Tô Vũ vừa chữa thương vừa thông qua trang sách để cảm ứng hết thảy.
Ngày đầu tiên, không có động tĩnh gì.
Vị trí của Long Huyết Hầu vẫn đứng im, gần như không hề di chuyển, tựa hồ hắn ta không nhận phải bất kỳ ảnh hưởng gì.
Ngày thứ hai, Long Huyết Hầu vẫn không nhúc nhích, thế nhưng Tô Vũ lại nhận ra một điểm đị thường.
Lãnh địa của Bắc vương.
Lúc trước khi Bắc vương rút lui đã mang đi không ít quân tinh nhuệ, hàng loạt quân chủ và Tử Linh Nhật Nguyệt.
Đương nhiên vì bây giờ đang nương nhờ ở Quy Khư Chi Địa nên Bắc vương cũng điệu thấp hơn rất nhiều, địa bàn hắn ta nắm giữ không lớn, so với Bắc vương vực trước kia thì nhô hơn vô số lần.
Bắc vương phủ mới cũng đơn sơ hơn hẳn khi trước.
Phòng ở của Tử Linh Hầu và Bắc vương không cách nhau quá xa, nhưng ít nhất mỗi người vẫn có khu vực địa bàn riêng, dù sao đó đều là Tử Linh có trí tuệ, ai cũng có bí mật tu luyện riêng, không thích tụ tập một chỗ.
Trong Long Huyết bảo điện đơn sơ.
Long Huyết Hầu đã nhẫn nại được một ngày, thế nhưng trời mới biết trong lòng hắn lúc này sốt ruột tới cỡ nào, cơ hội đang ở ngay trước mắt mình, hắn rất muốn làm gì đó nhưng lại sợ gây ra động tĩnh quá lớn dẫn tới Bắc vương chú ý.
Có điều bây giờ Long Huyết Hầu đã không nhẫn nại được thêm nữa.
Cũng vừa hay hắn bắt được một cơ hội tốt.
Trong đại điện, mấy vị quân chủ đang quỳ ở dưới đất bẩm báo tin tức, trong đó có một tôn quân chủ thấp thỏm nói: "Đại nhân, Quy Khư Chi Địa quá phức tạp, tuy số lượng Tử Linh ít thế nhưng tồn tại không ít cường giả, thậm chí mơ hỏ có Tử Linh Hầu ẩn giấu, địa bàn Long Huyết quân xây dựng tao ngộ không ít trở ngại, tổn thất cũng không nhỏ...:
"Phế vật!"
Long Huyết Hầu giận dữ quát: "Chẳng lẽ ngươi tính để mấy chục vạn đại quân Tử Linh dưới trướng của ta trú đóng ở hạp cốc nho nhỏ này? Phế vật, ta còn cần ngươi làm gì!"
Hắn vốn theo bản năng quát vài tiếng rồi thôi, nào ngờ trong đầu không tự chủ được lại hiện ra một câu: "Thiên Mệnh là ta, sâu trong tâm này, thôn phệ hết thảy.. "
Ngoài cơn phẫn nộ, Long Huyết Hầu còn mang theo một chút chờ mong và thấp thỏm, mắt thấy vài vị Tử Linh quân chủ quỳ xuống đất không dám nói gì thì hắn càng thêm ngứa ngáy, đột nhiên trong mắt lóe ra vê tàn khốc, cả giận mắng: "Đều là do đám phế vật vô dụng các ngươi khiến bản tọa mất hết mặt mũi!"
Một bàn tay khổng lô bất chợt vỗ xuống người mới nói chuyện ban nãy.
Ẩm!
Dưới ánh mắt run sợ của mấy vị Tử Linh quân chủ khác, Long Huyết Hầu nổi giận đập một chưởng khiến tên thân thể tên quân chủ không hề phòng bị kia tức khắc chia năm xẻ bảy!
Đại đạo của đối phương tán loạn ngay lập tức, mà trong mắt Long Huyết Hầu lóe lên huyết sắc một cái rồi biến mất, chỉ chốc lát, trang Tử Linh trong đại đạo của hắn giống như một vật sống, nhanh chóng há cái miệng to lớn nuốt chững đại đạo của đối phương!
Thông thường sẽ không phát sinh chuyện thôn phệ đại đạo.
Nhưng Văn Minh Chí của Tô Vũ được chế tạo ra chính là dùng để thôn phệ, bản chất chính là thôn phệ tỉnh huyết, máu thịt, mô phỏng đại đạo.
Lúc này, lực lượng đại đạo của đối phương trực tiếp bị đại đạo giả lập của Long Huyết Hầu đặt vào trong giao diện Tử Linh.
Đương nhiên, theo Long Huyết Hầu thì đó là bị hạt giống đại đạo của hắn ăn mất.
Chứng kiến cảnh tượng này, Long Huyết Hầu chẳng những không hề kinh sợ, mà ngược lại hắn còn cực kỳ kích động!
Thật sự có khả năng!
Trước đó, chính vì hắn có thực lực khá mạnh, nên dù có giết một tôn Tử Linh quân chủ rồi ăn sạch hết thảy tử vong chỉ huyết và ấn ký của đối phương thì tác dụng cũng không quá lớn, nhưng lúc này, rõ ràng Long Huyết Hầu cảm nhận được hạt giống đại đạo của mình đang mạnh mẽ hơn.
Mạnh mẽ hơn mới là lẽ thường!
Dù sao đại đạo giả do Tô Vũ phác họa không hề cường đại, thậm chí còn rất nhỏ yếu, vừa rồi Long Huyết Hầu thôn phệ một tôn Tử Linh quân chủ nên hiển nhiên sẽ cảm nhận được có cảm giác đại đạo tăng lên.
Đối với Tô Vũ thì mức độ tăng lên này quá bình thường. Nhưng đối với người mà mấy vạn năm đều không thể tăng lên như Long Huyết Hầu thì đó chính là khoảng cách nghiêng trời lệch đất!
Long Huyết Hầu cấp tốc hấp thu lực lượng đại đạo của tên quân chủ mới chết kia, ánh mắt lộ ra vẻ thỏa mãn, rất nhanh hắn lại càng thêm đói khát.
Chưa đủ!
Ta còn muốn nữa!
Quá ít, chút lực lượng này thì quá ít, không đủ để hắn tăng lên thêm!
Lúc bấy giờ, hắn cảm thấy tay chân rất ngứa ngáy, rất muốn giết sạch đám quân chủ khác trong đại điện rồi thôn phệ sạch sẽ, vừa sinh ra ý nghĩ như vậy, nơi xa, từng đạo ý chí lực bỗng dò xét tới.
Long Huyết Hầu thoáng run lên, có điều rất nhanh hắn lại khôi phục vẻ bình tĩnh, lạnh lùng quát: "Phế vật, chết cũng không có gì đáng tiếc! Tiếp tục đi dò xét, thanh trừ hết thầy trở ngại xung quanh, mở rộng ranh giới! Cứ tụ tập một chỗ mà tử khí thưa thớt thì sao có thể tăng lên? Mấy trăm vạn Tử Linh hội tụ đầy đất, có bao nhiêu tử khí đủ cho chúng ta hấp thu?"
Hắn vẫn bảo trì về phẫn nộ, quát: "Còn không mau cút!"
Mấy tôn Tử Linh quân chủ đều nơm nớp lo sợ, gấp rút rời khỏi đại điện.
Sau một khắc, thân ảnh Bắc vương và mấy tôn Hầu khác hiện lên ở Long Huyết bảo điện, Bắc vương khẽ nhíu mày: "Long Huyết, chúng ta mang đi không nhiều quân chủ, vả lại đã mất đi Bắc vương vực nên về sau cũng rất khó bổ sung! Đừng bởi vì cơn giận nhất thời mà lại giết lung tung!"
Bắc vương hơi bất mãn!
Không có Tử Linh thiên hà bổ sung quân lính, hiện tại mấy trăm vạn Tử Linh chính là vốn liếng cuối cùng!
Cấp quân chủ đại khái còn năm sáu mươi vị, dưới trướng một tôn Hầu cũng chỉ có chừng ba năm vị.
Động một chút lại giết một tên, đây chẳng phải là chỉ cần mấy ngày thì quân chủ sẽ chết sạch?
Bắc vương hiểu rõ đạo lý cường giả cũng là từ kẻ yếu mà ra, một khi không có lực lượng phía sau thì đám người như bọn hắn không sớm thì muộn sẽ bị tiêu diệt!
Có lẽ trong thời gian ngắn thì không thấy có ảnh hưởng øì, nhưng cứ lâu dài như vậy thì chắc chắn thế lực Bắc vương phủ cũng sẽ sụp đổ.
Long Huyết Hầu không vui: "Bắc vương đại nhân, đây là kẻ dưới trướng của ta"
Bắc vương hơi khó chịu: "Cho nên ta chỉ muốn thuyết phục ngươi.."
Long Huyết Hầu cắt ngang: "Làm việc bất lợi, chỉ là đỏ phế vật! Ta bảo bọn chúng mở rộng cương thổ nhưng lại chậm chạp không có thu hoạch, cái gì mà Quy Khư Chi Địa ẩn giấu nhiều cường giả, đều là lý do ngụy biện, lo lắng gặp phải cường địch mà thôi!"
Nói đến đây, Long Huyết Hầu lại càng thêm phẫn nộ: "Nếu đám phế vật này vô pháp làm được thì ta sẽ tự mình đi khai thác Bắc vương vực! Ta cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc Quy Khư chi địa có bao nhiêu đáng sợ? Tử Linh Hầu? Thiên vương đại nhân, ta cũng muốn thử xem Tử Linh Hầu ở đây mạnh tới cõ nào!"
"Chúng ta mới đến... "
Bắc vương vừa cất lời thì Long Huyết Hầu lại lần nữa ngắt ngang: "Thiên vương đại nhân, ngài sợ trêu chọc đám gia hỏa bị phong ấn sâu trong kia ư? Đại nhân có biết lần trước chúng ta tiến đến, Địa Chi La đã bí mật truyền âm cho chúng ta, bảo chúng ta ám sát đại nhân rồi về nương tựa bọn hắn không? Đại nhân không muốn trêu chọc chúng nhưng chúng lại muốn đối phó với đại nhân kia kìa!"
Sắc mặt Bắc vương biến hóa.
Long Huyết Hầu âm lãnh nói: "Không chỉ một mình ta, ta nghĩ rất nhiều người đều thu vào truyền âm của Địa Chi La, có điều không người nào nói cho đại nhân biết mà thôi.
Ta thấy... nếu đại nhân lại ngủ đông thì cẩn thận bị người trong nhà hố! Ta nói chuyện quá thẳng thắn, làm việc cũng quả quyết, thế nhưng ta biết một khi đại nhân chết đi thì chúng ta chưa chắc đã có kết cục tốt, trừ phi trong chúng ta tái xuất một vị Thiên vương, nhưng điều ấy có khả năng sao?"
Hắn trào phúng: "Đại nhân, hiện tại ngài còn lo lắng ta trêu chọc những tên kia à?"
Về mặt Bắc vương hòa hoãn lại.
Địa Chi La âm thầm cấu kết với Tử Linh Hầu dưới trướng hắn.
Điều này kỳ thật có thể lý giải, then chốt ở chỗ... không có ai nói cho hắn biết, đây mới là chỗ kinh khủng nhất, nếu không phải Long Huyết Hầu nói ra thì đến bây giờ hắn cũng không biết.
Dưới trướng hắn có trọn vẹn 14 tôn Tử Linh Hầu, kết quả, chỉ có một vị nói cho hắn rõ!
Đây là dấu hiệu không tốt chút nào!
Rõ ràng khi hắn ngủ đông, hắn ẩn nhẫn, Nhân tộc đã mạnh mẽ, cường giả ở phong ấn chi địa lại khiến bọn gia hỏa này ngấm ngầm cấu kết với nhau, thậm chí còn chuẩn bị bán đứng Bắc vương!