Tô Vũ không chữa thương nữa, hắn bị thương khá nhẹ, hầu như đã khôi phục bình thường.
Cảm ngộ đại đạo không phải cứ bế quan tĩnh tọa liền có cảm ngộ. Chiến đấu, tính toán, mưu tính, kiến giải, những cái này mới là cảm ngộ đại đạo, chứ không phải chỉ đơn thuần bế quan tĩnh toạ, nếu làm thế thì có lẽ mười vạn năm sau cũng chỉ tiến lên được một bước nhỏ mà thôi.
Nhìn đám trấn thủ như lão Quy là hiểu, bế quan ngủ say hàng vạn năm, nhưng không hiểu gì thì thủy chung vẫn cứ là không hiểu.
Mười vạn năm trước họ có thực lực gì, đến bây giờ đại khái vẫn là thực lực đó, đây chính là tác hại của việc bế quan.
Rất nhanh, Tô Vũ hiển hiện lần nữa.
Lúc bấy giờ, trong đám cường giả xung quanh lại có thêm một vị, đó là lão Quy. Thấy Tô Vũ, lão Quy bèn tiến lên nói: "Vũ Hoàng, ta có lực áp chế nên sẽ không đi theo mọi người đến các tộc, thế nhưng nếu có phiền toái thì có thể đánh đối phương vào Tử Linh giới vực! Chỉ cần bị đánh vào Tử Linh giới vực thì dù là cấp Thiên vương, lão hủ cũng có thể chiến một trận!"
"Đại Minh vương đã bước vào Hợp Đạo, bất quá động tĩnh không nhỏ, ta e là vạn tộc đã cảm nhận được"
Tô Vũ nghe vậy thì cực kỳ hài lòng. Cuối cùng Đại Minh vương cũng đã tấn cấp. "Không sao, hiện tại biết chúng ta có thêm một vị Hợp Đạo thì vạn tộc cũng không thể làm gì.
Nhiều một vị cũng tốt, còn có thể uy hiếp thêm mấy phần, cứ mặc cho chúng phát hiện đi!"
Đại Minh vương bước vào Hợp Đạo khiến Tô Vũ rất cao hứng.
Đại Hạ vương, Đại Minh vương, đây chính là hai vị cường giả giúp đố hắn sớm nhất, đáng tiếc là hắn lại không hiểu mấy về trận pháp. Trong khi đó Thân thể đạo thì càng thích hợp với Đại Tần vương và Đại Hạ vương hơn.
Bằng không, làm gì thì hắn cũng phải giúp Đại Minh vương đạt tới Hợp Đạo trước tiên.
Hiện tại may mà ông đã tự tấn cấp, đây là chuyện quá tốt.
Cảm tạ Tây vương phi!
Ẩn nặc trận pháp của Tây vương phi trợ giúp Đại Minh vương không nhỏ, bằng không sau khi Đại Minh vương hoán đạo, không có khả năng phát triển nhanh như vậy, tùy tiện liền bước vào Hợp Đạo. Điều này đại biểu đại trận của Tây vương phi đã khiến cho ông thấy được rất nhiều chí lý trong đại đạo.
Nói tới Tây vương phi, đến bây giờ ả vẫn còn đang bị phong ấn. Kỳ thật cũng chưa được bao lâu, mới mấy tháng mà thôi.
Chút thời gian này thì tính là gì?
Đối với cường giả như Tây vương phi mà nói, Tô Vũ chỉ cần không phong ấn ả quá lâu, mấy tháng cũng chỉ coi như Tô Vũ đang rèn luyện tính tình của ả.
Trên thực tế cũng đúng là như thế.
Thời khắc này Tây vương phi còn đang cực kỳ mong mỏi, chờ đợi Tô Vũ tới gặp mình. Ả cảm thấy trong khoảng thời gian qua, biểu hiện của mình không tệ, trong quật cường mang theo yếu đuối, trong yếu đuối có phần không cam lòng, không cam lòng lại có chút bất đắc dĩ, bất đắc dĩ mà cũng rất tuyệt vọng, trong tuyệt vọng lại mang theo thần phục...
Nếu Tô Vũ âm thầm quan sát thì biểu hiện như vậy nhất định sẽ rất động tâm.
Có điều ả không biết, Tô Vũ chỉ nhìn qua ả đúng hai lần, không phải quan sát cái gì khác, mà là lo lắng bên ngoài nhiều người chết quá, lỡ ả biết rồi tự sát thì làm sao?
Không thể để xảy ra chuyện đó!
Đối với Tô Vũ thì ả vẫn còn tác dụng lớn, thậm chí còn là môi câu cá lớn trên thượng giới, không thể giết chết ả vào lúc này được.
Tô Vũ cũng nghĩ đến việc tranh thủ trấn an Tây vương phi một chút.
Nhất định phải cho ả nhìn thấy hy vọng sống sót!
Ngàn vạn lần không thể để người ta nghẹn lâu rồi tự sát, vậy thì hắn sẽ khóc thét mất.
"Đại Minh vương Hợp Đạo là chuyện tốt, hiện tại vạn tộc đã phong giới, chỉ cần không tạo ra động tĩnh quá rõ ràng thì dù ta có mang người tới gần giới vực của đối phương, có lẽ đối phương cũng không cảm ứng được!"
Tô Vũ nghĩ đến đây liền quay sang phân công: "Hồng Mông tiền bối, đưa tin cho trấn thủ, để họ chuyển đạt tới Vạn thự trưởng, kêu Vạn thự trưởng, Thực Thiết Thú Hoàng, hai vị Phệ Thần, Thư Linh và Trà Thụ mau đi tới hư không vô tận vây giết Giám Thiên Hầu và Đa Bảo! Ngăn chúng ở hư không vô tận, đừng làm hỏng chuyện tốt của ta, đến bây giờ hai tên kia vẫn chưa vào tiểu giới để tránh né, cẩn thận chúng nhận ra động tĩnh của chúng ta!"
"Được!"
Lão Quy cấp tốc thông qua liên hệ giữa trấn thủ, yêu cầu bọn họ đưa tin cho Vạn Thiên Thánh.
Đi bao vây hai người kia trước!
"Truyền tin cho Đại Minh vương tới Phượng tộc trước chờ ta, một khi có động tĩnh thì lập tức bố trí đại trận phòng ngự ngay, nếu không có động tĩnh thì thôi!"
"Được!"
Lão Quy lại lần nữa đưa tin, lúc bấy giờ, chính lão cũng thấy hơi kích động: "Trước tiên đánh hạ Phượng tộc sao?"
"Đúng thết"
Tô Vũ cười đáp: "Trước là Phượng tộc sau lại tới Vượn giới, tiếp đó là Côn Bằng, cuối cùng mới là Long tộc. Thiên Long Hầu có thực lực mạnh nhất, ta sợ đối phó hắn sẽ dẫn tới biến cố khiến cho tập kích phía sau không thể hoàn thành!"
Tất cả mọi người không có ý kiến gì, Tô Vũ an bài hết sức thỏa đáng!
Kể cả Đại Chu vương cũng cảm thấy làm việc cùng Tô Vũ rất dễ chịu, bởi vì thứ mà ngươi nghĩ, đa phần Tô Vũ đều đã nghĩ đến, thứ ngươi không nghĩ tới, có lẽ hắn cũng đã chuẩn bị xong.
So với hợp tác cùng Đại Tần vương thì thoải mái hơn nhiều, so với Bách Chiến vương...
kỳ thật cũng đễ chịu hơn chút đỉnh.
Tối thiểu khi hợp tác với Tô Vũ, dù thực lực của hắn yếu thì ngươi vẫn cảm thấy hắn nhất định có khả năng thành công, bởi vì đầu óc cái tên này rất linh hoạt, thường chỉ trong nháy mắt liền có thể đưa ra lựa chọn tuyệt đối chính xác!
Tô Vũ hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói: "Chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại!"
Một đống Hợp Đạo đối phó với một vị Hợp Đạo mà còn không thắng thì họ sống cũng vô dụng rồi!
Thế nhưng điểm khó khăn lớn nhất chính là phải bắt sống Hợp Đạo!
Đây mới là yếu tố then chốt!
"Đại Chu vương, nhất định phải phát huy Nhẫn đạo của ngươi đến cực hạn cho ta!"
Tô Vũ nhấn mạnh: "Có thể bắt sống hay không thì Nhẫn đạo của ngươi chính là điểm quyết định! Nam vương và Lam Sơn Hầu chủ yếu công phá thân thể Phượng Hoàng, câm tù biển ý chí của bà ta. Đại Chu vương phải khiến đối phương không được phát ra động tĩnh quá lớn. Còn ta sẽ tiến vào thời không trường hà, nghĩ biện pháp phong ấn lực lượng đại đạo của Phượng Hoàng! Không cho đối phương có cơ hội tự bạo!"
"Rõ!"
Nhất thời, mấy vị cường giả đều nghiêm túc hơn hẳn, giết thì nhất định có thể giết, nhưng bắt sống thì đây mới là chuyện khó.