thiên Hà và Quy Khư Chi Địa còn chưa thể nắm giữ! Nếu Vạn thự trưởng có hứng thú thì có thể tìm Hà Đồ, cùng nhau đi tìm Diệp Bá Thiên tiền bối!"

"Đa tạ Vũ Hoàng!"

Vạn Thiên Thánh không khỏi giật mình, thật lợi hại!

Xem ra đúng là Tô Vũ đã dẹp yên Tử Linh giới vực rồi!

Trước đó ông còn tưởng rằng hắn chỉ khoác lác mà thôi!

Hiện tại nghe thấy thì quả thực quá ghê gớm, nắm giữ Tứ vương vực trong tay, còn đem tay chân nhét vào Quy Khư Chi Địa cùng với Thiên Hà.

Dù Vạn Thiên Thánh không hiểu rõ về Tử Linh giới vực, nhưng nhìn bốn người Triệu Xuyên trừng to hai mắt, há hốc miệng thì cũng biết nơi đó không đơn giản.

Ông không nhiều lời, đứng dậy cười nói: "Lam Sơn Hầu, ta là Vạn Thiên Thánh"

Lam Sơn Hầu giơ tay ra: "Ta biết ngươi! Làm phiền Vạn phủ trưởng theo ta một chuyến!"

"Nên mà!"

Hai người chắp tay với Tô Vũ, rất nhanh bèn cùng nhau rời đi.

Lam Sơn Hầu đã có phần không thể chờ đợi thêm!

Chờ họ đi rồi, Tô Vũ mới quay lại nhìn về phía mấy vị khách, lúc bấy giờ bọn họ đều vô cùng an tĩnh, thậm chí còn có phần quẫn bách không thôi.

Tô Vũ nhịp nhịp tay lên thanh vịn: "Có vẻ Lam Sơn Hầu và Định Quân Hầu không quá thân quen, Định Quân Hầu có dặn dò gì thì cứ nói với ta là được, chút nữa ta sẽ chuyển lời cho nàng ta"

Triệu Xuyên không ngồi yên được nữa, nơm nớp lo sợ, đứng dậy quỳ một chân dưới đất, khẩn trương nói: "Thuộc hạ... Thuộc hạ Triệu Xuyên, thủ hạ của Định Quân Hầu, bái kiến Vũ Hoàng!"

Ba người khác thấy thế liền dồn dập quỳ theo.

Tô Vũ tươi cười vẫy tay: "Quá khách khí, các vị là khách từ thượng giới đến thăm, là tướng lĩnh của cổ Hầu, xem như là tiền bối của ta, ta còn rất trẻ, sao có thể nhận lễ như thế được!"

"Không dám!"

Trong lòng mấy người Triệu Xuyên sớm đã nhấc lên ngàn con sóng dữ!

Tử Linh giới vực đã bị vị này đánh hạ!

Không đơn thuần là Sinh Linh giới vực vi tôn, ở tình huống vạn tộc không hề hay biết, vị này đã thâu tóm luôn cả Tử Linh giới vực. Thành tựu như vậy kể tử sau thượng cổ chưa bao giờ có!

Thật là đáng sợ!

Mở mang bờ cõi!

Trừ thượng cổ Nhân Hoàng ra thì có lẽ Vũ Hoàng là người có thành tựu lớn nhất!

Lúc trước họ cảm thấy chẳng qua đối phương có vận khí không tệ, may mắn có nhiều cường giả làm thủ hạ dưới trướng, dĩ nhiên, e ngại thì vẫn phải có nhưng cũng không đến mức độ run rẩy kinh sợ như hiện giờ!

Triệu Xuyên còn nghĩ bản thân mình vẫn có điểm hữu dụng, dù sao Định Quân Hầu đã nói là có thể liên lạc với Tử Linh Nhân tộc.

Kết quả, người ta trực tiếp triệu Lam Sơn Hầu đến luôn rồi!

Nhìn thái độ của Lam Sơn Hầu, ngay cả ngồi ngang hàng đều không dám thì rõ ràng nàng ta sớm đã đầu nhập vào dưới trướng Tô Vũ, không chỉ nàng mà một trong tứ Thiên vương trong truyền thuyết là Nam Thiên vương cũng đã đầu phục Tô Vũ.

Điểm này lúc nãy bọn hắn đều nghe rõ môn một!

Tin tức kinh người!

Mà Tô Vũ vẫn tươi cười hiển hòa như trước: "Các vị quá câu nệ lễ tiết! Nhân tộc trong triều tịch này không quá chú trọng việc ấy. Kể ra thì các vị tương đối giống với mấy vị Chính Dương Hầu ở dưới Tử Linh giới vực, ai ai cũng chăm chăm vào lễ nghĩa. Chỉ có Nhân tộc ở thuở Thái Cổ mới không quá chú trọng, lão già Võ Hoàng kia gặp ta mà không chịu bày ra sắc mặt tốt, cũng không quá nghe lời, ta phải tìm một cơ hội giết chết lão mới được.. "

Imắng.

Thái Cổ, Võ Hoàng!

Từng cái tên thốt ra từ trong miệng Tô Vũ đều làm cho lòng người phát lạnh, cũng càng thêm run rẩy.

Tô Vũ nói: "Đại Chu vương, ngươi dẫn bọn họ đi xuống đi, sớm vẽ ra địa đồ cho ta là được! Mặt khác, ngươi chiêu đãi mấy vị này tốt một chút, để họ tìm ra vài thông đạo, đò xét mức độ nguy hiểm. Nhớ, làm việc bí mật một chút nhé!"

Tô Vũ đặn đò xong bèn hô: "Sơn Khải, Chiến Khung!"

Hai vị trấn thủ hiển hiện ngay lập tức.

Tô Vũ dặn dò: "Hai vị cũng là nhân vật thời đại thượng cổ, thời gian tới hãy đi theo Đại Chu vương bởi vài vị khách quý thăm thú xung quanh, tâm sự, thuận tiện tìm vào thông đạo xây dựng từ thời thượng cổ cho ta! Nếu cảm thấy nguy hiểm thì cứ gọi mấy người Thiên Diệt, hơn mười vị Hợp Đạo hộ tống hẳn là sẽ an toàn, dù ở phụ cận lối đi có gặp phải ba, năm vị Hợp Đạo thì cũng có thể xử lý!"

Run rẩy!

Đám Triệu Xuyên cúi đầu không dám nói một lời.

Mà Đại Chu vương cũng hơi ngẩn ra, cấp tốc cảm ứng một phen, lúc này, bốn phía hiện ra từng đạo khí tức cường hãn.

Y kinh ngạc nhìn về phía Tô Vũ, miệng ngập ngừng nửa ngày mới mở miệng hỏi: "Vũ Hoàng, các vị trấn thủ... có vị tấn cấp Hợp Đạo rồi sao?"

Tô Vũ cười đáp: "Ù, không nhiều lắm, tính cả hỏng Mông Tướng quân thì mới chỉ có 11 vị"

Dứt lời, hắn khẽ thở dài: "Aiz, chỉ có ngần ấy Hợp Đạo, gom góp cả Hợp Đạo ở Tử Linh giới vực thì cũng chỉ khoảng 50 người, sao có thể đánh một trận với thượng giới đây?

Thật là khiến người ta đau đầu!"

Trước đó Đại Chu vương không hề hay biết chuyện này, đám Sơn Khải tiến vào Nhân cảnh cũng là do lão Quy trực tiếp đưa tới theo lối đi khác, y biết có người tới nhưng còn tưởng rằng chỉ có Đại Tần vương và Đại Hạ vương mà thôi.

Kết quả... Còn có nhiều Hợp Đạo như vậy?

Đại Chu vương thật sự là đến tận bây giờ mới biết được việc này!

Lúc bấy giờ, vẻ mặt của y hết sức dị dạng, trận chiến vừa rồi Tô Vũ còn cất giấu hơn mười vị Hợp Đạo cảnh, tối thiểu là mười vị trấn thủ chưa hề xuất chiến, Phì Cầu cũng không lộ diện, còn nữa, Ngũ Hành tộc mà Tô Vũ đã thu phục được cũng không ra tay, còn có cả vị Cửu Nguyệt kia...

Từng suy nghĩ hiển hiện, rất nhanh, Đại Chu vương đã thấp giọng nói: "Vũ Hoàng, ta lập tức mang Triệu Xuyên đi vẽ bản đỏ, tìm ra lối đi"

Tô Vũ mỉm cười: "Ta đây đành cáo lỗi với các vị khách quý thượng giới, ta bận quá, không có thời gian chiêu đãi các vị, có bất kỳ yêu cầu gì thì cứ nói với Đại Chu vương!

Ngày nào đó nếu ta muốn lên thượng giới thì còn làm phiền các vị dẫn đường!"

Bây giờ đám Triệu Xuyên đã không còn đứng lên nổi nữa, âm thanh Triệu Xuyên nói chuyện đều mang theo một chút run rẩy: "Không dám, nếu Vũ Hoàng bệ hạ tới thượng giới, Định Quân Hầu đại nhân sẽ đích thân ra đón, nhất định sẽ không dám chậm trễ"

"Thế thì không còn gì tốt hơn"

Tô Vũ nói: "Nếu đã như vậy, có cơ hội ta sẽ đi xem một chút! Thượng giới cũng là chỗ tốt để giết người, Hợp Đạo nhiều vô số! Còn có không ít trấn thủ chưa tấn cấp Hợp Đạo nữa đây, thật là làm cho người đau đầu, hi vọng giết ba mươi năm mươi Hợp Đạo xong thì có thể giúp bọn họ tấn cấp toàn bộ!"

Imắng!

Mà Sơn Khải và Chiến Khung đều thấy rất hào hứng, lên thượng giới giết Hợp Đạo để tấn cấp?

Đúng là ý tưởng rất tốt!

"Ta đi trước đây, các vị cứ tự nhiên!"

Tô Vũ dứt lời liền tiêu thất ngay tại chỗ.

Sơn Khải hơi giật giật lỗ tai, cười nói: "Đại Chu vương, bọn ta sẽ âm thâm bảo hộ các ngươi, có bất kỳ nhu câu gì thì cứ việc nói! Vũ Hoàng đã phân phó sẽ thỏa mãn hết thầy nhu cầu của các vị khách quý!"

Nói xong, một đám trấn thủ dồn dập tan biến, không phải rời đi mà là ẩn mình.

Đại Chu vương nhìn thoáng qua mấy người, bấy giờ đám Triệu Xuyên mới dám đứng lên, phía sau lưng tất cả mọi người đều ướt đẫm mồ hôi. Triệu Xuyên ngượng ngùng, cấp tốc làm bốc hơi mồ hôi sạch sẽ, sau đó mới đối mặt với Đại Chu vương.

Lúc này, chỉ có Đại Chu vương mới có thể cho bọn hắn chút cảm giác an toàn sau khi điện kiến vị tân hoàng của Nhân tộc. Vị kia... quá đáng sợ!

Đại Chu vương nhắc nhở: "Làm việc cho tốt đi, vẽ địa đồ, tìm thông đạo, nghĩ biện pháp thăm dò thượng giới! Đừng làm giả, không biết thì đừng lừa gạt, đám Ma Đãng Hầu chết rồi, rút ra trí nhớ chính là việc Vũ Hoàng am hiểu nhất. Một khi ngài ấy so sánh có khác biệt... Hậu quả tự các ngươi cũng biết"

Triệu Xuyên đắng chát đáp: "Tiền bối, chúng ta không có ý gì khác, thật đó, chúng ta chẳng qua chỉ là.. "

"Mặc kệ có hay không, đừng chạy loạn nhìn loạn là được, biết nhiều cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Các ngươi cũng gặp Lam Sơn Hầu và những vị trấn thủ kia rồi, bí mật lớn nhất của Nhân tộc đã mở rộng trước mắt các ngươi!"

Triệu Xuyên chảy đầy mồ hôi, vội vàng nói: "Văn bối hiểu rõ, về sau... Về sau nhất định sẽ cống hiến hết thầy sức lực cho Vũ Hoàng bệ hạ!"

Đại Chu vương mỉm cười: "Cũng may đầu óc còn tốt, sợ là sợ đầu óc không dùng được.

Hy vọng khi ta gặp Định Quân Hầu, bọn gia hỏa ấy cũng có đầu óc tốt một chút:

Nói xong, y không nhắc tới những thứ này nữa.

Thật là dọa người!

Đâu chỉ mấy người Triệu Xuyên, đến cả y đều bị dọa một thoáng.

Trong lúc bất tri bất giác, Tô Vũ đã tích lũy được thực lực hùng hậu đến mức đáng gòm!

Bình Luận (0)
Comment