Tô Vũ nói: "Còn có một việc, ta phải thương lượng với tiền bối một thoáng"
"Chuyện gì?"
Tiểu Bạch Cẩu tò mò nhìn hắn, chuyện gì mà còn phải thương lượng với nó?
Tô Vũ nói: "Là về Thời Gian sách! Cũng chính là quyển sách của tiểu chủ tử, bây giờ nó đang ở chỗ ta"
Tiểu Bạch Cẩu gật đầu, dĩ nhiên nó biết việc này.
Tô Vũ lại nói: "Bây giờ ta muốn tu đạo của mình, thế nhưng ta cần rất nhiều thời gian cùng tinh lực! Mà Thời Gian sách đã coi như bán thành phẩm, kỳ thật cũng rất lợi hại, thế nhưng ta không muốn hao phí quá nhiều thời gian vào quyển sách này, cho nên ta nghĩ nếu đạo của ta thành hình thì ta muốn hòa tan Thời Gian sách vào"
Tô Vũ nghiêm túc nói: "Thời Gian sách là do Thời Gian sư hao phí vô số tháng năm mới chế tạo thành! Kỳ thật so với Văn Minh Chí của ta bây giờ thì mạnh mẽ hơn nhiều, thế nhưng dù sao nó cũng không phải là của ta, không phải đạo của chính mình chung quy vẫn sẽ khác biệt!"
"Ta muốn rèn binh khí chứng đạo của riêng ta, cho nên ta muốn đem quyển sách đó dung nhập vào trong Văn Minh Chí, ngươi cảm thấy có thể không?"
Tiểu Bạch Cẩu kinh ngạc nhìn hắn, nửa ngày sau mới lắp bắp cất tiếng: "Ngươi....
Ngươi... không có quyển sách đó, ngươi có thể tìm được tiểu chủ nhân không?"
"Đại khái có thể, Thời Gian sư đã lưu lại một giọt nước mắt, đây chính là tọa độ!"
Tô Vũ chậm rãi giải thích: "Thời Gian sách cũng xem như tọa độ, thế nhưng hòa tan xong thì cũng không ảnh hưởng gì"
"Chỉ cần ngươi có thể tìm được tiểu chủ nhân bọn họ, vậy thì cứ dung nhập đi"
Tiểu Bạch Cẩu không quá để ý: "Sách là vật chết, không trọng yếu, trọng yếu là người!
Tiểu chủ tử đã làm mất sách thì cũng không dùng được nữa! Nếu ngươi có thể làm mình mạnh hơn vậy thì hãy dung nhập vào Văn Minh Chí của ngươi, chỉ cần ngươi có thể tìm người về là được"
Tô Vũ thở dài: "Vẫn là Phì Cầu tiền bối thông tình đạt lý"
Phì Cầu nhe răng, ngoắt ngoắt cái đuôi: "Sách dĩ nhiên không quan trọng bằng người mà! Ngươi lợi hại thì cũng có thể càng nhanh tìm được tiểu chủ tử hơn"
"Sáng suốt!"
Tô Vũ giơ ngón tay cái lên, tán đương một câu.
"Vậy được rồi, có lời này của tiền bối thì ta an tâm. Chờ Văn Minh Chí của ta hoàn thiện, ta sẽ nghĩ biện pháp lấy Thời Gian sách ra để dung nhập vào"
Nếu Phì Cầu không đáp ứng, Tô Vũ sẽ phải suy tính một chút. Dù sao vị này đã giúp mình không ít.
Hiện tại mặc dù dưới trướng hắn có chiến lực rất mạnh, Phì Cầu kỳ thật cũng ra tay một lần rồi nhưng nhiều ít gì vẫn phải để tâm tới thái độ của nó.
Có Thời Gian sách, Tô Vũ có thể tiết kiệm vô số thời gian cho bản thân.
Thời Gian sư chú tạo vô số năm, bên trong giả lập nên đại đạo đều không hề kém.
Kết hợp cùng với Văn Minh Chí của Tô Vũ tất nhiên sẽ tồn tại hàng loạt đại đạo giả lập trùng lặp, vậy thì chúng có thể dung hợp lẫn nhau. Còn những cái không trùng lặp, đại khái đều là những Cổ tộc đã hủy diệt.
Nhưng Cổ tộc này còn phải xem tình huống, nếu hủy diệt thì đại đạo đại khái là không còn ai, có lẽ có khả năng trực tiếp đánh cắp lực lượng đại đạo, dù sao người cũng đâu còn nữa.
Nhiều năm như vậy, hẳn cũng không ai tới chấp chưởng hay dung đạo.
Phì Cầu thấy Tô Vũ rơi vào trầm tư thì nó khe khẽ ve vẫy cái đuôi, chờ Tô Vũ hoàn hồn mới mở miệng nói: "Đại Thụ đã khai trí, cần Đại Thụ ra ngoài giúp ngươi không?"
"Tạm thời không cần" Tô Vũ từ chối. "Trước mắt đã đủ nhân thủ rồi! Đại Thụ có lợi hại không?"
"Rất lợi hại, so với Thư Linh cùng Trà Thụ thì còn lợi hại hơn một chút!"
Tô Vũ hài lòng, vậy thì không tệ, cái cây này đã tồn tại rất lâu, so với Tiểu Bạch Cẩu thì còn xa xưa hơn nữa. Bây giờ nó đã hóa linh cho nên chiến lực hoàn toàn không yếu.
Dựa theo Tô Vũ phân chia thì Thư Linh và Trà Thụ đã nằm ở mức tứ đẳng.
Đại Thụ mạnh hơn họ thì có lẽ có thực lực tam đẳng.
Tô Vũ và Phì Cầu hàn huyên vài câu, một lúc sau hắn đứng lên tạm biệt: "Ta đi trước, ta vẫn phải chuẩn bị vì chuyện mở đạo! Thật phiền toái"
"Ừ"
Phì Cầu đưa mắt nhìn Tô Vũ rời đi, lòng nó đây sự mất mát, Tô Vũ muốn hòa tan Thời Gian sách, kỳ thật nó rất muốn ngăn cản.
Bất quá vừa nghĩ tới việc Tô Vũ là vì làm bản thân mạnh mẽ rồi sẽ đi tìm tiểu chủ tử thì nó lại nghĩ thoáng hơn.
Tô Vũ không lợi hại thì đi tìm cũng chẳng ích gì.
Tiểu chủ tử bọn họ rất mạnh, nếu họ mà còn gặp nguy hiểm thì dù hiện tại Tô Vũ tìm được người rồi cũng sẽ bị người ta dùng một hơi thổi chết.
Vũ Hoàng phủ.
Đúc Binh thự.
Trước mặt Tô Vũ có hơn ngàn trang sách, lúc này, có thể thấy sắc mặt của mấy vị Triệu Lập đều cực kỳ mỏi mệt.
Kể từ ngày Tô Vũ hạ lệnh đến giờ chưa bao lâu, mà hiện tại bọn họ đã rèn đúc trên ngàn trang sách, hơn nữa còn đều là đẳng cấp Địa binh, thế nên chắc chắn cả đám đều đã tăng ca miệt mài làm suốt ngày đêm cho hắn.
"Lão sư vất vả rồi!"
Tô Vũ hơi áy náy, hắn quyết định lát nữa phải đưa thêm cho ông một chiếc nhẫn trữ vật, có rất nhiều thứ hắn đã để dành cho ông bấy lâu mà chưa kịp có thời gian đưa tận tay cho vị lão sư này.
Triệu Lập mỉm cười đáp: "Việc nhỏ thôi, đều là Địa binh ấy mà, bất quá có hơi rườm rà"
Tô Vũ cười cười, rất nhanh lại nhìn về hướng Thiên Đúc vương, mở miệng nói: "Sắp tới phiền tiền bối vẫn phải tăng cường việc đúc binh"
"Hiện tại Nhân tộc chinh phạt chư thiên nên có thể điều động Đúc Binh sư của vạn tộc, chỉ cần quần lý tốt, không cho những người kia làm ra thủ đoạn nhỏ gì, vậy thì sẽ không còn vấn đề! Đẩy nhanh tốc độ chế tạo lên, Nhân tộc không có nhiều Đúc Binh sư nhưng vạn tộc thì có không ít!"
Thiên Đúc vương gật gật đầu: "Được! Ta sẽ bảo đám Hạ Long Võ bắt một đám Đúc Binh sư tới"
Nói xong, Thiên Đúc vương hơi đắc ý khoe: "Ta tấn cấp rồi!"
"Thần Binh sư sao?" Tô Vũ kinh hi.
"Không phải, là thất đoạn!"
Thiên Đúc vương vui về nói: "Vĩnh Hằng thất đoạn!"
"Ổ, chúc mừng ngài!" Tô Vũ thất vọng, nói cực kỳ qua loa.
Mới thất đoạn à, ta còn tưởng rằng ngài là Hợp Đạo nữa cơ.
Thất đoạn thì có tác dụng gì?
Thiên Đúc vương thấy lòng quá mệt mỏi, gia hỏa hung hăng càn quấy, ta đã là Vĩnh Hằng thất đoạn rồi có được không? Gần đây ông đúc binh nhiều nên cũng có thu hoạch không ít, lúc này đã đến thời điểm bội thu, đổi đại đạo, bước vào Đúc binh đại đạo.
Hiện tại, ông lại nhanh chóng tiến vào thất đoạn, xem ra ông thật sự có hy vọng tiến thêm một bước nữa.
Triệu Lập và Triệu Thiên Binh đều là Nhật Nguyệt, Triệu Thiên Binh tiến vào Nhật Nguyệt đỉnh phong, Triệu Lập thì mới chỉ là Nhật Nguyệt lục trọng, cách lúc chứng đạo còn rất xa.
Những ngày qua, họ gần như đúc binh không ngủ không nghỉ, cho nên bọn họ cũng có thu hoạch không nhỏ.
Đảng tiếc Tô Vũ vẫn chưa thể giúp gì nhiều cho hai vị lão sư, trừ phi hai vị này tự mình tấn cấp đến một mức độ nhất định thì hắn mới có thể phụ trợ một tay.
Đối với các vị sư trưởng, ví dụ như Liễu Văn Ngạn, kỳ thật Tô Vũ đều không hề thiên vị.
Thực lực của họ hiện tại đều ở vào khoảng Nhật Nguyệt.
Bạch Phong còn đang ở giai đoạn Sơn Hải.
Thực lực mạnh thì nhiệm vụ nhiều, nguy hiểm nhiều, Tô Vũ vẫn nghĩ để bọn họ không phải tham dự đại chiến là chuyện tốt nhất, đến lúc cần đại chiến thì Vĩnh Hằng khẳng định sẽ phải đến tham chiến.
Mà đám Triệu Lập vẫn không nói gì, cụ thể họ nghĩ như thế nào thì Tô Vũ không rõ ràng.
Lấy được hơn ngàn trang sách, Tô Vũ đang rất vui vẻ.
Tạm thời đây đủ!
Chư thiên vạn tộc, tuy nói là vạn tộc nhưng đó là ngày sau, trên thực tế đến bây giờ còn lâu mới có được con số vạn tộc ấy, có rất nhiều chủng tộc đã bị hủy diệt.
Hơn ngàn trang tạm thời không đủ, tiếp sau hắn sẽ chế tạo nhiều hơn.
"Ta sát nhập rồi đúc vào Văn Minh Chí trước, sau này sẽ cần phải tiếp tục chế tạo thêm..."
Tô Vũ dứt lời bèn lấy ra Văn Minh Chí, trong đó thiếu đi vài trang, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn bộ binh khí của hắn.
Rất nhanh, từng trang sách trống không đã được Tô Vũ rèn đúc, tiến nhập vào Văn Minh Chí.
Trụ cột đã sớm chế tạo xong, hiện tại hòa tan vào chẳng hề khó khăn.
Mà một mình Tô Vũ cũng có thể hoàn thành rèn đúc.
Sau khi đám trang sách này không ngừng được dung nhập vào trong thì Văn Minh Chí cũng nhờ đó mà càng lúc càng cường đại hơn.
Kim văn cũng liên tục gia tăng từng đạo.
Vốn dĩ Văn Minh Chí đang trùng kích lên Thần binh, chờ đến khi Tô Vũ dung nhập trang thứ tám trăm thì tiếng ầm ầm lan ra, Văn Minh Chí cuối cùng xông phá giới hạn, tấn cấp khó hơn Nhân Chủ ấn rất nhiều.
Thần binh!
145 đạo kim văn thực thể, dĩ nhiên, hư văn đã sớm nhiều đến dọa người!
Chính thức bước vào cấp bậc Thần binh!
Mà sau khi Văn Minh Chí bước vào Thần binh, không phải ban thưởng mà là lôi kiếp buông xuống, bất quá hiện tại Tô Vũ không định mạnh mẽ chống đỡ, hắn cấp tốc chạy tới nhà cũ của Văn vương một chuyến.
Tiểu Bạch Cẩu còn chưa kịp thấy rõ ràng thì Tô Vũ đã rời đi ngay.
Tránh đi quy tắc trừng phạt!
Đổi thành trước kia, Tô Vũ sẽ chủ động đi nhổ lông dê, nhưng bây giờ Tô Vũ không có tâm tư làm vậy, hắn sợ hao tổn quá nhiều quy tắc sẽ khiến cổng thượng giới mổ ra sớm, vậy thì được không bù mất.