Tất cả những chuyện vừa xảy ra ở hư không vô tận, dĩ nhiên Tô Vũ còn chưa biết được.
Dù Đa Bảo đã tìm tới Nhân tộc rồi Nhân tộc lại truyền tin cho Tô Vũ mấy lần nhưng cũng đều là đá chìm đáy biển, hắn căn bản không đáp lại.
Thời khắc này Tô Vũ đang bề bộn rất nhiều việc.
Không ngừng chui vào từng tiểu giới, không ngừng đem từng trang sách lén nhét vào đại đạo của các tộc để đánh cắp lực lượng.
1480 trang!
Điều này đại biểu hắn có thể đánh cắp lực lượng của 1480 tộc.
Chư Thiên chiến trường có rất nhiều tiểu tộc, có một số tiểu tộc mà ngươi cũng không biết đến sự tồn tại của đối phương, bởi vì quá yếu, nhỏ yếu đến mức bộ tộc này khả năng còn chưa từng đi ra khỏi bản giới.
Thậm chí chưa chắc đối phương đã phát hiện ra lối vào Chư Thiên chiến trường.
Hiện tại Tô Vũ đang ở trong một tiểu giới như thế.
Toàn bộ tiểu giới không có Sơn Hải nào, mạnh nhất chỉ là Lăng Vân, Tô Vũ tự do đi lại ngay bên trong thông đạo nội bộ của bọn họ mà người mạnh nhất nơi đây cũng không hề hay biết.
Có điều tuy yếu ớt nhưng tiểu giới này lại thật sự có lực lượng đại đạo.
Rõ ràng đây là chủng tộc mới đản sinh, có lẽ đại đạo trong hư không không phải là của chúng mà là của cường giả tồn tại trong giới vực này trước đó lưu lại.
Tỉ như Hỏa Đồn tộc, triều tịch trước bá chủ nắm giữ giới vực của vốn là Mục Cang tộc đã bị diệt, triều tịch lần này, Hỏa Đỏn nhỏ bé liền trở thành bá chủ giới vực kia, đổi tên lại thành Hỏa Đồn giới.
Hỏa Đồn vốn đã là sinh vật bản thổ nên có thể thuận lợi chiếm cứ đại đạo của giới vực ấy, bất quá tỉ lệ sinh ra Vĩnh Hằng vẫn rất nhỏ.
Bởi vì đại đạo không quá phối hợp với bộ tộc của chúng.
Lúc này, Tô Vũ đang lẳng lặng quan sát chủng tộc nhỏ bé bên dưới. Cũng vì hắn theo chân lực lượng đại đạo nên mới đi được tới nơi đây, bằng không thì hắn cũng khó có thể phát hiện tại địa phương quỷ quái này còn có một tiểu tộc.
Bộ tộc này lớn lên hơi giống tỉnh tinh, cũng có nền văn minh riêng của chủng tộc mình, nhưng mà thoạt trông hết sức lạc hậu.
Nơi đây còn có một số dấu vết và di tích lưu lại từ triều tịch trước hoặc là từ thời kì càng sớm hơn nữa, năm đó hẳn là tương đối phỏn vinh, đáng tiếc bộ tộc trước đã bị hủy diệt, không biết đám tỉnh tinh này về sau mới đản sinh hay vốn dĩ đã có ở trong tộc.
Tô Vũ không quá hứng thú với mấy chuyện ấy.
Nếu Nhân tộc bị hủy diệt, vô số năm sau có lẽ cũng sẽ rơi vào tình cảnh tương tự. Một chủng tộc mới sinh sẽ chiếm cứ Nhân cảnh, không biết gì về quá khứ, không biết năm xưa Nhân tộc từng huy hoàng rực rõ ra sao.
Văn minh chính là sự khởi đầu.
Có lẽ có khả năng phát hiện một ít di tích để đẩy nhanh quá trình phát triển, rồi đạp vào con đường tu luyện, nhưng không có truyền thừa thì cũng sẽ giống như giới vực trước mắt, một đám Lăng Vân lại lên làm chủ.
Không biết bên ngoài cường hãn ra sao, cũng không biết vạn tộc cường giả nhiều như mây.
Nếu chư thiên rung chuyển, có lẽ bọn họ cũng chỉ nghĩ là thượng thiên nổi giận, là thiên tai chứ không phải chiến tranh.
"Thoạt nhìn thảm thương nhưng ta không phải là cá, làm sao biết được niềm vui của cát"
Có lẽ đối với những kẻ ở đây thì việc vô tri vô giác như bây giờ lại là chuyện tốt.
Không biết gì về vạn tộc, tự trải qua ngày tháng của chính mình, cường giả chư thiên phát hiện ra tiểu giới này thì đại khái cũng sẽ không thèm để ý giống như hắn.
Không có tài nguyên, không có cường giả thì ai mà thèm quản chứ?
"Nốt giới này xong thì ta cũng hao sạch hết trang sách. Ngẫm lại thì đã qua ba tháng rồi!"
Đây đại khái là quãng thời gian Tô Vũ hao tổn dài nhất, cũng là lúc hắn chuyên chú làm một chuyện nhất.
Ba tháng!
Hiện tại bên ngoài đã là cuối tháng ba của Tân Vũ nguyên niên!
"Gieo xuống 1477 hạt giống, ta chỉ cần chờ đợi bội thu nữa thôi!"
Tô Vũ hệt như một nhà làm vườn chuyên nghiệp, thuần thục gieo xuống trang sách cuối cùng, dĩ nhiên thực ra hắn vẫn còn ba trang sách nữa, có điều đều không có cách nào đi trồng được, đó là ba trang giao diện thuộc về Thần Ma Tiên, chuyện này chỉ có thể tạm thời gác lại.
"Cuối cùng cũng xong việc!"
Tô Vũ mệt đến nỗi muốn ngã lưng xuống ngủ một giấc, ba tháng không ngủ không nghỉ, chạy tới chạy lui hơn 1000 giới vực, không tách khỏi thời không trường hà, tranh phong với đại đạo, lén lút đánh cắp khiến Tô Vũ hết sức mệt mồi.
Thậm chí có nhiều thời điểm hắn còn tăng ca tới 30 giới vực trong một ngày.
Bất quá việc ra ra vào vào thời không trường hà suốt một thời gian dài đã giúp Tô Vũ cảm ngộ với đại đạo thực sự sâu hơn không ít, hiện tại không cần mở Thiên Môn thì hắn cũng có thể liếc mắt phán đoán ra nơi nào có đại đạo, đại đạo đại khái là lực lượng gì, trên đại thể là dạng quy tắc gì.
Hiểu biết của hắn tăng lên, cảm ngộ quy tắc chỉ lực ở các tiểu giới, hiểu biết về các chủng tộc khác biệt, thể ngộ công pháp đa dạng, mỗi lần lên qua đều là quá trình Tô Vũ cảm ngộ đại đạo.
Hơn một ngàn trang gieo vào đại đạo đều là do chính hắn tự cảm ngộ đại đạo ban đầu trước, sau đó mới tiến hành dung nhập.
Muốn hoàn thành được ngần ấy việc rõ ràng là cần ngộ tính, cần thiên phú rất cao.
Cùng là người có Thiên Môn, nhưng Tô Vũ tin chắc dù là lúc Võ Hoàng chưa bị giam giữ thì lão cũng không thể nào làm được, không phải Tô Vũ xem thường lão mà là vì vị kia quả thật không có thiên phú như hắn.
"Tiếp tục tu Bút đạo, nhất định ta sẽ có một lần bùng nổ!"
Tô Vũ hết sức hào hứng, đây cũng là một trải nghiệm khó có được, vất vả trải qua hơn một ngàn giới vực, diễn luyện hơn một ngàn loại công pháp, hiểu biết hơn một ngàn chủng tộc, nếu như thế mà còn không tiến bộ thì đúng là nên đẹp quách đi cho xong, tu luyện gì nữa!
Nghỉ ngơi chốc lát, Tô Vũ lần nữa xé rách thời không trường hà rồi bước vào trong.
Hắn muốn cảm ngộ Bút đạo một thoáng để tăng lên thực lực, sau đó mới trở về Nhân cảnh.
Về sau, Bút đạo sẽ là bí danh ở bề ngoài của hắn.
Chủ tu Bút đạo, trộm tu Vạn đạo.
Tô Vũ vừa đi tới chỗ Bút đạo vừa âm thảm nghĩ, một ngày nào đó mà hắn gặp được Văn vương liền đem Bút đạo biểu diễn cho y xem. Văn vương xem xét xong sẽ nói: "Ô, chỉ là Bút đạo yếu ớt mà thôi, ta tùy thời có thể đoạt lại" Dứt lời y liền cướp đi, ngay lập tức Tô Vũ bỗng mở Vạn đạo của chính mình ra... Ẩm một tiếng, đánh cho Văn vương khóc sướt mướt bỏ chạy, thế mới thú vị!
"ý tưởng này rất hay!"
"Phải kiên định chấp hành đến cùng!"
"Người đọc sách mà không có át chủ bài, không có bí danh thì làm sao được!"
"Còn có Long Huyết Hầu nữa, thật trâu bò, đây là nuốt bao nhiêu Tử Linh rồi? Mới ba tháng mà thôi, ta cảm giác Tử Linh đại đạo của mình đã sắp cường đại bằng Bút đạo luôn rồi!"
Tô Vũ vừa cảm ứng một phen thì không khỏi kinh ngạc. Long Huyết hầu điên rồi có phải không?
Hiện tại thu hạt giống Tử Linh đạo về, hắn mà dùng thì khả năng là còn mạnh hơn cả chính hắn bây giờ. Đứa con của Tử Linh giới - Long Huyết Hầu không phải là đã gần tiếp cận cấp bậc Thiên vương rồi chứ?
Tô Vũ phì cười, quả nhiên dã tâm mới là cách thúc đẩy cường giả trưởng thành tốt nhất.
Trước đó Long Huyết Hầu cùng lắm cũng chỉ là Hợp Đạo tứ đẳng giống như Tô Vũ.
Nhưng bây giờ Tô Vũ nhận ra gã đã sắp đến nhị đẳng, có lẽ không yếu hơn Lam Sơn Hầu, thậm chí là còn mạnh hơn một chút.
Xem ra gã đã thôn phệ rất nhiều Tử Linh cường đại.