Bắc vương nhìn về phía Long Huyết Hầu, rất lâu sau mới cười nói: "Nói hươu nói vượn!
Ngươi ấy! Long Huyết, thật ra việc này ta đã sớm biết, cũng có không ít người đã bẩm báo cho ta, thế nhưng có một số việc không cân thiết nói ra"
Bắc vương cười khẽ, nói tiếp: "Ngươi nói thế này sẽ giống như mọi người muốn phản bội bổn vương! Nếu ngươi nhất định muốn đi mở rộng bờ cõi... Quân chủ theo chúng ta đến đây có 57 vị, bị ngươi giết mất 1 nên dưới trướng ngươi chỉ còn 3 vị, thôi thì để mỗi vị phong Hầu điều động 1 vị quân chủ cùng đi với ngươi vậy!"
Bắc vương âm thầm nén giận!
Còn may là do tên mãng phu Long Huyết nói cho hắn ta biết.
Được rồi, nếu các ngươi không nói, ta sẽ làm suy yếu thế lực của các ngươi trước, 1 vị Hầu điều động 1 vị quân chủ dưới trướng, kể từ đó, Long Huyết Hầu sẽ chấp chưởng 16 quân chủ, mà bản thân ta cũng có 8 vị quân chủ làm thị vệ.
56 vị quân chủ, hắn và Long Huyết Hầu chấp chưởng 24 vị, số lượng này tính ra cũng không ít.
Hắn không tin lúc này sẽ có người dám cự tuyệt!
Dù sao hắn cũng là Thiên vương, trừ phi đám người kia đều quyết định tạo phản ngay lúc này!
Quả nhiên, các cường giả phong Hầu khác đều không nói gì.
Chỉ là có kẻ lộ ra ánh mắt dị dạng nhìn về phía Long Huyết Hầu, trong lòng thầm mắng, bọn hắn chưa hẳn đã nhất định muốn phản bội Bắc vương, chẳng qua là chừa cho mình chút đường lui mà thôi, dù gì thì hiện tại có vẻ cường giả ở phong ấn chi địa lại càng nhiều hơn.
Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau nên đều không nói, một khi cường giả phong ấn chi địa thật sự ra được thì có lẽ kể cả Bắc vương cũng sẽ nhập đội, mà nếu họ không thoát ra được thì mọi người cứ tiếp tục duy trì như bây giờ.
Thế mà Long Huyết lại đi nói thẳng cho Bắc vương nghe, đồ ngớ ngẩn!
Ngươi cho rằng ngươi nịnh nọt Bắc vương thì ngươi sẽ có chỗ tốt sao?
Tất cả mọi người đều phẫn nộ, hiện tại Bắc vương không còn là vị cường giả cao cao tại thượng chấp chưởng Bắc vương vực như xưa.
Ra khỏi Bắc vương vực, tuy Bắc vương vẫn rất mạnh, thế nhưng không có quy tắc chỉ lực áp chế thì một mình hắn đánh năm sáu Tử Linh Hầu đã là cực hạn, mà trước lúc này, ở tại Bắc vương vực có Bắc vương ấn áp chế, một mình hắn đánh tám người cũng được!
Mọi người đều cạn lời, gia hỏa Long Huyết kia quá ngớ ngẩn, phục hắn luôn rồi!
Mà Long Huyết Hầu lại cười lạnh một tiếng, không thèm để ý.
Rất tốt!
16 vị quân chủ, quá tốt rồi!
Không chỉ như thế còn có thể châm ngòi quan hệ giữa Bắc vương và các vị Hầu khác, hắn thậm chí đã nghĩ, lần sau có nên liên lạc với Bắc vương âm thẩm giết mấy tôn Hầu hay không!
Danh chính ngôn thuận mà giết!
Giết bọn gia hỏa này thì có lẽ Bắc vương cũng không buôn đau lòng.
"Bất quá trước lúc đó vẫn phải biểu thị lòng trung thành của ta, phải đối phó với đám người trong phong ấn chi địa kia trước, phải hạ tử thủ để Bắc vương tín nhiệm ta, tối thiểu thì bây giờ những tên kia còn chưa thể nào ra ngoài được, lúc này vẫn là Bắc vương vi tôn!"
Long Huyết Hầu không ngừng ngẫm nghĩ, từ khi trở thành Tử Linh, nội tâm hắn đã sớm không còn chút rung động nào, nhưng hiện tại thì cảm xúc lần nữa sục sôi kích động như khi còn sống!
Dã tâm cũng không ngừng bành trướng.
Bắc vương hay cường giả phong ấn chi địa gì chứ, không sớm thì muộn đều là thức ăn trong miệng của ta!
Bất quá hiện tại hắn còn chưa đạt tới tình trạng kia, cần ẩn nhẫn thêm một thời gian đã.
Chờ khi hắn tới cấp bậc Thiên vương rồi lại bàn tiếp.
Long Huyết Hầu nói: "Đại nhân, ta lập tức điều động cường giả đi diệt những tên kia, Địa Chỉ La thì tính là gì, nực cười, chờ bọn chúng giải phong đi đã hãng nói!"
Long Huyết Hầu cười lạnh: "Đều là một đám tù nhân mà thôi! Chờ bọn hắn giải phong, chúng ta còn sống hay không thì chưa nói, thật sự cho rằng tên Nhân Chủ và Nam vương kia dễ đối phó chắc, chờ bọn hắn đánh tới, hi vọng vào mấy gia hỏa chưa giải phong gia hỏa sao? Vớ vẩn, còn không phải dựa vào Bắc vương à?"
Bắc vương chưa bao giờ cảm thấy Long Huyết Hầu sáng suốt như thết Đúng vậy.
Một đám gia hỏa còn chưa được giải phong mà thôi!
Tô Vũ đánh tới thì bọn gia hỏa này chưa hẳn có thể ra được, đến lúc đó còn không phải hi vọng vào chính mình?
Một đám ngu xuẩn!
Trong lòng của Bắc vương cực kỳ phẫn nộ nhưng lại không biểu lộ ra, lúc này hắn cảm thấy Long Huyết Hầu nhìn như lỗ mãng nhưng lòng dạ thì cực kỳ sáng suốt, kể cả chuyện giết quân chủ dưới trướng trước đó cũng đều trở thành chuyện nhỏ.
Giết một tên quân chủ thì có là gì, chết thì cứ chết đi!
Mà Long Huyết Hầu mau chóng đứng dậy: "Đại nhân, ta đi điều quân tinh nhuệ, đánh hạ vương vực trong Quy Khư Chi Địa thuộc về chúng ta! Nếu như có chết vài người thì cũng chẳng sao, thứ đại nhân muốn là tương lai, có tương lai hay không còn khó nói lắm!"
Vứt xuống lời này, hắn hung hăng càn quấy trực tiếp bay ra ngoài, lăng không mà đi, thấy một số quân chủ bên ngoài thì quát lớn: "Ngươi, cả ngươi nữa... Đều đi theo bản Hầu, cùng nhau chinh chiến!"
Rõ ràng chỉ để cho hắn điều động 13 vị quân chủ, cộng thêm người dưới trướng hắn thì cùng lắm là 16 vị quân chủ, thế nhưng thoáng cái Long Huyết Hầu lại điều tận 20 vị, trong đó có 2 vị dưới trướng Bắc vương, 2 vị khác là cường giả tiếp cận Hợp Đạo đỉnh cấp.
Trong đại điện, những vị Hầu khác có người không vừa lòng, vừa muốn nói chuyện thì Bắc vương đã thản nhiên lên tiếng: "Cứ kệ hắn đi, hắn nguyện ý dẫn người đi mở rộng biên cương là chuyện tốt, nơi này tất cả mọi người đều không quen, dù sao cũng rất nguy hiểm. Nếu những người khác nguyện ý thì cũng có thể đi, giết được một tôn Hầu trở về chính là lập công!"
Mọi người im lặng.
Được rồi, cứ để cho tên mãng phu Long Huyết Hầu đi đi thôi.
Nhất định nơi đây có cơ sở ngầm phụ thuộc Địa Chi La, Tử Linh Hầu lần trước tập kích Bắc vương không hề yếu, nếu tiên phong đi mở rộng biên cương thì rất dễ xảy ra chuyện.
Long Huyết Hầu muốn đi thì mặc cho hắn đi!
Cứ như vậy, Long Huyết Hầu mang theo 20 vị quân chủ, trên trăm vị Tử Linh cấp tốc đánh tới hướng cương vực chưa khai thác.
Long Huyết Hầu hết sức hưng phấn, hắn đã có thể quang minh chính đại rời xa Bắc vương!
Chết một đám quân chủ cũng là chuyện bình thường.
Chỉ cần có thể chém giết một vài cường giả là đủ, hơn nữa hắn còn có thể mượn nhờ những người này đi giết thủ hạ của Địa Chi La, tốt nhất náo động đến mức hai bên đại chiến, khi đó có lẽ hắn sẽ có cơ hội nhặt thêm một chút lợi lộc.
Mà hết thảy những chuyện này, Tô Vũ đều có chút cảm ứng.
Hắn không nhịn được bật cười, là người thì đều có dã tâm, cho dù là Tử Linh cũng sẽ nhanh chóng thay đổi, cải biến tác phong, biết dùng đầu óc.
Lúc này, hắn đại khái cũng biết đây là người nào.
Long Huyết Hầu!
Khi giao diện Tử Linh của hắn dần lớn mạnh, hắn liền có thể cảm ứng được động tĩnh, tâm tư và cả một chút ý nghĩ của Long Huyết Hầu rõ hơn. Người không biết Long Huyết Hầu thì không dễ suy đoán những cử động này, nhưng Tô Vũ lại là người khởi xướng nên dĩ nhiên hắn rất rõ ràng.
"Hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay ta!"
Tô Vũ thầm cảm khái, nhịn không được mà nghĩ, nếu hết thảy đều nắm trong tay ta...
vậy thì giả sử thời không trường hà có chủ nhân, như vậy những kẻ mở đạo tại thời không trường hà có phải cũng đều nằm trong khống chế của đối phương?
Tương tự, chủ của Tử Linh đại đạo mà còn sống, vậy có phải tất cả Tử Linh cũng đều nằm trong lòng bàn tay vị kia?
Lui thêm bước nữa, một khi người ta dung đạo, có phải chủ nhân đại đạo cũng nắm trọn hết thầy trong lòng bàn tay?
Thế giới này đến cùng là do người nào khống chế người nào?
Người nào chưởng khống người nào?
Rốt cuộc kê mà Văn vương đang phải đối đầu là ai?
Vì sao Văn vương muốn tước đoạt đại đạo, là đơn thuần bởi vì đại đạo quá yếu hay là vì cảm thấy không quá đảm bảo, bởi vì Bút đạo mạnh hơn, mà đó cũng là xây dựng trên thời không trường hà?
"Bí mật của vạn giới nhiều hơn ta tưởng tượng nhiều!"
Cho tới thời khắc này, thượng giới, vạn giới đều không phải là đại bí mật gì.
Đại bí mật chân chính chính là việc thượng cổ biến mất liệu có quan hệ gì với tất cả những thứ này hay không?
"Càng ngày càng thú vị!"
Tô Vũ lộ ra nụ cười, xây dựng Thiên Môn giúp hắn thấy được quá nhiều thứ, Thời Gian sách và Văn Minh Chí cũng làm cho hắn cảm ngộ thêm nhiều điều mà hầu hết mọi người đều không thể nghĩ tới.